Ngay khi Lệ Yểm dẫn Cửu Ma tiềm ẩn ở trong viện bảo tàng Ung Thành,
tránh né nhóm Đặc Cần tổ điều tra, thì Trương Văn Trọng đang ở trên Linh Khí Nhãn, dùng linh tài liệu và bùa thiết lập trận pháp. Rốt cuộc đã
làm xong công tác chuẩn bị trước khi bắt tay vào luyện khí.
Sở dĩ Trương Văn Trọng ở trong này bận rộn ba ngày, luyện chế ra vài
món Chuẩn Tiên Khí cùng Tiên Khí. Đều là bởi vì Long Phượng Trình Tường
Ấn và Bạch Ngọc Mãnh Hổ Trấn Chỉ, lúc trước cùng Quỷ vương, Quỷ hậu giao chiến đã bị thương tổn nghiêm trọng. Tuy răng sau này dùng linh tài bổ
sung chữa trị, cũng đem bọn chúng đặt ở linh cư hấp thu linh khí. Nhưng
muốn làm cho lực chiến đấu của chúng nó khôi phục như thể trạng ban đầu, thực sự không phải dăm bữa nửa tháng là có thể lành.
Nếu Long Phượng Trình Tường Ấn và Bạch Ngọc Mãnh Hổ Trấn Chỉ ở trong
khoảng thời gian này không thể sử dụng đến. Như vậy pháp bảo mang tính
chất công kích ở trên người Trương Văn Trọng, cũng chỉ còn lại có Bàn
Long Ngọc Xích, Âm Dương Ngũ Hành Nghi cùng ba mươi sáu cây Lôi Châm và
Âm Dương Pháp Kính. Bất quá trong số pháp bảo này, chỉ có một cái là
Chuẩn Tiên Khí mà thôi.
Mặc dù với thực lực của
Trương Văn Trọng, dựa vào mấy món pháp bảo này, đơn đả độc đấu cùng tu
chân giả Hợp Đạo Kỳ, cho dù không thể thắng, nhưng cũng có thể giữ vững
thế cân bằng. Chẳng qua vấn đề nghiêm trọng hơn là đối thủ lần này không phải ai khác, mà là Cửu Ma cùng Lệ Yểm! Coi như thực lực của bọn chúng
chưa khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, nhưng dựa vào Cửu Âm Địa Mạch, bọn chúng lại có thể thoải mái sáng tạo ra, một cái U Minh Quỷ Vực uy
lực hơn xa lần trước. Đến lúc đó, bên trong U Minh Quỷ Vực, sẽ không chỉ xuất hiện Quỷ vương sơ cấp, mà thậm chí còn xuất hiện cả Quỷ vương cao
cấp, thậm chí là Quỷ hoàng.
Đối mặt với đối thủ cường hãn như thế, dựa vào mấy món pháp bảo này, hiển nhiên là không thể đủ
dùng. Cho nên đành phải dốc hết vốn liếng, linh tài bấy lâu nay tích
góp, tiếp tục luyện chế ra vài món Chuẩn Tiên Khí hoặc Tiên Khí, thì mới có năng lực đánh một trận với bọn chúng. Nếu không, căn bản là mình
chưa nhìn thấy Lệ Yểm cùng Cửu Ma, thì đã bị Quỷ vương, Quỷ hoàng trong U Minh Quỷ Vực đánh bại rồi. Đây chẳng phải là một hồi bi kịch tới cực
điểm hay sao?
Trương Văn Trọng hiểu rõ, hiện giờ thời gian phi thường trân quý, hiển nhiên phải giành giật từng phút từng
giây mà luyện chế thành công. Cho nên hắn không dám lãng phí giây phút
nào, sau khi thiết lập trận pháp xong, liền vung tay bắt quyết, trong
miệng cũng niệm tụng những câu thần chú khó hiểu.
Một cỗ hỏa diễm hoa mỹ, lập tức xuất hiện ở phía trên trận pháp, cảnh tượng hư ảo như mộng như thật, làm cho người xem cảm thấy vui vẻ thoải mái
trong lòng.
Đây chính là Linh Hỏa chí thuần sau khi thiêu đốt linh khí đã sinh ra.
Ngay khi Linh Hỏa chí thuần vừa xuất hiện, thì các tu chân giả sống
chung quanh tiểu khu biệt thự Hải Vận, đồng dạng cũng cảm nhận được điều khác thường.
Từ sau khi đến Ung Thành, tông phái tu
chân có rất nhiều tin tức linh thông, cũng biết hiện nay Trương Văn
Trọng đang cư ngụ ở trong tòa biệt thự nhìn không một chút thu hút kia,
nhưng kì thực nó lại là nơi linh khí sung túc, không kém gì huyệt động
của tiên nhân.
Tuy rằng Trương Văn Trọng dùng Tụ Linh Trận đem linh khí trong linh khí nhãn phóng thích ra, đều đang hội tụ ở trên mặt Linh Cư. Nhưng vẫn có một số lượng nhỏ linh khí bị khuếch tan
ra bên ngoài và tràn ngập xung quanh tiểu khu biệt thự Hải Vận. Bởi thế, nhóm tông phái tu chân kia, liền mua những căn biệt thự còn trống ở
trong tiểu khu Hải Vận. Đây cũng là một công đôi việc, thứ nhất vừa có
thể ở gần giao hảo cùng Trương Văn Trọng, thứ hai vừa có thể hấp thu
linh khí đang khuếch tán ra xung quanh.
Mặc dù linh
khí khuếch tán từ Linh Khí Nhãn so sánh với linh khí của Linh Cư, còn
loãng hơn không ít. Nhưng đối với đám tu chân giả này, thì linh khí ở
đây vẫn nồng đậm hơn ở tông môn của mình rất nhiều. Thế cho nên, vài
người thậm chí còn đang cân nhắc xem, có nên ở đây tu luyện trường kỳ
hay không nữa...
Trong những tông phái tu chân ở đây,
cũng có người từng quẳng ném ánh mắt tham lam về phía Linh Cư. Nhưng bọn hắn chưa kịp động thủ, thì chưởng môn chân nhân của Nhất Nguyên Đạo
Tông đã ra mặt nhận lỗi về ý đồ cưỡng đoạt Linh Cư lần trước. Sau khi
xác nhận tính chân thật của tin tức này, những tông phái có mưu đồ đối
với Linh Cư, cũng đành phải bỏ quay suy nghĩ này. Dù sao ngay cả Nhất
Nguyên Đạo Tông xếp hàng Thiên Tự Hào đều không cướp nổi linh cư từ
trong tay Trương Văn Trọng, ngược lại còn phải đứng ra nhận lỗi. Vậy thì những tông phái Địa Tự Hào như bọn hắn, làm sao có thể trêu chọc vào
Trương Văn Trọng đây? Huống chi, cái uy danh “diệt môn chuyên nghiệp”
của Trương Văn Trọng vẫn còn treo trên đỉnh đầu, nếu tìm hắn gây phiền
phức, cùng muốn chết thì có gì khác nhau đâu chứ?
Giờ phút này, ngay khi Trương Văn Trọng thiêu đốt Linh Hỏa chí thuần lên,
thì các tu chân giả ở xung quanh tiểu khu biệt thự Hải Vận, đều đã nhận
ra tình huống linh khí quanh mình tụt giảm dị thường. Tu chân giả thực
lực hơi kém, tự nhiên là kinh hoàng không hiểu tại sao. Tu chân giả thực lực cường hãn hơn, thì không hẹn mà cùng quẳng ném ánh mắt về phía Linh Cư. Bởi vì bọn hắn đã mẫn tiệp nhận ra một cỗ Linh Hỏa chí thuần, chí
dương, xuất hiện ở trong đống Linh Cư kia.
Biệt thự
của Linh Xu phái, Hoa Gian phái, Ba Sơn tiêu gia cùng Liễm Sơn kiếm tông là gần Linh Cư của Trương Văn Trọng nhất. Bởi vì bốn tông phái này chạy đến Ung Thành trước tiên, cho nên cũng xuất tiền mua biệt thự có vị trí tốt nhất. Mà hiện giờ linh khí quanh mình tụt giảm, bốn người Lục Hòe
cũng cảm giác được rõ ràng nhất. Đầu tiên, bọn hắn đều tự đi ra khỏi
biệt thự của mình, tụ tập cùng một chỗ sôi nổi nghị luận với nhau.
Lục Hòe cau mày nhìn về phía Linh Cư, nhỏ giọng nói chuyện với ba
người bằng hữu đồng minh của mình: “Các vị nói xem, rốt cuộc bên trong
Linh Cư đang xảy ra chuyện gì? Như thế nào đang khuếch tán ra nhiều linh khí, đột nhiên lại tụt giảm thảm trọng thế nhỉ? Còn cỗ Linh Hỏa chí
thuần chí dương kia là sao đây? Mặc dù ta đây cũng tu luyện công pháp hệ hỏa, nhưng nhiều năm qua khổ tu, thì vẫn không thể so sánh cùng với cỗ
Linh Hỏa này ah!”
Tôn Đình Quân cau mày suy tư một
lúc lâu sau, mới cẩn thận nói ra suy đoán của mình: “Ài, các vị nghĩ
xem, có phải Trương tiên sinh đang luyện đan hoặc luyện khí hay không?”
“Luyện đan hoặc luyện khí ư?” Tiêu Chấn đầu tiên cũng sửng sốt, nhưng
theo sau liền phụ họa thêm: “Hỏa lực chí thuần, chí dương này, chắc hẳn
là do Trương tiên sinh triệu hoán ra, dùng để luyện đan hoặc luyện khí
đi. Nhưng linh khí xung quanh chợt giảm xuống là vì duyên cớ gì đây?
Chẳng lẽ cũng có quan hệ tới chuyện mở lò luyện đan, luyện khí sao?”
Nói đến đây, bỗng dưng thân thể Tiêu Chân rung lên, trên mặt tràn đầy
biểu tình khiếp sợ. Mà hắn cũng phát hiện ra, phản ứng của Lục Hòe, Tôn
Đình Quân cùng Hoắc Thanh, đều giống như hắn. Hiển nhiên, bọn hắn đang
nghĩ tới một khả năng...Rất có thể xảy ra.
Hồi lâu
sau, Lục Hòe mới lè lưỡi liếm đôi môi khô khốc, dùng thanh âm run rẩy
nói: “Chẳng lẽ...chẳng lẽ Trương tiên sinh đang dùng bí pháp thiêu đốt
linh khí, để triệu hoán Linh Hỏa chí thuần, dùng cho công việc luyện khí sao?”
Tôn Đình Quân thanh âm cũng lộ ra một tia run rẩy: “Theo tình huống trước mắt xem ra, khả năng này là rất có thể.”
Tiêu Chấn hít một hơi thật sâu, cuối cùng nỗi khiếp sợ trong lòng cũng thuyên giảm đi đôi chút, nhưng ngữ khí lại vẫn biến dạng như cũ: “Thiêu đốt linh khí, để triệu hoán Linh Hỏa chí thuần...Ài, các vị nói xem,
lần này Trương tiên sinh dùng tới Linh Hỏa chí thuần, rốt cuộc là muốn
luyện cái gì a?”
Nhìn về phương hướng Linh Cư, Lục
Hòe nỉ non nói: “Là Thất Phẩm đan dược, hay Bát Phẩm đan dược? Hoặc có
thể là Chuẩn Tiên Khí, thậm chí là Tiên Khí. Đoán không ra...Thật sự
đoán không ra...Nhưng ta vẫn chờ mong...phi thường chờ mong...”
Tôn Đình Quân, Tiêu Chấn, Hoắc Thanh mặc dù không lên tiếng, nhưng cả
đám đều nhất tề gật đầu. Hiển nhiên, giờ phút này tâm tình của bọn hắn
cũng giống như Lục Hòe.
Thời gian cứ như vậy trôi qua từng giây, từng phút....
Vầng mặt trời khuất bóng...rồi dâng lên cao.
Một đêm yên tĩnh, cứ như vậy trôi qua.
Linh Cư thì vẫn im lặng, một chút biến hóa đều không có.
Khi các nhóm tu chân giả sắp không nhịn được nữa. Thì đột nhiên dị tượng bất thường...lại buông xuống.