Diệp Vũ tự nhiên sẽ không suy nghĩ quá nhiều, nếu không mà nói nàng tuyệt đối sẽ không cho phép Diệp Thiên đi đến khu thí luyện.
...
Học viện thứ năm, tại sân luyện võ số 5.
Vào thời điểm Diệp Thiên đến, đã thấy có gần 100 học viên đang đứng ở trong sân thí luyện, hiển nhiên đây cũng không phải là toàn bộ học viên.
Xem chừng học viên tham gia thí luyện phải có ít nhất là 150 người, thậm chí còn nhiều hơn.
“Xem ra lực hấp dẫn của Máu hung thú là quá lớn, đối với những học viên có thiên phú không cao mà nói chính là hi vọng!” Diệp Thiên âm thầm nghĩ trong lòng.
“Diệp Thiên, ngươi không phải là không muốn tham gia thí luyện hay sao?” Giọng nói của Trương Bảo truyền đến.
Diệp Thiên nhìn về phía Trương Bảo, nhàn nhạt nói: “Ta chỉ là không muốn tham gia vào đoàn đội mà thôi!”
“Chẳng lẽ ngươi đã tìm được cao thủ mang ngươi theo?” Trương Bảo khiếp sợ hỏi.
Diệp Thiên cũng không trả lời, giữ vững im lặng, mà trong ánh mắt của Trương Bảo lại toát ra vẻ hâm mộ, hiển nhiên hắn đã cho rằng Diệp Thiên đã tìm được một vị cao thủ nào đó, lúc này mới không nguyện ý tham gia đoàn đội cùng với bọn hắn.
Đối với suy đoán của Trương Bảo, Diệp Thiên cũng không có giải thích, hiểu lầm thì càng tốt.
Đợi ước chừng nửa giờ, các học viên cơ bản đều đã tới đông đủ, toàn bộ học viên đại khái có 160 người. Thiên phú của 160 học viên này cơ bản đều là thiên phú Thấp, hơn nữa tuổi tác cơ bản đều rất lớn, thậm chí còn có học viên hơn 20 tuổi. Học viên tuổi trẻ giống như Diệp Thiên rất ít, dù sao thì tuổi trẻ cũng đại biểu cho thực lực thấp.
Nhiều học viên như vậy có lẽ sẽ có rất nhiều người không về được, nhưng ở cái thời đại này, không có thực lực, bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ tử vong, ví dụ như sự kiện con chồn bạc ở đoạn thời gian trước, đã có không ít người bình thường bị liên lụy, có thể nói là họa đến tận nhà.
Chỉ có thực lực mới là tất cả!
“Mọi người mau lên xe thôi!” Một vị lão sư hướng về phía đám học viên hô to.
Rất nhanh, có mấy chiếc xe cùng loại với xe buýt ở kiếp trước xuất hiện trước mặt các học viên. Đây cũng là lần thứ nhất mà bọn hắn nhìn thấy những chiếc xe này, trước kia bọn hắn chỉ có thể nhìn thấy những chiếc xe này ở trên sách vở.
“Lão sư, hiện tại quy tắc thiên địa đã bị thay đổi, không phải là không có biện pháp sử dụng xe cộ của 100 năm trước hay sao?” Có học viên hiếu kỳ hỏi.
“Đây là mẫu xe buýt mới được nghiên cứu ra, lấy nguyên lực làm động lực, là do các cao tầng của căn cứ Lâm Hải đổi lấy kỹ thuật từ một tòa căn cứ lớn, vừa mới được đưa vào sử dụng, loại xe này chỉ có Võ Giả mới có tư cách mua sắm, ta tin rằng rất nhanh các ngươi liền có thể nhìn thấy đủ loại xe trên đường cái!” Lão sư giảng giải.
“Xe dùng nguyên lực để làm động lực sao?!” Đám học viên bừng tỉnh đại ngộ, một số người ở bên trong bọn hắn cũng đã nghe qua dạng thiết bị nguyên lực này, nhưng không nghĩ đến căn cứ Lâm Hải cũng có.
Đám học viên lên xe buýt, xe buýt bon bon chạy về hướng cổng chính căn cứ.
Sau một tiếng, xe buýt vượt qua cổng chính căn cứ, đi ra bên ngoài khu hoang dã.
Tiến vào khu hoang dã, có không ít học viên có một chút bối rối.
Nơi hoang dã thế nhưng cũng có không ít hung thú tồn tại, những võ đồ như bọn hắn đối mặt với hung thú căn bản là không có một chút sức phản kháng nào.
“Yên tâm đi, trước đây không lâu, các đại nhân vật của căn cứ Lâm Hải đã tiến hành thanh lý phiến khu vực hoang dã này, trong chu vi ba dặm sẽ không gặp phải một con hung thú nào, mà nơi chúng ta cần đến chỉ cách căn cứ một dặm.” Lão sư dẫn đội cười nói. (ghi chú: 1 dặm xấp xỉ 1.609 mét)
Nghe lão sư nói như thế, các học viên mới thở một hơi dài nhẹ nhõm. Huống hồ, ở trên mỗi chiếc xe đều có 2 vị lão sư tiến hành bảo hộ, mỗi một vị lão sư đều có tu vi Võ Giả, có thể bảo đảm an toàn cho bọn hắn.
Không qua bao lâu, có một cái sơn cốc hiện lên ở trước mặt mọi người.
“Tòa sơn cốc này chính là điểm đến của chúng ta.” Lão sư giới thiệu.
Tại cửa vào sơn cốc đã có không ít xe buýt đang đỗ, là xe buýt của những Học viện khác.
“Là học viên của Học viện thứ năm, ha ha, cái Học viện rác rưởi này cũng phái người đến, bọn hắn không sợ toàn quân bị diệt hay sao?”
“Các học viên ở Học viện thứ năm đoán chừng cũng chưa bao giờ nhìn thấy máu tươi a? Làm sao có thể giống với Học viện đệ nhất chúng ta, các lão sư tiến hành săn bắt mãnh thú thậm chí là hung thú suy yếu để cho chúng ta luyện tập, sức chiến đấu của các học viên Học viện thứ năm làm sao có thể so sánh với chúng ta, ta đoán không chừng bọn hắn vừa nhìn thấy mãnh thú liền sợ phát khóc!”
“Các học viên của Học viện thứ năm cho dù không ra sao, nhưng viện trưởng của Học viện thứ năm tại căn cứ Lâm Hải chính là đại nhân vật, chúng ta vẫn nên ít trào phúng a, đắc tội viện trưởng của Học viện thứ năm, chúng ta cũng không có quả ngon để ăn!”
Những học viên đang trào phúng này tự nhiên đều là học viên của Học viện đệ nhất, còn những học viên của Học viện khác so với Học viện thứ năm cũng không khá hơn bao nhiêu, làm gì có tư cách trào phúng.
“Đáng chết, những học viên của Học viện đệ nhất này cũng không khỏi quá kiêu ngạo đi!” Có không ít học viên của Học viện thứ năm phẫn nộ nói.
Nhưng bọn hắn cũng chỉ dám nói ra ngoài miệng một chút, chứ không dám đi tìm các học viên của Học viện đệ nhất để lý luận, bọn hắn cũng biết rõ sự chênh lệch giữa mình cùng với đối phương.
Sau khi xuống xe, Diệp Thiên dùng ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào các học viên của Học viện đệ nhất, thầm nghĩ: “Thiên phú của học viên Học viện đệ nhất tối thiểu nhất đều là Sơ đẳng, nói không chừng còn gặp được học viên có thiên phú Trung đẳng, thiên phú Sao Chép của ta đã có thể sao chép một lần nữa, lần này nói không chừng có thể sao chép được một loại thiên phú không tệ!”
Các học viên của Ngũ đại Học viện đều đã đến đủ, nhao nhao hội tụ ở cửa vào sơn cốc, chờ đợi thí luyện bắt đầu.
Diệp Thiên đi lăng xăng bốn phía, nhìn giống như là đi dạo, kỳ thật lại đang âm thầm dùng thiên phú Sao Chép xem xét thiên phú của những người khác, mục tiêu chủ yếu của hắn là các học viên của Học viện đệ nhất.
“Thiên phú tu luyện Sơ đẳng!”
“Thiên phú tu luyện Sơ đẳng!”
“Thiên phú tu luyện Sơ đẳng!”
Diệp Thiên đi dạo một vòng, phát hiện ra đại bộ phận học viên của Học viện đệ nhất đều là thiên phú Sơ đẳng. Số lượng học viên của Học viện đệ nhất cũng không nhiều, cũng chỉ có hơn 30 người mà thôi.
“Chỉ còn lại 5 người cuối cùng kia!” Diệp Thiên hướng ánh mắt nhìn về phía năm người ở phía xa, chậm rãi đi tới.
Đợi Diệp Thiên tới gần vị trí 3 mét, liền tiến hành kiểm tra thiên phú của 5 người này một hồi.
“Khá lắm, dĩ nhiên toàn bộ đều là thiên phú tu luyện Trung đẳng!” Diệp Thiên kinh ngạc.
Năm người này hiển nhiên chính là học viên mầm móng của Học viện đệ nhất, tu vi có lẽ đã đạt đến cảnh giới võ đồ đỉnh phong, khoảng cách so với cảnh giới Võ Giả chỉ thiếu một chút nữa.