Xe Lý Dương chạy phía trước một vài cây số, Triệu Vĩnh đang lái xe, bên tai lộ ra một cái tai nghe, đang nghe Mã Lương báo cáo.
- Bọn hắn tổng cộng năm người, có ba chiếc xe, xe màu trắng liên tục đón khách ở khách sạn, người ở bên trong phụ trách giám thị giám đốc điều hành, người giám thị tên là Vasily, ba mươi sáu tuổi, thành viên tổ chức vận động Mozambique liberdade, mười một năm trước rời khỏi tổ chức trở thành lính đánh thuê, hiện nay là tiểu đội trưởng binh đoàn lính đánh thuê!
- Còn lại bốn người, có hai người luôn canh giữ ở nông trường lộ khẩu, còn hai người ở khách sạn gần đây, trong bọn họ có hai người là người Mozambique, còn hai người lá người Tanzania, năm người rất ít khi xuất hiện cùng lúc, nhưng nếu muốn vẫn có thể xác định¸ mục tiêu của bọn họ chính là ông chủ!
Mã Lương rất nhanh báo cáo xong, trong mắt Triệu Vĩnh hiện lên tia lạnh, nhẹ nhàng gật đầu:
- Tôi biết rồi, cậu tiếp tục điều tra, mặt khác kêu Lý Nhị cẩn thận bọn hắn, không cho phép xảy ra một chút sơ xuất!
- Vâng ,đại ca!
Mã Lương nói xong, Triệu Vĩnh thu lại tai nghe điện thoại.
Lúc này hắn vừa đi qua một giao lộ, cách giao lộ không xa xuất hiện một chiếc xe màu trắng, bên trong có hai người da đen đang ăn keo cao xu, vừa cười vừa nói chuyện.
Triệu Vĩnh nhìn cũng không nhìn một lần, rất nhanh đi qua giao lộ này, cả quá trình không xảy ra chuyện gì bất thường, chuyện xảy ra cũng giống như mỗi người bình thường đi trên đường.
Ai cũng từng thấy người lạ, gặp thoáng qua trên đường.
Cửa xe mở, đầu Triệu Vĩnh không ngừng nhìn qua lại hai bên.
Năm người này, sau khi đi cùng Lý Dương đến Milan, hiện tại cũng không rời xa phạm vi xung quanh Lý Dương.
Tình cờ gặp người đi thoáng qua, Triệu Vĩnh cũng sẽ không để ý, nhưng cùng một gương mặt xuất hiện ở xung quanh hai lần, nhất định sẽ khiến cho hắn chú ý, đây là sở trường của Triệu Vĩnh.
Cho nên hắn mới âm thầm theo dõi, không ngừng quan sát xung quanh Lý Dương.
Năm người này, mấy ngày hôm trước, ít nhất xuất hiện xung quanh Lý Dương hơn ba lần, đặc biệt cái người Vasily Fath kia, một lần khoảng cách gần nhất hắn cách Lý Dương chỉ có năm mươi thước.
Một lần khác, Triệu Vĩnh đã nhắc Triệu Khuê cùng Hải Đông đề phòng, chỉ cần đối phương không có bất kỳ động tác, cũng sẽ không có hành động gì.
Tất cả chuyện này, Triệu Vĩnh cũng không có nói cho Lý Dương, khi đó bọn hắn cũng không thể xác định, mục tiêu của những người này chính là Lý Dương.
Nhưng lúc này đã hoàn toàn xác định, những người này là lính đánh thuê, phải có người dùng tiền thuê bọn hắn mới có thể làm việc này, người thuê bọn lính đánh thuê này là ai, đó mới là quan trọng.
Mướn năm lính đánh thuê, Triệu Vĩnh còn không để vào mắt, điều kiện cuộc sống của năm lính đánh thuê này rất cực khổ, rèn luyện năng lực cho bọn họ, nhưng mình chính là tinh anh bộ đội đặc chủng, còn là tinh anh trong tinh anh.
Tất cả chuyện này Lý Dương cũng không biết, hắn còn ở trên xe cùng Hoàng viện trưởng nói cười, không biết chung quanh đã có nguy cơ.
Trở về khách sạn, vài người lập tức trở về phòng, Triệu Khuê cùng Hải Đông đứng canh giữ trước cửa, Lưu Cương thì đi theo Lý Dương tiến vào trong phòng.
- Lý Dương đem bức tranh lấy ra đi!
Vừa mới tiến vào phòng khách, Lý Dương còn chưa kịp nói, Hoàng viện trưởng liền kêu lên một tiếng.
-Được!
Lý Dương lập tức lên tiếng, trên mặt Hoàng viện trưởng còn mang theo một chút lo lắng, bộ dáng này của hắn chính là cực kỳ hiếm thấy.
Bức tranh một lần nữa được đem ra, Hoàng viện trưởng lập tức bảo Lý Dương đem bức tranh bày lên trên bàn, hắn một lần nữa mang bao tay vào, lại lấy kính lúp ra, gần như là ghé vào bức họa cẩn thận nhìn lại.
Bức tranh mỗi một chỗ, mỗi một tấc, đều bị hắn xem tỉ mỉ, rất cẩn thận.
- Hoàng viện trưởng, ngài có phải nhìn thấy vấn đề gì rồi hay không?
Khoảng chừng mười phút đồng hồ trôi qua, Lý Dương nhịn không được hỏi một câu, thời gian Hoàng viện trưởng xem lần này quá dài.
- Đúng vậy, tranh này, bị hai tầng che phủ.
Lý Dương giật mình, hỏi:
- Hai tầng che phủ!
- Đúng rồi, hai tầng che phủ, là bức tranh bị một loại thủ pháp che dấu đặc biệt, chính là thay đổi hình dạng ban đầu của bức tranh, làm cho người ta không nhìn ra bản thân bức tranh, hoặc là nhìn không ra đặc điểm bản thân bức tranh!
Hoàng viện trưởng chậm rãi gật đầu, ánh mắt Vương Giai Giai cùng Lưu Cương đều trợn to.
Lý Dương ngược lại không có gì ngoài ý muốn, hai tầng che phủ này hắn là lần đầu tiên nghe nói, nhưng nghe ý tứ rất giống thủ pháp che dấu hiện ẩn pháp hoặc là vụ ẩn pháp trước kia gặp qua.
- Ý của ngài là có người che dấu bức họa này, có phải muốn bảo vệ nó?
Vô luận là hiện ẩn pháp, vụ ẩn pháp, đều là rơi vào đường cùng vì bảo vệ đồ vật này nọ mới làm ra che dấu, nói như vậy sau khi bảo vệ tốt chính mình sẽ giải trừ che dấu, có thể lưu lại cũng không nhiều.
Luôn luôn lưu lại, một là ngoài ý muốn, không có cách nào giải trừ, hai là căn bản không dám giải trừ.
Giống như truyền quốc ngọc tỷ, chén ngọc Cửu Long, chúng đều là cùng một loại, một khi giải trừ che dấu, gần như tất cả mọi người đều có thể nhìn ra đây chính là bảo bối đỉnh cao, tốt hơn hết là tiếp tục che dấu chúng nó.
Hoàng viện trưởng tiếp tục nói:
- Cậu nói không sai, thông thường mà nói che dấu đều là bảo vệ, đương nhiên cũng có một chút ý đồ riêng, nhưng đó là số ít. Song tầng bao trùm, vốn là ở trên cơ sở bức tranh, tăng thêm một tầng lớp màng trong suốt tiến hành một chút thay đổi đối với bức tranh, làm cho bức tranh biến thành một loại phong cách khác, nhưng bức tranh vẫn là chính nó!
Bức tranh vẫn là bức tranh cũ, ý tứ Hoàng viện trưởng Lý Dương đã hiểu rồi.
Bức họa này bị người động tay chân, che dấu phong cách vốn có của bức tranh, thể hiện ra phong cách Cách Nhĩ, người làm ra loại che dấu như vậy không phải là bản thân Cách Nhĩ, mà là người rất quen thuộc phong cách tranh Cách Nhĩ, là người gần như có thể làm giả hoàn toàn phong cách của hắn.
Hai loại tình huống này, loại thứ nhất có khả năng cực cao, dù sao đây là bức tranh bị cho là phong cách Cách Nhĩ mang tới đấu giá, làm giả ở trên đại hội đấu giá vượt qua ánh mắt của nhiều chuyên gia như vậy đoán chừng là không được.
Bản thân Cách Nhĩ đã là họa sĩ nổi tiếng, tuy nói không phải là chuyên gia đứng đầu, nhưng cũng đứng vào hàng ngũ nhất lưu, bản thân bức tranh của mình còn có giá trị cực cao.
Để cho hắn sử dụng loại phương pháp song tầng bao trùm này để che dấu bức tranh, khẳng định bức tranh thật kia so với chính hắn còn tốt hơn, hơn nữa là tốt hơn nhiều.
Bằng không, hắn tuyệt đối không phải áp dụng phương pháp này.
So với bức tranh chính mình còn muốn tốt hơn nhiều, hơn nữa còn làm cho hắn cam tâm tình nguyện thừa nhận, loại tác phẩm này đã có thể không nhiều lắm, đặc biệt bức họa Mona Lisa mỉm cười này.
Căn cứ hiểu biết của Hoàng viện trưởng, tính cách họa sĩ Cách Nhĩ chính là cao ngạo, trên thực tế rất nhiều văn nghệ sĩ tính tình đều thật cao ngạo, không có loại ngạo cốt coi thường thiên hạ cũng không có cách nào thành tựu được trong sự nghiệp.
Có thể làm cho Cách Nhĩ cao ngạo, cam tâm tình nguyện tiến hành che dấu đối với một bức họa, cái tầm quan trọng bức họa này chỉ cần suy nghĩ là biết.
Đây mới là việc làm cho Hoàng viện trưởng kích động, nguyên nhân ông ta sốt ruột.
- Hoàng viện trưởng, ngài nói trên mặt này có một tầng bao phủ, tại sao không cảm thấy được?
Vương Giai Giai cẩn thận sờ bức tranh một chút, nhưng ngay sau đó vừa nghi hoặc hỏi một câu.
Hoàng viện trưởng nhìn nàng một cái, lập tức lại lộ ra tươi cười:
- Song tầng bao trùm cũng không có đơn giản như cháu tưởng tượng, tầng trong suốt này chế tạo thật không dễ dàng, trước tiên nhìn không ra, bất kể thị giác hay xúc giác đều không có thứ gì có thể, tiếp theo cần vẽ trên lớp màng này, nếu không có tác dụng che dấu!
Cười cười, Hoàng viện trưởng tiếp tục nói:
- Chỉ hai điểm này, đã là yêu cầu rất cao, lại càng không cần nói phải luôn luôn làm công tác bảo quản. Nghe nói tầng màng này là dùng một loại nước miếng côn trùng, phơi khô sau đó phối hợp khéo léo với cao su trong suốt, cùng với một loại màng vảy cá lân mới có thể chế tạo ra, riêng thời gian chuẩn bị nguyên liệu phải rất dài!
- Phiền toái như vậy!
Vương Giai Giai ngẩn người, tay lập tức rụt trở về, nhưng trong bụng có chút ghê tởm.
Nàng không nghĩ tới, tầng màng trong suốt này còn sử dụng nước miếng côn trùng, mặc kệ nước miếng côn trùng gì, nàng đều khong muốn đụng vào.
- Loại kỹ thuật này hiện tại đã thất truyền, ta cũng chỉ là nghe nói, cũng chưa từng thấy tận mắt, lại nói tiếp, cái này vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy!
Hoàng viện trưởng thở dài chồng chất, mắt lại nhìn Lý Dương.
Loại thủ pháp này, thật ra là thời điểm năm đó học ở trường nghe đại sư Từ Bi Hồng nói qua một lần, sau đó liền ghi nhớ trong lòng, qua nhiều năm như vậy, hắn còn tưởng rằng đời này không thể nhìn thấy được loại thủ pháp che giấu này, không nghĩ tới hiện tại lại gặp được một bức.
Sử dụng loại song tầng bao trùm cổ xưa này là loại thủ pháp che giấu bức tranh phức tạp, khẳng định có vấn đề quan trọng, bây giờ Cách Nhĩ sử dụng loại thủ pháp này, vấn đề kia càng lớn.
- Hoàng viện trưởng, ngài có thể giải trừ lớp che dấu mỏng bên trên này hay không?
- Có thể là có khả năng, nhưng lại có một chút đáng tiếc!
Hoàng viện trưởng hơi có chút do dự, cuối cùng mới nhẹ giọng nói một câu.
- Đáng tiếc cái gì?
Vương Giai Giai nhịn không được lại hỏi.
- Giải trừ tầng màng này, mặt trên bức tranh của Cách Nhĩ cũng biến mất, bất kể thế nào Cách Nhĩ cũng là một họa sĩ vĩ đại, bản thân bức tranh của hắn thật là có một chút giá trị cao!
Hoàng viện trưởng thở dài, chậm rãi nói.
Đây không phải là tranh trong tranh, cần phải xem như vẽ lên bức tranh, vẽ thêm lên bức tranh, làm hành động giữa bức tranh càng khó vạn lần, hơn nữa loại che dấu này là duy nhất, thật sự mở ra, bức tranh phía dưới lộ ra, sẽ phá hủy mặt trên bức tranh.
Cái đó và bức tranh hai mặt của Lý Dương không giống nhau, bức tranh hai mặt chính là bức tranh khó khăn vẽ lên, nhưng không có che giấu gì.
- Với sáu mươi lăm vạn đồngro, vạn nhất hắn cố ý vẽ chơi như vậy hoặc là rèn luyện loại thủ pháp này mà nói, vậy chúng ta thiêt hại rất lớn.
Vương Giai Giai yên lặng gật đầu, Lý Dương thì kinh ngạc nhìn cô một cái.
Con gái quả thật dễ dàng so sánh hơn con trai một chút, cô nghĩ bức họa này dĩ nhiên là cố ý làm ra như vậy, điều đó chứng minh Cách Nhĩ là ăn no rửng mỡ, không có việc gì làm.
Một lần chế tạo hai tầng ẩn dấu, cũng không phải là nói đùa chơi, thật sự chế tạo cái này, một chút sai lầm cũng không thể làm lại, nều mà nói làm lại, công sức bỏ ra còn lớn hơn nữa.
- Ha ha, loại khả năng này rất nhỏ, Lý Dương, loại che dấu này trừ đi cũng không khó, muốn thực hiên loại bỏ hay không?
Hoàng viện trưởng cười to một tiếng, lại quay đầu nhìn thoáng qua Lý Dương.
Phía dưới bức tranh, Lý Dương đã sớm thấy được, đích thực là môt bức tranh thật thần kỳ, tác phẩm làm cho người ta khiếp sợ, mặt trên một lớp màng mỏng kia hắn cũng biết, lần đầu tiên quan sát dưới hình ảnh lập thể, hắn cũng đã thấy được.
Trước đó hắn nghĩ sau khi mang bức họa này trở về, tiếp tục nghĩ biện pháp giải trừ, hiện tại Hoàng viện trưởng có phương pháp này thì rất tốt.
Đối với Hoàng viện trưởng, Lý Dương cực kỳ tín nhiệm, vị lão tiền bối này cũng đáng được tôn kính cùng tín nhiệm.