Sau khi nói lời xin lỗi với Trương Văn Trọng, Cổ Bân bị hoảng sợ đến mặt mũi đều trắng bệch, mượn cớ thoát khỏi nơi này, rất sợ ở lâu sẽ rước
lấy sự trả thù của Trương Văn Trọng. Nhưng hắn đã đánh giá mình quá cao, người như hắn, Trương Văn Trọng thật đúng là chưa từng có ý nghĩ báo
thù bao giờ.
Sau khi Cổ Bân bỏ chạy, Trương Văn Trọng liền giao quyền chỉ huy đội hình cảnh cho Đàm Thanh suất lĩnh, phân phó nàng an bài cảnh lực kéo cảnh giới tuyến chung quanh phòng khám xã khu, canh phòng nghiêm ngặt không cho dân chúng bình thường tới gần.
Dù sao một màn phát sinh bên trong phòng khám không thích hợp để dân chúng bình thường nhìn thấy.
Đợi Đàm Thanh dẫn đội hình cảnh đi ra khỏi phòng khám, lúc này Tam Si
mới đi tới trước mặt ngũ độc, vòng quanh họ một vòng, trong miệng lẩm
bẩm hít một hơi: “Ngũ độc yêu, không ngờ là ngũ độc yêu!” Cuối cùng hắn
ngẩng đầu lên, vẻ mặt khiếp sợ nhìn về phía Trương Văn Trọng, trợn mắt
líu lưỡi nói: “Trương tổ phó, anh cũng quá lợi hại đi thôi? Không ngờ
ngũ độc yêu toàn bộ đều bị anh bắt sống? Năm người họ liên thủ, vận
chuyển Âm Dương Ngũ Độc Phệ Hồn Trận, dù là cao thủ Nguyên Anh kỳ cũng
không cần sợ chút nào! Anh…đến tột cùng anh làm sao làm được?”
“Còn có thể làm sao? Tự nhiên là nhân cơ hội tiêu diệt từng bộ phận
thôi.” Trương Văn Trọng nói: “Tôi hoài nghi bọn họ có liên quan tới nữ
nhân áo trắng thần bí kia. Trong Đặc Cần tổ hẳn có người am hiểu tra
khảo người chứ? Gọi tới thẩm vấn bọn hắn, xem có thể hỏi ra chút tình
báo có giá trị nào không.”
Tam Si hồi đáp: “Trước khi tới đây tôi cũng đã thông báo cho bọn họ, hẳn cũng sắp đến rồi.” Vì cầu ổn thỏa, hắn vẫn tiếp tục gọi điện thoại, sau khi nghe đối phương đang
trên đường tới, hắn mới thở dài một hơi.
Lúc này
Trương Văn Trọng đi tới trước mặt Triệu Tín Chương, đưa tay trái đặt lên cổ tay hắn chẩn mạch, tay phải đặt lên động mạch nơi cổ, tra xét mạch
tượng cho hắn, cùng tình huống hai loại độc tố xâm nhập thân thể cùng
chính khí mạnh yếu trong cơ thể hắn đã tới mức độ nào.
Nhìn sắc mặt ngăm đen của Triệu Tín Chương, Tam Si kinh hô: “Di, đây
không phải gia chủ Triệu Tín Chương của Tượng Quận Triệu gia sao? Thế
nào biến thành dáng dấp chật vật như vậy?” Hắn nhận thức Triệu Tín
Chương cũng không kỳ quái, dù sao bọn họ đều là người tu chân, ở thời
đại tin tức hiện nay, chỉ cần không phải bế quan bên trong rừng già núi
cao không một bóng người, đại đa số người tu chân đều có nhận thức lẫn
nhau. Có người nói, có người tu chân còn thành lập một diễn đàn trên
internet, mọi người cùng nhau vào tham thảo con đường tu đạo thành tiên.
“Hắn bị trúng hai loại kịch độc Họa Đấu cùng Thi Độc Nhuyễn Cân
Hương.” Trương Văn Trọng hồi đáp: “May mắn chính là, linh lực hộ thể của hắn xem như vững vàng, tạm thời còn chưa bị hai loại độc tố ăn mòn hoàn toàn. Cho nên hiện tại hắn chỉ bị hao tổn gan cùng phổi, chỉ cần trị
liệu thỏa đáng, là có thể cứu được tính mạng của hắn.”
Trương Văn Trọng giương lên hai tay, linh lực ngưng tụ thành hình giữa khe hở hai bàn tay, hóa thành một linh khí châm giống như ngân châm,
dùng uy thế sét đánh không kịp bưng tai, đâm vào huyệt Thái Uyên, Hợp
Cốc, Trùng Dương, Thái Bạch, Thần Môn, Oản Cốt, Kinh Cốt, Thái Khê,
Dương Trì, Khâu Khư và Thái Trùng mười hai nguyên huyệt trong Thập Nhị
Kinh, lại nương theo linh khí châm đưa linh lực của mình truyền vào
trong cơ thể Triệu Tín Chương, giúp hắn giải độc.
“Ngưng hóa khí hình!” Khi nhìn thấy Trương Văn Trọng đem linh khí hóa
thành châm đâm vào huyệt vị của Triệu Tín Chương, Tam Si nhất thời kinh
hô lên, trên mặt tràn đầy biểu tình kinh ngạc.
Trương Văn Trọng cũng không có thời gian để ý đến hắn, hết sức chăm chú điều
khiển linh lực tiến nhập vào trong cơ thể Triệu Tín Chương, hướng độc
Họa Đấu và Thi Độc Nhuyễn Cân Hương phát động thế tiến công mãnh liệt.
Ngay khi Trương Văn Trọng giúp đỡ Triệu Tín Chương giải độc, béo hòa
thượng dẫn sáu người xa lạ đi vào phòng khám xã khu. Nhìn thấy bọn họ
Tam Si vội tiến nhanh ra đón, đem chuyện đã xảy ra ở đây nói cho bọn họ.
Sáu người do béo hòa thượng dẫn tới, là người am hiểu thẩm vấn bên
trong Đặc Cần tổ. Lúc này bọn họ đưa ngũ độc ra ngoài xe container đã
cải trang đỗ bên ngoài để tiến hành thẩm vấn.
Trương
Văn Trọng đang vội vàng giải độc cho Triệu Tín Chương, cũng không quay
đầu lại nói: “Tôi cũng không quản các vị dùng thủ đoạn gì tiến hành thẩm vấn. Nhưng vô luận như thế nào cũng không được hại tính mạng của bọn
họ, bởi vì bọn họ đối với tôi còn có chỗ hữu dụng.”
Béo hòa thượng liền nhanh tỏ thái độ: “Yên tâm đi, Trương tổ phó. Chúng tôi bảo chứng sẽ không hại tính mạng bọn hắn.”
Trương Văn Trọng gật đầu, cũng không nói gì nữa, thu hồi lực chú ý,
bắt đầu tổng tiến công hai loại kịch độc trong cơ thể Triệu Tín Chương
thật mãnh liệt. Mà béo hòa thượng dẫn theo sáu người Đặc Cần tổ cẩn thận áp giải ngũ độc lên trên xe container, ngay bên trong tra tấn bức cung.
Chiếc container đã được cải trang, bốn phía đều bố trí mấy trận pháp
cấm chế, vô luận ngũ độc ở bên trong gặp phải cực hình như thế nào, vô
luận bọn hắn kêu rên thảm thiết ra sao, thanh âm tuyệt đối cũng sẽ không truyền ra bên ngoài.
Mười lăm phút sau, Trương Văn
Trọng đã hóa giải xong hai loại kịch độc bên trong cơ thể Triệu Tín
Chương, mà hắn cũng thức tỉnh lại từ trong trạng thái hôn mê. Bởi vì cả
ba đứa con trai đều chết thảm trong cùng một ngày, thần tình của Triệu
Tín Chương đều rất cô đơn cùng bi thương.
“Nén bi thương thôi, thuận theo ý trời.” Trương Văn Trọng vỗ vỗ vai hắn, an ủi một câu.
Triệu Tín Chương lặng lẽ gật đầu, không nói gì.
Trương Văn Trọng khẽ thở dài một tiếng, biết loại khúc mắc này phải do chính hắn tự hóa giải, người ngoài vô luận có khuyên bảo thế nào, cũng
không khởi lên được tác dụng. Vì vậy hắn thu hồi linh lực đưa vào trong
cơ thể Triệu Tín Chương, lại đến hóa giải Thi Độc Nhuyễn Cân Hương trong cơ thể Tô Hiểu Hồng và những người khác.
Những người này chỉ hít vào loại mê độc như Thi Độc Nhuyễn Cân Hương, cũng không
tạo thành thương tổn lớn trong cơ thể, Trương Văn Trọng hóa giải cũng
rất dễ, chỉ dùng hơn nửa tiếng đồng hồ cũng đã giải độc xong cho Tô Hiểu Hồng, đệ tử Triệu gia và các nhân viên y tế trong phòng khám. Tô Hiểu
Hồng và các đệ tử Triệu gia đều là người tu chân, sau khi hóa giải chất
độc liền khôi phục lại bình thường. Nhưng nhân viên y tế chỉ là những
người thường, tuy rằng được giải độc, nhưng vẫn ở trong trạng thái hôn
mê, thân thể cũng tương đối suy yếu, nhưng cũng đã thoát khỏi thời kỳ
nguy hiểm, chỉ cần nghỉ ngơi tốt lại truyền dịch là có thể khôi phục lại bình thường.
Lúc này thần tình Triệu Tín Chương cũng đã khôi phục lại bình thường, dù sao hắn không chỉ là cha của ba đứa
con, còn là gia chủ của Tượng Quận Triệu gia. Cho nên dù vừa mới gặp
tang mất con, hắn cũng phải ẩn giấu sự đau đớn này, không thể đơn giản
biểu lộ ra trước mặt người bên ngoài. Hắn cất bước đi tới trước người
Trương Văn Trọng, chắp tay tạ ơn nói: “Trương tiên sinh, cảm tạ anh đã
cứu tôi, cùng với những đệ tử của Triệu gia. Ai, lần này quả nhiên là
gia môn bất hạnh, không ngờ lại rước lấy yêu mị. Tôi dự định lập tức dẫn các đệ tử quay về Triệu gia, an bài chuyện nối nghiệp của Triệu gia.
Nhưng giao dịch của chúng tôi và Trương tiên sinh vẫn sẽ giữ nguyên như
trước. Sau này tôi sẽ phái người đưa linh tài liệu đến đầy đủ cho Trương tiên sinh. Còn hi vọng Trương tiên sinh giữ lời hứa, truyền hết Thao
Thủy Cửu Quyết cho Tượng Quận Triệu gia.”
Sau khi
trải qua sự tình này, Triệu Tính Chương đương nhiên hiểu được, người
trước mắt đích thật là cao thủ. Người hiểu được Thao Thủy Cửu Quyết cũng phải là hắn mới đúng. Cho nên lúc này hắn cũng đã thay đổi cách nói
chuyện.
Trương Văn Trọng gật đầu đáp: “Yên tâm đi, con người của tôi nói chuyện sẽ giữ lời.”
“Trước tiên tôi về Triệu gia trước, cảm tạ ân tình của Trương tiên
sinh.” Triệu Tín Chương khom người vái chào thật sâu, những đệ tử Triệu
gia đứng phía sau cũng đều học theo dáng vẻ của hắn, cung kính cúc cung
hành lễ.
Sau đó Triệu Tín Chương dẫn theo đệ tử Triệu gia thu thập thi thể Triệu Nguyên Bản cùng mười sáu đệ tử, đầu người
của Triệu Nguyên Đăng và thi thể không được trọn vẹn của Triệu Nguyên
Mông, dùng túi đựng xác của cảnh sát mang tới bỏ vào, khiêng trên vai,
thần tình bi thương cùng nhau rời khỏi phòng khám xã khu đã vĩnh viễn
trở thành nơi thương tâm trong lòng bọn họ.
Người của Tượng Quận Triệu gia vừa rời đi, béo hòa thượng dẫn theo một người
trong sáu người thẩm vấn, sắc mặt vui mừng đi tới trước người Trương Văn Trọng, hướng hắn hồi báo: “Trương tổ phó, anh đoán không sai, ngũ độc
yêu thật đúng có quan hệ với nữ nhân áo trắng thần bí kia.”
Trương Văn Trọng hỏi: “Các vị đã hỏi ra chuyện gì?”
Béo hòa thượng hồi đáp: “Ngũ độc yêu chính vì phụng mệnh lệnh của nữ
nhân áo trắng thần bí kia, muốn cướp đoạt Càn Khôn Hồ trong tay Tượng
Quận Triệu gia. Theo bọn hắn nói, nữ nhân áo trắng thần bí muốn mượn
công hiệu thần kỳ của Càn Khôn Hồ mang theo nhiều thượng cổ ác yêu và
hung ma trong Hỗn Độn Tu La Giới đi ra. Chỉ tiếc năm độc yêu cũng không
rõ ràng gốc gác của nữ nhân thần bí đó. Lại càng không hiểu vì sao cô ta muốn thả các thượng cổ ác yêu và hung ma từ bên trong Hỗn Độn Tu La
Giới đi ra. Nhưng bọn họ có cung khai một sào huyệt ẩn thân của nữ nhân
thần bí.”
“Ác? Ở đâu?” Trương Văn Trọng hỏi.
“Tại Băng Oánh sơn trong tỉnh Thiên Nam!” Béo hòa thượng đáp: “Hiện
tại tôi chuẩn bị đem việc này báo cáo tổ trưởng, để hắn nhanh phái người đến Băng Oánh sơn triển khai điều tra tìm tòi, nhìn xem có tìm được
tung tích của nữ nhân áo trắng kia không.”
Trương Văn Trọng nói: “Tốt nhất lúc điều tra phải cẩn thận một chút, đừng đập cỏ
động rắn, bằng không còn muốn tìm cô ta chỉ sợ càng không dễ dàng.”
“Dạ, chúng tôi đã biết.” Béo hòa thượng nhanh miệng hồi đáp.
Trương Văn Trọng gật đầu, lại hỏi: “Được rồi, năm độc yêu còn chưa chết chứ?”
Béo hòa thượng đáp: “Không chết. Trương tổ phó đã dặn không làm hại
tính mạng bọn hắn, chúng tôi làm sao dám vi phạm mệnh lệnh của anh. Tuy
rằng có dùng chút cực hình với họ, nhưng cũng có dùng thuốc trị thương
cho bọn hắn.”
“Làm rất tốt.” Trương Văn Trọng hài
lòng gật đầu nói: “Chuyện ở đây giao cho các vị giải quyết tốt hậu quả,
nên xử lý cho tốt, đừng quấy nhiễu dân chúng bình thường.”
“Yên tâm đi Trương tổ phó, tôi nhất định xử lý tốt.” Béo hòa thượng
đáp nhanh, sau đó nói với Tam Si: “Tam Si đạo trưởng, phiền ông tiễn
Trương tổ phó một chuyến.”
“Được rồi, Trương tổ phó, mời đi theo tôi.” Tam Si gật đầu, cung kính làm thủ thế với Trương Văn Trọng và Tô Hiểu Hồng.