Yêu ma Hóa Thần đỉnh kỳ tự bạo sản sinh yêu lực cực kỳ kinh khủng, thậm
chí dù là người tu chân Độ Kiếp kỳ cũng phải tránh đi mũi nhọn, huống
chi hiện tại tu vi của Trương Văn Trọng chỉ ở Nguyên Anh trung kỳ, một
khi bị cuốn vào cỗ yêu lực thô bạo kia, thì không chết cũng phải lột da!
Ngay khi Bạch Cốt Chân Tinh lựa chọn tự bạo, phiến mây đen bị cô ta
dùng yêu lực mạnh mẽ đưa tới cũng tự nhiên tiêu tán. Ánh trăng sáng tỏ
lại lần nữa rơi trên mặt đất.
Trương Văn Trọng phản
ứng mau lẹ, lúc này đưa linh lực rót vào Âm Dương Pháp Kính, điều khiển
ánh trăng từ trên trời giáng xuống, trước người cấu trúc ra từng đạo lá
chắn bằng ánh trăng sáng tỏ để làm chậm luồng yêu lực khuếch tán lẫn lan tràn.
Thế nhưng Trương Văn Trọng cũng không thể xác
định, những lá chắn này có thể chống đỡ được bao lâu. Cho nên cùng lúc
thúc đẩy Âm Dương Pháp Kính làm ra lá chắn bằng ánh trăng, cũng liền vội vàng bức lui nhanh ra sau, lại triệu ra Thổ Độn phù trong Càn Khôn Hồ.
Lúc này Minh Xà đã được thu về Càn Khôn Hồ, mà khí linh của Bàn Long
Ngọc Xích cùng nguyên anh của Trương Văn Trọng cũng chia ra quay về Bàn
Long Ngọc Xích cùng thân thể hắn.
Bang bang bang bang phanh…
Tiếng nổ mạnh chợt vang lên, giống như tiếng sấm mùa xuân liên miên
không dứt, chấn đến mức toàn bộ mặt đất đều rung động không ngớt. Trước
mặt cỗ yêu lực thô bạo này, lá chắn dễ dàng sụp đổ, trong nháy mắt đã bị đánh vỡ vài tầng, ập tới trước người Trương Văn Trọng.
Mắt thấy cỗ yêu lực thô bạo sẽ nuốt chửng Trương Văn Trọng, một đạo
quang mang màu vàng đất từ trong tay hắn phóng ra, chính do Thổ Độn phù
phát huy tác dụng.
Dưới tác dụng của Thổ Độn phù,
thân thể Trương Văn Trọng lập tức chui xuống mặt đất, trong nháy mắt, đã độn ra xa mấy ngàn thước, hiểm hiểm chạy thoát ra khỏi phạm vi nổ bạo
của cỗ yêu lực thô bạo.
Trương Văn Trọng lại lần nữa
toát ra khỏi mặt đất, nhìn hố sâu bị cỗ yêu lực làm nổ tung lớn tới mấy
ngàn thước, không khỏi hít sâu một hơi nói: “Bạch Cốt Chân Tinh này thật đúng là độc ác, không ngờ dùng chiêu số tự bạo. Nếu như ta không phản
ứng thật nhanh, nếu không phải trong tay ta còn có Thổ Độn phù, chỉ sợ
ngày hôm nay đã bị tiêu diệt ở chỗ này…”
Ngay lúc
này, Trương Văn Trọng đột nhiên ngửi được một cỗ hương thơm nhàn nhạt.
Sau khi nhận rõ, thần tình hắn bỗng nhiên biến đổi, kinh hô: “Đây là Cốt độc?” Hắn không dám chậm trễ, liền nhanh tay lấy ra một viên Tị Độc Đan bỏ vào trong miệng, lại thúc đẩy linh lực chống lại Cốt độc xâm lấn.
“Nơi này tuy là giao giới, nhưng dù sao cũng có người ở lại. Nếu như
tùy ý cho Cốt độc khuếch tán, sợ rằng sẽ làm không ít người bị tai bay
vạ gió. Phải nghĩ biện pháp khống chế khí độc lan tràn, phải ở trong
thời gian ngắn nhất, đem hương dân chung quanh chuyển dời đến nơi an
toàn, sau đó dùng linh dược tiến hành triệt để tiêu độc đối với khu vực
này. Làm như vậy mới có thể vĩnh tuyệt hậu hoạn!”
Nghĩ tới đây, Trương Văn Trọng vội vàng lấy ra điện thoại di động, bấm
số gọi cho Trần Hi. Nói vị trí của mình cho hắn biết, lại phân phó hắn
mau nhanh nghĩ biện pháp chuyển dời dân chúng chung quanh, lại ở nơi này bố trí cảnh giới tuyến, cấm người không có phận sự đi vào.
Trần Hi nhận được điện thoại của Trương Văn Trọng, tự nhiên không dám
chậm trễ, liền dùng mạng lưới quan hệ của Trần gia tại huyện Ẩn Ngạc,
lại dựa vào chính phủ địa phương, suốt đêm tiến hành sơ tán cho cư dân ở gần chỗ Bạch Cốt Chân Tinh tự bạo dời sang nơi khác. Đương nhiên nguyên nhân giải thích lý do di dời, không thể nói cho dân chúng biết. Bởi vì
loại chuyện này quá mức ly kỳ quỷ dị, một khi truyền bá ra ngoài, sẽ dẫn phát sự khủng hoảng không đáng có.
Đối với câu hỏi
của dân chúng, bọn họ cũng đã sớm có đối sách, chỉ nói với dân chúng, có một chiếc xe vận tải vận chuyển hóa chất có độc đã xảy ra nổ tung gần
đây, để tránh dân chúng hít vào khí thể độc hại, cho nên mới sơ tán bọn
họ suốt đêm.
Kỳ thực khi Trương Văn Trọng và Bạch Cốt Chân Tinh chiến đấu đã sản sinh động tĩnh, sớm kinh động hương dân ở
chung quanh. Dù sao tiếng vang giống như sấm sét, chỉ có người điếc mới
không nghe thấy. Cho nên nhân viên chính phủ đến nơi này sơ tán, bọn họ
còn đang kinh khủng suy đoán đang xảy ra chuyện gì ở gần bên. Vừa nghe
nói xe vận tải vận chuyển nguyên liệu hóa chất có độc bị nổ tung ở gần
nhà, cũng không thắc mắc lời nào liền đồng ý dời đi. Dù sao cũng không
ai nguyện ý bởi hít vào khí độc mà bị tổn hại.
Không
bao lâu, hương dân ở chung quanh cũng đã được sơ tán hết, mà Trần Chí
cũng dẫn theo cảnh sát đeo mặt nạ phòng độc từ xa bố trí cảnh giới
tuyến, phòng ngừa người không có phận sự xông vào nơi này.
Cùng lúc đó, Trần Hi dẫn theo vài đệ tử Trần gia, xuất hiện bên người Trương Văn Trọng.
Sau khi cung kính hành lễ, Trần Hi hỏi: “Tông chủ, chúng tôi đã dựa
theo lời ngài phân phó, đem hương dân ở gần đây dời đi, đồng thời đã bố
trí cảnh giới tuyến. Không biết còn chuyện gì khác cần chúng tôi đi làm
nữa không?”
Trương Văn Trọng hỏi: “Vưu Giai cùng người nhà của cô ấy vẫn ổn chứ?”
Trần Hi hồi đáp: “Hoàn hảo, hiện tại cho chị của tôi dẫn người bảo hộ
bọn họ trong khách sạn, hơn nữa lúc tông chủ gần đây lưu lại năm vị lão
sư, hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì. Chỉ là tôi thấy tình tự của Vưu tiểu
thư tựa hồ có chút dị dạng.” Năm lão sư theo lời hắn, chính là ngũ độc
yêu. Trong đoạn thời gian này, Trương Văn Trọng cho ngũ độc yêu phụ
trách giáo dục đệ tử Trần gia thuật pháp, mà bọn họ cũng thao luyện cho
đệ tử Trần gia kêu khổ không thôi.
“Tình tự của Giai
Giai không dị dạng mới là quái sự…” Trương Văn Trọng lắc đầu cười khổ
nói, hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng ra, sau này phải tiêu hao một phen công phu rất lớn để giải thích chuyện này với Vưu Giai.
Lấy một bình sứ ném cho Trần Hi, Trương Văn Trọng phân phó: “Mấy người các ngươi, ăn vào Tị Độc Đan, theo ta đi xem.”
Trần Hi và vài tên đệ tử Trần gia liền nhanh nuốt vào Tị Độc Đan, sau
đó đi theo phía sau Trương Văn Trọng, đi tới hố sâu do Bạch Cốt Chân
Tinh tự bạo tạo ra, không bao lâu đã đến nơi.
Theo
Trương Văn Trọng xem ra, Bạch Cốt Chân Tinh xuất hiện bên trong huyện Ẩn Ngạc, hẳn cũng không phải chuyên môn vì mình mà tới. Sở dĩ cô ta đối
phó mình, rất có khả năng chỉ tiện đường mà làm, hoặc tại huyện Ẩn Ngạc
có giấu một đại bí mật, cô ta sợ mình phát hiện, nên mới động thủ đối
phó mình. Mà cô ta tiếp xúc Trương Hạo mới thực sự là mục tiêu chính khi cô ta xuất hiện trong huyện Ẩn Ngạc.
Nhưng làm
Trương Văn Trọng không hiểu rõ chính là, Trương Hạo chỉ là một người
bình thường, Bạch Cốt Chân Tinh đến tột cùng là muốn thu được điều gì từ trên người hắn? Phương diện này, có phải có cất giấu bí mật gì mà mình
không biết?
Chính bởi vì có đủ loại nghi hoặc, cho
nên hắn mới nghĩ muốn đến địa điểm Bạch Cốt Chân Tinh tự bạo, điều tra
tình huống một chút. Nói không chừng, nơi này còn lưu lại chút dấu vết
để hắn có thể điều tra ra.
Bạch Cốt Chân Tinh đêm qua, lúc này đã biến thành một mảnh bột mịn màu trắng, rơi lả tả khắp nơi.
Bất quá Trương Văn Trọng ở trong mảnh bột mịn này, phát hiện một thứ dị thường.
Trương Văn Trọng cúi người xuống, từ trong một mảnh bột xương trắng
phếu, nhặt lên một hòn đá cỡ nắm tay, nhìn qua không khác gì khoáng
thạch bình thường.
Dưới sự oanh kích vừa qua của cỗ yêu lực, tạp chất trên khối khoáng thạch đã bị loại trừ, lộ ra quáng thể bên trong.
Trần Hi và mấy đệ tử Trần gia thò đầu qua, hiếu kỳ đánh giá khối
khoáng thạch, dò hỏi: “Tông chủ, đây là tảng đá gì? Không ngờ khi Bạch
Cốt Chân Tinh tự bạo yêu lực lại còn có thể hoàn hảo không tổn hao gì.
Hơn nữa chúng tôi rõ ràng còn cảm giác được, bên trong còn có linh khí
phát ra…Đây chẳng lẽ là linh tài liệu sao?”
“Không
sai, đây là linh tài liệu địa cấp tứ phẩm Hàn Tinh Thiết.” Đối với đệ tử Trần gia, Trương Văn Trọng cũng không che giấu chỉ dạy: “Từ tình huống
của khối Hàn Tinh Thiết này, trước đó nó hẳn là một khối nguyên thạch
còn chưa được tinh luyện.”
Lúc Trương Văn Trọng lật
qua lật lại khối Hàn Tinh Thiết, cũng đang suy đoán nguyên nhân Bạch Cốt Chân Tinh mang theo nó bên người: “Hàn Tinh Thiết tuy rằng là linh tài
liệu, nhưng chỉ có địa cấp tứ phẩm, không thể xem là thượng phẩm linh
tài liệu. Bạch Cốt Chân Tinh vì sao lại đem nguyên thạch này mang theo
trên người?”
Trần Hi đột nhiên nói: “Khối Hàn Tinh
Thiết này, có phải mới khai thác được gần đây, cho nên Bạch Cốt Chân
Tinh mới mang theo nó trên người?”
“Rất có khả năng
này!” Trương Văn Trọng gật đầu nói, thần tình hắn bỗng nhiên biến đổi,
cũng nghĩ tới một khả năng, nói: “Lẽ nào trong phạm vi Vân Thai thị, còn cất giấu một mạch khoáng Hàn Tinh Thiết? Sở dĩ Bạch Cốt Chân Tinh tiếp
xúc Trương Hạo, chính là vì quáng mạch này?”
Trần Hi
nói: “Theo tôi được biết, trong phạm vi Vân Thai thị, đích thật có mấy
quáng tràng. Thế nhưng có sản xuất loại Hàn Tinh Thiết này hay không,
vậy thì không biết. Dù sao loại khoáng thạch này nhìn từ bên ngoài cũng
không khác gì khoáng thạch bình thường.”
Tổng hợp
tình báo thu được, Trương Văn Trọng nghĩ rất có khả năng này, hắn mệnh
lệnh: “Trần Hi, lập tức tra cho ta, Trương Hạo ở Vân Thai thị đang làm
buôn bán gì.”
“Dạ.” Trần Hi cũng biết việc này trọng
đại, liền lấy ra điện thoại gọi cho người nhà, sau một phen hỏi thăm,
hắn kiềm chế không được kích động trong lòng, thanh âm run lên hồi đáp:
“Tông chủ, đã hỏi rõ ràng, Trương Hạo ở Vân Thai thị làm buôn bán khoáng thạch!”
“Quả thế! Ở trong Vân Thai thị, rất có khả
năng cất giấu một quáng mạch Hàn Tinh Thiết!” Trương Văn Trọng cố nén
kích động trong lòng, đưa tay ném khối Hàn Tinh Thiết vào trong tay Trần Hi, phân phó: “Ngươi lập tức phái người điều tra chỗ phát ra của Hàn
Tinh Thiết này, đặt trọng điểm tại mấy quáng tràng trong Vân Thai thị,
một khi có tin tức, lập tức cho ta biết!”
“Dạ!” Trần
Hi cũng kích động không ngớt, tuy rằng chỉ mới trở thành người tu chân
không bao lâu, nhưng hắn cũng biết, nắm giữ một mạch khoáng sản xuất
linh tài liệu, đối với Trương Văn Trọng, đối với Phong Sơn phái, rốt cục có ý nghĩa gì! Không dám chậm trễ, hắn liền cầm khối Hàn Tinh Thiết đi
điều tra nơi phát ra.