Ngay từ đầu, đám người Phong Lang đã hành động vô cùng thuận lợi, số lượng hung thú gặp được cũng không nhiều, thực lực cũng không phải là quá cường đại, đều không có cách nào chống lại cùng với bọn hắn.
Thuận lợi trong thời gian dài khiến cho đám người có một chút thư giãn, nhưng Diệp Thiên lại chưa bao giờ buông lỏng.
“Mảnh sơn cốc phía trước kia là địa phương mà chúng ta thanh lý chủ yếu, mọi người hãy cẩn thận một chút, ở bên trong có lẽ sẽ có hung thú cường đại!” Phong Lang ngưng trọng nói.
Rừng cây, sơn cốc, dòng sông, đây là ba loại địa phương nguy hiểm nhất ở trong nơi hoang dã, mà những nơi bằng phẳng mới là những nơi có ít nguy hiểm nhất.
Ngay khi mọi người bước vào sơn cốc, có một con hung thú xông tới.
Đó là một con thằn lằn, thân thể dài ba mét, toàn thân đỏ bừng, trên lưng có một cây gai nhọn, nhìn qua vô cùng dữ tợn.
“Đây là loại hung thú gì?” Có người nhíu mày.
Hiển nhiên, bọn hắn chưa từng gặp qua loại hung thú này, thậm chí ngay cả Phong Lang có kiến thức rất nhiều cũng không nhận ra được loại hung thú này.
Hung thú có nhiều chủng loại lắm, bọn hắn cũng chỉ có thể nhận biết một chút hung thú ở lân cận căn cứ Lâm Hải, mà những hung thú không xuất hiện ở lân cận căn cứ Lâm Hải, bọn hắn tự nhiên sẽ không nhận ra.
—— ——
Chủng loại: Thằn Lằn Phun Lửa
Thiên phú huyết mạch: Sơ đẳng
Thiên phú Hoả Diễm: Thấp
—— ——
Diệp Thiên sau khi nhìn thấy tình huống thiên phú của con thằn lằn này, liền trở nên ngưng trọng.
“Mọi người hãy cẩn thận một chút, đây là Thằn Lằn Phun Lửa, nắm giữ thiên phú Hoả Diễm!” Diệp Thiên vội vàng nhắc nhở.
“Cái gì, con thằn lằn này lại có thể nắm giữ thiên phú Hoả Diễm!!!” Đám người đều biến sắc.
Thiên phú Hoả Diễm chính là một loại thiên phú đặc thù, là loại hình thiên phú công kích có thể trực tiếp gia tăng sức chiến đấu.
Đám người Phong Lang săn giết hung thú ở trong nơi hoang dã e ngại nhất chính là gặp được loại hung thú nắm giữ thiên phú đặc thù này, loại hung thú này so với những hung thú khác chỉ có giá trị cao một chút, nhưng lại đáng sợ hơn gấp mấy lần.
“Từ khí tức của nó, con hung thú này cũng chỉ là hung thú cấp thấp, đây là tin tức tốt!” Phong Lang an ủi bản thân.
Toàn người lui về phía sau, lộ ra sắc mặt khẩn trương.
“Diệp Thiên, ngươi nhận biết con hung thú này, vậy thì thiên phú Hoả Diễm của nó có trình độ như thế nào?” Phong Lang hỏi.
“Thiên phú Hoả Diễm Thấp!” Diệp Thiên đáp lời.
“Thiên phú Hoả Diễm Thấp, như vậy đòn công kích hoả diễm của nó có thể được gia tăng lên gấp 2 lần, hung thú so với Võ Giả thì ngu dốt hơn, chỉ biết công kích vào một mục tiêu, chúng ta ngược lại có thể giết nó, Võ Giả sơ kỳ lui ra phía sau, các ngươi không nên ra tay!” Phong Lang nói ra.
Mấy vị Võ Giả sơ kỳ lui ra xa xa, đúng như Phong Lang nói, thực lực của bọn hắn quá yếu, chẳng những không giúp được gì, ngược lại sẽ thêm phiền toái.
Vù! Phong Lang xuất thủ trước, dò xét một chút, Thằn Lằn Phun Lửa tấn công về phía Phong Lang, nhưng cũng không có vận dụng thiên phú phun lửa, mà dùng miệng hung hăng cắn tới.
Oanh!!! Đao của Phong Lang va chạm cùng với răng của Thằn Lằn Phun Lửa, trực tiếp đánh bay con Thằn Lằn Phun Lửa ra bên ngoài, một chiếc răng rơi xuống mặt đất.
Diệp Thiên đứng ở một bên quan sát, tính toán lực lượng của Thằn Lằn Phun Lửa.
“Thằn Lằn Phun Lửa nắm giữ lực lượng ước chừng 9000 cân, lực công kích hỏa diễm thì tương đương với lực lượng 18.000 cân, lực lượng cực hạn của Võ Giả là 10.000 cân, tăng thêm sự tăng cường của nguyên lực công kích có thể đạt tới 20.000 cân, đòn công kích của Phong Lang mặc dù không đạt được 20.000 ncân, nhưng có lẽ cũng sẽ không kém quá nhiều, đã đủ để đối phó với con Thằn Lằn Phun Lửa này!”
Thấy Phong Lang có thể đối phó với con Thằn Lằn Phun Lửa này, Diệp Thiên cũng không có ý định bộc phát thực lực chân thật.
“Rống!” Thằn Lằn Phun Lửa bị Phong Lang chọc giận, rốt cục cũng phát động thiên phú Hoả Diễm.
Oanh!!! Một khỏa hỏa cầu to lớn hình thành, lấy một tốc độ cực nhanh bắn về phía Phong Lang.
“Trảm!” Phong Lang chém ra một đao xen lẫn nguyên lực hình thành nên một đạo đao khí, phá không chém về phía khỏa hỏa cầu.
Chỉ thấy đao khí phá vỡ khỏa hỏa cầu, tiếp tục chém về phía con Thằn Lằn Phun Lửa.
Phốc một tiếng! Đao khí chém trúng Thằn Lằn Phun Lửa, lần thứ hai khiến cho con Thằn Lằn Phun Lửa bị thương.
Vào lúc này, Diệp Thiên cùng với những Võ Giả trung kỳ cũng xuất thủ, phát động công kích đối với Thằn Lằn Phun Lửa. Chỉ chốc lát sau, Thằn Lằn Phun Lửa liền chết ở dưới sự liên thủ của mọi người.
“Ha ha, hung thú nắm giữ thiên phú đặc thù cũng không gì đặc biệt nhỉ?” Một vị Võ Giả sau khi chém giết Thằn Lằn Phun Lửa, không nhịn được kích động nói.
“Mọi người không nên chủ quan, có lẽ bên trong sơn cốc không chỉ có một con Thằn Lằn Phun Lửa!” Diệp Thiên khuyên bảo.
Phong Lang nghe Diệp Thiên nói, sắc mặt càng trở nên nặng nề, liền quên mất sự hưng phấn khi săn giết được Thằn Lằn Phun Lửa.
“Diệp Thiên nói không sai, chúng ta mới vừa vào trong sơn cốc liền gặp phải một con Thằn Lằn Phun Lửa, nói không chừng ở bên trong còn có Thằn Lằn Phun Lửa, thậm chí là không chỉ có một con. Lâm gia đáng chết, còn chưa dò xét tình huống ở đây liền phân phối nhiệm vụ cho chúng ta, lại có thể bắt chúng ta thanh lý một địa phương có hung thú đặc thù!” Phong Lang phẫn hận nói.
Nhưng hắn biết rõ Lâm gia sẽ không để ý đến bọn hắn, bọn hắn có oán giận cũng vô dụng. Đã đi đến nơi này, sẽ không có khả năng rút lui.
“Mọi người chú ý tình huống bốn phía!” Phong Lang sau khi căn dặn, lại tiếp tục đi tới.
Rất nhanh, bọn hắn lại gặp một con Thằn Lằn Phun Lửa, trải qua một phen chiến đấu, liền giết chết nó.
Sau đó không lâu, lại có hai con Thằn Lằn Phun Lửa xuất hiện. Lần này, đám người Phong Lang rơi vào khổ chiến, giết chết hai con Thằn Lằn Phun Lửa với cái giá bị thương nhẹ. Mà lúc này, bọn hắn chỉ mới ở ngoại vi sơn cốc.
“Có thể khẳng định, tòa sơn cốc này là sào huyệt của Thằn Lằn Phun Lửa, bên trong khẳng định có một lượng lớn Thằn Lằn Phun Lửa, nếu tiếp tục đi tới, chúng ta sẽ chết không ít người!” Phong Lang mỏi mệt nói.
Trải qua từng lần chiến đấu, nguyên lực của hắn tiêu hao nghiêm trọng, thể lực cũng tiêu hao nghiêm trọng, sức chiến đấu đã hạ thấp không ít, muốn tiếp tục đơn độc chém giết một con Thằn Lằn Phun Lửa là chuyện không thể nào. Ở dưới cái trạng thái này tiếp tục đi tới không thể nghi ngờ là tự tìm cái chết.
“Trước tiên trở về, khôi phục một phen lại nói!” Phong Lang đề nghị.
Những người khác làm gì có ý kiến, bọn hắn cũng sợ, thế là đoàn người quay người đi ra ngoài sơn cốc, nhưng mà vào thời điểm bọn hắn sắp rời đi, lại phát hiện ra cửa vào ở sơn cốc đã bị tầm mười con Thằn Lằn Phun Lửa cản lại.
“Hỏng bét!” Phong Lang tuyệt vọng.
Lấy thực lực tiểu đội hiện tại của bọn hắn, đối phó với một con Thằn Lằn Phun Lửa cũng đã rất miễn cưỡng, nếu như đối mặt với mười con Thằn Lằn Phun Lửa, toàn quân tất nhiên sẽ bị diệt.