Người chủ trì đấu giá buổi chiều là vẫn là Cách Lãng.
Đại hội đấu giá buổi tối mới có thể thay đổi người chủ trì đấu giá, Cách Lãng này trong giới đại hội đấu giá cũng là một người quan trọng, cũng là một người chủ trì đấu giá chủ trì nhiều nhất.
- Đây là súng lục bằng vàng ròng, nặng 1.98kg, phối với 6 viên đạn đúc bằng vàng, súng này được đặc chế khi William đệ tam sinh nhật 50 tuổi mà thành…
Người bên Cách Lãng bày ra một cái khẩu súng tinh xảo bằng vàng, loại súng này ở quốc nội còn có một cái tên dễ nghe, súng lục tay trái.
Còn sáu viên đạn ánh vàng rực rỡ đặt ngay bên cạnh súng lục.
William đệ tam từng là quốc vương Hà Lan, năm 1894 tiếp nhận vương vị, dựa theo tuổi của hắn đến nay, súng kia có chừng hơn 100 năm lịch sử, coi như là đồ cổ.
Nhưng khó được nhất chính là súng kia phối với sáu viên đạn bằng vàng, chính là súng này không biết sau này ai lấy được, có lỡ bỏ sáu viên đạn vàng này vào mà bắn hay không.
Mặt khác, sáu viên đạn vàng có thể bắn hay không cũng là ẩn số chưa biết.
- Khẩu súng vàng ròng này giá khởi điểm ba mươi vạn đồngro, hiện tại bắt đầu…
Ba mươi vạn đồngro, mua vàng mà nói không biết có thể mua bao nhiêu, nhưng súng kia là tác phẩm nghệ thuật, lại là vật quốc vương từng sử dụng, hiệu ứng danh nhân làm cho thân thế của nó tăng lên gấp bội.
Tựa như quốc nội, cho dù là một thanh kiếm phổ thông, được Càn Long dùng qua sau này đó cũng là bảo bối, giá trị cực cao.
- Ba mươi vạn!
- Ba mươi lăm vạn!
Đấu giá ngay từ đầu, giá cả cũng sẽ không biến động nhiều, chất lượng món đấu giá hôm nay cũng khác, ngày hôm sau đấu giá không giống ngày đầu, ngay từ đầu mượn sức nặng của mọi người đến đấu giá, cạnh tranh ra giá sẽ cao.
- Làm sao một vật chỉ có thể nhìn, không thể dùng, giá trị như vậy xứng đáng sao?
Lưu Cương bĩu môi, khẩu súng được phóng đại trên màn ảnh, hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra thật không dùng được, nòng súng ngắn, thân thể to, thuần túy chính là vì đẹp mắt mà chế tạo ra.
Nghiêm khắc mà nói, đây là một khẩu súng chỉ để thưởng thức.
Lý Dương cười cười, nhẹ giọng nói:
- Chúng ta cho rằng không đáng giá, nhưng người khác không nhất định cho rằng như vậy, kỳ thật súng này làm rất tốt, giá trị kỹ thuật rất cao, cái này giá cả tạm được!
Có thể được Lý Dương tán thưởng, vật kia cơ bản cũng không tệ.
Khẩu súng này quả thật như thế, William đệ tam ở Hà Lan từng có thế lực thống trị rất cao, thời gian hắn trị vì Hà Lan mặc dù có chút xuống dốc, nhưng nếu so với triều Thanh mạnh hơn nhiều.
Quốc gia như vậy, tự nhiên có thể tìm ra thợ thủ công tốt nhất.
Không bao lâu, súng lục được bán giá sáu mươi ba vạn đồngro, giá cả này nghe không nhiều lắm, nhưng đổi nhân dân tệ cũng có hơn sáu trăm vạn, ở quốc nọi mà nói chính là loại tốt nhất.
Mà ở trong này, chính là món ăn khai vị.
Súng cũng được đưa xuống, trong lòng Lý Dương hơi động một chút, nháy mắt mở ra năng lực đặc thù.
Cho tới nay, hắn đều là ở bên trong phòng quan sát màn hình đấu giá lớn, không thể tận mắt thấy vật thực tế, việc này khiến hắn không biết bàn đấu giá cụ thể ở đâu.
Điều này làm cho việc sử dụng năng lực đặc thù phân biệt thật giả của Lý Dương thật là có chút không thích ứng.
Ngày hôm qua hắn là không nhớ ra được, hôm nay thì nghĩ thử một lần, nhìn xem có thể tìm được đại sảnh đấu giá hay không, nếu có thể tìm thấy, thời điểm Thanh Minh Thượng Hà Đồ chân chính xuất hiện, hắn cũng có thể dùng năng lực đặc thù để phân biệt.
Trên đại hội đấu giá, toàn bộ vật phẩm đấu giá, ngoài chủ sở hữu đều là được triển lãm xuất hiện, thông qua màn hình lớn làm cho mọi người xem rõ ràng.
Triển khai năng lực đặc thù, hắn lập tức phát hiện phòng mình ở này thật ra có một thang máy độc lập tồn tại, phòng thuê cao cấp này thật sự không giống nhau, khó trách vài lần ra vào chưa bao giờ gặp người khác.
Sau đó, Lý Dương thoáng sửng sốt, ở bên cạnh, cách chỗ hắn hơn mười mét cũng có một phòng khác tương tự.
Những người trong phòng này Lý Dương cũng không xa lạ gì, trong một ngày cùng hắn gặp mặt ba lần đều lên tiếng chào hỏi, ngoài ra còn có nhiều người Nhật Bản.
Xa hơn bên kia, còn là mấy người Ả Rập, đoán chừng không phải quốc vương thì chính là hoàng tử.
Những người này bình thường đều tiền nhiều, hội đấu giá lớn như vậy không có khả năng không mời bọn hắn.
Phạm vi năm mươi mét rất nhanh xem hết, Lý Dương có thể chứng kiến nhiều người thuê phòng như hắn, ngoài ra bên dưới còn có một vài phòng bình thường, tòa kiến trúc nông trường này, trên mặt đất và ngầm đều có, vị trí bọn họ đang ở là tầng một dưới đất.
Năm mươi mét không đủ, Lý Dương kéo dài khoảng cách, chậm rãi đem phạm vi không gian lập thể mở rộng ra đến hai trăm năm mươi mét.
Theo không gian lập thể mở rộng, người Lý Dương có thể nhìn qua càng ngày càng nhiều, khỏang cách thẳng tắp toàn bộ triển khai, Lý Dương vẫn không tìm được cái bàn đấu gía kia.
Điều này làm cho Lý Dương hơi có chút thất vọng, nhưng cũng không để ý lắm, bắt đầu kéo dài hình ảnh lập thể tự động quét qua, thật sự không tìm thấy cũng không có biện pháp.
Vài giây đồng hồ sau, ánh mắt Lý Dương khẽ căng thẳng, thời điểm quét qua phía chính đông, rốt cuộc để cho hắn tìm ra đại sảnh đấu giá hiện trên màn hình lớn.
Nói là đại sảnh, kỳ thật chỉ là một bàn đấu giá, dưới đài sắp xếp chỉ có mấy chỗ ngồi, trên bàn lúc này bày sáu máy quay, đang không ngừng quay vật đấu giá trên đài đấu giá và Cách Lãng.
Lúc này đang đấu giá, là một bức tranh Anh Quốc cũ xưa.
Bức tranh Anh Quốn này là họa sĩ Ryton nổi tiếng vẽ, bức tranh vừa xuất hiện khiến cho rất nhiều người Châu Âu lộ ra kinh ngạc.
Bức họa này, là một vật phẩm đen, năm 2002 ở trên một triển lãm mất trộm ngoài ý muốn, sau đó mười mấy năm đều không có tìm được, hiện tại rốt cục hiện thân.
Bức họa này sở hữu tư nhân, năm đó định giá đạt được tám trăm vạn bảng Anh, hiện tại đoán chừng sẽ rất cao, nhưng là hàng lậu, hiện trường không có khả năng bán ra giá gốc.
Cuối cùng, bức họa này bán ra giá tám trăm tám mươi vạn đồngro, Ryton là họa sĩ nổi tiếng nhất Anh quốc, hắn là họa sĩ rất có lực ảnh hưởng.
Cái hàng lậu này xuất hiện, cũng làm cho tinh thần mọi người đề cao một chút.
Hàng lậu xuất hiện, so với vật phẩm bình thường càng hấp dẫn mọi người chú ý, đầu tiên chủ nhân vật này nhất định có lai lịch đặc thù, hai là vật này giá cũng không cao, có thể mua được, cũng sẽ kiếm được một số.
Đương nhiên, muốn mua được cũng không phải dễ dàng như vậy, nếu dễ dàng sở hữu vật đó sẽ không đấu giá lậu ở chỗ này.
- Tám trăm năm mươi vạn đồngro, thêm phí thủ tục vẫn không thể qua một tỷ nhân dân tệ!
Tiêu Nham đột nhiên cảm thán một tiếng, một thứ mà hắn xem không hiểu, lai lịch còn có chút vấn đề mà giá trị cứ cao như vậy, hắn suốt đời đều khó có khả năng kiếm tiền trở về.
Lúc này đây đại hội đấu giá, thực sự cũng để cho hắn một lần mở rộng tầm mắt, đối với hắn ảnh hưởng có thể nói là rất lớn, đối với trưởng thành trong tương lai của hắn cũng cực kỳ trọng yếu.
- Đây tính là nhỏ, ở trong này, ngay cả vài tỷro gì đó đều thuộc về bình thường!
Bạch Minh cười nói với hắn một câu, Tiêu Nham không biết việc năm trước, nhưng Bạch Minh phi thường rõ ràng, có vật bán năm triệu đồngro, rung động mọi người.
-Vài tỷ đồngro, đổi thành đồng nhân dân tệ mà nói, được bao nhiêu hả!
Tiêu Nham hai mắt trừng thật to, còn đang đếm đầu ngón tay tính toán, trước tiên đem đồngro đổi nhân dân tệ, thì phải là vài tỷ.
- Thật mất mặt, đồ có thể đáng giá ngoài vài tỷ gì đó không phải chưa thấy qua đâu, những vật Lý Dương sưu tầm, khi lấy ra đây đấu giá mà nói, có nhiều bảo bối đều có thể qua triệu đồngro.
Lý Dương lần trước triển lãm mấy thứ kia giá trị quả thật phi thường cao, đã muốn không thể dùng tiền tài đến cân nhắc định giá, không nói những vật kia là chí bảo Trung Quốc, chính Thiên Tùng Vân Kiếm, một trong những bảo bối đó lấy ra đấu giá, có thể khiến một nhóm người điên cuồng, làm ra cái giá trên trời.
Lại càng không nói Bữa Tiệc Cuối Cùng- Jêsu và 12 môn đồ của Da Vinci.
Nếu tác phẩm kia thật xuất hiện, tuyệt đối sẽ gây nên điên cuồng thật lớn, cuối cùng có thể bán giá nào thật không có ai biết.
Vừa nói chuyện, Cách Lãng lại đấu giá vài kiện đồ vật.
Mấy thứ này không có một món nào bị lưu lại, tất cả đều đấu giá được, người tham gia đại hội đấu giá rất nhiều, so với hội đấu giá bình thường nhiều người hơn nhiều, nhiều người như vậy luôn có người thích mua.
Mà mấy thứ này bán ra, cũng là mấy chục vạn đến mấy trăm vạn.
Bây giờ còn chưa xuất hiện bảo bối cao hơn ngàn vạn, nhưng cũng có vật không thấp hơn mười vạn đồngro, tính toán như vậy, cũng chính là đồ vật của đại hội đấu giá cạnh tranh cơ bản không có một trăm vạn trở xuống.
- Bức họa phía dưới này, là họa sĩ Cách Nhĩ nổi tiếng nước Pháp phỏng chế bức tranh Mona Lisa mỉm cười…!
Trên đài đấu giá, thanh âm của Cách Lãng lại vang lên, đây là một bức cùng bức tranh Mona Lisa của Da Vince rất đẹp mắt, bức họa của Da Vince chính là trấn quán chi bảo của cung Louvre nước Pháp.
-Lên giá hai mươi lăm vạn…
Bức tranh phỏng chế của họa sĩ Cách Nhĩ này rất không tối, cùng bức họa trong cung Louvre kia phi thường giống nhau, nếu không phải còn có Cách Nhĩ ký tên, chỉ sợ đều sẽ có người coi cái này thành đồ thật.
Nhưng nói trở lại, Mona Lisa bị phỏng chế cũng không ít, gần như có khả năng lấy giả đánh tráo, đây là một bức tranh nổi danh, giống như Thanh Minh Thượng Hà Đồ.
Nói riêng về danh tiếng, Mona Lisa của Da Vince cao hơn Thanh Minh Thượng Hà Đồ một chút.
-Mosa Lisa mỉm cười!
Nhình thấy bức họa này, Lý Dương cười nhẹ gật đầu, hiện tại hắn lại nghĩ tới bức tranh Bữa tiệc cuối cùng – Jesu và 12 môn đồ ở Quốc nội kia, không biết nếu so sánh Bữa tiệc cuối cùng –Jesu và 12 môn đồ cùng Mona Lisa mỉm cười, bức nào tốt hơn.
Nhưng đây đều là tác phẩm đắc ý của Da Vince, thật sự không nên so sánh.
Trong lòng khẽ động, Lý Dương lại mở ra năng lực đặc thù, dùng hình ảnh lập thể để quan sát bức tranh phỏng chế không tệ này.
- Hai mươi tám vạn!
- Ba mươi vạn!
- Ba mươi mốt vạn!
Gía cả không ngừng tăng lên, người thích bức họa này không ít, chân chính Mona Lisa mỉm cười không có khả năng lấy được đến tay, có trong tay một tác phẩm danh gia phỏng chế cũng không tồi.
Giống như ở Trung Quốc, cùng Thanh Minh Thượng Hà Đồ giống nhau là bảo bối khó có được, quốc bảo.
- Ra năm mươi vạn cho tôi!
Trong phòng Lý Dương đột nhiên vang lên một thanh âm, cơ hồ tất cả mọi người quay đầu, kinh ngạc nhìn Lý Dương.
Trên mặt Lý Dương mang theo nụ cười, chỉ có chính hắn hiểu được, lúc này tim của hắn đang không ngừng đập nhanh lên.