Nhìn xem bảng skill Momoshiki Rinnegan, Minh Hạo lúc này không biết nói gì cho phải, hạnh phúc đến quá đột ngột a…
Xem xong cái bảng, Minh Hạo đóng lại bảng thông tin Momoshiki Rinnegan, hắn nhìn lại hai lòng bàn tay của mình, có cảm giác muốn khóc, một bên trắng, một bên đen, hơn nửa giữa lòng bàn tay lại xuất hiện con mắt màu đỏ nửa chứ, nhìn vô cùng kỳ dị a.
Minh Hạo từ hệ thống cửa hàng mua hai cái bao tay màu trắng che lại nơi lòng bàn tay, lại ý niệm mở ra thông tin bản thân.
Tên: Kim Minh Hạo ( phần này mình có thiếu sót vài cái ở chương trước, chương này bổ sung vào)
HP: 600.000
MB: 3.00.000
Kinh nghiệm: 5 tỷ ( địa liệt hậu kỳ)
Đẳng cấp hiện tại: Địa Liệt trung kỳ
Điểm mua sắm: 258 triệu điểm mua sắm
+Vật phẩm: Siêu cấp mẫu hạm (SSS), Thanh Đại Đao Huyền Thoại (SS),thế giới trong gương (doremon), Kẹo ước gì được nấy (1 lần), Giếng nước thần (1 lần),+10 quả trứng thần bí, HP x 100000, MB X 100000.
+Siêu cấp thiên phú: 20 tinh
+Thể chất(Trái ác quỷ): chấn động, bóng tối.
+Năng lực: chấn động, rinegan, Momoshiki Rinnegan
+Huyết mạch: Momoshiki (tăng thêm 20% dame khi sử dụng rinnegan momoshiki).
+Dị năng: Momoshiki Rinnegan (hệ siêu sức mạnh).
+Triệu hoán: Lý Thất Dạ (50).
+Chiến lực tổng hợp: Vương Giả hậu kỳ.
+Đánh giá: Chủ nhân quá mạnh, không còn lời gì đánh giá, có thể đánh vượt giới một cấp độ (Vương Giả Hậu Kỳ chiến lực có thể đánh thắng bán Anh Hùng).!
ạch..
Mới vài ngày chiến lực đã tăng lên đến Vương Giả hậu kỳ, phải biết nửa tháng trước hắn chỉ là newbie tay trói gà không chặt tân thủ, mà hiện giờ mới chỉ qua nửa tháng chiến lực lại tăng lên kinh khủng như vậy.
“Ah, không muốn mạnh nhưng mà sức mạnh vẫn tăng lên, không có tu luyện lại có sức mạnh tăng lên, nếu như mình một hít giết kẻ địch vậy còn gì là niềm vui…?”
Nhàm chán suy nghĩ, Minh Hạo quyết định mình từ nay về sau sẽ làm ít nhiệm vụ lại, hạn chế tăng sức mạnh, quá bá mà một hít vô địch, cảm thấy có chút nhàm chán, hắn muốn là tận hưởng chiến đấu, chứ không phải là một hít xong chuyện a.
“Tích tích tích, Phi thuyền bắt đầu đi vào địa phận cập bến, 5 phút nửa mọi người chuẩn bị rời thuyền…”
Hệ thống trí nhân tạo phi thuyền vang lên âm thanh thông báo.
Nghe được âm thanh thông báo, Minh Hạo nhanh chóng thay đồ, mặc bộ đồ vô cùng sang trọng.
Mà hơn nửa tháng trôi qua so với lúc ở Kim gia, Minh Hạo chiều cao lại tăng thêm vài centimet, bây giờ đã là 1m6 rồi, bằng với một người học trung học ở kiếp trước, kết hợp với khuôn mặt tuấn tú, làn da trắng, đôi mắt có thần sáng ngời, khí chất có hơi lạnh lùng, nhìn hắn giống như là một vị tiểu hoàng tử vậy. Hiện tại Minh Hạo có thể được đánh giá xếp vào thành một đại soái ca rồi.
Sau khi thay đồ xong xuôi, Minh Hạo bước ra cửa phòng, đến khu buồng điều khiển, thấy Tuyết Linh Nhi đang trên bàn điều khiển tàu màn hình 4D bấm gì đó rất nhanh, Minh Hạo lẳng lặng chờ đợi, không quấy rầy Linh Nhi.
5 phút sau, Tuyết Linh Nhi làm xong, nàng quay đầu lại mỉm cười ôn nhu với Minh Hạo:”Hạo ca, ngươi không ngủ tiếp đi, chắc hẳn mấy ngày nay ngươi mệt mỏi lắm?”
Nghe được Tuyết Linh Nhi nói, Minh Hạo cười xấu hổ:”Nào có, Linh Nhi ngươi mới mệt a, ngày đêm phải ‘cày cuốc’ với ta..”
Tuyết Linh Nhi nghe vậy khuôn mặt hồng lên, nũng nịu đi đến bên cạnh nhéo Minh Hạo eo:”Hừ!, còn dám nói chuyện này” sau đó hai tay để hai bên Minh Hạo vặn một cái.
“Ah, đau, đừng nhéo nửa Tuyết Linh, ta thề không nhấc nửa” Minh Hạo kêu đau xin tha thứ, nhưng thực ra hắn đang làm bộ, dù sao hiện tại đẳng cấp hắn đạt đến Địa Liệt trung kỳ, da ngoài đã được cường hóa vô cùng cứng rắn, đao kiếm bình thường khó mà làm tổn thương được, nói chi chỉ là cái nho nhỏ nhéo?
Nghe được Minh Hạo cầu xin tha, Phương Tuyết Linh khóe miệng hiện lên mỉm cười hài lòng, lại vặn thêm vài cái nửa nàng mới chịu buông ra.
Đúng lúc này, nàng mở miệng nói:”Đúng rồi, 5 phút nửa thuyền sẽ cập bến Bắc Đẩu Tinh, Hạo ca ngươi chuẩn bị giấy báo danh nhập học hết chưa?”
Bắc Đẩu Tinh, là một hành tinh đa phương chủng tộc, thuộc về quyền sở hữu của Liên Minh Nhân Tộc, trên đây Bắc Đẩu Tinh không những có nhân tộc sinh sống làm việc, mà còn có nhiều chủng tộc khác nhau, nhưng là, những chủng tộc thuộc về Hắc Ám Liên Minh cấm bước vào đây, nếu phát hiện là người của Hắc Ám Liên Minh, lập tức có đội bảo vệ đến đây bắt lại ngay, sau đó giam hắn lại hoặc tống về quê hương của hắn.
Với hơn 30 tỷ nhân số sinh sống, Bắc Đẩu Tinh coi như thuộc về loại hành tinh phát triển phi thường tốt, được coi là trung tâm thương mại, giao dịch cầu nối lớn nhất giữa các chủng tộc khác nhau.
Bởi vì những người muốn đi qua dãi ngân hà này,, đều phải đi ngang qua nơi đây, họ dừng chân mua sắm, tiếp nguyên liệu cho tàu hoặc là giao dịch thứ gì đó.
Mà Bắc Đẩu Tinh coi như là một hành tinh (còn gọi là thành thị) thuộc thành thị cấp 7, mà ở văn minh vũ trụ các thành thị phân 9 đẳng cấp khác nhau:.
Cấp 1: dân số 10 triệu người: có 3 người cấp bậc Vương Giả tọa trấn, 10 thiên khung, có bệnh viện, học viện.
Cấp 2: 1 tỷ người dân số: có 10 người cấp bậc Vương Giả tọa trấn, 100 thiên khung, có bệnh viện, học viện, internet đầy đủ…
Cấp 3: 3 tỷ người dân số: có 20 người cấp bậc vương giả tọa trấn,có bệnh viện, học viện, internet, quân đội.
Cấp 4: 5 tỷ người dân số: có 30 người cấp bậc vương giả tọa trấn,có bệnh viện, học viện, internet, quân đội.
Cấp 5: 10 tỷ người dân số: có 40 người cấp bậc vương giả tọa trấn,có bệnh viện, học viện, internet, quân đội.
Cấp 6: 20 tỷ người dân số: 3 người cấp bậc Anh Hùng, 50 người cấp bậc vương giả tọa trấn,có bệnh viện, học viện, internet, quân đội, có đại gia tộc sinh sống.
Cấp 7: 30 tỷ người dân số: 5 người cấp bậc Anh Hùng,có 100 người cấp bậc vương giả tọa trấn,có bệnh viện, học viện, internet, quân đội loại lớn, là nơi trung tâm thương mại giao dịch, có 10 Siêu Cấp Gia Tộc sinh sống….
Cấp 8: 40 tỷ người dân số: 5 người truyền kỳ, 7 người cấp bậc Anh Hùng,có 200 người cấp bậc vương giả tọa trấn,có bệnh viện, học viện, internet, quân đội, là nơi trung tâm thương mại giao dịch, có 5 Cổ Lão Gia Tộc sinh sống….….
Cấp 9: 50 tỷ người dân số: 10 Truyền Kỳ,10 người cấp bậc Anh Hùng,có 300 người cấp bậc vương giả tọa trấn, có bệnh viện, học viện, internet, quân đội, là nơi trung tâm thương mại giao dịch, có 3 Siêu Cấp Cổ Lão Gia Tộc sinh sống ….….
….
Minh Hạo nghe Tuyết Linh Nhi hỏi, hắn gật gật đầu:”Ta chuẩn bị toàn bộ rồi, lúc trước khi đi ông nội có đưa ta giấy báo danh nhập học”
Tiếp theo dặn dò Tuyết Linh Nhi:” còn có, ta cũng là đổi toàn bộ họ tên, để tránh kẻ thù tìm tới cửa, mặc dù Kim gia chúng ta không sợ kẻ địch, nhưng cũng không muốn rước phiền phức vào thân mõi ngày.
Tên mới của ta là: Hoàng Minh Nhai, ngày sau nếu chúng ta hai người ở riêng thì có thể gọi ta là Hạo ca hoặc Minh Hạo, còn nếu trước mặt người khác cứ gọi ta Nhai ca.”
Tuyết Linh Nhi nghe vậy hiểu rõ, nhu thuận gật đầu:”Vâng Hạo ca”
Nàng gia tộc mặc dù không bằng Kim gia loại kia siêu cấp gia tộc cổ lão, nhưng cũng thuộc về loại siêu cấp gia tộc, nên biết cây to đón gió lớn là không tốt.
Nghĩ đi, ngày nào cũng có người lại ám sát mình, đi ngủ, nghỉ, ăn,ỉa, xxx đều có người đến ám sát, ngươi sẽ liền điên đầu với bọn hắn, mà dù có giết hết, cũng tới bọn khác, như là giòi trong xương vậy, rất khó lấy bọn chúng ra. Cho nên đa số đệ tử gia tộc lớn có thiên phú tốt đều trang bức cho mình cái thân phận điệu thấp, Tuyết Linh Nhi thì khỏi nói, nàng có ở sau cao thủ bảo vệ, nên không cần lo lắng về tính mạng, với lại nàng mặc dù thiên phú tốt, nhưng cũng không đến nổi để những người kia ghé mắt đến.
“Tíc Tíc Tíc, thông báo phi thuyền đã đến bến, có thể rời đi…”
Nghe được thuyền đã cập bến, Minh Hạo cùng Tuyết Linh Nhi sóng vai mà bước ra khỏi tàu.
Ánh sáng mặt trời chiếu vào mắt, làm mắt hắn nheo lại thành một đoàn. Ở 10 ngày này trong thuyền không tiếp xúc với ánh mặt trời, còn chưa thích ứng với ánh sáng hiện tại.
Nhìn hoàn cảnh xung quanh, nơi này là bến cảng rất lớn, cứ mõi phút là 60-100 chiếc phi thuyền từ các nơi, các chủng tộc khác nhau đổ về nơi này, cho nên khu này rất sầm uất, có thể nói là rồng rắn lẫn lộn, tốt xấu đều có.
“Đi thôi Tuyết Nhi” Một cụ già mái tóc trắng áo bào tiến lên nói, hắn tên là Tuyết Phu coi như là trưởng lão của Tuyết Tộc, hắn nhiệm vụ là hộ tống con em gia tộc đến đây đăng ký báo danh nhập học.
Tuyết Linh Nhi nghe vậy gật đầu lạnh nhạt đáp:”Vâng trưởng lão”, sau đó tự nhiên nắm tay Minh Hạo dẫn đi.
Tuyết Phu thấy vậy thì hừ lạnh, một đứa bé miệng còn hôi sữa, không biết gia chủ nghĩ gì, lại hứa hôn với tên nhóc 6 tuổi nít ranh này, mà tên nhóc lại không biết cho nhà hắn tiểu thư ăn thuốc gì, làm ngày nào nàng cũng mê muội đi bên cạnh hắn một bước không rời, nếu có cơ hội, phải dạy dỗ lại hắn, cho hắn biết thân biết phận mình mới được, để hắn biết điều mà tránh xa ra tiểu thư nhà hắn.
Tuyết Phu không biết chuyện Minh Hạo là thiếu chủ Kim gia siêu cấp cổ lão gia tộc, nếu hắn biết, cho dù cho hắn 1000 cái lá gan cũng không dám nghĩ thế.
Chuyện Minh Hạo thân phận, lẫn thiên phú được Liên Minh Nhân Loại liệt vào cấp SSSS, loại cơ mật phong tỏa cao cấp nhất. Cho nên hiện giờ rất ít người biết, chỉ có những người thế gia lớn như cổ lão gia tộc hoặc siêu cấp cổ lão gia tộc cùng với những người thân phận cao trong gia tộc, gia chủ hoặc lão tổ mới có quyền biết được, có thể nói là người biết chuyện này chỉ đếm trên đầu ngón tay, còn lại thân phận thấp như trưởng lão trong gia tộc thì chưa có quyền biết chuyện cơ mật này.
Một đường Tuyết Phu dẫn đi, Minh Hạo vừa đi vừa nhìn đông tây, hắn mấy năm nay rất ít ra ngoài, trừ lúc ở trái đất đi đến quân doanh mượn thuyền, nhưng chỉ là ngồi xe nên rất ngắn ngủi, chưa cảm nhận được gì.
Hiện tại có cơ hội vừa đi vừa ngắm, sao không nhìn? Còn bị người nhìn vào khác cho là nhà quê thi hắn mặc kệ, hắn làm như coi như không thấy, hết nhìn sang trái lại nhìn sang phải.
Tuyết Phu đi ở phía trước liếc nhìn ở sau thấy cảnh này, trong mắt lộ ra nộng đậm khinh thường, trong lòng càng là khẳng định Minh Hạo chỉ là đứa nhà quê loại tiểu thế gia mới đi lên thành thị cấp 7 mà thôi.
Mà đi bên cạnh Tuyết Linh Nhi không quan tâm những thứ đó, nàng chỉ muốn nắm tay, sóng vai đi với Minh Hạo là thỏa mãn rồi.
Những người kia đi qua khi thấy Tuyết Linh Nhi không những khí chất lạnh lùng, lại là da hồng răng trắng, mái tóc dài, eo thon, còn có tản ra mùi vị quyến rũ thành thục, mọi người đều bị nàng hấp dẫn đến.
Bọn người qua đường khi nhìn thấy nàng khuynh thành khuynh mỹ cười, bọn hắn cả người đều ngớ ngẩn đứng tại chỗ nhìn nàng chằm chằm.
Thậm chí những người đang tập trung làm việc, khi thấy nàng đi qua đều riêng phần mình buông tay công việc ra, mà tập trung nhìn nàng.
Còn nhóm công tử ca thì trong mắt hiện lên tia tham lam, đôi mắt nóng rực mà chằm chằm Tuyết Linh Nhi, nhất là đôi song phong cùng cặp mông lắc lư qua lại, làm bọn hắn chảy nước miếng không ngừng, trong lòng tham muốn cướp nàng về, sau đó lại là ***. Nhưng khi thấy đoàn người Tuyết Tộc khí tràng, nhất là Tuyết Phu có đẳng cấp tu vi ít nhất là Vương Giả sơ kỳ, liền biết nàng thuộc đại gia tộc hoặc là siêu cấp gia tộc con em,những loại vậy đều rất khó nhai, cho nên bọn hắn chỉ đành thở dài, buông bỏ ý định theo đuổi nàng.
Mà bên cạnh Minh Hạo nắm tay với Tuyết Linh Nhi bị bọn hắn là bỏ qua, vì tưởng rằng Minh Hạo là ‘em trai’ cho nên nắm tay dắt theo là chuyện bình thường.
Minh Hạo hiện tại chỉ cao có 1m62, mà Tuyết Linh Nhi lại là cao hơn 1m85, nhìn rõ ràng chiều cao chênh lệch giữa hai người rất lớn, cho nên bọn hắn hiểu làm cũng là bình thường.
Minh Hạo thấy từng người ánh mắt đắm đuối nhìn vợ mình, trong lòng cũng rất bực bội, nhưng là không thể ra tay a, dù sao hắn cũng không rãnh háng vì nhìn một cái là giết một người, mà ở đây hơn 1000 người nhìn chẳng lẽ hắn hãnh háng đến nổi đi giết từng cái một sao? Cho dù giết hết bọn hắn nhưng là lại kéo phía sau một đống phiền phức…
Cho nên đành lựa chọn không nhìn thấy gì. Chỉ cần không có người xúc phạm, hoặc sỉ nhục tới Linh Nhi là được.
Sau 30 phút, cả đoàn đi đến cảnh cổng khổng lồ, phía trên có tấm bảng phía trên có nét chữ rồng bay phượng múa: Học Viện Bắc Đẩu.
Trên bảng từng chữ tản ra năng lượng mạnh mẽ mà thần bí vô cùng.
Làm Minh Hạo nhìn vào trong lòng hắn vô cùng chấn động, đây không phải là chữ viết thông thường, mà là chữ viết của một vị cường giả truyền kỳ trong truyền thuyết tự mình viết lên bảng.
Hắn ở nhà thường đọc thư tịch, sách cổ, trên đó có ghi lại chữ viết của các bậc lão tổ tông cấp bậc Truyền Kỳ, nên Minh Hạo rất dễ nhận ra được chúng.
Trước cổng có hai người đứng canh gác, bọn hắn khi tràng rất mạnh, Minh Hạo tò mò click tra xét:
Tên: Canh Gác Cổng (A)
Chiến lực: Vương giả sơ kỳ
Tên: Canh Gác Cổng (B)
Chiến lực: Vương giả sơ kỳ
Nhìn hai người chiến lực đều cấp Vương Giả sơ kỳ, Minh Hạo trong lòng chấn động, không nghĩ đến chỉ canh cổng mà đã phái Vương Giả sơ kỳ rồi, trong lòng tò mò, không biết canh cổng ở gia tộc mình thế nào nhỉ.
Đáng tiếc lúc đó hệ thống chưa có chức năng tra xét, nên hắn không biết được chiến lực bọn họ.
Hai người canh cổng thấy đoàn người Tuyết Phu đi vào lập tức chặn lại, một người trong đó hỏi:”Có giấy thông hành không?”
Tuyết Phu vẻ mặt bình tĩnh gật đầu đáp:”Có” sau đó từ trong ngực móc ra tờ giấy màu vàng đưa cho hai tên cổng vệ xem.
“Được, các ngươi có thể đi vào, chú ý, không được tranh đấu ở nơi này, kẻ nào không tuân thủ quy định lập tức bị đuổi ra ngoài, vĩnh viễn không cho bước vào nơi đây.” Một vị thủ vệ sau khi vài lần kiểm tra, không thấy có vấn đề gì, lập tức nhường đường, cho đám người đi vào, cuối cùng còn kèm theo lời dặn dò các quy định học viện.
Tuyết Phu gật đầu, nhàn nhạt đáp:”Đã hiểu, chúng ta sẽ tuân thủ theo quy định học viện.”
Sau đó dẫn đầu đoàn người bước vào trong …
*(còn tiếp)*
….