Siêu Cấp Thiên Phú

Chương 20: Chương 20: Đại Võ Giả




Mạc Thiếu Bắc chưa kịp hét thảm, chiêu Ảnh Sát thứ hai đã giáng lâm, một đao này chém thẳng vào cổ họng của Mạc Thiếu Bắc.

“Không!” Trong nội tâm của Mạc Thiếu Bắc tuyệt vọng hò hét, dốc hết toàn lực muốn tránh né, nhưng mà kỳ tích cũng không có xảy ra.

Một cái đầu người bay ra bên ngoài, rơi vào sàn nhà ở nơi xa, trong hai con ngươi trợn to tràn đầy vẻ không dám tin.

Sau khi chém chết Mạc Thiếu Bắc, Diệp Thiên ngay cả chiến lợi phẩm cũng không kịp thu thập, vội vàng vọt ra khỏi phòng, đi đến nơi có bóng tối mở ra trạng thái Ám Ảnh, nhanh chóng hướng ra bên ngoài Mạc gia bỏ chạy.

Có bóng đêm che giấu, Diệp Thiên chạy thẳng một đường, coi như đi ngang qua bên người gia đinh của Mạc gia, cũng không có ai phát hiện ra hắn.

Nhưng Diệp Thiên lại không dám dừng lại một chút xíu nào, hắn cũng không rõ ràng là Mạc gia có Đại Võ Giả hay không.

Theo lời đồn, ở trong căn cứ Lâm Hải không có mấy vị Đại Võ Giả, nhưng trên thực tế thì sao? Từ khi hắn biết được ở trong căn cứ Lâm Hải có không ít Võ Giả nắm giữ thiên phú Trung đẳng, hắn liền biết rằng căn cứ Lâm Hải khẳng định không chỉ có mấy vị Đại Võ Giả kia, tuyệt đối còn có nhiều Đại Võ Giả hơn.

Có lẽ, những Đại Võ Giả này chính là át chủ bài của các đại gia tộc, vào lúc bình thường sẽ không xuất thủ, nhưng nếu có một thiên tài nắm giữ thiên phú Trung đẳng chết đi, Mạc gia nếu có Đại Võ Giả mà nói, tất nhiên sẽ phẫn nộ. Một khi tao ngộ cùng với Đại Võ Giả, 100 Diệp Thiên cũng sẽ phải chết!

Không bao lâu sau khi Diệp Thiên ly khai Diệp gia, ở nơi ở của Mạc Thiếu Bắc đã có không ít cao tầng xuất hiện. Một người phụ nữ trung niên nhìn thấy đầu lâu của Mạc Thiếu Bắc, bi thống thét lên một tiếng: “Con của ta!”

Sau đó liền bất tỉnh, còn những người Mạc Gia khác, cũng lộ ra vẻ mặt âm trầm.

“Là ai giết con ta!” Một Võ Giả có vóc người cường tráng gầm thét, khí tức trên người của hắn bộc phát ra, khiến cho đám võ đồ thậm chí là cả Võ Giả phổ thông chung quanh đều nhao nhao lui lại, không dám tới gần.

Đây là Tinh Anh Võ Giả, hơn nữa còn là một người nổi bật bên trong Tinh Anh Võ Giả, khoảng cách so với Tinh Anh Võ Giả hậu kỳ cũng chỉ còn cách một bước.

Gã chính là phụ thân của Mạc Thiếu Bắc, Thập trưởng lão Mạc Ân của Mạc gia!

“Thập trưởng lão, hãy tỉnh táo a!” Một ông lão vội vàng nói.

Hai con ngươi của Mạc Ân chảy ra huyết lệ, hiển nhiên đã phẫn nộ đến cực hạn, gầm thét: “Ta chỉ có một đứa con trai như thế, hơn nữa thiên phú còn đạt đến Trung đẳng a, ngay cả ta cũng bất quá chỉ là thiên phú Sơ đẳng, tiêu hao vô số tài nguyên mới có thể đạt tới cảnh giới Tinh Anh Võ Giả, sau đó cũng không còn cách nào tiến bộ, con của ta thế nhưng chính là tồn tại có thể hi vọng bước vào cảnh giới Đại Võ Giả a, hắn là hi vọng của ta, cũng là hi vọng của Mạc gia chúng ta gia, thế nhưng bây giờ đã chết, hơn nữa còn chết tại Mạc gia, ngươi nói xem ta làm sao có thể tỉnh táo!!!!”

Đúng vào lúc này, có một đạo khí thế cường đại truyền đến từ một nơi không xa, tất cả đệ tử Mạc gia đều nhao nhao cúi đầu, lộ ra vẻ cung kính, ngay cả Mạc Ân cũng hơi tỉnh táo lại.

Bọn hắn biết rõ đây là Đại Võ Giả duy nhất của Mạc gia, lão tổ Mạc Trường Thanh đã đến.

“Lão tổ, Thiếu Bắc đã chết!” Mạc Ân quỳ rạp xuống đất, dùng khuôn mặt đầy nước mắt nhìn lão tổ.

“Ta biết!” Mạc Trường Thanh cũng đồng dạng dâng lên lửa giận, nhưng việc đã đến nước này, cũng chỉ có thể tìm ra hung thủ để báo thù cho Mạc Thiếu Bắc mà thôi.

Chỉ thấy Mạc Trường Thanh đi tới hiện trường, đầu tiên là nhìn thoáng qua thi thể của Lý Hải, sau đó lập tức nhìn thoáng qua thi thể của Mạc Thiếu Bắc.

“Lý Hải chết vì một chiêu ám sát, về phần Mạc Thiếu Bắc thì chết do người này đã xông vào trong phòng, dùng hai đao chém chết, thực lực của người này hẳn là Võ Giả sơ kỳ, sử dụng vũ khí là đao, giỏi về ẩn nấp, nếu không thì sẽ không có cách nào tiến vào Mạc gia, hơn nữa là ngay cả Lý Hải có cấp độ Võ Giả đều không có cách nào phát giác ra được sự tồn tại của người này, như vậy đây tuyệt đối không phải là thủ đoạn ẩn nấp bình thường!” Mạc Trường Thanh phán doán.

“Ám Ảnh!” Mạc Ân nghĩ tới một người, lộ ra sát ý nồng đậm đến cực điểm.

“Có lẽ là Ám Ảnh!” Mạc Trường Thanh gật đầu nói: “Cũng chỉ có loại Võ Giả nắm giữ thiên phú đặc thù như Ám Ảnh này mới có thể miểu sát Lý Hải, thậm chí là cường sát Thiếu Bắc, Ám Ảnh là một sát thủ, ở dưới tình huống bình thường sẽ không xuất thủ đối với đệ tử đại gia tộc, trừ phi là có người xuất ra thù lao mà Ám Ảnh không có cách nào cự tuyệt!”

Trong nháy mắt, các cao tầng Mạc gia liền đem đầu mâu nhắm ngay vào mấy đại gia tộc có địch ý cùng với Mạc gia.

Mạc Thiếu Bắc nắm giữ thiên phú Trung đẳng, đây cũng không phải là cái gì đại bí mật, một khi có tài nguyên sung túc, Mạc gia trong vòng tương lai mười năm có lẽ sẽ sinh ra thêm một vị Đại Võ Giả thứ hai, đến thời điểm đó thế lực của Mạc gia tất nhiên sẽ mở rộng, chuyện này tất nhiên không phải là chuyện mà một số gia tộc khác nguyện ý nhìn thấy, cho nên mới phái Ám Ảnh ám sát Mạc Thiếu Bắc cũng không phải là không có khả năng.

“Tra, nhất định phải tra ra là do cái gia tộc nào làm, mặt khác cũng không tiếc bất cứ giá nào treo giải thưởng cho cái mạng của Ám Ảnh, ta muốn làm cho Ám Ảnh phải hối hận cả một đời!”

Mạc gia đem hung thủ khóa chặt vào Ám Ảnh cùng với mấy đại gia tộc khác, căn bản là không ngờ tới người động thủ lại có thể là một võ đồ.

Cho nên, Mạc gia có điều tra như thế nào đi nữa cũng chỉ phí công, bởi vì bọn hắn căn bản không tra ra được cái gì. Ám Ảnh đã chết, bọn hắn làm sao có thể tìm được Ám Ảnh?

Có thể nói, chỉ cần Diệp Thiên không cố ý lộ ra Hắc Ảnh Đao cùng với thiên phú Ám Ảnh, Mạc gia sẽ không có khả năng tìm tới hắn.

Ở trong mấy ngày kế tiếp, mỗi ngày Diệp Thiên đều tu luyện Luyện Thể Quyết, ở bên ngoài xảy ra chuyện gì cũng không biết, tạm thời tránh khỏi đầu sóng ngọn gió, mà căn cứ Lâm Hải lại bởi vì cái chết của Mạc Thiếu Bắc đưa tới sóng to gió lớn.

Một thiên tài nắm giữ thiên phú tu luyện Trung đẳng tử vong đã khiến cho Mạc gia triệt để điên cuồng, phát sinh tranh đấu cùng với mấy đại gia tộc khác, âm thầm giết chết không ít người, cuối cùng ở dưới sự can thiệp của Lâm Gia, gia tộc mạnh nhất của căn cứ Lâm Hải mới đình chỉ tranh chấp.

Theo thời gian trôi qua, Mạc gia vẫn một mực không tìm thấy Ám Ảnh, cho rằng Ám Ảnh đã trốn ra bên ngoài căn cứ Lâm Hải, chỉ có thể nhận thua, nhưng liên quan đến việc treo giải cho cái mạng của Ám Ảnh cũng không có triệt tiêu.

Chỉ cần Ám Ảnh vừa thò đầu ra, sẽ đối mặt với sự trả thù điên cuồng của Mạc Gia.

Mười ngày sau, căn cứ Lâm Hải mới bình tĩnh trở lại, mà Diệp Thiên cũng đã chuẩn bị ly khai khỏi căn cứ Lâm Hải, tiến vào nơi hoang dã mênh mông săn giết hung thú.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.