Siêu Cấp YY Hệ Thống

Chương 102: Chương 102: Sức mạnh của terran




Không chỉ phượng tộc bị nhóm người lạ mặt tấn công, còn có tất cả chủng tộc lớn nhỏ khác trên Hỏa Thiên Tinh đều bị nhóm người bí ẩn tấn công dồn dập.

Đêm nay, Hỏa Thiên Tinh khắp nơi âm thanh la thét, chém giết, tiếng súng bắn vang dội…

Đêm đẫm máu bi thương.



Phượng tộc địa bàn.

Đầy trời máy bay, tia laser chiếu sáng xuyên màn đêm.

Từng con robot cơ giáp khổng lồ xuất hiện, phía sau từ xa chính là hơn trăm chiếc xe tăng 6 bánh chổng ngược dựng đứng lên, hướng nòng súng đến vị trí Phượng tộc nã pháo liên tục.

Pháo sáng đầy trời, tiếng nổ rung trời chấn đất…

“Ầm ầm ầm ầm ầm”

“Ầm ầm ầm ầm ầm”

“Ầm ầm ầm ầm ầm”

Từng đợt pháo rền vang lên, theo đó là chùm 5, chùm 10 người chết…

Bọn robot khổng lồ khẩu pháo liên tục nhả đạn tàn phá giết chóc bừa bãi đám người phượng tộc.



“Gia chủ! Phòng vệ phía nam toàn đội diệt, phòng vệ phía bắc cùng tây và đông sắp chịu không nổi, tất cả trưởng lão toàn bộ hi sinh rồi gia chủ!”

Phượng Hàn Thông thân hình nặng nề đứng vững, nghe vậy sắc mặt tái xanh, trong họng nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, ngẩng đầu nhìn lên đám kia đen như mực đếm không hết binh lính trên tay v4 khí, còn có từng chiếc cơ giáp robot bắn ra hơn chục đường laser một giây giết hơn chục người…

Còn có đám pháo từ trên không trung dội xuống như mưa, mõi pháo sức hủy diệt cùng phạm vi không kém một vị Vương Giả đỉnh phong toàn lực ra đòn…

Cho dù hắn cố gắng dùng năng lượng bao bọc toàn thân, nhưng cũng là sấp chịu không nổi loại liên tục bị đạn tàn phá rồi.



“Tại sao? Tại sao? Đây là tại sao? Đội quân này rốt cuộc là của ai! Tại sao lại mạnh như vậy!? Phượng gia tộc từ nay hủy trong tay ta ư? Tại sao lại thành ra như vậy?”

Phượng Hàn Thông ngã quỳ xuống dưới đất, hai tay chống đỡ, hắn ngửa mặt lên trời gầm thét, bên mắt rơi lệ đầy mặt, hắn, đây là lần thứ hai khóc, lần thứ nhất là cha mẹ hắn qua đời, hắn khóc. Nhưng hôm nay, gần như con em gia tộc trọng thương, tất cả trưởng lão bỏ mạng.

“Ha ha, hỏi rất hay, đáp án chính là con trai ngươi, tất cả việc này là do con trai ngươi tạo thành.”

Âm thanh cuồng ngạo trẻ tuổi đằng sau vang lên, cùng lúc đó, toàn bộ chiến trường đột nhiên tĩnh lặng lại, không còn tiếng la thét, tiếng chém giết, tiếng súng, tiếng pháo…

Phượng Hàn Thông giật mình, theo bản năng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người trẻ tuổi bước đến, xung quanh binh lính, robot khổng lồ thần sắc cung kính, nhường đường cho người trẻ tuổi này đi qua.

Mà đám phượng tộc người khi thấy người trẻ tuổi này tất cả tự động dừng lại chiến đấu, tò mò nhìn qua bên đây, không biết người trẻ tuổi này là ai mà lại có thể khiến toàn bộ đám người kia cung kính nhường đường.

“Ngươi là ai?” Theo bản năng, Phượng Hàn Thông nhìn về người trẻ tuổi hỏi một câu.

“Ta? Ta tên là Minh Hạo” Người trẻ tuổi khuôn mặt tuấn tú cười nói.

“Cái gì? Hắn chính là Minh Hạo trong lời đồn? Thống soái tuổi trẻ nhất liên bang nhân loại!”

“Tại sao hắn lại xuất hiện ở đây? Với lại tất cả binh lính, robot, máy bay kia là thuộc về hắn?”

“Cái lặc, các ngươi điên à? Hắn là phản nhân loại, không còn là thống soái gì nửa, quan trọng nhất là, quân đội kia là từ đâu ra? Cho dù quân liên bang cũng không mạnh khủng đến vậy!”

“Hả? Vậy hắn chính là chủ mưu sau tất cả chuyện này!? Ta muốn giết chết hắn! Lọc da cắt thịt hắn ra từng mảnh để tế bái anh em trên trời!”

“Giết giết giết!”

Nghe Minh Hạo nói, toàn bộ người phượng tộc một hồi ngẩn người bàn tán, sau đó là nghĩ đến Minh Hạo là kẻ chủ mưu, nhịn không được từng đôi mắt đỏ lên nhìn chằm chằm hắn, hận không thể lập tức bay tới róc da ăn thịt hắn.

“Im lặng!” Phượng Hàn Thông nghe tên Minh Hạo ánh mắt co rút lại, không khỏi nhìn xung quanh trầm giọng ra lệnh đám tộc nhân một tiếng, nghe gia chủ ra lệnh, đám người phượng tộc lập tức im lại, chỉ là đôi mắt bọn hắn chứa đầy thù hận nhìn chằm chằm Minh Hạo.

“Ngươi chính là kẻ chủ mưu sau việc này?” Phượng Hàn Thông sắc mặt có chút âm trầm nhìn Minh Hạo, trầm giọng hỏi.

“Đúng!” Minh Hạo thần sắc bình tĩnh cười nói, tự nhiên nhận mình là thủ phạm của tất cả việc này.

“Tại sao?” Phượng Hàn Thông nghe vậy, sắc mặt càng thêm âm trầm như muốn chảy ra nước, trong mắt đầy sát cơ nhìn Minh Hạo, khàn khàn giọng hỏi.

“Lão già, ta không phải nói với ông rồi sao? Là do con trai ông gây ra việc này.” Minh Hạo thần sắc thong dong bình tĩnh nói.

“Vô lễ, sao ngươi dám gọi gia chủ là lão già! Thằng Cẩu…*”

“Thằng nhóc ***”

“Đúng là thằng con *** hoang”



“Lúc ta cùng gia chủ của nhà các ngươi nói chuyện, thì cút sang một bên!” Minh Hạo nghe đám người phun ra ô uế từ ngữ, sắc mặt hắn lạnh như băng, nhìn đám người phất tay một cái.

Thời khắc này, những người đang chửi Minh Hạo không biết từ lúc nào xuất hiện thanh kiếm màu đen bị đâm vào nơi ngực.

Đám người ngơ ngác cúi xuống nhìn ngực mình, máu tươi từ ngực phun ra như suối.

Sau không phẩy một giây, đám người còn chưa kịp phản ứng liền toàn bộ bị ngọn lửa thiêu cháy, sau đó từ quần áo đến thân thể toàn bộ cháy rùi, không còn một mảnh tro cặn xương cốt để lại.

“Ngươi dám!” Phượng Hàn Thông sắc mặt không thể tin, giận dữ, tay chỉ vào Minh Hạo thét lên. Minh Hạo giết xong đám người miệng ô uế, hắn quay đầu nhìn Phượng Hàn Thông cười lạnh, trên mặt hiện lên khinh thường, nói: “Thì sao? Ta hiện tại muốn giết hết luôn đó? Ngươi làm gì được ta? Cắn ta à Hàn Thông @ss [email protected]/* */?”

“Hàn Thông Ass Gay?”

“Hàn Thông Ass Gay?”

“Hàn Thông Ass Gay?”

Phượng Hàn Thông đại não trống rỗng, bốn từ khi nãy Minh Hạo nói vẫn còn quân quảnh trong trí óc hắn.

Đám người xung quanh cũng là một hồi ngây dại…

Hàn Thông Ass Gay?...

“Cái gì, ngươi con *** dám chửi gia chủ chúng ta là Ass Gay!”

“Giết chết hắn!”

“Đúng, dám xúc phạm sỉ nhục gia chủ, phải lóc da lóc thịt hắn ra ăn mới thả hận!!!”

Đám người lại tiếp tục bắt đầu ôm xồm chỉ vào mặt Minh Hạo chửi ***.

Minh Hạo cười lạnh không nói gì, nhẹ nhàng phất tay một cái.

“Vèo”

Tiếng gió xé vang lên.

Một giây sau, tất cả người chửi Minh Hạo đột nhiên nơi ngực xuất hiện thanh kiếm màu đen như đám người lúc nãy, sau đó toàn bộ người thiêu cháy rụi thành cặn bã như chưa có gì xảy ra….

Những kia may mắn còn sống thấy cảnh này không khỏi sợ run người, lập tức ngoan ngoãn không dám hó hé nói thêm câu nào, chỉ là trong lòng thù hận với Minh Hạo càng sâu lớn hơn.

Phượng Hàn Thông nhìn lại một đám tộc nhân bị Minh Hạo chém giết, sắc mặt tái xanh, hắn hiện tại rất muốn ngay lập tức giết chết Minh Hạo để giải tỏa mối hận trong lòng, nhưng đột nhiên hắn nghĩ đến một chuyện quan trọng, đó là Minh Hạo giết ba vị nguyễn lão, hơn nửa một mình còn phá hủy cả hạm đội liên bang, hơn nửa khi này gia tộc tổn thương thảm trọng, nếu như hiện tại chọc giận tên sát tinh này chẳng phải mình trở thành tội nhân, đem cả gia tộc đẩy xuống vực sâu?

Nghĩ đến đây, hắn không khỏi cảm thấy phần gáy lạnh, nhanh chóng hít sâu vài hơi vào người, đè ép sát cơ cùng thù hận sâu nhất trong lòng, chờ đến thời cơ thì....

Vài giây sau, Phượng Hàn Thông sắc mặt bình tĩnh trở lại, nhìn Minh Hạo trầm giọng hỏi:”Con ta làm gì đắc tội ngươi?”

“Không phải là đắc tội ta, mà là đắc tội vợ ta!” Minh Hạo thấy Phượng Hàn Thông nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, trong lòng không khỏi âm thầm tán thưởng một cái, nếu đổi là người khác chắc hẳn đã mất khống chế nổi điên chạy lên trước đòi chém giết rồi.

“Vợ ngươi?” Lần này Phượng Hàn Thông lặng người. Chẳng lẽ thằng oắt con Phượng Hà Tái đi trêu chọc trúng vợ tên sát tinh này?

“Bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn, một, kêu tất cả con cháu trong nhà ngươi đang núp ra đây, 2 trong vòng 10 giây sau cả gia tộc ngươi phải biến mất ngay lập tức.” Minh Hạo lười giải thích, trực tiếp bá đạo ra điều kiện với Phượng Hàn Thông.

Phượng Hàn Thông sắc mặt nửa tái nửa trắng, tay chỉ vào Minh Hạo nửa ngày không nói gì.

“10….”

“9….”

“8….”

Minh Hạo âm thanh như tiếng gõ chuông tử thần vang lên, khiến đám người Phượng tộc nhịp tim một hồi run rẩy đập nhanh hơn, hướng ánh mắt tập trung nhìn lại Phượng Hàn Thông, chờ đợi hắn quyết định.



Phượng Hàn Thông mồ hôi lạnh từ sau lưng liên tục chảy ra, trong lòng có chút do dự, nên chọn cái nào đây? Cái 1 cũng không xong, mà cái 2 cũng không thể…

“6…”

“5…”

“Chọn được chưa? Quyết định sinh tử gia tộc nằm trong tay của ngươi, còn 5 giây cuối cùng suy nghĩ kỹ đi…” Qua 5 giây, thấy Phượng Hàn Thông còn do dự chưa chọn lựa, Minh Hạo ‘hảo tâm’ nhấc nhở hắn.

“Không cần! Ta ngay lập tức kêu đám con cháu ra đây!”

Cuối cùng, Phượng Hàn Thông cắn răn quyết định làm ra lựa chọn, trong lòng âm thầm xin lỗi con cháu, vì gia tộc sống còn, chỉ có thể hi sinh bọn ngươi.

“Tốt lắm, đây là quyết định anh minh sáng suốt anh minh nhất của ngươi đó GIA CHỦ.”

Minh Hạo nghe quyết định của Phượng Hàn Thông, trên mặt hiên lên hài lòng cười nói, chữ cuối cùng Gia Chủ âm điệu rất mạnh.

...

Hình ảnh minh họa: Robot cùng xe tăng:

i220.photobucket.com/albums/dd102/NamCungHuy/Starcraft%202/Thor03.jpg

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.