Siêu Cấp Thiên Phú

Chương 236: Chương 236: Tổn Thất Thảm Trọng




Nguyệt Đế là Đế Cấp, có sức chiến đấu sánh ngang với Chiến Phủ Đại Đế, lại là tông chủ Nguyệt Thần Tông, chưởng quản Nguyệt Thần Tông trong tứ đại thế lực, có địa vị cao cao tại thượng.

Mà hắn thì sao, bất quá chỉ là một tên Thánh Cấp, coi như thực lực sánh ngang với mấy người đứng cuối 36 Đế, nhưng vẫn là Thánh Cấp, hơn nữa Thiên Các do hắn sáng lập chỉ là một thế lực nhỏ, thậm chí là một cái thế lực còn chưa có tên tuổi.

Nếu như trở về căn cứ Trung Hải, hắn muốn sớm chiều ở chung với Nguyệt Đế là một chuyện không có khả năng.

Nguyệt Đế dường như cũng nghĩ đến điểm này, trên mặt cũng xuất hiện cảm giác mất mát nhàn nhạt.

Hai người đều hết sức trùng hợp im lặng.

Thật lâu sau, Nguyệt Đế mới mở miệng nói: “Diệp Thiên, ngươi về sau tùy thời có thể đến Nguyệt Thần Tông làm khách, cũng có thể...tới tìm ta!”

Nói ra lời nói này, Nguyệt Đế dường như đã sử dụng hết khí lực toàn thân, thân thể run lên.

“Được, ta nhất định sẽ đi tìm cô!” Diệp Thiên cười vui vẻ, hắn biết rõ Nguyệt Đế khẳng định có hảo cảm đối với hắn, nếu không cũng sẽ không nói ra những lời này.

Phải biết rằng, Nguyệt Thần Tông tuyệt đối không cho phép nam nhân đi vào, coi như là nam nhân cưới nữ đệ tử của Nguyệt Thần Tông, gia nhập thế lực ngoại vi của Nguyệt Thần Tông, cũng sẽ không cho phép tiến vào Nguyệt Thần Tông.

Chỉ có vào ngày đại điển của Nguyệt Thần Tông, mới có mấy vị Đế Cấp tới tham quan, lúc này mới có cơ hội tiến vào, nhưng giống như Diệp Thiên, tùy thời có thể tiến vào Nguyệt Thần Tông, thậm chí có thể đi tìm Nguyệt Đế, cũng chỉ có một mình Diệp Thiên.

“Vậy thì ta sẽ chờ ngươi!” Nguyệt Đế cũng cười, cười hết sức vui vẻ, nụ cười nở rộ này hoàn toàn không giống như là Nguyệt Đế bình thường, nữ thần băng sương không có ai có thể đến gần dường như đã biến thành một người khác.

Nếu như bây giờ Diệp Thiên là người mạnh nhất căn cứ Trung Hải, nói không chừng hắn sẽ ôm Nguyệt Đế vào lòng, nhưng hiện tại hắn chỉ là Thánh Cấp.

Nếu như hiện tại hắn thổ lộ với Nguyệt Đế, xác nhận quan hệ cùng với Nguyệt Đế. Nguyệt Đế có lẽ cũng sẽ không để ý, thậm chí sẽ rất cao hứng, nhưng những người khác ở căn cứ Trung Hải sẽ nghĩ như thế nào?

Thậm chí sẽ cho rằng Diệp Thiên là một tên tiểu bạch kiểm, núp váy Nguyệt Đế, có lẽ sẽ có nhiều lời khó nghe hơn.

Hắn không để ý đến những lời đàm tiếu về bản thân, nhưng hắn không cho phép người khác nói xấu Nguyệt Đế. Cho nên, hắn phải lấy tư thái mạnh nhất thổ lộ với Nguyệt Đế, mà không phải là hiện tại!

Hắn tin tưởng ngày đó sẽ không còn quá xa!

Ngày thứ hai, Diệp Thiên đi tới vết nứt không gian cùng với Nguyệt Đế.

Cách vết nứt không gian không xa, có một toà căn cứ mới đang được kiến tạo, có một đám trận pháp sư Đỉnh cấp cùng với một vị trận pháp sư cấp Thần Tinh đang bố trí đại trận.

Đoán chừng qua không bao lâu nữa, sẽ có một toà căn cứ mới xuất hiện.

Thấy Nguyệt Đế trở về, có rất nhiều người liền thở phào một hơi.

Trong khoảng thời gian này có nhiều Đại Đế vẫn lạc, đặc biệt là Huyết Nhãn Vu Đế vẫn lạc đã triệt để đả kích sĩ khí của căn cứ Trung Hải, mà Vu Thần Điện sau khi tổn thất Huyết Nhãn Vu Đế cùng với Bạo Long Đại Đế đã triệt để rơi xuống, thậm chí đã sắp rớt khỏi tứ đại thế lực.

Mà Nguyệt Đế mất tích cũng làm cho Nguyệt Thần Tông lâm vào hỗn loạn trong khoảng thời gian này, có rất nhiều người cho rằng Nguyệt Đế đã chết đi, mà một khi Nguyệt Thần Tông mất đi Nguyệt Đế, Nguyệt Thần Tông có nội tình không đủ chỉ sợ còn không bằng một đại thế lực đỉnh tiêm, chỉ có thể trở thành đại thế lực phổ thông.

Cũng may là bây giờ Nguyệt Đế đã yên ổn trở về, trên dưới Nguyệt Thần Tông đều thở phào một hơi.

Về phần Diệp Thiên, đúng là không có ai chú ý.

Mà sau khi Nguyệt Đế trở về không lâu, Diệp Thiên lại nổi danh.

Bởi vì Nguyệt Đế đã đưa Diệp Thiên vào danh sách khách quý của Nguyệt Thần Tông, sau này có thể tuỳ ý tiến vào Nguyệt Thần Tông, một khi Diệp Thiên tới chơi, nhất định phải thông báo cho nàng....

Khi tin tức này được truyền ra, Diệp Thiên liền trở thành công địch của đám nam nhân, thậm chí ngay cả rất nhiều nữ nhân ở Nguyệt Thần Tông cũng bắt đầu ghen ghét Diệp Thiên.

Tóm lại, Diệp Thiên đã phát hoả!

Trong căn cứ Trung Hải, Diệp Thiên đã trở về, Phong Huyết Lục đến tìm hắn uống trà nói chuyện phiếm.

“Diệp Thiên, không ngờ được ngươi lại có thể còn sống trở về, đừng hiểu lầm, không phải là ta đang rủa ngươi. Nhưng đúng là không thể tin nổi, có nhiều Đế Cấp vẫn lạc như vậy, ngươi lại còn sống, thiên phú ẩn thân Đỉnh cấp quá trâu bò!” Phong Huyết Lục sợ hãi thán phục nói.

“May mắn mà thôi!” Diệp Thiên cười cười, cũng không giải thích quá nhiều.

Nếu như chỉ có thiên phú ẩn thân Đỉnh cấp mà nói, hắn đã sớm chết không biết bao nhiêu lần.

Trò chuyện một chút, Phong Huyết Lục đột nhiên thấp giọng hỏi: “Diệp Thiên, ngươi có quan hệ như thế nào cùng với Nguyệt Đế vậy, nàng dĩ nhiên lại cho phép ngươi tùy thời tiến vào Nguyệt Thần Tông, hơn nữa còn không bị ngăn cản. Ngươi phải biết rằng, ngươi là nam nhân duy nhất trong toàn bộ căn cứ Trung Hải có được loại đãi ngộ này!”

“Có lẽ là do Nguyệt Đế coi trọng ta?” Diệp Thiên cố ý nói như thế, lời này của hắn cũng không phải là đùa, mà là nói thật.

Nhưng Phong Huyết Lục lại trợn mắt nói: “Cắt, ngươi cũng không đẹp trai hơn ta, chỉ bằng vào ngươi cũng được Nguyệt Đế ái mộ? Ta đã từng nghe nói, Nguyệt Đế căn bản không thích nam nhân. Nghe nói Nguyệt Đế lúc trước bị một con hung thú kinh khủng đánh trọng thương, về sau liền mất tích, có phải là do ngươi cứu được Nguyệt Đế, Nguyệt Đế mới cho ngươi đãi ngộ như thế?”

Rất hiển nhiên, Phong Huyết Lục đã tự biên tự diễn, nghĩ ra loại đáp án này.

“Được rồi, ta xác thực đã cứu được Nguyệt Đế!” Diệp Thiên bất đắc dĩ nói.

“Ta đã nói rồi, khẳng định là cái nguyên nhân này!” Phong Huyết Lục biểu lộ ra vẻ mặt là ta rất thông minh.

“Diệp Thiên, ngươi có biết lần này có bao nhiêu Đại Đế chết đi hay không?” Biểu lộ của Phong Huyết Lục đột nhiên trở nên ngưng trọng.

“Không biết!” Diệp Thiên lắc đầu nói, hắn mới trở về, xác thực không biết có bao nhiêu Đại Đế đã chết.

“Con số cụ thể không được công bố, nhưng ta nghe nói có bốn thành Đại Đế đã chết, trong 36 Đế có 16 vị chết đi.” Phong Huyết Lục thở dài nói.

Chết nhiều Đại Đế như vậy, tổn thất của căn cứ Trung Hải so với trận chiến 20 năm trước còn thảm liệt hơn. Sau này, nếu như không có 10 năm tích luỹ, căn cứ Trung Hải căn bản không thể khôi phục tới trình độ đỉnh phong.

“Trong 36 Đế có 16 vị chết đi?” Diệp Thiên cũng hít vào một ngụm khí lạnh, loại tổn thất này quá lớn!

Đại Đế phổ thông chết nhiều một chút cũng không sao, nhưng 36 Đế lại là trụ cột của căn cứ Trung Hải a, tổn thất một vị coi như đã vô cùng thảm trọng.

Thoáng một cái tổn thất 16 vị, chuyện này tuyệt đối là bị thương căn cơ.

“Đúng vậy a, 36 Đế khẳng định sẽ được bổ sung, nhưng chất lượng của 36 Đế lần này sẽ không bằng 36 Đế trước đó!” Phong Huyết Lục uống một ngụm trà, nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.