Bên ngoài màn hình lớn, có một người yêu thích đổ thạch nói nhỏ, bây giờ chỉ là có thể nhìn ra một chút màu hơi nhạt, hoàn toàn không nhận ra cụ thể là màu gì.
Nhưng nếu cho y cái đèn pin, thì có thể nhìn thấy rõ mặt thiết, y chắc chắn có thể phân biệt đây là màu gì, đây là nền tản cơ bản của người yêu thích đỗ thạch phải có.
-Không giống, màu xanh cải không giống như vậy.
Y vừa nói ra, thì có một người bên cạnh phủ quyết, y cũng là một người yêu thích giải thạch đến từ Ngõa Thành, cũng có chút danh tiếng.
Người nói trước xem rõ lại, cuối cùng thì lắc đầu.
Cái vị trí tiếp cận Phỉ Thúy này, còn có một lớp phủ, không cần dùng đèn pin, thông qua cái màn hình lớn, bọn họ hoàn toàn không phân biệt ra màu sắc này là màu gì.
Phỉ Thúy Vương cũng đang lau nguyên thạch của ông, sau khi Lý Dương thiết xong đao này, mắt của ông mở trừng ra.
Ông là người cách Lý Dương gần nhất, cũng là người có nhãn lực nhất ở hiện trường, trình độ lão Trác cao, đáng tiếc mắt không nhìn thấy rõ, chỉ dựa vào nhãn lực để nói, chính cả Lý Dương cũng không thể so với Phỉ Thúy Vương.
Con mắt của Phỉ Thúy Vương lúc này căng tròn, ông cũng ngừng lau nguyên thạch trên tay.
-Ba, ba sao vậy?
Mã Tuấn Đào vội vàng chạm vào Phỉ Thúy Vương một cái, ông ấy vẫn đang lau thạch, nhưng lúc này lại thất thần.
Phỉ Thúy Vương vẫn đang cầm đá mài nhanh chóng chuyển động, ánh mắt lại nhìn về hướng khác, tuyệt đối là một biểu hiện của thất thần.
-Không có gì, chúng ta tiếp tục.
Phỉ Thúy Vương nhẹ lắc đầu, tiếp tục lau lớp cặn trên mặt nguyên thạch, nhưng trước khi ông quay đầu lại, lại liếc nhìn một khối nguyên thạch khác của Lý Dương.
Khối nguyên thạch đó có trọng lượng khoảng hơn hai mươi kg, là khối nguyên thạch lớn của Lý Dương phân thành hai nữa..
Nguyên thạch của Lý Dương rất lớn, ông và lão Trác đều đã giải xong nguyên thạch trước mặt, Lý Dương ngay cả một nữa cũng chưa giải xong, thậm chí là Phỉ Thúy vừa giải ra lúc nãy.
Tôi đoán là màu xanh xẫm!
-Không đúng, tôi thấy chính là màu xanh của con ếch.
Qua màn hình lớn lại có hai người bắt đầu tranh luận
Màu xanh của con ếch là một màu có độ trong suốt tương đối cao, nhưng màu xanh hơi tối, có pha chút màu tro, là thuộc màu sắc hạ đẳng.
Người nói là màu xanh của con ếch rõ ràng là không xem trọng Lý Dương.
Lúc này phần lớn tranh luận là những người yêu thích đổ thạch, hay thương nhân mua nguyên thạch bình thường, bọn họ có người nói là màu xanh lam, có người nói là màu xanh con vẹt, mấy người này vẫn đang tranh cãi về màu xanh.
Trong phòng khách, qua màn hình lớn không ít các vị đại sư lúc này chân mày đều nhăn lại chăm chú nhìn.
Chỉ có bọn họ biết, màu này tuyệt đối không phải là màu xanh lục, màu xanh lục tuyệt đối không có biểu hiện thế này, lúc này bọn họ đều đang đoán, rốt cuộc là màu lam, hay là màu tím đậm.
Cho dù là đại sư đổ thạch, lúc này cũng không phân biệt rõ màu sắc thông qua lớp phủ này.
Nhưng có một điểm là có thể xác định, bên trong nhất định có Phỉ Thúy, khối nguyên thạch này của Lý Dương, cuối cùng cũng giải ra Phỉ Thúy, sau khi giải ra khối Phỉ Thúy này, thế cục của cuộc thi đổ này sẽ rõ ràng.
Bất luận Lý Dương giải ra màu sắc gì, chỉ cần không phải là Phỉ Thúy cấp đỉnh, hoặc màu sắc biến dị giống như của Phỉ Thúy Vương, người thua vòng này chính là hắn.
Phỉ Thúy Vương tiếp tục lau nguyên thạch trước mặt, Lý Dương cuối đầu liếc nhìn, cũng bắt đầu mài thạch.
Lúc này, nụ cười trên miệng của Lý Dương càng sâu thêm.
Lớp phủ này khi mài cũng không phiền phức lắm, rất đơn giản, màu sắc ở phía dưới càng ngày càng rõ, sự chú ý của mọi người đều dồn về người Lý Dương.
Kỳ thực, bên phía Phỉ Thúy Vương và lão Trác cũng không có gì để xem.
-Màu lam, là màu lam!
Trong phòng khách, một chuyên gia đổ thạch đứng phắt dậy, trên mặt còn có chút hoảng sợ, Phỉ Thúy Lý Dương mài ra càng nhiều, màu sắc càng rõ
-Đây là,Lam Tinh Linh!
Lại có một đại sư đổ thạch đứng dậy, trong giọng nói tràn đầy sự kinh ngạc, lời nói của ông, cũng làm tất cả mọi người đều há hóc mồm, tất cả các ánh mắt cũng đều tập trung vào khối nguyên thạch của Lý Dương đang giải.
Lam Tinh Linh, cái này so với màu xanh biển còn tốt hơn, cực phẩm trong màu lam, biểu hiện tốt nhất của màu lam, màu sắc cực phẩm chân chính.
-Chính là Lam Tinh Linh.
Lại có người la lên, hai người thất lễ đứng dậy đều ngồi xuống, nhưng không ai để ý đến hành động của bọn họ, mỗi người lúc này đều có chút thất thần.
Vốn tưởng cuộc thi đổ này gần như kết thúc, ai cũng không ngờ lại xảy ra biến cố thế này, cho dù là tướng quân Thornton cũng không ngờ tới.
Xuất hiện cực phẩmLam Tinh Linh, không có nghĩa là Lý Dương sẽ thắng, khả năng thua của Lý Dương vẫn rất lớn, nhưng dù sao cũng có chút hy vọng, cho dù là chút hy vọng rất nhỏ nhoi.
Sang Dala nắm chặt tay lại, trên mặt y có chút kích động, trong lòng của y cuồn cuộn dậy sóng.
Cảm giác của y không sai, Lý Dương cũng không làm y thất vọng, có lẽ, Lý Dương thật sự có thể thắng.
-Cực phẩm Lam Tinh Linh?
Mã Tuấn Đào ngẩng đầu mạnh lên, nhìn ba của mình, Phỉ Thúy Vương cười bất đắc dĩ, tiếp tục lau nguyên thạch trước mặt.
Người khác vừa rồi không nhìn ra màu sắc dưới lớp này, nhưng kinh nghiệm phong phú lúc nãy đã phát hiện ra rồi, Lam Tinh Linh, cái này tương đương với màu sắc cực phẩm của Lục Hoàng Đế, thật là do Lý Duong giải ra.
Mã Tuấn Đào lại cuối đầu, nhìn nguyên thạch trên tay bọn họ.
Trong lòng y không có chán nản gì, màu sắc cực phẩm lại có thể như vậy sao, tương đương với cao nhất của Phỉ Thúy cấp đỉnh.
Lại lớn như vậy, chiến thắng lớn nhất bây giờ vẫn nghiêng về bọn họ.
Mã Tuấn Đào đang cầm vòi nước, trong lòng không ngừng nghĩ ngợi, nhưng càng nghĩ trong lòng y càng loạn lên, cũng chịu không nổi nhìn qua bên Lý Dương.
Y đang đợi, đợi Lý Dương giải ra chất phẩm của Phỉ Thúy, xem rốt cuộc là cái gì.
Cho như là Lam Tinh Linh cực phẩm, nếu chất phẩm không tốt cũng không thắng nổi bọn họ, cho dù là Lam Tinh Linh băng chủng cũng không được, không phải là Phỉ Thúy cấp đỉnh sẽ thua bọn họ.
Dưới màn hình lớn bên ngoài, lúc này cũng loạn lên.
Những người đoán màu sắc lúc nãy đều ngẩng người ra, tất cả bọn họ đều đoán sai, không ai đoán được, cho dù là mấy người có trình độ tương đối cao, chuyên gia nhìn ra không phải là màu lục, cũng không đoán được sẽ là Lam Tinh Linh cực phẩm.
Đây tuyệt đối là một biểu hiện nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Trương Ưng, An Văn Quân đều đứng ngây ra ở đó.
Đặc biệt là An Văn Quân, vốn thất vọng trong lòng, lúc này lại có chút biến đổi, Lý Dương lại cho cô hy vọng
-Xoạt xoạt!
Âm thanh trong đại sảnh không ảnh hưởng tới Lý Dương, hắn tiếp tục lau lớp phủ trước mặt, Phỉ Thúy ở dưới cũng lập tức lộ ra ra chân tướng.
Người nói dần dần ít lại nhiều, mọi người đều nín thở, đang nhìn chăm chú vào động tác của Lý Dương.
Chỉ là âm thanh âm của hai máy lau thạch, trong phòng khách bây giờ rất ồn ào.
-Xào, xạt!
Một máy giải thạch đột nhiên ngừng lại, nguyên thạch của Phỉ Thúy Vương cuối cùng cùng giải xong, ông đem ba khối Phỉ Thúy có màu sắc rất đẹp đặt ở một bên, còn mình lại người bên cạnh lão Trác.
Cao Hùng đang đứng sau lưng lão Trác, lúc này cũng đang nhìn Lý Dương rất phức tạp.
Lý Dương giải ra Lam Tinh Linh, nếu là chất lượng Phỉ Thúy tốt một chút, cho dù là băng chủng giá trị cũng không thấp, thậm chí không thua gì pha ly màu lục xẫm của bọn họ giải ra, nếu giá trị Phỉ Thúy của Lý Dương tạo ra cao hơn của bọn họ, cho dù Phỉ Thúy Vương thắng Lý Dương, vòng này bọn họ cũng xem như thua.
Nếu không tính Phỉ Thúy Vương, lão Trác ba vòng thắng hai, một mình đấu, quả thật là bọn họ thua.
Cái kết quả này Cao Bá cũng không muốn thấy, lần giải thạch này, trong lòng y đã là một đỉnh điểm trong thành tựu của lão Trác, liên tục giải ra ba loại pha ly, cho dù ở giữa xảy ra chút bất ngờ, đây cũng là thành tích rất lâu rồi lão Trác không làm được.
Thành tích như vậy, còn thua Lý Dương, y thậm chí sẽ nghi ngờ, sau này lão Trác còn có thể thắng Lý Dương không?
Hoặc lẽ, sau này lão Trác mãi mãi sẽ không thắng được Lý Dương.
Cao Bá vẫn luôn kính mộ lão Trác xem lão Trác là ba của mình, cái kết quả này thật sự y không thể nào chấp nhận được.
Y đang suy nghĩ, trong phòng khách đột nhiên ồn ào lên, ba trăm người hầu như đều la lên, cả hậu trường trong phòng khách gần như muốn nổ tung.
Y hồi phục lại tinh thần, liếc nhìn qua bên Lý Dương, chỉ là liếc nhìn, mắt của y tối sầm lại.
Đối với mọi người mà nói là chuyện rất kích động, nhưng đối với y, là chuyện mà y không muốn thấy nhất.
Lớp phủ khối Phỉ Thúy của Lý Dương cuối cùng cũng được lau sạch, Phỉ Thúy lộ ra, một bền mặt rất nhỏ, hiện ra vô cùng trong suốt, mặt Phỉ Thúy long lanh nước, làm mọi người vừa nhìn thì có thể nhận ra chất phẩm của nó.
Pha ly.
Lam Tinh Linh loại pha ly, Lý Dương thật là đã giải ra Phỉ Thúy cấp đỉnh, một chuyện không thể xảy ra, lại hiện ra rất rõ ràng trước mặt mọi người.
Phỉ Thúy cấp đỉnh chỉ thấy chứ không thể cầu, lần này lại xuất hiện trước mắt mọi người.
Giải ra Phỉ Thúy cấp đỉnh, giải ra Lam Tinh Linh loại pha ly, không chừng là có thể thắng, cho dù giá trị khối nguyên thạch của Phỉ Thúy Vương không thấp, còn phải xem kích cỡ của cả khối Phỉ Thúy.
Nhưng có biểu hiện này, ít nhất Lý Dương có thể thắng lão Trác.
Ngược lại có thể nói, vòng này khả năng lão Trác thắng Lý Dương là rất thấp, thấp nhưng vẫn còn, trừ phi Lý Dương phía dưới đại khóa.
Một khối Phỉ Thúy bình thường giải ra, khả năng khóa trong tay đại sư hầu như không có, cho dù khối Phỉ Thúy của Lý Dương giống như có vết nứt, hoặc không làm được vòng tay, giá trị vẫn cao hơn loại pha ly của Cao Bá.
Phỉ Thúy cấp đỉnh, nó chính là một loại tượng trưng, tuyệt đối mạnh hơn nhiều so với pha ly đơn thuần.
-Pha Ly, chính là pha ly, chú, con không có nói sai chứ!
Sang Dala vui mừng la lên, y vun vun nắm tay, đánh mạnh một cái, lúc nãy y nói là tin tưởng Lý Dương, chỉ đơn thuần là trực giác, trong lòng không nắm chắc.
Ngay cả chính y cũng không ngờ, cục diện lại thay đổi nhanh như vậy.
Bên máy giải thạch, Lý Dương cũng khẽ thở dài, chậm rãi thưởng thức khối Phỉ Thúy nhỏ vừa mới được giải ra.
Lam Tinh Linh loại pha ly, đây là Phỉ Thúy cấp đỉnh từ trước đến giờ hắn chưa giải ra bao giờ, cũng có thể nói là lần đầu tiên.
Cho tới bây giờ trên tay của hắn đã có Lục Đế Vương loại pha ly, Huyết Mỹ Nhân loại pha ly, Tử Nhãn Từ loại pha ly, Phỉ Thuý cấp đỉnh như Hoàng Chí Tôn loại pha ly, nhưng Lam Tinh Linh loại pha ly vẫn chưa thấy qua bao giờ.
Còn có, khối Phỉ Thúy cực phẩm đầu tiên Lý Dương công khai giải ra, chính là khối Lam Tinh Linh, Lam Tinh Linh rất nhỏ, đáng tiếc chất phẩm chỉ là băng chủng, cũng không xem là Phỉ Thúy cấp đỉnh.