Lần cải tạo này mang đến sự đau đớn hoàn toàn siêu việt bất kỳ một lần nào ở trong dĩ vãng, nhưng Diệp Thiên lại hết sức kích động, bởi vì cái gọi là sự đau đớn này cũng là một loại hạnh phúc.
Cũng không biết trôi qua bao lâu, Diệp Thiên rốt cục cũng cảm thấy tỉnh táo. Vội vàng ngồi dậy, hắn bắt đầu quan sát tình huống thiên phú của bản thân.
—— ——
Nhân loại: Diệp Thiên
Thiên phú tu luyện: Cao đẳng
Thiên phú tốc độ: Sơ đẳng
Thiên phú đao pháp: Trung đẳng
Thiên phú Ám Ảnh: Sơ đẳng
Thiên phú khép lại: Đỉnh cấp
—— ——
“Xem thử hiệu quả của thiên phú khép lại đỉnh cấp là như thế nào!” Diệp Thiên lấy ra một con dao, rạch một đường trên cánh tay.
Tiếp theo, một màn thần kỳ phát sinh, vẻn vẹn không đến một giây, vết rách liền khép lại.
“Hít hà ~~~~ “ Diệp Thiên hít vào một ngụm khí lạnh, hiệu quả của thiên phú khép lại đỉnh cấp thật sự là quá kinh người.
Nắm giữ thiên phú khép lại cường đại như thế, chỉ cần không phải là thương thế trí mạng, cơ hồ rất khó bị giết chết, năng lực bảo mệnh trong nháy mắt đã tăng lên mấy cái cấp bậc.
Bất quá, Diệp Thiên cũng sẽ không cho rằng bản thân thật sự là bất tử. Thiên phú khép có nghịch thiên hơn nữa cũng cần phải tiêu hao năng lượng, nếu như thân thể hao hết năng lượng mà nói, thiên phú khép lại liền mất đi hiệu lực.
Nếu gặp phải địch nhân không thể chống lại, nhiều lắm thì chỉ có thể kéo dài thêm một đoạn thời gian mà thôi, kết quả cuối cùng cũng chỉ có thể là tử vong. Cho nên, thực lực mới là trọng yếu nhất.
Nghỉ ngơi trong sơn động một đêm, vào rạng sáng ngày thứ hai, Diệp Thiên liền chạy về căn cứ Lâm Hải.
Trong nửa tháng tiếp theo, Diệp Thiên lại bắt đầu hành động điên cuồng săn giết hung thú, đồng thời hắn còn mua một chiếc xe tải nhỏ, là một loại xe nguyên lực mới nhất, có giá trị 100 vạn đồng tiền.
Có xe tải nhỏ, hắn mỗi ngày đều có thể săn giết một lượng lớn hung thú chở về căn cứ, năng lực kiếm tiền đại tăng.
Tăng thêm thiên phú khép lại, hắn cơ hồ rất khó có thể bị hung thú trung cấp giết chết, mà hung thú cao cấp cũng không phải là dễ dàng gặp được, cho nên Diệp Thiên ở trong nửa tháng đã trả hết nợ nần, còn dư ra 500 vạn đồng tiền cùng với một lượng lớn Máu hung thú trung cấp.
Có tài nguyên, Diệp Thiên cũng liền chuẩn bị tu luyện một đoạn thời gian, tăng cường thực lực của mình.
Quá trình Tinh Anh Võ Giả tu luyện chính là rèn luyện huyết dịch, mà nhục thân cũng được yêu cầu rất nghiêm khắc, tu luyện Nguyên Lực Đoán Thể Pháp rèn luyện huyết dịch đồng thời cũng sẽ rèn luyện thân thể, cả hai hỗ trợ lẫn nhau.
Lực lượng vượt qua 1 vạn cân chỉ là Tinh Anh Võ Giả sơ kỳ, mà cực hạn của Tinh Anh Võ Giả là mười vạn cân, lực lượng của Diệp Thiên hiện tại chỉ mới không đến 2 vạn cân, chênh lệch so với Tinh Anh Võ Giả đỉnh phong còn rất lớn, nhưng Diệp Thiên lại nắm giữ rất nhiều thiên phú, đủ để chống lại cùng với Tinh Anh Võ Giả có lực lượng 5 vạn cân trở xuống, và có thể bảo mệnh ở trong tay của Tinh Anh Võ Giả đỉnh phong.
Nhưng như vậy vẫn còn thiếu rất nhiều, Diệp Thiên muốn chống lại cùng với Tinh Anh Võ Giả đỉnh phong, thậm chí là có thể chống lại cùng với Đại Võ Giả.
Đáng tiếc là, thiên phú của hắn cơ bản đều là loại hình thiên phú phụ trợ, không có loại hình thiên phú công kích trực tiếp.
“Lần tiếp theo nhất định phải tiến hành sao chép một loại thiên phú công kích trực tiếp!” Diệp Thiên hạ quyết định.
Bằng vào đám Võ Giả ở căn cứ Lâm Hải, hắn cũng không ôm hy vọng, mục tiêu của hắn là hung thú, số lượng thiên phú mà hung thú nắm giữ còn muốn nhiều hơn Võ Giả, một khi nhằm được vào được một con hung thú nào đó, liền không khó để tìm kiếm, dù sao thì cũng dễ dàng hơn so với việc mò kim đáy biển trong đám Võ Giả.
Đương nhiên, hung thú nắm giữ loại hình thiên phú công kích sẽ đáng sợ hơn xa so với hung thú phổ thông, muốn sao chép thiên phú từ trên người của dạng hung thú này, nhất định phải nắm giữ thực lực cường đại.
Thế là, Diệp Thiên lại điên cuồng tu luyện trong nửa tháng tiếp theo, bởi vì có thiên phú khép lại đỉnh cấp, hắn cũng không sợ tu luyện quá độ sẽ tạo thành tổn thương cho thân thể, cho nên tốc độ tu luyện bỗng nhiên thăng lên như bão tố.
Chỉ ngắn ngủi trong thời gian nửa tháng, Diệp Thiên đã tiêu hao hết vô số Máu hung thú trung cấp, lực lượng của hắn rốt cục cũng tăng lên tới trình độ 3 vạn cân, đây chính là thành tựu mà những Võ Giả khác dùng cả năm thời gian cũng không đạt được.
Sau đó Diệp Thiên liền đi đến chợ đen mua một phần danh sách hung thú mới nhất để tìm kiếm hung thú thích hợp.
“Đại Lực Hùng, hung thú trung cấp, so với hung thú bình thường cường đại hơn gấp 2 lần, chắc hẳn là có thiên phú lực lượng!” Diệp Thiên nhìn thoáng qua, liền lắc lắc đầu.
Đại Lực Hùng có lẽ là thật sự có thiên phú lực lượng, nhưng đẳng cấp của thiên phú lực lượng khẳng định là không cao, nhiều lắm là chỉ là thiên phú Thấp mà thôi, không phải là mục tiêu tốt nhất.
“Hỏa Diễm Điểu, hung thú trung cấp, nắm giữ thiên phú Hỏa Diễm, có thể nhẹ nhõm đốt chết hung thú trung cấp!” Diệp Thiên sau khi xem xong, cũng lại lắc lắc đầu, thiên phú Hỏa Diễm của Hỏa Diễm Điểu cũng không phải là quá cường đại, nhiều lắm chỉ là thiên phú Hỏa Diễm Sơ đẳng mà thôi, dạng thiên phú này đối với thực lực của hắn đúng là có sự tăng cường, nhưng gia tăng cũng không quá nhiều, không có cách nào khiến cho hắn chống lại Tinh Anh Võ Giả đỉnh phong.
“Ồ, con hung thú này không tệ!” Diệp Thiên khóa chặt vào một con hung thú, trong ánh mắt lộ ra sự sợ hãi lẫn vui mừng.
“Kiến Thần Lực!” Diệp Thiên đọc kỹ giới thiệu về Kiến Thần Lực.
Kỳ thật Kiến Thần Lực chỉ là hung thú cấp thấp, nhưng lại là một loại hung thú vô cùng kinh khủng, lực lượng của bọn nó có thể sánh ngang với hung thú trung cấp, hơn nữa bình thường đều đi theo đàn, vừa xuất hiện chính là hàng ngàn hàng vạn con, coi như Đại Võ Giả gặp phải đàn Kiến Thần Lực cũng sẽ bị vây công tới chết.
“Kiến Thần Lực tuyệt đối có được thiên phú lực lượng vô cùng cường đại, loài kiến ở kiếp trước có lực lượng rất lớn, có thể nâng đồ vật gấp mấy lần trọng lượng của mình, Kiến Thần Lực là hung thú, tự nhiên cũng sẽ có loại năng lực này, mà loại năng lực này chính là thiên phú lực lượng, nếu như ta có thể sao chép được thiên phú của Kiến Thần Lực, sức chiến đấu tuyệt đối có thể tăng vọt ngay lập tức!” Diệp Thiên động lòng.
Bất quá, hắn cũng vô cùng rõ ràng sự đáng sợ của Kiến Thần Lực, một loại hung thú sống theo bầy đàn, đều là một loại hung thú vô cùng kinh khủng, huống chi còn là một đàn hung thú nắm giữ thiên phú đặc thù.
Nếu không phải Kiến Thần Lực bị hạn chế bởi thiên phú huyết mạch, thì Kiến Thần Lực đã sớm trở thành ác mộng của nhân loại.
“Ở phụ cận căn cứ Lâm Hải cũng không có Kiến Thần Lực, nếu không căn cứ Lâm Hải đã sớm xong đời, nếu như muốn sao chép thiên phú của Kiến Thần Lực, chỉ có thể đi đến những địa phương xa xôi hơn, nhưng nếu như thế mà nói sẽ quá nguy hiểm!” Diệp Thiên nhíu mày thật sâu.