Siêu Cấp Thiên Phú

Chương 207: Chương 207: Đao ý viên mãn




Cho nên, hết thảy đều là vận khí.

Diệp Thiên nắm giữ thiên phú không gian Đỉnh cấp khiến cho thực lực tăng vọt, dựa theo sự phỏng đoán của hắn, có rất ít Thánh Cấp có thể chống lại cùng với hắn, coi như là một số Đế Cấp, nếu như bị hắn dùng Lưỡi Đao Không Gian đánh trúng chính diện, đoán chừng cũng không nhất định có thể còn sống.

Uy lực của Lưỡi Đao Không Gian không nằm ở chỗ lực công kích, mà là tổn thương không gian, Đế Cấp đối mặt với Lưỡi Đao Không Gian của Diệp Thiên cũng không có biện pháp gì để ngăn cản, trừ phi là thực lực vượt qua Đế Cấp mới có thể không nhìn Lưỡi Đao Không Gian.

Đương nhiên, Đế Cấp mặc dù không có cách nào chống lại Lưỡi Đao Không Gian, nhưng lại có thể tránh né, tốc độ Lưỡi Đao Không Gian của Diệp Thiên còn chưa đủ nhanh, không có cách nào đánh trúng Đế Cấp cường đại chính diện.

Nghỉ ngơi trong nửa ngày thời gian, Diệp Thiên ẩn thân tiến tới gần vết nứt không gian. Rất nhanh, hắn đã tới nơi đó, thấy được đám Trận Pháp Sư đang bố trí trận pháp, mà trên mặt đất lại có một đống thi thể hung thú, có thể thấy được sau khi hắn rời đi, nơi này đã xảy ra một trận chiến đấu.

Đám Vương Cấp này đứng ở một địa phương rất xa, căn bản không dám tới gần vết nứt không gian.

Diệp Thiên cũng không hiện thân, sợ tin tức bản thân không chết bị đám hung thú biết được.

Hắn đi tới bên cạnh Vân Mộng Ly, dùng thần thức truyền âm nói: “Vân Mộng Ly!”

Đột nhiên nghe thấy thanh âm của Diệp Thiên, Vân Mộng Ly liền cảm thấy kinh hãi.

Loại thanh âm này quá quen thuộc, rõ ràng là thanh âm của Diệp Thiên a!

“Diệp Thiên đại nhân, là ngài?” Vân Mộng Ly thấp giọng hỏi.

Gã rõ ràng đã nhìn thấy Diệp Thiên bị thanh trường thương màu vàng xuyên qua, thi thể rơi xuống mặt đất, hơn nữa thi thể của Diệp Thiên còn được bọn gã thu thập lại, bọn hắn xác định được là Diệp Thiên đã chết a!

“Đúng vậy, ta không chết, bị thanh trường thương màu vàng xuyên qua là một cỗ thân thể do ta chế tạo, do ta thi triển bí thuật tiến hành thay thế, những con hung thú Đế Cấp ở thế giới khác kia không có cách nào đi tới, cho nên nhất thời sơ sẩy, cho rằng là ta đã chết. Tin tức ta còn sống, ngươi cũng đừng tiết lộ ra ngoài, nhiều nhất chỉ để cho hai người Huyết Vương cùng với Thanh Vương biết là được. Nguyên bản ta còn định lừa gạt các ngươi, nhưng các ngươi vẫn còn đi đến căn cứ Trung Hải, nói như vậy sớm muộn cũng sẽ biết được tin tức ta còn sống, cho nên ta mới dứt khoát nói cho các ngươi.” Diệp Thiên nói ra.

“Diệp Thiên đại nhân, ngài không chết thì quá tốt rồi!” Vân Mộng Ly thở phào.

Nếu như Diệp Thiên chết đi, đối với Đại căn cứ Ma Hải cũng không có chỗ tốt gì, mà Diệp Thiên còn sống thì nhất định sẽ là thủ hộ thần của Đại căn cứ Ma Hải, nếu sau này Đại căn cứ Ma Hải xuất hiện nguy cơ, gã hoàn toàn có thể cầu cứu Diệp Thiên a!

“Bây giờ ta sẽ trở về căn cứ Trung Hải!” Diệp Thiên cáo từ.

Sau khi Diệp Thiên rời đi, Vân Mộng Ly đã truyền tin tức cho Thanh Vương cùng với Huyết Vương. Vào lúc ban đầu, hai người căn bản là không tin tưởng, nhưng sau khi bọn hắn kiểm tra cẩn thận thi thể của Diệp Thiên một chút, lập tức tin tưởng lời nói của Vân Mộng Ly.

Phân thân chết thay cho dù có hoàn mỹ đến đâu, sau khi kiểm tra kỹ càng liền phát hiện ra đây không phải là thi thể nhân loại chân chính, thi thể đã sớm chết không nói, thành phần bên trong máu tươi đều có khí tức máu hung thú và các vật liệu khác, hơn nữa toàn bộ thân thể đều có dấu vết luyện chế, rõ ràng là một cỗ thân thể được luyện chế ra.

Chuyện này chỉ có ba người Vân Mộng Ly, Huyết Vương cùng với Thanh Vương là biết, mà những Vương Cấp khác căn bản không biết Diệp Thiên vẫn còn sống.

...

Tại căn cứ Trung Hải, Diệp Thiên đã trở về.

Sau khi trở về, Diệp Thiên mang em gái đi dạo quanh căn cứ Trung Hải mấy ngày, mới khiến cho em gái an tâm tu luyện, còn hắn thì đi vào bên trong Tháp Chiến Thần.

Lần này, hắn có mấy loại mục đích.

Đầu tiên là lĩnh hội trận văn, đem trình độ Trận Pháp Sư tăng lên thành đỉnh cấp, như vậy mới có thể kiến tạo ra mật thất tu luyện Đỉnh cấp, tốc độ tu luyện của em gái sẽ tăng lên trên một phạm vi lớn.

Loại mục đích thứ hai chính là lĩnh hội đao ý, thiên phú đao pháp bây giờ của hắn đã tăng tới cấp Thần Tinh, ở dưới sự phụ trợ của Bia Chiến Thần, tuyệt đối có thể lĩnh hội đao ý đến cấp độ viên mãn, như thế liền có thể tu luyện đao kỹ cấp Hoàng Kim tới cấp bậc viên mãn.

Loại mục đích thứ ba chính là khiêu chiến Tháp Chiến Thần! Hắn đã bước vào Thánh Cấp, đã nằm ngoài Vương Giả bảng, nhưng lại có thể tiến vào Thánh bảng.

Mặt khác, lấy thực lực bây giờ của hắn lại tiến hành xông qua tầng thứ tám, tầng thứ chín của Tháp Chiến Thần tuyệt đối sẽ không khiến cho bất luận kẻ nào khiếp sợ, hơn nữa khiêu chiến Tháp Chiến Thần có thể thu hoạch được điểm tích luỹ, tại sao lại không làm?

Tại không gian Bia Chiến Thần, Diệp Thiên bắt đầu lĩnh hội trận văn, đồng thời mở ra năng lực gia tốc thời gian gấp 3 lần.

Vào ngày thứ ba, Diệp Thiên liền tìm hiểu đến 200 trận văn, chính thức bước vào đến tiêu chuẩn trận pháp sư Đỉnh cấp, sau đó lại tốn thêm 2 ngày thời gian, tìm hiểu ra thêm 20 trận pháp, đạt đến tiêu chuẩn 220 trận văn.

Trận pháp sư Đỉnh cấp có thể lĩnh hội được 220 trận văn, cũng được coi là một trình độ không kém bên trong các trận pháp sư Đỉnh cấp, đã đầy đủ để kiến tạo ra mật thất tu luyện Đỉnh cấp.

Đến tận đây, Diệp Thiên mời ngừng lại việc lĩnh hội trận văn, bắt đầu lĩnh hội đao ý.

Thiên phú Đao Pháp cấp Thần Tinh khiến cho Diệp Thiên ở dưới sự phụ trợ của Bia Chiến Thần, tốc độ lĩnh hội không chỉ gấp 10 lần so với lúc trước, có vô số cảm ngộ đao pháp tuôn ra ở trong lòng, mỗi thời mỗi khắc đều đang nhanh chóng tiến bộ.

Năm ngày sau, cảnh giới đao ý của Diệp Thiên đã đạt được chín thành!

Mười lăm ngày sau đó, cảnh giới đao ý của Diệp Thiên đã đạt được mười thành, bước vào cảnh giới đao ý viên mãn!

“Chỉ còn lại 85 điểm tích luỹ, nên đi khiêu chiến Tháp Chiến Thần!” Diệp Thiên đứng dậy, rời khỏi không gian Bia Chiến Thần.

Tiếp theo, Diệp Thiên tiến vào tầng thứ tám Tháp Chiến Thần khiêu chiến.

Lấy thực lực của Diệp Thiên, rất nhẹ nhàng liền có thể miểu sát Võ Giả Hắc Y, nhưng điểm tích luỹ nhận được lại làm cho hắn cảm thấy bất đắc dĩ.

“10 điểm tích luỹ!” Diệp Thiên bất đắc dĩ hỏi: “Khí Linh, trước đó ta xông qua tầng thứ bảy liền nhận được 32 điểm tích luỹ, tại sao bây giờ xông qua tầng thứ tám chỉ nhận được 10 điểm tích luỹ?”

Khí Linh thành thật trả lời: “Diệp Thiên, vào thời điểm ngươi xông qua tầng thứ bảy chỉ là Vương Cấp, hiện tại ngươi đã là Thánh Cấp, xông qua tầng thứ tám là một chuyện rất nhẹ nhàng, tự nhiên không có khả năng thưởng cho ngươi 64 điểm tích luỹ, quy tắc điểm tích luỹ nói cho ngươi lúc trước chỉ thích hợp cho Vương Cấp, bây giờ ngươi đã bước vào Thánh Cấp, ta sẽ nói cho ngươi biết quy tắc điểm tích luỹ mới. Xông qua tầng thứ tám nhận được 10 điểm tích luỹ, tầng thứ chín 20 điểm tích luỹ, tầng thứ mười 40 điểm tích luỹ, tầng thứ mười một 80 điểm tích luỹ, tầng thứ mười hai 160 điểm tích luỹ...cứ thế mà suy ra. Có thể đạt được bao nhiêu điểm tích luỹ, còn phải xem vào thực lực của ngươi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.