Siêu Cấp Thần Long

Chương 56: Chương 56: Cố sự




- Ngươi là người đã cứu con gái ta?

Khi hắn vừa đặt chân vào đại sảnh thì một giọng nam nhân trầm trầm vang lên, cùng với đó là một cỗ khí thế mạnh mẽ của Kim Đan Hậu Kì đánh úp tới hắn. Dưới khí thế này cho dù là Kim Đan trung kì cũng không thể nào đứng vững được, nhưng mà hắn lại không phải là Kết Đan cảnh mà là Nguyên Anh, một chút khí thế này há có thể ảnh hưởng được hắn chứ.

- Không lẽ đây là đạo đãi khách của Nam Cung gia sao?

Hắn nở nụ cười nhàn nhạt hướng Nam Cung Vũ hỏi ngược lại, một tay phất nhẹ đem khí thế “hùng hậu” kia đánh ta, còn một tay còn lại giữ tay của Tuyệt Ảnh.

Thiên Long hắn thì không để chuyện vừa rồi vào mắt nhưng không có nghĩa là Tuyệt Ảnh không để ý, Yêu Tu vốn rất hiếu sát, chỉ hơi một chút cũng có thể ra tay giết người huống hồ gì lần này một tên Kim Đan nhân loại còn dám chọc vào trên đầu nàng đương nhiên là nàng không chịu được rồi. Nếu không có hắn giữa lại có lẽ nàng đã ra tay đem chỗ này hủy đi rồi, với tu vi Phá Đan đỉnh cao của nàng thì mấy lão gia hỏa Nguyên Anh củ chuối này sao có thể chống lại được chứ.

- Tiểu tử ngươi rốt cuộc là từ đâu, tới Nộ Hải Thành này muốn làm gì?

Khí thế bị đánh tan nhưng trên mặt Nam Cung Vũ vẫn không hề thay đổi vẫn cứ như cũ lạnh lùng nhìn chăm chăm vào hắn chất vấn.

- Là vì cái này.

Hắn cong môi, từ trong Không gian Hệ Thống lấy ra một vật thể hình tròn bằng ngọc giống như một miếng ngọc bội to gần bằng nắm tay, bên ngoài có khắc đủ các loại phù văn tối nghĩa.

Ngay khi hắn vừa lấy miếng ngọc này ra lập tức sắc mặt của Nam Cung gia chủ lập tức biến đổi đủ loại thần sắc, kinh hãi, ngạc nhiên,...

- Đây...đây là...

Hắn không thể tin được mà nhìn chằm chằm vào miếng ngọc kia, miệng lắp bắp những từ ngữ vô nghĩa.

- Nhận ra rồi sao? Hắc hắc.

Hắn mỉm cười hài lòng nhìn biểu hiện kinh ngạc của Nam Cung Vũ, “Hừ ta cho lão oai phong này, còn dám xét hỏi lão tử hả”

- Gia chủ đời thứ 27 của Nam Cung Gia, Nam Cung Vũ ra mắt chủ nhân, lúc trước tiểu nhân có mắt không thấy Thái Sơn mạo phạm người xin chủ nhân tha lỗi.

Nhưng hành động tiếp theo của Nam Cung Vũ khiến hắn cùng toàn bộ những người xung quanh trợn mắt. Đường đường là gia chủ Nam Cung Gia ngày thường bát diện uy phong mà lại quỳ gối trước mặt một tên tiểu tử.

Mà hắn cũng không ngờ tới phản ứng của Nam Cung Vũ lại như vậy, lúc đầu hắn chỉ được Hệ Thống cho biết đây là tính vật đặc thù có thể mở ra bí mật của Nộ Hải Thành, hắn nghĩ khi mang ra phỏng chừng sẽ khiến cho cái tên Nam Cung Vũ này thay đổi thái độ một chút thôi nhưng không ngờ phản ứng của lão lại kịch liệt như vậy.

- Hệ Thống cái này là sao đây?

- Kí chủ nắm giữ tính vật chủ nhân của bảo tàng Nộ Hải Thành cũng chỉ là chủ nhân của Tứ Đại gia tộc.

- Hả...Hệ Thống có thể giải thích rõ ràng được không?

Sau một câu giải thích của Hệ Thống trực tiếp khiến đầu hắn to như cái đấu, đành phải nhờ Hệ Thống chỉ rõ ràng.

Ngay sau đó là một cỗ tin tức truyền vào trong não hải hắn, sau khi nhìn xong đoạn tin tức bày hắn lập tức hiểu ra mọi chuyện.

- Ta cũng chỉ là truyền nhân của người kia mà thôi căn bản không phải là chủ nhân gì đó nên ông cũng không cần làm đại lễ như vậy.

Sau khi nắm rõ toàn bộ sự việc hắn nhanh chóng giải thích với Nam Cung Vũ bằng cái lí do kia.

Thực ra sự việc cũng không có gì lớn lao, chỉ là ở thời kì trước tứ đại gia tộc đều là những bộc nhân đi theo một vị cường giả tuyệt thế.

Nhưng vị cường giả kia trong một lần đã bị người ta tập kích trọng thương, sau khi tin này truyền ra ngoài lập tức đưa tới cừu nhân khắp nơi điên cuồng kéo tới hòng lấy mệnh hắn. Kết quả là vị cường giả kia cùng thân tính phải lưu lạc khắp nơi nhằm trốn tránh cừu địch, nhưng do thương thế quá nặng cộng thêm nhiều lần chạy trốn tiêu hao quá nhiều cuối cùng vị tuyệt thế cường giả kia cũng đến cực hạn.

Trước khi tuyệt mệnh vị cường giả kia đã dùng toàn bộ tu vi còn lại của chính mình dựng lên một đại bí cảnh, bên trong lưu lại phần lớn những thứ cất chứa của hắn, đồng thời truyền xuống cách vào bí cảnh này cho bốn nô bộc trung thành nhất của mình, nhưng mà bốn người này cũng không thể nào đi vào để lấy những thứ cất chứa bên trong mà chỉ có thể nhận được phần thưởng sau khi vượt qua những thử thách bên trong.

Chỉ có một trường hợp ngoại lệ duy nhất chính là người nắm giữ khối ngọc này, người nắm giữ khối ngọc này có thể tự tay mở ra cánh cửa bên trong bí cảnh đạt được tàng bảo của vị cường giả kia. Đồng thời người nắm giữ khối ngọc này cũng chính là truyền nhân của vị kia, tân chủ nhân của Tứ Đại Thế Gia, điều này là thứ truyền thừa từ muôn đời của Tứ Đại Gia Tộc, chỉ gia chủ mới được biết. Cũng vì như vậy nên khi nhìn thấy khối ngọc này thì Nam Cung Vũ mới có hành động như vậy còn những người khác thì không.

Mà khối ngọc kia chính là cái chìa khóa thần bí hắn đạt được khi hoàn thành nhiệm vụ lần trước.

- Tổ huấn của Gia tộc phàm là người nắm giữ tín vật chính là chủ nhân của Tứ Đại Gia tộc cho dù là ai đi nữa thì Tứ Đại Gia tộc cũng sẽ phục tùng.

Nam Cung Gia Chủ nghiêm trọng nói ra, giọng nói của hắn không lớn nhưng bất cứ ai trong đại sảnh đều nghe rõ ràng. Đây cũng giống như đang nói cho các tộc nhân biết về “Chủ nhân“.

- Được rồi sao cũng được nhưng ngươi trước hết đứng dậy đi, ta không muốn tổn thọ.

Hắn cũng hết cách với đám người này, còn cái Hệ Thống chết tiểu này nữa. Mới chạy khỏi Long Tộc phiền phức đi ra ngoài chưa kịp vui chơi thỏa thích thì đã vướng phải một cục nợ to bự này nữa rồi khiến hắn nghĩ tới việc mình phải cái gì mà phát dương quan đại Tứ Đại Gia Tộc thì không khỏi một trận đau đầu.

- Đa tạ chủ nhân. Lão phu cũng xin đa tạ người đã cứu con gái ta.

- Không có gì, chỉ tiện tay mà thôi.Nếu không việc gì thì ngươi có thể đi sắp xếp chỗ ở cho chúng ta được không.

- Lão nô đi làm ngay.

Nam Cung Vũ cung kính đáp lời sau đó đưa tay kéo Nam Cung Huyền Huyên đang ngây người bên cạnh, đồng thời ra hiệu cho mấy tên trong đoàn người của Nam Cung Gia rời đi.

- Mà khoan, cầm lấy cái này.

Hắn như nhớ ra cái gì đó móc từ trong nhẫn trữ vật ra một cái bình ngọc ném cho Nam Cung Vũ.

- Đây là...

Nam Cung Vũ tiếp lấy bình ngọc nghi hoặc hỏi hắn.

- Trong bình là ba viên Thiên Linh Đan, cầm nó đưa cho lão già kia phục dụng đi có thể giúp hắn đột phá đến Nguyên Anh Hậu kì, cái này xem như quà gặp mặt của ta đi.

Hắn nhanh chóng giả thích cho Nam Cung Vũ về tác dụng của món quà gặp mặt này.

- Xong rồi, các ngươi đi đi. Bọn ta ra ngoài có chút việc.

Hắn phất tay với Nam Cung Vũ, trong khi lão còn chưa kịp trả lời thì đã dắt theo Tuyệt Ảnh bước ra cửa lớn của Nam Cung Gia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.