Siêu Mẫu Hàng Đầu

Chương 194: Chương 194




Tuy đã có không ít kinh nghiệm trình diễn, lúc trước cũng từng đeo trang sức của dr trình diễn, nhưng cũng chỉ là trình diễn hoàn toàn không thể so bì với bộ sưu tập lớn theo quý này được. Lâm lam vẫn có chút căng thẳng.

Bởi vì trình diễn chủ yếu là trang sức, cho nên trang phục tương đối giản dị, làm nền cho trang sức là chính, nhưng cũng càng tôn lên vẻ đẹp cơ thể.

Trải qua một thời gian được Coco chỉ dạy, thân hình của Lâm Lam đã tương đối hoàn mỹ, thay chiếc váy trắng thiết kế đơn giản, làn da mềm mượt nõn nà nổi bật dưới ánh đèn, giống như vật thể phát sáng khiến người ta không kiềm lòng được đều hướng ánh mắt về phía cô. Đợi đeo sợi dây chuyền quý giá lên, cả người càng thêm lấp lánh.

Tăng Tuyết liếm môi, ngây ra nhìn Lâm Lam, “tiểu Lam yêu quý, có thể thơm một cái không?”

“Đừng làm tôi buồn nôn chứ, tôi không có cong đâu (ý là không phải đồng tính). Lâm Lam mỉa mai rồi lùi lại.

Tăng Tuyết mặt ấm ức, “Nhưng cô lại đánh cắp trái tim tôi rồi.”

“tôi không chịu trách nhiệm.” Lâm Lam cười.

“Đồ vô lương tâm.” Lần này đổi lại là Tăng Tuyết trách móc Lâm Lam.

Hai người đùa giỡn xong thì khán giả cũng lần lượt tiến vào, có không ít ngôi sao thời trang chủ biên cũng tới đây. Dr tuy không phải là thương hiệu lớn trên thế giới, nhưng cũng rất nổi tiếng ở trong nước.

Lâm Lam chuẩn bị xong, hậu trường đông người nhưng không loạn, mỗi người đều có một nhiệm vụ riêng. Cố Nguyệt bưới tới dặn dò Lâm Lam, “Hôm nay tổng tài và tổng giám thiết kế dr cũng có mặt, có thể giành được quyền đại diện hay không tùy thuộc vào biểu hiện của cô.”

“vâng.” Lâm Lam vâng một tiếng, trong lòng lại rất rõ biểu hiện trong buổi trình diễn này rất quan trọng, nhưng quyền quyết định cuối cùng còn do sở thích của tổng tài và tổng giám thiết kế dr nữa.

Tăng Tuyết đứng ở một bên cổ vũ Lâm Lam cố lên, một bên là Vu Giai đang quan sát, Tuyết Ly trợ lý của cô coi thường nói, “Chẳng qua được nhờ uy của công chúa Saya, liền nghĩ rằng bản thân thật sự thành người mẫu nổi tiếng rồi.”

Đối phương nói âm thanh không lớn, nhưng đủ để Lâm Lam và Tăng Tuyết nghe được.

Tăng Tuyết phút chốc thay đổi sắc mặt, muốn tiến lên trước liền bị Lâm Lam giữ lại, “Cô ta nói đúng, chính xác là tôi không phải là người mẫu nổi tiếng gì cả.”

“tiểu Lam...” Tăng Tuyết không thích Lâm Lam ấm ức như vậy.

Nhưng Lâm Lam không thấy ấm ức gì cả, so với những người mẫu giàu kinh nghiệm sân khấu, nền tảng thị trường ổn định, thì cô chỉ là người mới may mắn mà thôi.

“Không sao.” Lâm Lam vỗ vỗ tay của Tăng Tuyết, bên kia Cố Nguyệt đã bắt đầu sắp xếp người mẫu lần lượt lên sàn diễn.

Rất nhanh thì tới lượt Lâm Lam, cô đeo chiếc vòng cổ toát lên vẻ sang trọng quý phái, đằng trước là một cô người mẫu duy trì khoảng cách 1m trở lại, bước đi nhịp nhàng theo tiếng nhạc.

Diễn viên chính hôm nay là trang sức, tất cả người mẫu đều phải cố gắng thể hiện phô bày trang sức trên người, đồng thời không được làm mất đi cảm giác tồn tại của chính các người mẫu.

Bởi vì trình diễn trang sức là dây chuyền nên Lâm Lam váy trắng cổ chữ v, bởi vì chủ đề đầu tiên là tình đầu, cho nên trong ánh mắt dịu dàng mang chút ngại ngùng, bước đi nhẹ nhàng thanh thoát, sợi dây chuyền hòa quện với cảm xúc của thiếu nữ.

Diêm Quân Lệnh không biết đã ngồi xuống từ khi nào, chỉ là lần này anh không ngồi trong góc, mà ngồi giữa tổng tài dr và công chúa Saya.

Tổng giám thiết kế mà Cố Nguyệt nói ngồi bên cạnh 3 người này, cung kính giảng giải chủ đề của ngày hôm nay. Ông ta xem qua tin tức và hình ảnh của công chúa Saya, tự nhiên sẽ biết vị công chúa nhân từ này, nhưng đối với vị đàn ông khí chất hơn người này thì không có chút khái niệm gì, giống như họ là tổng tài lạnh lùng cao ngạo, hôm nay bất thường tới xem vậy.

Khiến cho tổng giám thiết kế có chút không hình dung ra càng thêm phần thấp thỏm, đối với Diêm Quân Lệnh càng cung kính bội phần, thỉnh thoảng nghe thấy công chúa Saya gọi người đàn ông là Diêm, lại nghe thấy tổng tài dường như có gọi là Diêm tổng.

Vị tổng giám thiết kế này đầu óc lặng đi, đột nhiên liên tưởng tới ông chủ đứng đầu giới giải trí, tổng tài Đỉnh Thành Diêm Quân Lệnh. Giật mình không thể tin được nhìn người trước mặt đẹp hơn cả siêu mẫu, khí chất đàn ông mạnh mẽ hơn cả Tô Mộ Bạch, kích động tới mức tay run lẩy bẩy.

Đời này của anh ta cũng có thể ngồi cạnh Diêm tổng Diêm Quân Lệnh, thật sự cảm động lòng người.

“Cô người mẫu kia khá đấy.” Đúng lúc tổng giám thiết kế muốn khoa chân múa tay, thì Diêm Quân Lệnh chỉ nữ người mẫu mặc váy trắng, mang trên người sản phẩm thiết kế của anh ta, bất giác nhìn qua, phát hiện quả nhiên như vậy. Đối phương không giống người mẫu bình thường chỉ đơn thuần là trình diễn trang sức, mà là hoàn toàn hiểu ý nghĩa của thiết kế, đưa vào cảm xúc mà trang sức muốn truyền đạt tới mọi người, cảm nhận sân khấu cũng rất tuyệt vời.

“Năng lực làm chủ sân khấu của cô Lâm rất xuất sắc.” Trong lúc tổng giám thiết kế đang suy nghĩ có nên nịnh bợ không, thì công chúa Saya mở lời trước, đúng là có quen biết cô người mẫu này.

Đừng nói là vị tổng giám thiết kế này, đến ngay cả tổng tài dr cũng nhìn hướng về Lâm Lam.

Lâm Lam trên sàn diễn tuy trang điểm cơ bản giống với mọi người, nhưng làn ra trắng sáng, khiến cô vô cùng nổi bật, bước đi vững chắc, khống chế tiết tấu nhịp nhàng.

Tiếp theo là vòng thứ 3, biểu hiện của Lâm Lam ổn định, không hề kém so với Đỗ Tịch người có thứ hạng cao nhất trên sàn diễn. Thậm chí Vu Giai cũng có chút kém hơn, vòng thứ 3 sắc mặt đã rất khó coi rồi.

Đợi tới vòng thứ 4, tuy vẫn là trình diễn trang sức, nhưng mọi người ngầm cảm nhận được mỗi người đều đang đọ sức với nhau. Thậm chí Lâm Lam và Đỗ Tịch luôn duy trì cảm giác ban đầu, không hề vì chút phiền muộn này mà ảnh hưởng tới bước đi. ngược lại vì vậy càng thêm đặc biệt.

Vu Giai có chút bực bội, cô ta có thể hạ mình so sánh với Đỗ Tịch, dù sao vị trí của Đỗ Tịch là diễn chính, nhưng Lâm Lam thì không như vậy, là một trong những người mẫu lớn trong nước, bị một người mẫu nhỏ vừa mới nổi so bì, nếu như mấy lần trước ở buổi trình diễn sưu tập của công chúa Saya, cô ta có thể dùng trang phục để che giấu, vậy thì hôm nay sàn diễn này sự khác biệt về trang điểm và phục trang rất nhỏ, nguyên nhân để so sánh chỉ có thể là thực lực.

Đây đối với Vu Giai mà nói đúng là một sự sỉ nhục.

Âm nhạc tiếp tục, lập tức tới vòng thứ 5, chủ đề cuối cùng này là vĩnh hằng.

Tình yêu vĩnh hằng là điều mà mỗi người theo đuổi cả đời, nhưng người có thể thật sự có được chỉ có trong tiểu thuyết ái tình và những tác phẩm kinh điển, người đời không có vĩnh hằng, cho nên mới đem tình cảm gửi gắm vào đồ vật. Ví dụ như trang sức.

Lâm lam nhìn chiếc nhẫn kim cương trên tay, giấu trong lòng những khát vọng mãnh liệt, thong thả đi lên sàn diễn.

Dư Giai đưa ánh mắt uy hiếp người mẫu phía sau Lâm Lam, nhận được đáp án chính xác liền nhếch mép cười đắc ý, lại nhìn Lâm Lam với ánh mắt khinh thường.

Tăng Tuyết nhìn Lâm Lam đi lên, quay lại vừa hay bắt gặp ánh mắt của Vu Giai, trong lòng thấp thỏm không yên, đúng lúc Lâm Lam sắp tiến vào tầm nhìn của khán giả liền xông lên thì thầm bên tai Lâm Lam, “Cẩn thận Dư Giai.”

“ừm.” Lâm Lam ừm một tiếng, người vừa khéo bước vào tia sáng của đèn chiếu, đẹp tựa tiên nữa giáng trần.

Người mẫu đi đằng sau Lâm Lam rõ ràng bước nhanh hơn, nhưng rất nhanh điều chỉnh xong, khoảng cách với Lâm Lam so với mấy vòng trước gần hơn nhiều.

Nhưng bước theo nhịp của tiếng nhạc, cộng thêm sự ồn ào của hooij trường, đừng nói nhân viên ekip, ngay cả Cố Nguyệt phụ trách lần này cũng không chú ý tới.

Vòng cuối cùng là nhẫn kim cương, Lâm Lam đã thay trang phục, nhưng vẫn nổi bật. Đúng lúc cô bước tới một bên biểu diện chiếc nhẫn, lúc quay người lại, không ngờ đúng lúc này cô người mẫu mà khoảng cách vốn cách cô ít nhất 1m đang ở đằng sau, Lâm Lam có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh phản ứng kịp thời muốn từ một bên đi qua. Không ngờ chân của đối phương trượt một cái, liền nhào về phía cô, “Đừn...”

Người mẫu kia kêu la thất thanh, làm cho Lâm Lam sợ hãi đứng im, khi phản ứng lại thì muốn tránh, không ngờ đối phương lại ôm chặt cô, tiếp theo đẩy cô, Lâm Lam đi giày cao gót không đứng vững liền ngã xuống bên dưới khán đài.

“Á... cứu mạng...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.