Tuy rằng không lay chuyển được Uông Đồng, cuối cùng Trương Văn Trọng gia tăng thêm vài loại linh tài liệu, nhưng dù vậy, những thành viên của
Đặc Cần tổ vẫn cảm thấy Trương Văn Trọng ra giá rất tiện nghi, cho rằng
giá cả như vậy xa xa kém giá trị của ba trăm viên ngũ phẩm linh dược Tị
Độc Đan. Theo bọn họ xem ra, sở dĩ Trương Văn Trọng ra giá thấp như thế, chỉ vì muốn giúp đỡ Đặc Cần tổ một tay.
“Thật tốt!
Trương tổ phó thật sự là người luôn làm cho người khác tôn kính!” Bao
quát Uông Đồng, Lâm Phong cùng Lưu lão tiên sinh, những thành viên khác
cũng đều cảm động. Trong ánh mắt bọn họ nhìn về phía Trương Văn Trọng,
cũng tràn ngập kính phục cùng ngưỡng mộ.
Thậm chí,
khi Uông Đồng đem điều kiện giao dịch của Trương Văn Trọng hồi báo cho
tổ trưởng Đặc Cần tổ ở tổng bộ, vị tổ trưởng lão luyện cũng cảm khái vô
cùng, thở dài thở ngắn. Lúc này hắn liền hạ chỉ lệnh cho Uông Đồng:
“Trương tổ phó ra giá thấp, là hắn có đạo đức tốt, nhưng Đặc Cần tổ
chúng ta, cũng không thể mặt dầy chiếm tiện nghi của hắn. Bằng không
người khác sẽ châm biếm Đặc Cần tổ chúng ta vắt cổ chày ra nước, tương
lai cũng sẽ không có ai chịu giao dịch cùng chúng ta nữa. Như vậy đi,
Trương tổ phó cần linh tài liệu, chúng ta đều giao gấp đôi cho hắn. Như
vậy so sánh giá trị của ba trăm viên Tị Độc Đan chắc không kém bao
nhiêu.”
“Dạ, tôi sẽ làm ngay.” Uông Đồng cũng không
nghĩ tổ trưởng gia tăng gấp đôi số lượng linh tài liệu giao cho Trương
Văn Trọng có gì không thích hợp, trái lại còn nghĩ lý ra nên như vậy.
Thậm chí tận sâu trong nội tâm của hắn, còn đang mắng vị tổ trưởng keo
kiệt: “Chỉ gấp đôi thôi sao? Nếu như do tôi làm chủ, chí ít phải gấp ba
mới được!”
Đương nhiên, nói như vậy hắn cũng chỉ dám
nói trong lòng, làm sao dám nói ra ngoài. Lúc này hắn dựa theo mệnh lệnh của tổ trưởng, bắt đầu điều động linh tài liệu mà Trương Văn Trọng cần
thiết.
Cùng lúc đó, tổ trưởng Đặc Cần tổ cũng nghĩ
việc này phải báo cáo lên trên. Vì vậy đã đem chuyện này báo cáo cho
lãnh đạo trung ương cùng những môn phái tu chân có liên quan.
Trong khoảng thời gian ngắn, tin tức này đã truyền khắp trung ương cũng tu chân giới.
Khi lãnh đạo trung ương nghe được việc này, đều thở dài nói: “Tiểu
Trương này, không chỉ bản lãnh vô cùng cao minh, có thêm một trái tim
hiệp nghĩa vì nước vì dân! Có người như vậy, quả nhiên là phúc của đất
nước!”
Mà những môn phái tu chân từng tham gia việc
này, đều phái đệ tử tinh anh đến Đặc Cần tổ lịch lãm, đồng thời tham gia nhiệm vụ tại Vịnh Ả Rập lần này. Trong những ngày đó, bọn họ không
ngừng quan tâm lo lắng cho các đệ tử tinh anh. Lần này chuyện Đặc Cần tổ muốn mua đan dược giải độc, bọn họ cũng hay biết, sau khi hợp mưu hợp
sức, có khả năng cung ứng cũng chỉ là tam phẩm Hóa Độc Đan mà thôi.
Cho nên, khi bọn hắn nghe nói, Phong Sơn phái vừa được thành lập gần
đây, dùng giá cả rất thấp bán ra ba trăm viên ngũ phẩm linh dược Tị Độc
Đan cho Đặc Cần tổ, để hóa giải nguy cơ của thành viên tại Vịnh Ả Rập,
trong lúc kinh ngạc vì sao Phong Sơn phái có được nhiều Tị Độc Đan như
thế, bọn họ cũng sản sinh hảo cảm rất lớn với Phong Sơn phái. Thậm chí
không hề ít môn phái tu chân, còn nghĩ chính vì chuyện này đã thiếu
Phong Sơn phái một nhân tình.
“Từ nay về sau, đệ tử
trong môn phái nếu gặp đệ tử Phong Sơn phái, phải lễ phép đối đãi, phàm
là những chuyện họ cần giúp đỡ, thì không thể chối từ! Lần này chúng ta
thiếu Phong Sơn phái một nhân tình, ngày sau phải hoàn lại gấp bội mới
được! Bằng không, người khác sẽ chế nhạo chúng ta không hiểu cách báo
ân!”
Ở trong đoạn thời gian này, những phát biểu cùng loại đều từng xuất hiện trong rất nhiều môn phái tu chân. Mà cái nhìn
của tu chân giới đối với Phong Sơn phái, cũng từ chỗ như nhìn nhà giàu
mới nổi ban đầu, biến thành đại hào kiệt nghĩa bạt vân thiên!
Trong khoảng thời gian ngắn, danh tiếng Phong Sơn phái, lại lần nữa trở thành đứng đầu tu chân giới.
Rất nhiều môn phái tu chân vốn cũng không dự định tham gia hội đấu giá đầu năm sau tại Vân Thai thị do Phong Sơn phái và Hà Phi Quan tổ chức,
cũng đã bắt đầu làm chuẩn bị, dự định đến lúc đó đến tham gia náo nhiệt, ngay mặt hướng Phong Sơn phái bày tỏ lòng cảm kích cùng biết ơn. Đồng
thời bọn họ cũng muốn nhìn, Phong Sơn phái ngoại trừ Tị Độc Đan, còn có
thứ gì khác tốt hơn cần bán hay không…
Đương nhiên, việc này Trương Văn Trọng cũng không biết được.
Nếu như hắn biết, lần này chuyện bán Tị Độc Đan cho Đặc Cần tổ, không
ngờ lại gặp phải nhiều chuyện như vậy, chỉ sợ cũng sẽ dở khóc dở cười đi thôi? Hắn vừa nghĩ, giao dịch lần này mình đã kiếm được rất khá, nhưng
đối phương cứ cho rằng hắn đạo đức tốt nên không chịu chào giá, còn cố
sức nhét thêm cho hắn càng nhiều…Giao dịch như vậy quả nhiên là khó có
được!
Đây thật đúng là ứng với câu thành ngữ, “dụng tâm trồng hoa hoa không sống, vô tâm trồng liễu liễu xanh um”!
Sau khi cùng Uông Đồng bàn xong điều kiện giao dịch, Trương Văn Trọng
đưa số điện thoại của Trần Nhàn giao cho bọn họ, để cho bọn họ ngày sau
tiến hành giao dịch với Trần Nhàn. Đối với an bài này, Đặc Cần tổ tự
nhiên không có gì dị nghị. Sau khi hai bên bàn xong, lúc đó liền nói lời từ biệt. Mấy thành viên của Đặc Cần tổ cũng không muốn chậm trễ, liền
nhanh chóng gọi điện thoại cho Trần Nhàn, câu thông chuyện giao dịch. Mà Trương Văn Trọng lại quay về suối nước nóng ngoài trời, cùng người của
Trương, Vưu tiếp tục tham gia cuộc uống rượu trò chuyện ngắm cảnh tuyết
rơi.
“Văn Trọng, những người vừa rồi đều là bạn của
con sao? Sao mới đây đã đi, không lưu lại chơi một chút?” Nhìn thấy đám
người Lâm Phong rời đi, Trương Trạch Thụy hiếu kỳ hỏi.
“À, bọn họ còn có việc muốn làm.” Trương Văn Trọng nói: “Mặc kệ bọn họ, chúng ta lo việc chúng ta thôi.”
Vưu Giai cũng tiến đến bên tai hắn, nhỏ giọng dò hỏi: “Trọng ca, những người vừa rồi đều là thành viên của Đặc Cần tổ mà anh nói phải không?”
“Không sai, Trương Văn Trọng gật đầu đáp, lại chủ động đem nguyên nhân bọn họ đến tìm mình nói cho Vưu Giai.
“Không nghĩ tới, Trọng ca lại lợi hại như thế.” Vưu Giai vẻ mặt kính
phục, sau đó lại hỏi: “Ai, Trọng ca, anh vừa nói, Sương Viêm Qủa và Kim
Chu Truy Hồn Ti đều là tài liệu cần thiết luyện chế Đạo Cơ Đan. Ngoài ra còn thiếu vài loại linh tài liệu sao?”
“Còn thiếu ba loại.” Trương Văn Trọng cười đáp: “Vưu Giai, em cũng không cần lo lắng, anh tin tưởng, trong hội đấu giá tu chân năm sau, có lẽ sẽ tìm đủ tài
liệu luyện chế Đạo Cơ Đan! Cho đến lúc đó mọi người cũng có thể bước lên con đường tu chân.”
“Ân.” Vưu Giai gật đầu, trên mặt lộ vẻ ngọt ngào. Sau một lát, nàng lại nghĩ tới một việc, nói: “Ai,
Trọng ca, năm sau em có thể tới tham gia hội đấu giá tu chân này không?
Em thực sự rất muốn mượn cơ hội này đạt thêm kiến thức.”
“Không thành vấn đề.” Trương Văn Trọng cười đáp ứng. Kỳ thực, dù Vưu
Giai không đề cập yêu cầu này, hắn cũng sẽ suy nghĩ để Vưu Giai đến tham gia lần đấu giá hội tu chân đầu năm tới. Đúng như Vưu Giai nói, mượn cơ hội này tăng trưởng kiến thức, đồng thời hiểu biết về tu chân giới.
Buổi tối hôm nay, người của Vưu, Trương hai nhà đều ở lại qua đêm trong làng du lịch suối nước nóng.
Mười một giờ đêm, Trương Văn Trọng nhận được điện thoại do Trần Nhàn
gọi tới, khi hắn biết Đặc Cần tổ cấp ra gấp đôi linh tài liệu, đầu tiên
liền sửng sốt, nhưng rất nhanh lại bật cười, nói: “Có chút ý tứ. Mà
thôi, nếu bọn họ muốn cho gấp đôi, vậy để cho họ làm, chỉ cần chúng ta
không có hại là được.”
Trần Nhàn còn nói thêm: “Tông
chủ, người của Đặc Cần tổ còn nói, trong buổi đấu giá tu chân đầu năm,
bọn họ sẽ tặng cho chúng ta một phần vui mừng ngạc nhiên.”
“Vui mừng? Vui mừng gì?” Trương Văn Trọng hiếu kỳ hỏi.
“Không biết.” Trần Nhàn hồi đáp: “Người của Đặc Cần tổ nói chuyện có
vẻ thần bí, vô luận chúng tôi hỏi thế nào, bọn họ cũng không chịu tiết
lộ, chỉ nói đến lúc đó sẽ biết.”
Trương Văn Trọng bật cười, lắc đầu nói: “Đã như vậy, chúng ta cứ đợi xem sao. Được rồi,
chuyện quáng mạch Hàn Tinh Thiết, các ngươi điều tra ra sao?”
“Tạm thời còn chưa có tin tức.” Nói đến đây, tâm tình Trần Nhàn có
chút lo lắng, cẩn thận hồi đáp: “Bất quá, thỉnh tông chủ yên tâm, tôi
đang gia tăng điều tra chung quanh, tin tưởng không cần bao lâu, là có
thể tìm ra quáng mạch Hàn Tinh Thiết!”
Trương Văn
Trọng cũng không hề tức giận, chỉ căn dặn nói: “Gia tăng điều tra là
đương nhiên, nhưng cũng phải bảo mật, không được để lộ tin tức ra
ngoài.”
Thấy Trương Văn Trọng không hề tức giận, Trần Nhàn âm thầm thở dài một hơi, nhanh miệng bảo chứng: “Thỉnh tông chủ
yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ giữ bí mật quáng mạch Hàn Tinh Thiết,
tuyệt đối sẽ không tiết lộ nửa điểm cho người ngoài biết.”
“Vậy là tốt rồi.” Trương Văn Trọng thỏa mãn nói, lại dặn dò thêm vài chuyện, sau đó mới cắt đứt điện thoại.
Lúc này đã là đêm khuya trăng sáng sao thưa, người của Vưu, Trương hai nhà sớm đã ngủ say. Sau khi cắt đứt điện thoại, Trương Văn Trọng cũng
không lên giường ngủ, mà lấy Hỗn Độn Lô và linh tài liệu đem ra, nương
theo bóng đêm luyện chế ra một nhóm bùa hộ mạng thật mạnh để cấp cho
người nhà Vưu gia.
Lần này chuyện Mộng Ma tập kích
người nhà Vưu gia, rốt cục đã nhắc nhở Trương Văn Trọng. Hắn cũng không
thể tiếp tục làm cho kẻ khác có cơ hội tổn hại người nhà của hắn cùng
thân nhân của Vưu Giai thêm nữa. Đương nhiên, những bùa hộ mạng này,
cũng giống như loại bùa trước đó hắn cấp cho thân nhân trong Trương gia, đều lặng yên giấu trong thân thể người nhà Vưu gia. Người thường, thậm
chí bao quát một ít người tu chân cấp thấp, đừng mơ tưởng nhận thấy được sự tồn tại của loại bùa hộ mệnh này.
Ngày kế tiếp,
Trương Văn Trọng tiếp tục đưa người của hai gia đình đi du ngoạn. Lần
này cũng không còn ai đến quấy rối, mọi người cùng đến gần Tuyết sơn
chơi thật tận hứng. Mà sáng sớm ngày thứ ba, người nhà Vưu gia liền cáo
từ rời đi. Tuy rằng không muốn, nhưng Vưu Giai cũng phải theo gia đình
về nhà. Dù sao hiện tại nàng còn chưa kết hôn với Trương Văn Trọng, cũng không tiện ở lại một mình trong huyện Ẩn Ngạc, cùng gia đình Trương Văn Trọng mừng năm mới.
Lúc gia đình Vưu Giai rời đi,
gia đình Trương Văn Trọng cũng quay về nhà, bắt tay sửa soạn mừng năm
mới. Đêm giao thừa từ từ đến gần, bên trong thị trấn ngày càng náo
nhiệt, không khí năm mới càng thêm dày đặc. Mà thân thích Trương gia lui tới cũng ngày càng nhiều hơn.
Ngay buổi sáng ngày
hai mươi tám Tết, Trần Hi xuất hiện ngay trước mặt Trương Văn Trọng,
mang theo tin tức liên quan tới quáng mạch Hàn Tinh Thiết!