Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1087: Chương 1087: Triển lãm bắt đầu






- Hoàng lão, thật ngại, để ngài chờ rồi!

Thấy mấy người này, Lý Dương vội vàng giải thích cùng Hoàng lão, Bạch Minh một mình tiếp đón không dứt nhiều khách quan trọng như vậy, Lý Dương cũng phải ra mặt.

- Không có việc gì, cậu đi đi!

Hoàng lão mỉm cười gật gật đầu, hắn rất thông cảm với Lý Dương.

Bên kia, Bạch Minh cũng nói vẻ áy náy cùng mấy người, trực tiếp đi đến phía Mã lão và Vương Cương, Vương hội trưởng và Chu lão, thì để lại cho Lý Dương.

Thân phận Lý Dương, tiếp đãi những vị khách này còn thích hợp hơn so với hắn.

Bạch Minh không thừa nhận cũng không được, so với hắn, tuổi tác của Lý Dương còn nhỏ hơn rất nhiều, nhưng đã đạt tời mức hắn phải nhìn lên, ở trong hội, Lý Dương có địa vị không thua bất luận kẻ nào.

- Vương hội trưởng, ngài có thể tới, thực vinh hạnh cho chúng tôi!

Lý Dương đi tới phía bọn họ, thư mời đều là Bạch Minh phát đi, Lý Dương chưa từng hỏi, căn bản không biết Bạch Minh mời những người nào.

Nhưng dù sao triển lãm lần này cũng là những bảo bối chính mình cung cấp, hắn coi như là chủ nhân, khách đến, cần ra mặt chiêu đãi.

- Tiểu Lý, không thể không đến được, đây chính là triển lãm của cậu mà, những bảo bối kia tôi đã nghe nói, đây là lần đầu tiên công khai triển lãm phạm vi lớn, không đến nhất định sẽ hối hận!

Vương hội trưởng cười lớn một tiếng, Vương hội trưởng tên đầy đủ là Vương Chí, năm nay tám mươi ba tuổi, những người khác với tuổi của ông ta đã sớm nên về hưu, nhưng nhiều người phản đối ông về hưu. Hiệp hội sưu tầm gia cũng không phải là văn phòng quan trọng của chính phủ, chỉ là hiệp hội dân gian, ông ta làm hội trưởng ngẫu nhiên ra mặt là được, cũng không cần mệt nhọc.

Kỳ thật, thời gian rất dài, chuyện của hiệp hội sưu tầm đều là Chu lão bọn họ phụ trách, Vương hội trưởng bởi vì nguyên nhân sức khỏe, đã lâu không công khai lộ diện, cho nên lần này ông ta xuất hiện, rất nhiều người đều cảm giác khá giật mình.

- Cám ơn, cám ơn Vương hội trưởng quan tâm!

Lý Dương cười theo, lập tức dẫn mấy người bọn họ vào bên trong, Tiêu Nham vội vàng chạy tới, mấy vị này đều là khách quan trọng, không thể để cho hắn đứng chờ bên ngoài được.

Phòng tiếp khách đã không ít người, Tiêu Nham cũng chỉ có thể đưa bọn họ vào nghỉ ngơi một chút.

Lúc này, lại xuất hiện một khuyết điểm của bảo tàng này, người tới nhiều, không có cách nào tiếp đãi. Lý Dương chú ý đến tất cả chung quanh, trong lòng còn đang suy nghĩ, nếu sau này mình mở bảo tàng, nhất định phải mở một bảo tàng có đầy đủ không gian.

Mấy người mới vừa ngồi xuống, bên ngoài lại ồ lên.

Lần này tới chính là một chiếc xe xịn, trên xe đi xuống mười mấy người tóc trắng xoá, nam nữ đều có, Lý Dương nhìn thoáng qua cửa sổ, ánh mắt cũng trừng lớn không ít.

- Hoàng viện trưởng đến!

- Đều là chuyên gia của Cố Cung, lần này Cố Cung nhiều người đến như vậy!

- Thật không ngờ, Cố Cung lần này cũng tới cổ động, xem ra chúng ta đến là đúng rồi!

Người ở phía ngoài lại nghị luận, những người từ trên xe đi xuống đều là chuyên gia nổi tiếng ở Cố Cung, Liễu lão cũng ở trong đó, dẫn đầu không ai khác chính là người cầm lái Cố Cung - Hoàng viện trưởng.

Cố Cung xuất hiện nhiều chuyên gia như vậy, lại là tham gia hoạt động của người ngoài, trong đó cũng có Hoàng viện trưởng đích thân tới, chuyện như vậy mười mấy năm qua chính là lần đầu, cho dù lần trước ở Trịnh Châu, Lý Dương bị dính vào vụ án trộm cắp, cũng không xuất hiện nhiều người như vậy.

- Vương hội trưởng, Chu lão, thật ngại, tôi phải đi ra ngoài một chút!

Lý Dương gãi gãi đầu, những người này, dựa vào một mình Bạch Minh tiếp đãi khẳng định không được, còn cần hắn tự mình ra mặt. Nếu nói những người này thuần túy nể mặt Bạch Minh mà tời nơi này, Lý Dương cũng không tin.

Bất kể nói thế nào, Lý Dương cũng là một trong những chuyên gia của Cố Cung, với bọn họ coi như là đồng sự.

- Không sao, chúng ta cùng đi ra đi, triển lãm không phải sắp bắt đầu rồi sao?

Vương hội trưởng khẽ cười một tiếng, cũng đứng lên, hắn và Hoàng viện trưởng cũng là bạn bè, nhìn thấy ông bạn già, hắn lại trốn ở bên trong hưởng thụ nhàn nhã, thực không thích hợp.

Lý Dương suy nghĩ, cuối cùng gật gật đầu.

Hoàng viện trưởng đến đây, Vương hội trưởng cũng phải đi chào hỏi, ép bọn họ ở lại đây nghỉ ngơi cũng không được, hơn nữa, còn có mười mấy phút nữa là triển lãm liền chính thức bắt đầu, đến khi triển lãm bắt đầu khẳng định cũng phải đi ra ngoài.

Bên ngoài, đang cùng Hawes tiên sinh nói chuyện phiếm Hoàng lão quay đầu lại, không đi tới chỗ Hoàng viện trưởng.

Người quen bọn họ, hiểu bọn họ cũng biết, đây mâu thuẫn của hai anh em này cũng không nhỏ, mà thân phận hai người bọn họ đều đặc biệt, những người khác đều không dám khuyên nhủ.

Dám đi khuyên, có thể khuyên nhủ, cũng chỉ có vài người ít ỏi, lúc trước bọn họ đều thử rồi, cố gắng rồi, nhưng căn bản không thể thay đổi quan hệ anh em họ.

Đang cùng Mã lão và Vương Cương nói chuyện, mắt Bạch Minh choáng váng.

Vương hội trưởng đích thân đến, đã đủ cho hắn giật mình, không ngờ Cố Cung lại có nhiều người đến đây như vậy, hắn chỉ là tượng trưng đưa ra thư mời mọi người trong Cố Cung, cũng không nghĩ tới lại có nhiều người đến được như vậy.

Các chuyên gia Cố Cung này, bình thường sẽ không tham gia những hoạt động tương tự.

Hắn còn đang sững sờ, Lý Dương đã bước nhanh đi ra, Hoàng viện trưởng, những người này, cũng chỉ có thể do hắn tiếp đãi, Bạch Minh - người chủ nhân này, hoàn toàn trở thành vai diễn phụ.

Nhưng lúc này đóng vai phụ, hắn cũng cam tâm, rất vui vẻ.

Nhiều nhân vật quan trọng như vậy đến đây, khiến cho lực ảnh hưởng của triển lãm tăng lên, những thứ không nói đâu xa, ít nhất trong vòng mười năm qua, còn chưa có hoạt động nào có tầm ảnh hưởng như thế.

Hàng năm Cố Cung có tổ chức hội nghị chuyên gia hàng đầu, nhưng cũng không có quy tụ được nhiều người như vậy.

- Hoàng viện trưởng, ngài cũng đến đây sao?

Lý Dương đi đến trước mặt Hoàng viện trưởng, cười ha ha nói một câu, nhưng trong lòng của hắn còn hơi có chút e ngại.

Hắn thật ra vừa mới chơi Hoàng viện trưởng một vố, lấy đồ sứ mà Cố Cung bị mất đưa tới bảo tàng ở Minh Dương, không biết Hoàng viện trưởng sẽ đối phó hắn như thế nào đây.

- Sao? Chỗ này của các cậu không chào đón tôi sao?

Hoàng viện trưởng sang sảng cười một tiếng, thanh âm của hắn không nhỏ, người chung quanh cũng nghe được lời hắn nói.

Rất nhiều người lộ sắc mặt cổ quái, thấy ngữ khí của Hoàng viện trưởng, có lẽ có ý gì với Lý Dương, một số người còn hoài nghi, có phải Hoàng viện trưởng và Lý Dương có mâu thuẫn gì trọng đại hay không.

- Không, tuyệt đối không có, sao có thể chứ, ngài cùng chư vị tiền bối có thể tới, là vinh hạnh của chúng tôi!

Lý Dương có vẻ tươi cười, quả nhiên, thái độ của Hoàng viện trưởng có chút vấn đề, sau này chính mình cần vững tinh thần một chút, vị lão tiền bối này có thể không dễ ứng phó.

Hoàng viện trưởng cười nói:

- Chuyện ở Minh Dương bỏ qua đi, nhưng cậu đã tìm về một món đồ, vậy cũng tìm luôn hai món kia trở về đi, mấy thứ này, về sau đều đặt ở Minh Dương đi!

Lý Dương hơi sững sờ, Hoàng viện trưởng nói như vậy, rõ ràng cho thấy không muốn truy cứu chuyện phía trước.

Đây cũng không phải là tính khí của Hoàng viện trưởng, ai chẳng biết Hoàng viện trưởng là một người không chịu thiệt, hơn nữa vô cùng keo kiệt, có thể làm cho hắn buông tha cho một món đồ vốn thuộc về bảo bối của bọn họ, thật sự không dễ dàng.

- Tôi sẽ cố hết sức, nếu có tin tức, nhất định sẽ tìm chúng trở về!

Lý Dương vội vàng gật đầu, Hoàng viện trưởng không thèm để ý chuyện này, đối với Lý Dương mà nói, chính là một tin tốt lành, lúc này chuyện khác cũng dễ nói.

- Được, đây chính là cậu tự nói nha, tìm không được, ta sẽ tính sổ với cậu!

Hoàng viện trưởng mỉm cười gật gật đầu, Lý Dương lại lặng đi một chút, khóe miệng lộ ra một nụ cười khổ, Lý Dương cuối cùng đã hiểu, lần này hắn bị Hoàng viện trưởng cho vào tròng rồi, hai bảo bối khác nào có dễ dàng tìm trở về.

Nhưng Lý Dương cũng không để ý, hai bảo bối này, cho dù Hoàng viện trưởng không đề cập tới, Lý Dương cũng sẽ đi tìm, dù sao cũng là bảo bối từ trường học của nhà mình mà ra, Lý Dương cũng không muốn chúng bị lưu lạc bên ngoài.

- Trên xe đi xuống có phải Tần lão hay không?

- Đúng, còn có Hà lão!

Bên ngoài lại có một chiếc xe màu đỏ thẫm đi tới, chiếc xe này Lý Dương rất quen thuộc, hắn còn ngồi qua một thời gian khá dài.

Trên xe đi xuống hai người, là hai ông lão, nhận ra hai vị lão nhân này, các chuyên gia lại nghị luận, lần này mọi người thật không quá kinh ngạc.

Rất nhiều người cũng biết quan hệ giữa Hà lão và Lý Dương, Hà lão xuất hiện ở trong này, cũng không bất ngờ.

Nhưng Tần lão xuất hiện, khiến mọi người hơi có chút giật mình, Tần lão cũng không ít tuổi rồi, hơn nữa rất ít đi xa nhà, rất nhiều hoạt động trọng yếu đều không thấy hắn tham gia.

Không ngờ, lần này Tần lão cũng tới.

Rất nhiều người lại hâm mộ nhìn Bạch Minh, mặc kệ kết quả hoạt động lần này như thế nào, lần này Bạch Minh thật sự là mở mày mở mặt một lần, nhiều chuyên gia quan trọng như vậy đến, rất ít khi thấy được.

Mọi người cũng biết, nhiều chuyên gia như vậy, đều là nể mặt Lý Dương, nhưng lần này hoạt động dù sao cũng là Bạch Minh chịu trách nhiệm chính, quan hệ Bạch Minh và Lý Dương, cũng là vốn của hắn.

- Lão gia, ngài cũng tới ạ?

Nhìn thấy Hà lão, Lý Dương vừa mừng vừa sợ, bước nhanh tới, đứng trước mặt Hà lão, lớn tiếng chào hỏi một câu.

Lúc trước, lão gia vẫn ở Minh Dương, cũng không nói quay về Bắc Kinh, càng không nói tới tham gia triển lãm lần này.

- Con kiếm được lễ vật kết hôn tốt như vậy, còn không cho ta đến xem à?

Lão gia nhìn thấy Lý Dương, cười ha ha, nói một câu, Lý Dương lập tức rụt rụt đầu, không dám nói chuyện.

Hà San San gặp phải phiền phức, hiện tại rốt cuộc đã tới, hắn thành người thứ nhất gặp chuyện không hay ho.

Sau khi nói xong, Hà Lão gia không nói gì thêm, chỉ cười, chào hỏi người chung quanh, nơi này cũng có không ít bạn cũ rất lâu hắn chưa gặp lại, mọi người cùng nhau trò chuyện, ôn chuyện cũ.

- Lão Đại, lão Đại!

Lý Xán, Lý Bồi, Chu Văn cùng Liễu Tuấn và còn có Lưu Chấn Hoa cùng nhau đi xuống từ một chiếc xe, Lưu Chấn Hoa mới đến Bắc Kinh sáng nay, bọn hắn mấy người cùng đi đón Lưu Chấn Hoa, cho nên mới đến muộn như vậy.

- Nhiều người như vậy, trời ạ, đều là nhân vật quan trọng!

Lý Xán chạy tới, trên đường còn không ngừng nhìn những người chung quanh, bảo tàng của Bạch Minh bây giờ người ra vào tấp nập, rất nhiều người đi qua cũng không nhịn được nhìn sang bên này, còn có nhiều người ngừng lại, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Những người này, Lý Xán cũng có biết một vài người, ở Bắc Kinh chủ trì công ty đấu giá, hắn gặp qua không ít lão chuyên gia, lão tiền bối, nhưng càng nhận ra nhiều người càng giật mình, có thể mời được nhiều lão tiền bối như vậy tụ tập cùng một chỗ, cần bao nhiêu công đây?

- Đúng thế, anh cũng không nghĩ sẽ có nhiều người như vậy tới!

Lý Dương nhẹ nhàng gật đầu, nhiều người cổ động đương nhiên là chuyện tốt, nhưng người nhiều quá cũng không tốt, nơi này có quá nhiều tiền bối trọng yếu, cũng không thể qua loa.

- Cảm tạ các bạn, các vị tiền bối đã tới!

Lý Xán vừa định nói chuyện, trắng minh đã muốn đứng ở cái ghế thượng, lớn tiếng nói. Họat động lần này cũng không chuẩn bị sân khấu gì, lời dạo đầu của Bạch Minh, cũng là diễn thuyết ngẫu hứng.

Hắn bắt đầu nói, cũng có nghĩa triển lãm sẽ bắt đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.