Quảng trường Văn Hóa này vị trí trung tâm vẫn là địa bàn hoạt động của hiệp hội ngọc thạch tỉnh phía nam. Năm máy giải thạch đặt ở nguyên vị trí cũ, năm máy giải thạch này chỉ có thành viên hiệp hội ngọc thạch mới có tư cách sử dụng.
Trong đó một máy giải thạch đã có người dùng, chung quanh có tới hơn mười người vây quanh nhìn xem.
-Ngày hôm qua mặc dù có nhiều thành tích tốt, càng nhiều hơn là không có gì, chỉ tiếc là những người này trong mắt không thấy những tảng đá không có gì, chỉ nhìn thấy Phỉ Thúy đổ tăng mà thôi.
Nhìn đoàn người náo nhiệt ở chỗ mấy giải thạch, Tư Mã Lâm cảm thán, rất nhiều người là như thế này, trong mắt chỉ biết nhìn tới chỗ xem trọng, coi nhẹ những phiêu lưu này.
Lý Dương yên lặng gật đầu, hiện giờ hắn không phải là Lý Dương mà đối với đổ thạch một chút cũng không biết trước kia. Nhiều lần tiếp xúc với đổ thạch làm cho Lý Dương cũng biết được đổ thạch bao nhiêu lợi, bao nhiêu hại.
Ngày hôm qua người bị thua lỗ kỳ thực lớn hơn rất nhiều người đổ tăng, nhưng mà người quản lý hoạt động ngọc thạch cũng chỉ nói ra chuyện tốt, không nói chuyện xấu, làm cho rất nhiều người không biết chuyện thất bại.
Cũng có một vài người rõ ràng thấy được người khác thưa lỗ, nhưng căn bản không thèm để ý, nghĩ mình nhất định có thể đổ tăng được. Nó giống như mua vé số, lúc mua ai mà không nghĩ mình sẽ trúng thưởng, mà không nghĩ xem tỷ lệ trúng thưởng thấp tới bao nhiêu.
Người đổ, ta đổ, tất cả mọi người cùng đổ. Hơn nữa lại có kích thích của ngày khởi đầu tốt đẹp hôm qua, người tham gia đổ thạch hôm nay nhiều hơn hôm qua không ít. Hiện trường đã xuất hiện không ít người của công ty châu báu tới thu mua nguyên liệu đổ trướng, đám ông chủ của hiệp hội ngọc thạch chiếm ưu thế địa lợi lại càng mở lớn cái võng của mình.
-Lý Dương chúng ta trước tiên qua bên kia nhìn đi, một lúc nữa qua bên này.
Đi vào đoàn người náo nhiệt, Tư Mã Lâm vừa rồi cảm khái nhất thời biến mất, cười cười chỉ vào nơi náo nhiệt nhất. Khu vực trung tâm hôm nay cũng không chỉ là nơi hiệp hội ngọc thạch cung cấp phương tiện cho hội viên mà không có hoạt động gì.
-Được rồi! ~ Lý Dương gật đầu, vài người vây hắn ở giữa chậm rãi tiến vào bên trong.
Thường thường người nhận ra Lý Dương đều có ý muốn tới bắt chuyện với Lý Dương, những thành viên của hiệp hội ngọc thạch Minh Dương đã sớm đi tới bên cạnh đám người Lý Dương rồi. Lý Dương vừa tới cả đám người từ bên cạnh đã đuổi kịp tới.
Cũng may loại tình huống này duy trì cũng không bao lâu, đổ tăng vừa xuất hiện, một vài người nóng ruột vội vàng chạy đi chọn đổ thạch rồi. Người bên cạnh Lý Dương ngày một ít đi, chí ít đám người vây quanh đã ít đi phân nửa, không làm cho Lý Dương có cảm giác áp lực nữa.
-Lý Dương cậu tới xem vài khối, thế nào?
Trong vài người, ngoại trừ Ngô Hiểu Ly thì Tư Mã Lâm đám người có quan hệ tốt với Lý Dương, người thứ nhất hỏi Lý Dương đổ thạch cũng chính là hắn.
Tư Mã Lâm yêu cầu chính là một khối nguyên thạch nặng vài kg, nhìn từ ngoài khối nguyên thạch này rất có thể có Phỉ Thúy bên trong, bởi vì loại nguyên thạch như thế này ngày càng ít đi, bình thường rất khó gặp một lần.
Khối nguyên thạch này là một khối bị xối mòn một bên, cuối cùng rơi vào trong nước, trải qua quá trình vận chuyển trong sông nước không rõ thế nào mà hình thành nguyên thạch. Loại nguyên thạch này có đặc điểm các bộ phận rời rạc bị nước sông ăn mòn gần như không còn gì, chỉ để lại một bộ phận cứng rắn nhất.
Nguyên thạch bởi vì trường kỳ ngâm vào nước, tính chất so với các đổ thạch khác cũng nhẵn nhụi hơn một ít, màu sắc cũng tương đối đẹp, thường thường gặp phải Phỉ Thúy có chất lượng cao bên trong.
Nhưng mà cũng vì đặc điểm này, những khối nguyên thạch như thế giá cả cũng rất cao, hơn xa các loại nguyên thạch bình thường.
Lý Dương ôm lấy tảng đá, tỉ mỉ quan sát, Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt không nói lời nào, Trương Vĩ kinh ngạc liếc mắt nhìn hai người bọn họ. Thấy Tư Mã Lâm dường như coi Lý Dương trở thành tham mưu của mình. Lý Dương vận khí không tồi, nhưng dù sao tuổi vẫn còn trẻ, Trương Vĩ không thể tin rằng tài nghệ đổ thạch của hắn lại có thể vượt lên trên được Tư Mã Lâm.
-Thế nào, có đổ không?
Trịnh Khải Đạt hỏi một câu, đổ thạch này là Tư Mã Lâm chọn trước, có mua cũng là Tư Mã Lâm mua, nhưng mà trong quá trình giao dịch Trịnh Khải Đạt hỏi một câu cũng không có gì.
Lý Dương không có trả lời, chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái, Trịnh Khải Đạt vừa đặt câu hỏi vừa vặn lúc Lý Dương phát động năng lực đặc thù, Lý Dương vội vàng quan sát đổ thạch cũng chưa kịp trả lời.
Bên trong khối thủy thạch mao liêu này có Phỉ Thúy, nhưng cũng không phải là Phỉ Thúy đặc biệt tốt gì, chỉ là loại hoa thanh, trị giá cũng chỉ trên dưới mười vạn.
-Không được sao?
Tư Mã Lâm hơi nhíu mày một chút, hắn nhìn khối thủy thạch mao liêu này rất không tồi, không phải thì cũng không hỏi Lý Dương. Nếu như chỉ là mình hắn mà nói, rất có thể hắn sẽ đi đổ một chút rồi.
-Cũng không phải, thanh vụ trên mặt cắt biểu hiện ra có chút phân tán, thanh vụ mà phân tán như vậy cũng không có gì tốt dấu bên trong, còn có, Tư Mã đại ca nhìn nè.
Lý Dương chỉ vào bề mặt trơn tuột của khối nguyên thạch, tiếp tục nói:
-Ở đây còn có một chút mãng văn, tuy rằng rất nhạt nhưng có thể nhìn ra được một chút. Từ mãng văn nhàn nhạt mà phân tích một chút, khối thủy thạch mao liêu này bên trong rất có khả năng có Phỉ Thúy, nhưng mà tỉ lệ ra Phỉ Thúy cao cấp cũng rất nhỏ.
Tư Mã Lâm, Trịnh Khải Đạt còn có Trương Vĩ vội vàng dựa theo chỉ điểm của Lý Dương mà trừng mắt nhìn mãng văn theo như lời của Lý Dương. Tỉ mỉ quan sát, bọn họ đúng là nhìn thấy một tia nhàn nhạt, nhưng rất khó có thể phân rõ được mãng văn, con mắt ba người đều mở thật lớn, đặc biệt là Trương Vĩ, vẻ mặt không thể tin nổi.
Loại mãng văn này không phải có kinh nghiệm thì căn bản không thể phát hiện ra được. Hắn không phát hiện ra, Lý Dương chỉ nhìn một chút là phát hiện ra được, điều này làm cho hắn rất khó tiếp thu.
-Lợi hại, Lý Dương dựa theo ý của ngươi thì có đổ hay không?
Tư Mã Lâm thán phục gật đầu, kỳ thực hắn đã sớm nhận ra khả năng đổ thạch của Lý Dương. Lý Dương lần trước ở Trịnh Châu nhận ra kê trảo ẩn dấu đã làm hắn rất là bội phục. Lần này còn nhìn ra mãng văn mà bọn họ không thể phát hiện ra được, càng làm cho hắn cảm giác Lý Dương ở phương diện đổ thạch này sâu không thể lường.
-Hỏi một chút giá, hợp lý thì đổ, không thích hợp thì không nên miễn cưỡng.
Lý Dương suy nghĩ một chút chậm rãi nói. Phỉ Thúy bên trong cũng chỉ có giá trên dưới mười vạn, nếu như không đắt tiền mà nói để Tư Mã Lâm đổ một chút cũng không quan hệ, không lỗ là được.
Chủ ý của Lý Dương cũng là ý nghĩ của Tư Mã Lâm. Lý Dương vừa nói xong Tư Mã Lâm đã quay đầu nói với người bán đổ thạch:
-Ông chủ, khối nguyên thạch này giá bao nhiêu tiền?
Người bán đổ thạch lúc này đang ngơ ngác nhìn Lý Dương, khối nguyên thạch này rơi vào tay hắn cũng một đoạn thời gian rồi. Nhưng mà vừa nhìn một chút Lý Dương đã nói ra được nhiều như vậy đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy. Mãng văn nhàn nhạt này người bán cũng biết, nhưng là do hắn tìm một lão bằng hữu có kinh nghiệm lâu năm nhìn kỹ mới phát hiện ra. Lý Dương nhìn mãng văn thời gian còn ngắn hơn rất nhiều so với lão bằng hữu kinh nghiệm của hắn à.
-A, giá của nó là mười vạn đồng.
Tư Mã Lâm vừa hỏi, người bán vội vàng lấy lại tinh thần, rất kinh ngạc liếc mắt nhìn Lý Dương. Thanh niên này nếu chân chính nhìn ra được chẳng phải còn lợi hại hơn cả lão bằng hữu của hắn sao. Lão bằng hữu của hắn ở Vân Nam rất có danh tiếng là chuyên gia đổ thạch à.
-10 vạn.
Tư Mã Lâm cau mày, Lý Dương nhẹ nhàng lắc đầu, mười vạn không có lợi nhuận gì, uổng phí khí lực mà thôi.
-Có thể bán rẻ chút không?
Tư Mã Lâm vỗ vỗ khối nguyên thạch, nhíu mày nhàn nhạt hỏi. Đây là khối nguyên thạch đầu tiên hắn coi trọng hôm nay, cũng không muốn buông tha.
-Thực sự là không thể giảm, nếu không phải nhìn tiểu huynh đệ này nói hay, chí ít phải mười hai vạn rồi.
Người bán lập tức tỏ vẻ đau khổ, những người bán đổ thạch này cũng không biết là có bản lĩnh hay không, nhưng giả vờ đau khổ tuyệt đối là cao thủ.
-6 vạn, 6 vạn thì chúng tôi sẽ mua, giải thạch ngay ở đây cũng không thành vấn đề.
Lý Dương đột nhiên nói một câu, khối thủy thạch này bán được 6 vạn, thì sẽ kiếm được 4 vạn rồi, buôn bán như vậy cũng không tồi.
-Tiểu tổ tông à, 6 vạn thì tiền vốn cũng không đủ, như vậy đi tiểu huynh đệ, chúng ta mỗi người nhường một bước. Tôi đây bán 8 vạn, hôm nay nghe cậu nói tốt như vậy, lấy giá thành phẩm bán cho các người, 8 vạn, một phân cũng không thể thiếu nha!
Người bán lập tức khóc thiên hô địa, đôi mắt đã nhìn chằm chằm vào Lý Dương, hắn cảm giác được người thanh niên này mới là chính. Nhưng mà thanh niên này quả thực rất lợi hại, tuyệt đối không thể lừa được.
8 vạn, Lý Dương trầm mặc một chút, 8 vạn đầu tiên sẽ không phải lỗ, còn có thể kiếm được thêm 2 vạn, so với buôn bán khác kỳ thực cũng rất có lời rồi.
Chỉ là Lý Dương vẫn quen đổ tăng lớn, đối với lợi nhuận nhỏ như vậy hoàn toàn không hứng thú.
Nhìn Lý Dương không có phản đối, Tư Mã Lâm lập tức gật đầu nói:
-Được, 8 vạn thì 8 vạn, lập tức giải cho tôi.
Tư Mã Lâm lập tức đưa ra chi phiếu 8 vạn, người bán vẫn còn dáng vẻ ủy khuất, hiện giờ đã cười ha hả như phật di lặc. Sau khi tiếp nhận chi phiếu liền bắt chuyện người khác tới trông dùm cửa hàng, tự mình mang theo đám người Tư Mã Lâm đi tới bên cạnh máy giải thạch.
Lý Dương cùng vài người đều đi qua đó, khối thủy thạch mao liêu này cũng không lớn, giải thạch cũng không mất nhiều thời gian.
Trịnh Khải Đạt cùng Lý Dương đều tiến lên giúp đỡ Tư Mã Lâm. Ba người phối hợp cũng coi như là ăn ý. Sau hơn nữa tiếng đồng hồ, Phỉ Thúy bên trong đã được bọn họ hoàn toàn giải ra ngoài.
Thấy Phỉ Thúy loại hoa thanh được giải ra, ngay cả Trương Vĩ cũng không nhịn được mà giơ một ngón tay cái với Lý Dương. Thật đúng là như lời của Lý Dương đã nói, khả năng ra Phỉ Thúy là rất lớn, nhưng phẩm chất của Phỉ Thúy lại vừa vừa.
Người bán cũng rất cảm thán, vị chuyên gia bằng hữu của hắn nói rất khó ra được Phỉ Thúy cấp cao, cũng không nói nhất định ra Phỉ Thúy. Lý Dương lúc nói với bạn của hắn còn cao hơn một tầng, từ khi nào giới đổ thạch xuất hiện chuyên gia trẻ tuổi như vậy.
Chở khi đám người Lý Dương đi rồi, người bán đột nhiên sững sờ, quay đầu nhìn lại phương hướng đám người Lý Dương rời đi. Hắn vừa nhớ tới một tin đồn mới được nghe qua.
Dòng người ở Vân Nam có truyền tới, Quảng Châu có một người thanh niên 20 tuổi có tạo nghệ trong nghề đổ thạch cực kỳ cao, so với chuyên gia còn lợi hại hơn nhiều. Có người nói hắn là là truyền nhân của Phỉ Thúy vương, chính là Phỉ Thúy vương trong tương lai.
Người bán cười khổ lắc đầu, chậm rãi đi tới quầy hàng của mình. Thanh niên này có phải là người truyền nhân kia hay không cũng không trọng yếu, đối với hắn cũng không có quan hệ gì. Nghĩ nhiều như vậy chi bằng quay về chiếu cố tới buôn bán của mình còn hơn, thừa dịp Tụ Hội Nam Dương này người mới cùng người phổ thông rất nhiều, cố gắng kiếm nhiều tiền một chút.
:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: