(Chương 16 -17+, đính chính không tả phần nhạy cảm phòng the xxx gì đâu nhé, chỉ cảnh nhẹ nhàng mang người cứng dái thôi.! tác giả ngây thơ thuần khiết, còn zin 100% :D )
Minh Hạo dưới sự dẫn dắt của Trầm Vũ Anh bước vào phòng của nàng.
Căn phòng trang trí sạch sẽ gọn gàng, tường sơn hồng, mùi thơm ngát nữ tính khuê nữ từ bên trong truyền ra. Trong phòng bố trí rất đơn giản, một chiếc giường niệm hồng rộng rãi đủ để ba người nằm, một cái tủ sách dựa vào tường, cửa sổ.
Trầm Vũ Anh mở cửa ra bước vào phòng mình, cảm giác tay đang nắm tay, lúc này nàng mới nhớ ra còn cầm tay Minh Hạo, “a” một tiếng xấu hổ thả ray ra, má hồng nhuận ướt át, e thẹn nhìn Minh Hạo nói: “Anh đến đây, em cho anh xem cái này.”
Nói xong nàng chạy đến tủ sách, từ trên tủ rút ra một quyển sách lớn màu đỏ, bìa ngoài in hình trái tim hạnh phúc.
Minh Hạo ở phía sau đi đến, tinh thần niệm lướt qua lập tức biết là cái gì, đây là một cuốn hình ảnh kỉ niệm từ bé đến lớn của Trầm Vũ Anh, trong đó có hình ảnh từ lúc chào đời đến lúc lớn tới bây giờ.
Trầm Vũ Anh hào hứng đem cuốn hình kỉ niệm lật ra trang đầu, đưa cho Minh Hạo xem.
Nàng chỉ tay vào bên trong, hình ảnh một đứa bé bụ bẩm ngồi dưới đất khóc nhè trông khá dễ thương, cười nói: “Đây là em hồi lúc nhỏ.”
Minh Hạo gật dầu, mặt không đổi sắc nói: “Từ lúc nhỏ em đã có bộ dáng xinh đẹp rồi nha…”
Trầm Vũ Anh nghe Minh Hạo khen trong lòng ngọt ngào như ăn mật,tim đập so với bình thường nhanh hơn, kế đó lật đến các trang tiếp theo, bên trong hiện lên hình ảnh em bé 3 tuổi, rồi bắt đầu lớn 5 tuổi, 10 tuổi…
Minh Hạo thỉnh thoảng gật đầu, chen vào vài câu khen, trong bất tri bất giác, hai người vậy mà gần nhau trong gang tấc rồi, chỉ cách một-hai centimet là đụng nhau.
Trầm Vũ Anh kể xong toàn bộ kỉ niệm ngẩng đầu lên, lúc này nàng mới nhận ra mình và Minh Hạo khoảng cách gần nhau vậy rồi, miệng kề miệng, mũi kề mũi…
Trầm Vũ Anh nhảy thịch thịch nhanh chóng, đôi mắt đẹp nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Minh Hạo trở nên mê ly, cảm giác hơi thở đậm chất nam tính phà vào mặt, nhịp tim càng nhanh, ánh mắt si mê không chớp mắt nhìn chằm chằm cái khuôn mặt có thể thông sát gái lẫn trai.
Nàng thời khắc này tựa như ma nhập đồng dạng, không tự chủ được đưa môi đỏ của mình hôn lên môi Minh Hạo.
Minh Hạo bị Trầm Vũ Anh tập kích bất ngờ không đề phòng, rất nhanh hắn phản ứng lại, môi hơi mở ra, nhấp lấy đôi môi đỏ tươi của nàng.
“Ong!”
Giờ phút này đầu óc Trầm Vũ Anh nổ tung trở nên trống rỗng, theo bản năng há miệng ra, Minh Hạo bắt lấy thời cơ, hướng môi đỏ ướt át của nàng đem lưỡi luồng vào trong.
Rất nhanh cả hai chiếc lưỡi quấn quýt nhau như con rắn, trao nhau nước miếng của mình, Minh Hạo là người từng trải, ngự hơn trăm nữ, kinh nghiệm phong phú, đem đầu lưỡi của mình luồng vào trong miệng Vũ Anh như con rắn linh hoạt, chiếc lưỡi hắn như chiếc máy hút bụi, bắt đầu thăm quan từng góc răng trắng ngà bên trong, lách vào từng khe hở, từng chiếc răng, không bỏ sót cái nào, đem toàn bộ mọi thứ trong miệng thăm dò đi.
Minh Hạo dẫn đạo, chiếc lưỡi cuốn lấy lưỡi Vũ Anh, hai bên một bên cao, một bên thấp, nước miếng từ trong cổ họng liên tục chảy ra, nhìn như hai con chó đang chồng lên nhau giao phối mà chảy nước.
Nhộp nhạp âm thanh nút lưỡi phóng đãng của hai người vang lên, đầu lưỡi Minh Hạo liếm lên đầu lưỡi Vũ Anh, kế đó liếm đến thân lưỡi, thò đến sâu trong cổ họng, tựa như con dã thú tham lam lâu ngày đói bụng, muốn hút hết đi nước miếng của Vũ Anh cho bằng được đồng dạng.
Hôn nhau một hồi, thấy Vũ Anh mặt đỏ lên chuyển thành tím ngắt Minh Hạo mới buông nàng ra.
Nhân cơ hội Minh Hạo buông Vũ Anh mới hít thở được một chút, hít một hơi sâu không khí lấy lại sức, đôi mắt ngập nước mê ly nhìn chằm chằm Minh Hạo không chớp mắt.
Nàng không ngờ lần đầu tiên của mình thế mà trao nụ hôn cho người khác, hơn nửa vậy khó tin là nàng chủ động hôn một người nam nhân.
Vừa hôn xong, nàng rốt cụôc biết đến mùi vị của nó tuyệt vời như thế nào. Trong lòng ngọt ngào khó hiểu, nàng bây giờ mới biết yêu là gì, nó thật sự quá ngọt, ngọt khiến người muốn trầm mê dấn thân vào đó.
Nhìn khuôn mặt người nam nhân tuấn mỹ vừa rồi mình trao đi nụ hôn đầu trong đời, ngực nhỏ phập phồng liên tục, đôi mắt tròn chuyển thành tình mê, nở nụ cười thẹn thùng, nếu Trầm Minh hay Trầm Thiên Nam ở đây thấy được nàng bộ dáng, lập tức biết con gái bọn họ lúc này hoàn toàn rơi vào tay giặc, không còn đường về.
Lúc này Trầm Vũ Anh thật sự xinh tươi động lòng người, một thân quần áo đẹp đẽ hàng hiệu, trên người tản mát ra khí tức trẻ trung thiếu nữ lại không mất một phần bướng bỉnh thiếu nữ nhà giàu quý phái. Thân cao 1m7, da trắng mịn màng, mái tóc đen không cột rũ dài đến lưng, lông mày cong xuân hoài, đôi mắt tựa như hạt châu đen lóng lánh như ban đêm vì sao, má trái xoăn hồng hồng, môi đỏ mềm mại trở nên căng mọng ướt át như trái đào làm người muốn cắn một ngụm, thân thể lung linh thon gọn. Nàng bây giờ hoàn toàn hiển lộ ra vẻ đẹp truyền thống con gái Việt Nam đất nước hình chữ S mà bất cứ đất nước nào không thể lại được.
Minh Hạo nhìn dáng vẻ xinh đẹp của nàng, hô hấp dồn dập như con trâu động dục, lúc này dâm hỏa bay lên thiêu đốt đi một nửa lý trí của hắn, rốt cục không khống chế nửa, một tay ngọc luồng vào trong khe áo, nhẹ nhàng giở lên áo lót bên trong, xoa xoa nắn nhẹ ngọc thỏ đầu hoa đỏ.
“A…” Bị Minh Hạo tập kích nơi ngực, đột nhiên một cổ cảm giác điện giật từ đầu bạch thỏ truyền khắp người, một giây sau Trầm Vũ Anh cả người không xương mềm mại như mất hết khí lực ngã xuống đất, may mắn có Minh Hạo gần đó, hắn chậm rãi đưa tay ôm lấy eo nàng, tay của hắn thò vào ngực chưa lấy ra.
Trầm Vũ Anh mặt đỏ như muốn chảy ra nước, đôi mắt mê ly tràn ngập xuân tình, Minh Hạo ôm nàng đến trên giường.
Lần này Minh Hạo chủ động, cả người ngã về phía trước, môi hắn ôn nhu hướng về môi Vũ Anh hôn đi, đem đầu lưỡi của mình xâm nhập vào bên trong.
Vũ Anh trong đầu trống rỗng, nàng cảm giác nơi miệng lần nửa bị mềm mại đầu lưỡi xâm nhập, theo đó há miệng ra, lần này hai cái đầu lưỡi lại tiếp tục giao hợp lẫn nhau.
Dưới kỹ thuật lưỡi điêu luyện cùng xoa bóp của Minh Hạo, lúc này Vũ Anh cả người nóng rực hừng hực, thêm có chút ngứa ngái, tựa như có hàng ngàn con kiến bò khắp thân thể, hơi thở của nàng bắt đầu không ổn định, có chút hổn hển thở lấy.
Minh Hạo dùng tư thế nhẹ nhàng ôn nhu, không mất phần chuyên nghiệp chơi gái, đem Vũ Anh say mê đến quên trời quên đất, quên luôn chính mình đang nằm ở trong phòng cùng một người nam nhân.
Minh Hạo xoa bóp chán rồi, bắt đầu vào phần chính, có kinh nghiệm lột đồ gái quanh năm suốt tháng, chỉ mất vài giây, dễ dàng đem quần áo hai người không tiếng động cởi ra ngoài.
Áo ngực bên trong vừa cởi ra, đôi ngọc thỏ tròn trịa của Vũ Anh búng lên trước mặt Minh Hạo, tựa như muốn đem đôi ngọc thỏ này đập vào mặt hắn.
Minh Hạo đôi mắt tà tà đánh giá cái này con thỏ một hồi, đôi ngọc thỏ trắng nhỏ, dù con thỏ này không phải loại 36B lớn, nhưng có thể vừa cỡ vừa lòng bàn tay để người xoa bóp lấy.
Khi này, đôi ngọc thỏ đỉnh hoa tươi truyền ra hương khí thơm tho của thiếu nữ, một loại nhẹ nhàng mùi thơm của người con gái tuổi xuân thì.
Phía dưới thân thể là một khu bạch hổ trắng trẻo không lông, có thể ngửi được mùi trinh nữ nhàn nhạt chưa trải qua tẩy lễ từ khu thần viên truyền ra, làm ngươi vì đó muốn điên cuồng phạm tội cưỡng gian.
Minh Hạo trong mắt hiện ra khát khao cháy bỏng, hắn chầm chậm cúi xuống, nhẹ nhàng đưa đầu lưỡi hôn lên tai phải Trầm Vũ Anh. “Ưm…” Nơi tai ngứa ngái, Vũ Anh môi đỏ vô ý thức mở ra, rên rỉ một tiếng, âm thanh càng khêu gợi dục hỏa lòng người.
Sau đó Minh Hạo bắt đầu hôn từ tai đến giữa thân, sau đó là phía dưới khu vực bạch hổ trắng trẻo…
Trầm Vũ Anh theo từng chỗ kích thích, da thịt mềm như ngọc run rẩy bần bật, cả người ngọ ngoạy ra vẻ khó chịu, mông đít trắng nõn ma sát qua lại chiếc giường hai bên, môi đỏ nhấp nháy, từ trong miệng nàng truyền ra một tiếng tiêu hồn lạc phách âm thanh.
Một hồi dùng ôn nhu khiêu khích các chô, Vũ Anh một thiếu nữ vừa mới biết yêu làm sao chống nổi thế công của Minh Hạo? Rốt cục không chịu nổi sự kích dục của tay chơi gái chuyên nghiệp như Minh Hạo, nước suối từ trong lòng đất bắt đầu khởi động phun trào, “phốc” một tiếng đãng đãng, tựa như núi lửa bạo phát, cả vùng giường nơi nàng nằm trong nháy mắt thấm ướt một mảng lớn.
Minh Hạo thấy nàng đã lên cơn động tình, khóe miệng cong lên một cái, bày ra nụ cười tà tuyệt mỹ dâm đãng, đáng tiếc Trầm Vũ Anh lúc này đã nhắm chặt mắt lại, nếu nàng mở mắt nhìn thấy nụ cười tà ác này, chắc chắn ngày đêm hồn mê điên đảo, sáng mơ màng, tối mộng xuân, ngày ngày nhớ nhung đến chết cho mà xem.
“A!” Một hồi sau, trong phòng Trầm Vũ Anh vang lên tiếng kêu thảm thiết trong trẻo dễ nghe.
Trầm Minh và Trầm Thiên Nam đang ngồi ghế nói chuyện, vào lúc này đột nhiên nghe trong phòng con gái truyền ra âm thanh thảm thiết đau đớn với tần số cao vút, hai người sắc mặt thay đổi, lập tức đứng lên, hướng đến phòng con gái mà chạy đi.
--