Alan Smith bị tâm thần phản phệ mà hóa thành quỷ hút máu. Nếu muốn hóa
giải huyết mạch quỷ hấp huyết trong cơ thể hắn, để cho hắn làm người
thêm một lần nữa. Thì không thể chọn loại phương pháp chữa bệnh thông
thường được.
Hiện tại Trương Văn Trọng ném hắn vào
trong Hỗn Độn Lô, thoạt nhìn giống như là muốn đem hắn chế luyện thành
đan dược. Nhưng thực chất là mượn uy lực của Hỗn Độn Lô, mượn tác dụng
của dược liệu, cùng chân nguyên tinh chuẩn của chính mình, mới có thể
thanh tẩy sạch huyết mạch Hấp Huyết Quỷ ở trong cơ thể Alan Smith, biến
hắn trở thành người bình thường được.
Làm theo phương pháp này, độ phiêu lưu mạo hiểm cũng là rất cao. Bởi vì thân thể con
người dù sao vẫn chỉ là huyết nhục, không phải vàng gỗ không có sinh
mệnh hay cảm giác gì. Nếu đem người bỏ vào trong đỉnh lô nấu như thế,
tất nhiên người sống sẽ bị nấu chín. Mà cũng tựu như hình phạt “Phanh
Chử Chi Hình” của Võ Tắc Thiên năm xưa.
Trương Văn
Trọng tự nhiên không hi vọng Alan Smith bị đun chết chín ở trong Hỗn Độn Lô, cho nên mới đưa một miếng Điện Thanh Hàn Thạch để Alan ngậm vào
trong miệng, nhẫn nại chống chọi lại sức nóng khủng khiếp của Hỗn Độn
Lô.
Điện Thanh Hàn Thạch chính là vật chí hàn, nếu
người bình thường ngậm nó vào trong miệng, không quá vài giây sau liền
gặp phải triệu chứng trên dưới toàn thân lạnh thấu xương, thậm chí khí
huyết có thể bị đóng băng hoặc kết đông. Lúc này, Alan ngậm Điện Thanh
Hàn Thạch ở trong miệng, hơn nữa huyết mạch của hắn đã thức tỉnh, cho
nên các phương diện tố chất thân thể đều siêu cường hơn người bình
thường. Bởi vậy Alan mới không bị đun chín trong Hỗn Độn Lô.
Nhưng đối với Alan mà nói, thì lúc này đây, hắn so sánh với cái chết còn muốn dễ chịu hơn.
Bên ngoài thân thể, phải thừa nhận sức nóng rừng rực. Còn bên trong
nội tạng thì lạnh thấu xương, tựa như khí huyết rất nhanh sẽ bị đông
cứng. Ngoài nóng trong lạnh, hai loại nhiệt khí đảo nghịch, làm cho Alan Smith cảm giác được rõ ràng, cái gì được gọi là băng hỏa nhị trọng
thiên. Nếu không phải huyết mạch Hấp Huyết Quỷ đã thức tỉnh, tố chất
thân thể vượt qua người bình thường, chỉ sợ hắn sớm đã không chịu nổi mà thiệt mạng rồi.
Trương Văn Trọng đứng ở bên cạnh Hỗn Độn Lô chứng kiến mọi tình huống mà không hề động đậy. Tuy nhiên, đó là do hắn đang toàn lực thúc giục chân nguyên, khống chế trạng huống biến
hóa linh khí ở bên trong đỉnh lô. Thẳng cho đến khi thang thuốc bên
trong Hỗn Độn Lô sôi trào chừng ba mươi phút đồng hồ, lúc này Trương Văn Trọng mới xuất tám cây ngân châm, kẹp giữa mười đầu ngón tay. Theo sau
hai mắt híp lại, dùng Quan Khí Bát Pháp quan sát tình huống khí huyết
vận hành ở trong cơ thể Alan.
Đợi đến thời điểm tốt
nhất, Trương Văn Trọng không chút do dự, vung tay lên. Dùng thủ pháp ném ám khí, đem tám cây ngân châm kẹp trong tay, hung hăng cắm xuống bát
mạch giao hội huyệt trên người Alan Smith.
Trong lô
đỉnh, Alan một mực cắn răng kiên trì, không có bật thốt ra lời nào. Sau
khi tám cây ngân châm đâm xuống bát mạch giao hội huyệt, hắn liền cảm
thấy chịu hết nổi, há miệng gầm lên một tiếng kêu thảm thiết, làm cho
người nghe phải dựng đứng lông tóc.
May mắn, Trương
Văn Trọng đã hạ cấm chế khi thuê căn nhà này. Cho nên thanh âm thê lương kia không thể thoát được ra bên ngoài, tự nhiên dẫn dắt cảnh sát tới
kiểm tra. Nếu quả thật như vậy, liệu pháp trị quỷ cho Alan Smith cũng sẽ bị gián đoạn giữa chừng.
“Alan, con làm sao vậy...?” Bà Smith nghe tiếng kêu thảm thiết của con trai mình, nhất thời vô cùng hoảng sợ. Lúc này đã muốn nghĩ chạy đến gần Hỗn Độn Lô, cứu thoát con
trai mình ra khỏi nơi thống khổ đó. Nhưng....hiện giờ ông Smith vẫn còn
bình tĩnh, hắn vội vàng nâng tay lên ôm vợ mình, hướng nàng ta quát lớn: “Em yêu, bình tĩnh đi. Nhất định phải giữ được bình tĩnh, ngàn vạn lần
không được vọng động. Nếu anh đoán không sai, hẳn là Alan đang trị liệu
tới thời khắc mấu chốt. Em đừng bởi vì xúc động nhất thời, mà phá hỏng
quá trình chữa bệnh cho con trai chúng ta ah!”
Ngài Smith nói không sai, đích xác là Trương Văn Trọng đang trị liệu cho Alan Smith tới thời khắc mấu chốt.
Ngay khi vươn tay búng tám cây ngân châm ra, Trương Văn Trọng liền
chạy đến bên cạnh bàn trà, chụp lấy chiếc bình sứ nhỏ, đổ ra hai khỏa
Đại Đạo Như Ý Đan. Một khỏa được Trương Văn Trọng ném vào trong miệng
chính mình, bổ sung thêm linh khí vừa tiêu hao xong. Khỏa còn lại, thì
ném vào thang thuốc sôi sùng sục ở trong Hỗn Độn Lô, để tăng cường thêm
linh khí cho thang thuốc.
Theo sau, hắn lần thứ hai
vận toàn lực thúc giục chân nguyên, quạt linh khí vào bên trong Hỗn Độn
Lô, dọc theo tám cây ngân châm cắm tại bát mạch giao hội huyệt ở trên
người Alan Smith. Tiến nhập vào nội thể Alan, bắt đầu triển khai quá
trình thanh tẩy huyết mạch của Hấp Huyết Quỷ.
Lúc
này, trên mặt của Alan cũng bắt đầu xuất hiện biến hóa kịch liệt. Khi
thì sắc diện bình thường, nhưng khi thì lại trở thành tái nhợt. Hai loại biến hóa không ngừng lặp đi lặp lại, làm cho người xem không rét mà
run.
Chứng kiến cảnh tượng này, bà Smith cũng đã tin tưởng, lúc này quả thật là Alan đang được trị liệu.
Bà quỳ gối ở trên mặt đất, hai tay tạo thành hình chữ thập đặt ra
trước ngực. Trong miệng không ngừng lẩm bẩm đọc kinh thánh, cầu khẩn
thượng đế bảo hộ cho con trai bà, vượt qua được giây phút nguy hiểm này.
Cầu nguyện thượng đế buông xuống, đánh đuổi đi Hấp Huyết Quỷ trong người con trai.
Hiện giờ, tâm tình của Trương Văn Trọng cũng căng thẳng tột đỉnh. Chăm chú nhìn chằm chằm vào đôi con ngươi của Alan, đôi con ngươi lúc thì
màu xanh, lúc thì màu đỏ. Chính là đang phản chiếu ra cuộc giao tranh
giữa linh khí và huyết mạch của Hấp Huyết Quỷ ở trong cơ thể.
Tình huống khiến cho người ta lo lắng, ước chừng duy trì khoảng một
tiếng đồng hồ. Theo sau đó, dần dần màu sắc trong mắt Alan Smith cũng
trở lại bình thường. Hiển nhiên, dưới tác dụng của Hỗn Độn Lô, dược liệu và chân nguyên. Thì huyết mạch Hấp Huyết Quỷ ở trong người Alan, cũng
đang yếu dần đi. Xem tình huống bên ngoài có vẻ phi thường khởi sắc.
Trải qua thêm nửa giờ đồng hồ, đôi con ngươi của Alan cũng hoàn toàn
khôi phục lại thần sắc bình thường. Màu mắt đục ngầu tượng trưng cho
huyết mạch của Hấp Huyết Quỷ đã biến mất. Chứng kiến cảnh tượng này,
Trương Văn Trọng mới chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí, nguyên bản tâm
tình treo cao, cũng triệt để buông lỏng xuống dưới.
Trương Văn Trọng quay lại, nhìn về phía ông bà Smith nhếch miệng cười.
Dùng Anh ngữ thuần túy nói: “Triệu liệu thành công! Huyết mạch của Hấp
Huyết Quỷ thức tỉnh trong người Alan đã bị hóa giải rồi. Hiện giờ hắn
cũng trở thành một người bình thường.”
Vợ chồng Smith nhất thời mừng rỡ, hai tay không ngừng tạo hình chữ thập đặt ra trước
ngực, lẩm bẩm: “Cảm ơn thượng đế phù hộ. Đây là tin tốt lành nhất cả
cuộc đời này của tôi.”
Trương Văn Trọng mỉm cười, đợi quá trình trị liệu chấm dứt, rồi kéo Alan Smith ra khỏi Hỗn Độn Lô.
Nhưng ngay tại lúc hắn còn chưa kịp dùng sức, thì hai con ngươi của Ông
Smith đột ngột co rút lại. Trên mặt nhất thời xuất hiện biểu tình kinh
hãi, lớn tiếng kêu: “Alan....Tình huống của Alan có chút điểm không
thích hợp! Oh, bác sĩ Trương, mau buông nó ra! Mau buông ra!”
Trương Văn Trọng nhanh chân né ra, dùng tốc độ nhanh nhất nghiêng người sang một bên.
Nguyên bản Alan vốn đã khôi phục bình thường. Lúc này đôi mắt lại biến thành đỏ hồng, miệng nhe hai chiếc răng nanh sắc nhọn của Hấp Huyết
Quỷ. Đang làm bộ như muốn nhảy ra khỏi Hỗn Độn Lô, cắn tới phía Trương
Văn Trọng.
Tuy nhiên, Hỗn Độn Lô không phải đỉnh lô
bình thường, nó cũng là một pháp khí nhị phẩm. Mà hiện tại Alan mới cố
chấp hóa thành Hấp Huyết Quỷ, lấy lực lượng của hắn căn bản không đủ khả năng thoát khỏi Hỗn Độn Lô. Nhưng bởi vì Trương Văn Trọng đứng ngay bên cạnh, nên thiếu chút nữa Alan đã giương nanh múa vuốt bắt được hắn.
“Ủa? Đây là....” Lúc đầu Trương Văn Trọng hơi sửng sốt. Theo sau cũng
đã kịp phản ứng, đây là do huyết mạch của Hấp Huyết Quỷ ở trong cơ thể
Alan không cam lòng tiêu vong như vậy. Cho nên mới tiến hành cuộc phản
kích cuối cùng.
Bất thình lình xảy ra biến cố này,
làm cho chuyện tình trị liệu nguyên bản không được trì hoãn trở nên khó
bề xoay sở. Nếu giải quyết bất hảo, thì ngay cả quá trình chữa trị lúc
trước cũng trôi theo dòng nước. Cuối cùng, suốt đời Alan Smith sẽ biến
thành Hấp Huyết Quỷ.
Tại....thời điểm mấu chốt này,
Trương Văn Trọng cũng bất chấp tất cả. Hắn dứt khoát cắt nát đầu lưỡi
của mình, ngậm một ngụm nhiệt huyết nóng bỏng, hướng về phía Alan Smith
mà phun tới.
Máu tụ trên đầu lưỡi con người, chính là thứ thuần dương nhất trần đời. Đối với những vật âm tà có lực sát
thương mạnh mẽ. Mà máu tươi trên đầu lưỡi của Trương Văn Trọng, không
chỉ là thuần dương nhất, đồng thời còn ẩn chứ chân nguyên linh khí mênh
mông bất tận. Giờ phút này, Alan Smith bị Hỗn Độn Lô canh giữ, căn bản
là không tránh né được ngụm máu tươi của Trương Văn Trọng, vừa bị phun
trúng, hắn lập tức phát ra thanh âm thê lương, thống khổ cùng cực.
Nhân cơ hội này, Trương Văn Trọng cắn đầu ngón tay, hóa tay phải thành kiếm chỉ, nhanh như chớp đâm thẳng tới vị trí mi tâm của Alan Smith.
Máu tươi chảy ra từ đầu ngón trỏ, cư nhiên ngưng tụ lại giữa trán Alan,
tạo thành một đạo phù chú tiên huyết.
“Thuần Dương phù! Phá!” Trương Văn Trọng dựng thẳng hai mắt, lớn tiếng quát.
Đạo phù chú tiên huyết ở giữa trán Alan Smith, nhất thời tản mát ra vô số quang mang huyết sắc bàng bạc.
“A...a....a...!” Theo trong miệng Alan vang lên thanh âm thống khổ, một luồng khói mờ ảo bốc ra trên đỉnh đầu.
Lúc này mồ hôi của Trương Văn Trọng tuôn ra như mưa, thối lui về phía
sau hai bước, mở miệng thở hồng hộc. Mới vừa sử dụng máu thuần dương
trong cơ thể, luyện thành phù chú tiên huyết, không chỉ đã tiêu hao số
chân nguyên còn sót lại trong cơ thể Trương Văn Trọng, đồng thời cũng
khiến cho hắn cạn kiệt thể lực.
Đến tột cùng thì Alan Smith có thể trở về làm nhân loại, hay là sẽ duy trì cái thân phận Hấp
Huyết Quỷ kia. Ở trong hai giây thời gian này, liền có đáp án rõ ràng.
Vô luận Trương Văn Trọng, hay là ông bà Smith, trong lòng đều căng thẳng, lo lắng không yên đợi chờ kết quả xuất hiện.