Nỹ Hoan mở mắt ra, sắc mặt trắng bệch, thân thể run rẩy dữ dội, trong mắt sát ý trào ra, nàng quay đầu nhìn về Zenlony, âm trầm nói: “Ngươi lừa ta!”
Zenlony cùng bên cạnh người hầu nghe vậy, khuôn mặt cứng đờ, hắn quay qua nhìn Nỹ Hoan, trầm giọng hỏi: “Ta lừa ngươi cái gì?”
“Không phải tên kia Minh Hạo duy nhất trên truyền thuyết!” Nỹ Hoan hai mắt âm hàn, lạnh lùng nói.
“Cái gì!?” Zenlony khuôn mặt cứng ngắt lạnh lùngkhông giữ được hình tượng nửa, hắn vội vàng bật dậy, một bộ dáng khó tin, kêu lên một tiếng.
Nỹ Hoan thân hình đầy đã lòa lỗ đứng lên, khuôn mặt nàng âm trầm như muốn chảy nước, nói: “Ta với ngươi, từ nay về sau không hợp tác gì nửa, kể cả thứ kia, ta cũng không cần.”
Nói xong, nàng xoay người rời khỏi phòng.
Cũng không thể trách nàng như vậy, đám trùng tộc kia chính là 2-3 đời các nữ hoàng trùng tộc xây dưng lên, tích góp, vậy mà chỉ trong vòng một ngày toàn diệt…
Bây giờ chỉ còn sót lại vài chục con..
…
Zenlony nhìn Nỹ Hoan rời đi, hắn trầm mặc không nói.
Suy nghĩ nửa ngày, lúc này hắn mở miệng ra lệnh: “Lucifer dùng tốc độ nhanh chạy đi.”
Lucifer cung kính gật đầu, nói: “Vâng thưa chủ nhân.”
“Đi đâu vậy?”
Lúc này, một âm thanh trẻ tuổi vang lên, khiến hai người theo bản năng quay đầu nhìn lại.
Xuất hiện trong tầm mắt là một người thanh niên tuấn tú, tóc đen nhánh, đôi mắt sáng như sao trời, khí chất lạnh lùng như hàn băng.
Nhìn thấy người thanh niên này, Zenlony ánh mắt co rút, hắn trầm giọng nói: “Ngươi chính là Minh Hạo? Không nghĩ ngươi lại trẻ tuổi đến thế, ta tên là Zenlony, tổng chỉ huy liên minh hắc ám.”
Minh Hạo hai mắt lạnh lùng nhìn bộ xương không nói gì, mặc dù hình dáng Zenlony rất kinh dị, nhưng đối với hắn cũng chỉ là một dạng sinh vật có tính mạng cùng trí tuệ mà thôi.
“Ta không cần biết ngươi là Zen Loz Ny hay cái chó má gì, nhưng ngươi dám giết ông nội của ta thì cho dù có giết ngươi ta cũng chưa thấy đủ.”
Minh Hạo lạnh lùng nói, sau đó hắn không để ý những người ở đây, hắn tự nhiên biến thân thành Super Saiyan Momoshiki Super Legend.
Nhìn thấy Minh Hạo bộ dáng thay đổi, Zenlony cùng Lucifer không khỏi ngẩn người.
Minh Hạo hai mắt trắng, bên trong không một chíu xíu tình cảm ba động, đó là một đôi mắt như cổ máy giết người, lạnh lùng đến vô cảm, đầu tóc vàng chỉa ra sau, để dài đến chân, cả người cao lớn hơn, bắp thịt nhô ra, nhất là nơi ngực, nhìn vô cùng săn chắc…
“Ta sẽ cho các ngươi hối hận vì dám giết ông nội của ta.”
Minh Hạo giọng nói lạnh lẽo đến vô cảm, âm thanh giống như từ cửu u địa ngục sâu thẩm vang lên, khiến Zenlony cùng Lucifer cảm giác cả thân thể bọn hắn như rơi vào hầm băng.
…
“Thời Gian Quay Ngược.”
“Thời Gian Quay Ngược.”
“Thời Gian Quay Ngược.”
Hai người cứ như con chó đẻ bị Minh Hạo liên tục hành hạ, đánh cho rơi rớt các bộ phận cơ thể, sau đó tiếp tục cho bọn hắn ‘hồi sinh’ trở lại như trước.
Đây là loại ngược đãi, tra tấn tinh thần cùng thể xác vô cùng tàn nhẫn.
Khi này, Zenlony cùng Lucifer mặc dù không biểu hiện cảm xúc, nhưng có thể thấy được thân hình bọn hắn đang run rẩy nho nhỏ.
10 tiếng sau.
Hành hạ hai người xong, hoàn toàn giải tỏa mối hận trong lòng. Minh Hạo không tiếp tục lãng phí thời gian, hắn nhìn hai người nằm trên mặt đất như con chó chết, âm lãnh cười nói: “ Hiện tại các ngươi có thể chết rồi,,à các ngươi không có linh hồn, cho nên đừng lo lắng, các ngươi sẽ không cần xuống địa ngục để đầu thai, ta sẽ cho hai người lập tức ‘siêu sinh’ ngay.”
Dứt lời, tay ngưng tụ đoàn bong bóng màu trắng, đánh vào ngực hai người.
“Cờ -Crắc” Âm thanh như kính bể vang lên, thân thể Zenlony, Lucifer xuất hiện từng vết rách chằng chịt như mạng nhện, một giây sau, hai tên cơ đảo mắt qua thể bị chia thành nhiều khối.
“Xích xích xích”
Minh Hạo giết xong hai người, xoay người, dự định rời đi, nhưng lúc này âm thanh kỳ lạ vang lên, hắn ngoáy đầu nhìn lại, chỉ thấy Zenlony cơ thể bị chia làm nhiều khối đột nhiên chồng chất lên nhau, dáng vẻ đang hồi phục trở lại.
“Hồi phục? Bất Tử.” Minh Hạo sửng sốt một chút, tiếp đó, hắn đi tới, hai mắt mở to ra, chăm chú nhìn về cơ thể Zenlony.
Đôi mắt này có thể thấy được từng đường tơ nhện mà người thường không thể thấy, những đường tơ nhện này chính do pháp tắc tạo thành.
Hiện tại Minh Hạo đang trong trạng thái Super Saiyan Momoshiki Super Legend, một trạng thái mạnh nhất, nó còn trên cả thần linh.
Trạng thái cho phép người biến có sức mạnh kinh khủng, thậm chí dù là một người bình thường không có một chút sức mạnh nào, chỉ cần ở trạng thái này, liền có thể cuồng vọng xưng vô địch.
Trạng thái này gọi là cấm kỵ, đáng tiếc, duy nhất chỉ có Minh Hạo cùng Narede mới nắm giữ được.
Narede chính là nhân bản của Minh Hạo, có thể nói là nắm giữ sức mạnh y chang không khác chút nào, nhưng bởi vì trong lúc ‘chế tạo’ bị xảy ra trục trặc, dẫn đến tính cách, giới tính của nàng bị sai lệch.
…
Lúc này, theo mắt Minh Hạo nhìn vào, chỉ thấy bên trong cơ thể Zenlony có hàng trăm triệu có đám sâu bọ di chuyển, bọn chúng có khắp cơ thể Zenlony, tay, chân, miệng, đầu…
Bọn chúng như đang trao đổi thứ gì đó, sau đó các bộ phận bắt đầu ghép nối lại với nhau.
Minh Hạo thấy vậy, trầm tư một lát, nghĩ đến ông nội mình…
Ở một năm trước, từ khi hắn lên thống soái liên bang, lập tức không chút do dự dùng quyền hạn của mình để xem các thông tin mật, trong đó có vụ chết của Kim Hải được ghi lại.
Được biết khi đó Hàn gia, Nguyễn gia, Ngô gia phản bội.
Trong đó một phó thống soái, cũng chính là Hàn Diệp cũng là phản bội.
Nhưng trong điều tra không ghi lại, lý do vì sao Kim Hải lại cho nổ tung toàn bộ căn cứ.
Hiện tại, hắn đã rõ ràng mọi việc.
“Hừ! Tà vật, chỉ dựa vào mấy con trùng mà muốn sống lại!? ”
Minh Hạo hừ lạnh một tiếng, tay bắt lấy một con sâu từ cơ thể Zenlony, đem nó bỏ vào cái lọ, sau đó tay phải ngưng tụ ra thanh kiếm màu đen katana Amaterasu, đâm vào cơ thể Zenlony một nhát.
“Xì xì xì” Bị thanh kiếm amaterasu đâm vào, cơ thể Zenlony bóc khói dữ dội, chỉ thấy cơ thể hắn bị ngọn lửa màu đen amaterasu thiêu cháy, đến khi chỉ còn lại cái đầu lâu, Minh Hạo nhanh tay nắm lấy đầu của hắn, hai mắt nhắm lại, thì thầm nói: “Ningendo!”
…
10 phút sau, Minh Hạo mở mắt ra, trên mặt hiện lên thần sắc khó tin.
“Đây là…đây là…vũ trụ này, thật sự không nghĩ đến nó lại có bí mật như thế….
Vũ trụ này chính là thuộc về hạ cấp vị diện, cho nên có thể nói rất yếu ớt.
Tại vũ trụ này, có một thông đạo liên quan đến việc phi thăng lên giới trên, nhưng dường như thông đạo bị phong ấn chặt, khiến cho việc phi thăng cản trở…
Zenlony thuộc chủng tộc ZenSkull, chính là một chi nhánh nhỏ của Ma Tộc còn sót lại, nhưng bởi vì gặp chuyện nào đó mà ở 3000~ năm trước rơi xuống vị diện cấp thấp này…
Trong vũ trụ còn có một bí mật khác…đó là… ”
Minh Hạo khóe miệng cong lên, mỉm cười vui vẻ, trong lòng hắn rất muốn ‘khám phá’ bí mật của vũ trụ này, nhưng hiện tại quanh thân còn nhiều sự vụ bận rộn còn chưa giải quyết.
Nghĩ xong, hắn không chút do dự vận chuyển chấn động năng lực, truyền vào tay phải.
“Cờ- Crắc!”
Âm thanh kính bể vang lên, đầu lâu Zenlony trong nháy mắt bị nứt ra thành từng mảnh.
Minh Hạo chưa dừng lại đó, chỉ nghe hắn từ trong miệng thốt ra 4 chữ như vàng như ngọc: “Thời Không Hủy Diệt!”
Lời nới vừa dứt, trong tíc tấc, toàn bộ khu vực Minh Hạo đang đứng bỗng nhiên xuất hịện vòng xoáy khổng lồ, cắn nát mọi thứ xung quanh nó.
Cho dù là thời gian hay không gian, mọi vật tại đây toàn bộ trong nháy mắt bị vòng xoáy này hủy diệt, hóa thành cát bụi rơi rớt trong hư không….
….
“Đã xử lý xong?” Lý Thất Dạ đứng tại hư không, thấy Minh Hạo xuất hiện hắn cười hỏi.
“Đã!” Minh Hạo gật đầu cười, cung kính thi lễ với Lý Thất Dạ một cái, nói: “Cám ơn tiền bối ra tay giúp đỡ.”
“Việc nhỏ, ta hiện tại là cha vợ ngươi rồi, không cần khách khí, kêu ta tên ta là được rồi.” Lý Thất Dạ lắc đầu phất phất tay, cười nói: “Ta trở về thế giới kia, ngươi nhớ chăm sóc con gái ta cẩn thận, nếu nàng mất một sợi lông nào ta liền tính số với ngươi trước.”
Nói xong, hắn không để ý tới Minh Hạo phản ứng liền biến mất, chỉ để lại Minh Hạo cười khổ một mình.
“Đi thôi tướng công.”
Lúc này, Lý Tôn Dạ sắc mặt hồng hào đi tới, ôn nhu nắm tay hắn.
“Ừm, đi” Minh Hạo gật đầu mỉm cười, hai người sóng vai thuấn di rời đi, trở về phi thuyền ZERO I.
...