Những người cùng tổ với Trương Văn Trọng là Lục Hòe, Tôn Đình Quân, Tiêu Chấn, Hoắc Thanh. Sở dĩ chọn những cao thủ của bốn phái này, không chỉ
bởi vì bọn hắn có quan hệ chặt chẽ với Trương Văn Trọng, mà còn bởi bốn
phái này đều nguyện ý tuân theo mệnh lệnh của Trương Văn Trọng, sẽ không làm ra những chuyện bằng mặt mà không bằng lòng.
Vô
luận Trương Văn Trọng hay là các tu chân giả khác, đều rất rõ ràng: “Nếu không nhanh chóng tìm ra Lệ Yểm, đem bọn chúng tiêu diệt, thì hậu quả
cũng sẽ trở nên phi thường nghiêm trọng.”
Hai chân
vừa mới bước vào nhà bảo tàng, nhóm người Trương Văn Trọng liền cảm thấy hoàn cảnh xung quanh mình, trong tức thì đã thay đổi triệt để.
Nguyên bản trên bầu trời khô thoáng nắng ráo, ở một khắc này mây đen
ùn ùn kéo đến. Từ xa nhìn lại, liền giống như một con ác ma đang giương
nanh múa vuốt, hướng về phía đám người xâm nhập nhà bảo tàng, phát ra
một tiếng cười gian manh bén nhọn chói tai.
Từng
luồng hắc vụ, trong khoảnh khắc quay cuồng xung quanh đám người Trương
Văn Trọng, khiến cho chỉnh thể tòa nhà bảo tàng đều bị bao phủ bên trong luồng hắc vụ, đưa tay ra không nhìn thấy được năm ngón.
Đối với biến hóa xuất hiện bất thình lình này, những thành viên của Đặc Cần Tổ với kinh nghiệm phong phú sớm đã có đoán trước.
Ngay khi tình huống dị thường phát sinh, Béo hòa thượng, Tam Si không hẹn mà cùng nhíu mày, đồng thanh quát: “Kết trận!”
Thành viên của Đặc Cần tổ sớm đã có chuẩn bị, nên mau chóng xuất pháp
bảo hình chiếc gương ra, nhắm thẳng về phía tòa nhà bảo tàng, trong
miệng thì tụng niệm những câu thần chú tối nghĩa.
Từng đạo quang mang mắt thường khó có thể nhìn thấy, từ trong chiếc
gương phóng ra. Lập tức hình thành một trận pháp huyền hoặc, ngăn cản
tầm mắt của dân chúng bình thường.
Đặc Cần Tổ làm như thế, cũng chỉ là hành động bất đắc dĩ mà thôi, cũng không thể để cho
dân chúng bình thường nhìn thấy cảnh tượng tòa nhà bảo tàng này biến
thành U Minh Quỷ Vực được!
Để tránh những tai nạn không cần thiết, Đặc Cần Tổ dùng một chút thủ đoạn cũng không có gì là đáng trách.
Sau khi dùng pháp bảo giống như hình chiếc gương nhỏ, hợp thành đại
trận huyền hoặc che mắt dân chúng xong, Béo hòa thượng cũng thở phào ra
một hơi nhẹ nhõm, ánh mắt híp lại, xuyên thấu qua trận pháp huyền hoặc,
nhìn tới phía nhà bảo tàng đã biến thành U Minh Quỷ Vực, không khỏi lo
lắng nói: “Tòa nhà bảo tàng này đã biến thành U Minh Quỷ Vực rồi, còn
hơn cái U Minh Quỷ Vực lần trước ở Hán khu bỏ hoang....Thật không biết,
Trương tổ phó có thuận lợi tìm ra hành tung của Lệ Yểm, đem nó tiêu diệt không đây?”
Tam Si tiếp lời nói: “Yên tâm, lần này
đi theo Trương tổ phó có khoảng hơn trăm cao thủ trong tu chân giới. Ta
tin tưởng bọn hắn nhất định sẽ thành công tiêu diệt Lệ Yểm, đáng tiếc tu vi của ta quá thấp, nếu không ta sẽ xin đi theo Trương tổ phó, để hàng
yêu trừ ma...
Ngay khi Béo hòa thượng và Tam Si đang
cảm khái, thì nhóm người Trương Văn Trọng đã hoàn toàn bị luồng hắc vụ
kia bao phủ quanh thân. Ở trước mắt bọn hắn, ngoại trừ hắc vụ cuồn cuộn
ra, thì chẳng còn trông thấy một cái gì khác.
Không
đợi Trương Văn Trọng lên tiếng, Lục Hòe ở phía sau đã nở nụ cười lạnh:
“Âm khí sương mù? Hừ, chẳng qua chỉ là một chút kĩ xảo bất nhập lưu mà
thôi, cư nhiên lại không biết xấu hổ đem ra dọa chúng ta hay sao? Lệ Yểm này, thật đúng là khinh người thái quá!”
Lục Hòe
nhấc tay phải lên, một đóa Hỏa Liên rực lửa, liền xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn. Ngay sau đó, đóa Hỏa Liên này chậm rãi bốc lên, phiêu
phù ở trên đỉnh đầu mọi người. Dưới sức nóng cường đại của đóa Hỏa Liên, luồng hắc vụ bao phủ bốn phía xung quanh, rất nhanh liền bị xua tan,
làm cho tầm nhìn của mọi người khôi phục lại trạng thái bình thường.
Sau khi chứng kiến rõ ràng tình huống bên trong tòa nhà bảo tàng xong, mọi người không hẹn mà đồng thời nhíu mày.
Chỉ thấy trong nhà bảo tàng, dưới sàn nhà, vách tường, trên trần nhà,
nơi nơi đều có máu đen khí tức tanh nồng, khiến cho tòa nhà bảo tàng
nguyên bản tràn ngập chân khí văn hóa, lúc này liền đã biến thành một
cái địa ngục âm trầm đáng sợ.
Trương Văn Trọng đảo
mắt nhìn xung quanh một cái, liền thu hồi ánh mắt, sau đó đem thần thức
trải rộng ra bên ngoài. Một bên trầm giọng nói: “Tòa nhà bảo tàng này,
đã bị yêu lực của Lệ Yểm phù phép thành U Minh Quỷ Vực, tùy thời đều có
thể xuất hiện oan hồn lệ quỷ, cho nên mọi người nhất định phải đề cao
cảnh giác, ngàn vạn lần không được lơ là.”
Bốn người
Lục Hòe gật đầu, đều cảm thấy Trương Văn Trọng nói rất có đạo lý. Trong
cái U Minh Quỷ Vực âm trầm đáng sợ này, bất kỳ một giây phút buông lỏng
cảnh giác nào, đều là một nhát đao chí mạng. Sau khi thương nghị ngắn
gọn một phen, bọn hắn đều tự điều chỉnh trận hình, để cho Lục Hòe tu
luyện công pháp hệ hỏa, dẫn theo đệ tử Linh Xu Phái đi trước mở đường
đối địch. Tiêu Chấn và Hoắc Thanh thì phân biệt suất lĩnh đệ tử Ba Sơn
tiêu gia cùng Liễm Sơn kiếm tông, cảnh giới ở hai bên trái phải, còn Tôn Đình Quân thì suất lĩnh đệ tử Hoa Gian phái, đi ở phía sau phụ trách
bọc lót.
Đối với cách bố trí này của bốn người Lục
Hòe, Trương Văn Trọng rất hài lòng, thầm nghĩ: “Quả nhiên không hổ là
những tông phái thành danh đã lâu trong Tu Chân Giới. Tuy cách bố trí
nhìn rất đơn giản, nhưng đều dựa vào đặc điểm công pháp của mỗi tông
phái mà hình thành lên, bất kể gặp địch nhân tập kích hướng nào, đều sẽ
không xuất hiện tình trạng hỗn loạn...”
Trước khi xâm nhập vào trong bảo tàng, nhóm người Trương Văn Trọng vốn tưởng rằng, sẽ gặp phải thế công mãnh liệt như thủy triều cuộn sóng của hợp bầy oan
hồn lệ quỷ. Nhưng mà, sau khi tiến vào nơi này, mới phát hiện ra phỏng
đoán lúc trước chính là sai lầm nghiêm trọng. Bên trong nhà bảo tàng,
tuy rằng hắc vụ quay cuồng, máu đen hôi tanh bốn phía, nhưng lại không
hề trông thấy bóng dáng của một con oan hồn lệ quỷ nào. Cả phạm vi xung
quanh, ngoại trừ những tiếng bước chân của đoàn người ra, thì đều là một mảnh không gian tĩnh mịch âm trầm.
Loại yên tĩnh bất thường này, chẳng những không có làm cho người ta buông lỏng thần kinh, ngược lại, càng khiến cho tâm tình của đoàn người tăng thêm căng thẳng. Bởi vì tất cả bọn hắn đều biết, loại yên tĩnh này chỉ là biểu hiện giả
dối bên ngoài mà thôi, một khi bọn hắn buông lỏng cảnh giác, thì sóng to gió lớn nhất định sẽ trào dâng, đoạt đi tính mạng của bọn hắn ngay lập
tức.
Rất nhanh, đám người Trương Văn Trọng đã đi tới phòng triển lãm số ba.
Ngay khi quân tiên phong do Lục Hòe suất lĩnh tiến vào phòng triển lãm số ba, thì đột nhiên có một cái bóng đen từ trên kệ cao nhảy xuống. Một gã đệ tử Linh Xu Phái cảnh giác cao độ, lập tức phóng thanh phi kiếm
của mình ra, nháy mắt chém bóng đen kia thành từng mảnh nhỏ.
Hóa ra bóng đen rơi xuống, chỉ là một đồ vật cất chứa ở trên kệ, nhưng có lẽ bởi vì tiếng bước chân mọi người tiến vào, gây nên động tĩnh quá
lớn, cho nên nó mới bị rơi xuống sàn nhà.
Thấy tình cảnh này, Lục Hòe không khỏi nhíu mày.
Với kinh nghiệm phong phú, hắn tự nhiên hiểu rõ, thần kinh căng thẳng
buộc chặt, hiển nhiên sẽ làm cho người ta tăng cao tính cảnh giác, nhưng đồng dạng cũng làm cho người ta đa nghi, khiến tâm ma nhân cơ hội mà
đánh vào tinh thần.
Bởi vậy, nên Lục Hòa vội vàng
ngoảnh mặt nhìn cao thủ Linh Xu Phái ở bên cạnh nói: “Cẩn thận bảo trì
cảnh giác, nhưng không cần quá mức khẩn trương như thế đâu.”
Có câu nói này của Lục Hòe, vị cao thủ Linh Xu Phái kia, cũng thả lỏng tâm tình ra ít nhiều.
Ngay lúc này, lại có thêm một đồ vật làm bằng đồng thau, theo bậc kệ trên cao lăn xuống bên dưới.
Bởi vừa trải qua tình huống lúc trước, cho nên lần này phần lớn nhóm
cao thủ Linh Xu Phái đều không đem đồ vật làm bằng đồng thau kia, để vào trong lòng. Thậm chí, có vài người còn nói: “Tân sư đệ, vừa rồi ngươi
rút kiếm chém vỡ một món đồ sứ, hay là bây giờ ngươi cũng chém nốt cái
thứ làm bằng đồng thau kia đi....”
“Choang.”
Trong khi đám người đang giễu cợt Tân sư đệ, thì bỗng dưng, Lục Hòe
chau mày vươn tay, phóng phi kiếm của mình đi ra ngoài, để nó hóa thành
một con Hỏa Long dữ tợn, gào rít bắn về phía khối đồng thau.
Nhóm quân tiên phong của Linh Xu Phái, không khỏi sửng sốt: “Lục
trưởng lão chẳng phải vừa mới nói, cả nhóm đừng khẩn trương quá mức sao? Như thế nào biểu hiện của hắn bây giờ, nhìn còn khẩn trương hơn chúng
ta nhiều à?”
Rất nhanh, nhóm quân tiên phong Linh Xu
Phái, liền minh bạch, tại sao Lục Hòe lại có hành động bất ngờ như vậy.
Khi con Hỏa Long sắp sửa cắn nuốt khối đồng thau, thì một đoàn hắc vụ
đột nhiên quay cuồng, toát ra xung quanh khối đồng thau. Cũng nháy mắt
đọng lại thành hình, biến thành một con Lệ Quỷ dữ tợn, đầu mang vương
miện. Mà khối đồng thau kia, dưới tác dụng của luồng hắc vụ, cũng biến
thành một thanh kiếm đồng tạo hình yêu dị.
Con lệ quỷ xuất hiện bất thình lình này, rõ ràng chính là Quỷ Vương cao cấp!