Siêu Cấp Thiên Phú

Chương 63: Chương 63: Ta không đồng ý!




Nhưng coi như không phải là Tông Sư, lực công kích của Diệp Thiên cũng đã đạt tới trình độ của Tông Sư.

Tôn gia cũng không phải không có lực công kích trình độ Tông Sư, Tôn Không cũng có lực công kích trình độ Tông Sư, bởi vì hắn nắm giữ thiên phú đao pháp Trung đẳng, lại đem mấy môn đao kỹ cấp Thanh Đồng tu luyện đến cấp bậc đại thành đỉnh phong, có thể tăng cường lực công kích lên gấp bội.

Nếu như luận lực công kích mà nói, lực công kích của hắn thậm chí so với Tông Sư mới tấn thăng còn muốn cường đại hơn rất nhiều, nhưng thực lực của hắn lại kém hơn rất nhiều so với Tông Sư.

Bởi vì hắn đánh không trúng Tông Sư, Tông Sư có tốc độ nhanh hơn hắn nhiều lắm. Chênh lệch giữa Đại Võ Giả cùng với Tông Sư giống như một cái hào rộng, một khi bước vào cảnh giới Tông Sư mà nói, vô luận là phòng ngự, hay là tốc độ, đều sẽ phát sinh biến hóa long trời lở đất. Đối mặt với Tông Sư, hắn chỉ có thể ngăn cản được mấy chiêu mà thôi.

Bất quá, Tôn Không cảm thấy may mắn là, người đến cũng không phải là Tông Sư.

“Mới chỉ có bằng ấy tuổi đã nắm giữ lực công kích Tông Sư, người này tuyệt đối là thiên tài chân chính!” Tôn Không thầm nghĩ.

Lúc này, Tôn Phong đã hô to: “Hắn là Diệp Thiên!”

Lời này vừa nói ra, toàn trường liền khiếp sợ.

Đối với cái tên Diệp Thiên này, người của Tôn gia tự nhiên không xa lạ gì. Chính là Diệp Thiên đã khiến cho Tôn gia bị mất mặt, nếu không phải Tôn gia cần vững chắc căn cơ tại căn cứ Lâm Hải, bằng không thì đã sớm xử lý Diệp Thiên.

Thật không nghĩ đến, thực lực của Diệp Thiên dĩ nhiên lại cường đại tới mức như thế.

“Diệp Thiên, trong tay của ngươi là binh khí của phụ thân ta, phụ thân ta đâu rồi?” Tôn Phong lộ ra thần sắc đại biến nhìn chằm chằm vào thanh đao ở trong tay của Diệp Thiên, khủng hoảng hỏi.

“Tôn Thanh Hà sao, tự nhiên là đã chết!” Diệp Thiên cười nhạt một tiếng.

“Người trẻ tuổi, ngươi hôm nay đến là muốn muốn tiêu diệt Tôn gia chúng ta hay sao?” Tôn Không đi tới, đối mặt với Diệp Thiên, hỏi.

“Ngươi cứ nói đi? Từ thời điểm Tôn gia các ngươi phái người đến giết ta, đã chú định chúng ta sẽ không chết không thôi!” Diệp Thiên lạnh lùng nói.

“Aiiii, nếu biết rõ ngươi cường đại như thế, Tôn gia chúng ta cũng sẽ không xuất thủ đối với ngươi, không bằng thì như thế này, chuyện hôm nay coi như xong thì như thế nào?” Tôn Không có ý đồ hoà giải.

“Đại trưởng lão, hắn đã giết phụ thân ta, mau giết hắn!” Tôn Phong giống như bị điên rống to.

“Im miệng!” Tôn Không gầm thét với Tôn Phong: “Nếu không phải là do ngươi gây tai họa, Tôn gia há sẽ có chuyện hôm nay?”

Kỳ thật, Tôn Không cũng không phải là muốn hòa giải, mà là không muốn chiến đấu với Diệp Thiên ở trong khu vực dân cư của Tôn gia.

Võ Giả nắm giữ lực công kích cấp Tông Sư cũng không phải là dễ đối phó, hơn nữa còn có lực phá hoại quá lớn, rất dễ dàng lan đến những người khác, nếu như ở bên trong nơi này chém giết cùng với Diệp Thiên mà nói, coi như thành công giết chết Diệp Thiên, Tôn gia cơ bản cũng bị đánh cho tàn phế.

Hắn có ý đồ hoà giải, đợi đến khi Diệp Thiên rời đi, lại tiến hành vây giết Diệp Thiên. Cái này, chính là kế hoạch của hắn!

Đáng tiếc, kế hoạch của hắn nhất định phải thất bại.

“Hoà giải? Không có ý tứ, ta không đồng ý, ta cho các ngươi một cơ hội, toàn bộ lên đi!” Diệp Thiên có chút hưng phấn, hắn muốn thử xem chiến lực của bản thân rốt cuộc mạnh cỡ nào!

Trước đó bất quá chỉ là tính toán mà thôi, mà Tôn Thanh Hà lại quá yếu, hoàn toàn không khơi nên một tia dục vọng chiến đấu nào.

Hắn biết rõ đám người Tôn gia có thể khiến cho hắn khơi lên dục vọng chiến đấu, cho nên hắn mới nói nhảm nhiều như vậy, chính là đợi toàn bộ đám cao thủ Tôn gia tập trung ở nơi này.

Trải qua một chút thời gian nói chuyện này, đám cao thủ Tôn gia cơ hồ đã đến đủ.

“Những người ở phía dưới Đại Võ Giả ly khai toàn bộ!” Tôn Không hô to.

Xoạt!!!! Hai vị Đại Võ Giả đỉnh phong, bảy vị Đại Võ Giả, hết thảy là chín vị Đại Võ Giả nhao nhao bao vây Diệp Thiên.

Tình hình chiến đấu hết sức căng thẳng!

Diệp Thiên quét mắt nhìn qua một cái, liền nhìn thấu tình huống thiên phú của bọn hắn. Thiên phú cao nhất bất quá cũng chỉ là thiên phú tu luyện Cao đẳng mà thôi, điều này đã nằm ở trong dự đoán của hắn, nếu như có thiên phú tu luyện đỉnh cấp mà nói, Tôn gia đã sớm sinh ra Tông Sư.

Ngoại trừ thiên phú tu luyện, bên trong chín vị Đại Võ Giả có năm vị nắm giữ thiên phú đao pháp, trong đó hai vị Đại Võ Giả đỉnh phong cũng nắm giữ thiên phú đao pháp, hơn nữa đều là thiên phú đao pháp Trung đẳng.

“Địch nhân không yếu, hãy liên thủ giết hắn!” Tôn Không vội vàng nói.

Sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, Đại Võ Giả Tôn Không tự nhiên sẽ không xem nhẹ Diệp Thiên, mà là toàn lực công kích.

Nhưng mà, đám người Tôn Không còn chưa kịp công kích, Diệp Thiên đã công kích trước.

“Thiên phú tốc độ!”

“Thiên phú lực lượng!”

“Ảnh Sát!”

Liên tiếp thôi động hai loại thiên phú, mặc dù không phải là công kích toàn lực của Diệp Thiên, nhưng cũng không thể khinh thường.

Mấu chốt là tốc độ của Diệp Thiên quá nhanh, đã đạt tới 12 lần vận tốc âm thanh, coi như là Đại Võ Giả đỉnh phong cũng không kịp tránh né.

Phốc phốc!! Hai vị Đại Võ Giả phổ thông bị Diệp Thiên chém trúng, bị một đao chém rớt đầu, bỏ mình ngay tại chỗ.

Tất cả những chuyện này đều hoàn thành trong nháy mắt, vào thời điểm mấy người Tôn Không còn chưa lấy lại tinh thần, đã phát hiện ra phe mình tổn thất hai vị Đại Võ Giả, chỉ còn lại bảy vị Đại Võ Giả.

“Loại tốc độ này...” Thần sắc của Tôn Không kịch biến, đây rõ ràng không phải tốc độ của Đại Võ Giả, mà là tốc độ cấp Tông Sư, so với tốc độ của bọn hắn còn nhanh hơn rất nhiều.

“Tuyệt đối là thiên phú tốc độ Cao đẳng!” Tôn Không ghen ghét.

Một người nắm giữ một loại thiên phú đặc thù đã là thiên tài, ví dụ như Tôn gia bọn hắn mặc dù bẩn thỉu, lợi dụng thông gia nội bộ duy trì thiên phú đao pháp, nhưng những gia tộc khác làm sao lại không hâm mộ đây?

Nếu như nắm giữ hai loại thiên phú đặc thù, như vậy tuyệt đối là được ông trời chiếu cố, hơn nữa đẳng cấp của mỗi một loại thiên phú đều không thấp, điều này càng làm cho người ta ghen tỵ.

“Nhất định phải giết hắn!” Thần sắc của Tôn Không trở nên kiên định.

Hắn vô cùng rõ ràng, nếu như hôm nay không giết được Diệp Thiên, một khi để cho Diệp Thiên trưởng thành, liền có thể nhẹ nhõm tiêu diệt Tôn gia.

“Giết!” Mấy Đại Võ Giả Tôn gia giống như tự sát xông về phía Diệp Thiên.

Phốc phốc phốc!!! Từng Đại Võ Giả chết trên tay của Diệp Thiên, hoàn toàn không có cách nào đụng vào Diệp Thiên, thực lực của song phương chênh lệch quá xa.

“Đây chính là Tôn gia cường đại hay sao, có chút khiến cho ta cảm thấy thất vọng!” Diệp Thiên sau khi chém giết một vị Đại Võ Giả, thất vọng nói.

Những Đại Võ Giả này đối với hắn ngay cả một chút uy hiếp đều không có, tốc độ quá chậm, lực lượng cũng rất yếu, ở trong mắt của hắn giống như là giun dế vậy.

“Tôn Linh, động thủ!” Tôn Không hướng về phía nữ Đại Võ Giả Tôn Linh duy nhất hô to.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.