Siêu Mẫu Hàng Đầu

Chương 224: Chương 224




Lâm Lam gia nhập giải trí Tân trí, ký hợp đồng trang sức dr, tháng 12 này có ý nghĩa với Lâm Lam, cuối cùng cô cũng có thể cất cánh bay cao rồi, quay xong quảng cáo của dr, lại dưới sự sắp xếp của Tần Sâm tham gia không ít show diễn hot ở trong nước, đến trung tuần tháng 12 quảng cáo của dr đã xong, được phát sóng trên khắp đài truyền hình lớn, được dán pano áp phích ở trạm tàu điện ngầm, độ nổi tiếng của Lâm Lam mới thật sự vang xa.

Chỉ là độ nổi tiếng được nâng cao cũng không đổi lại cho Lâm Lam một môi trường cạnh tranh lành mạnh, Tần Sâm long trọng mời cô gia nhập, nhưng trước đó không ít báo chí đưa tin Lâm Lam bị Bành Ngọc từ chối. Cho nên hành động lần này của Tần Sâm như tát vào mặt Bành Ngọc vậy, Khúc Khải cũng không khá hơn là mấy, vốn dĩ quyền đại diện trang sức dr thuộc về Đỗ Tịch, nhưng giữa chừng chưa thông qua ý kiến của anh ta, Tần Sâm lại thay Đỗ Tịch đẩy Lâm Lam lên.

Lần giương oai này, Bành Ngọc và Khúc Khải bởi vì hoàn toàn không có chuẩn bị, coi như chịu thua rồi.

Nhưng sau đó Bành Ngọc và Khúc Khải không những không kiểm điểm lại tác phong làm việc của mình, còn thêm hà khắc với việc huấn luyện Lâm Lam, đặc biệt là chỉ trích Lâm Lam.

Vu Giai là một tay Bành Ngọc lăng xê, hiểu một chút về con người của Lâm Lam, cũng đem nguyên nhân Vu Giai bị vùi dập đổ hết tội lên đầu Lâm Lam. Thêm nữa lần này đều do Tần Sâm một tay sắp xếp, Lâm Lam trở thành cái gai trong mắt của hai quản lý cấp cao của công ty.

Luyện tập xong trán của Lâm Lam mồ hôi lấm tấm, Tăng Tuyết đau lòng đưa khăn cho cô lau mồ hôi, “tiểu Lam, cô như vậy cso chịu nổi không? Tôi cảm thấy cô ta đang nhắm vào cô đấy.”

“vẫn cầm cự được.” Hôm nay Lâm Lam chưa có lịch diễn, liền bị thông báo tập luyện, từ 7 giờ sáng tới 7 giờ tối, giữa chừng được ăn bữa trưa nhưng là cơm canh đạm bạc. Bành Ngọc lấy lý do đẹp đẽ là để chuẩn bị cho Lâm Lam tham gia lễ tổng kết trao giải cuối năm vào tuần sau.

Nhưng tần suất tập luyện như vậy vốn dĩ là đang hành hạ người ta.

Uống ngụm nước xong, Lâm Lam lấy quàn áo của mình chuẩn bị về, thì nhìn thấy Vu Giai từ ngoài đi vào.

Đã lâu không gặp, Vu Giai so với trước đây tiều tụy đi nhiều nhưng khí thế vẫn như cũ.

“Cô thật có bản lĩnh.” Vu Giai nhìn Lâm Lam toàn thân mồ hôi nhễ nhại, nói lời khó hiểu.

Lâm Lam lau mồ hôi trên trán, “Cảm ơn đã khen.”

Ý tốt ý xấu, Lâm Lam đều coi thành lời hay để trả lời.

Vu Giai bực bội, trực tiếp chắn trước mặt Lâm Lam, “Cô có biết cô hại Trương Việt thê thảm như thế nào, hại tôi thê thảm như thế nào không!”

“Không biết.” Lâm Lam dừng bước nhìn Vu Giai, trả lời vô cùng chân thành, cô trước giờ không cảm thấy bản thân cô đã hại Trương Việt và Vu Giai. Tự làm tự chịu, còn có thể trách ai?

“Cô...” Vu Giai không ngờ Lâm Lam mặt dày bỉ ổi như vậy, “Nếu như không phải cô, trợ lý Lý sao lại ra tay đối phó Trương việt, lại làm sao liên lụy tới tôi, còn nói không phải cô? cô có tin tôi công khai quan hệ giữa cô và Lý Húc ra trước công chúng không?”

Lâm Lam hít một hơi thật sâu, “Là tôi khiến Trương Việt hút ma túy? Là tôi khiến anh đi mua dâm? Hay là tôi ghi lại những thứ này của anh ta? Vu Giai, nếu như cô thật lòng muốn tốt cho anh họ của cô, vậy thì để anh ta cai nghiện cho tốt, lần sau có chơi thì cũng nên chú ý một chút.”

Lâm Lam của ngày hôm nay đã không còn là tiểu Lâm Lam dễ bị người khác tùy ý ăn hiếp ngày trước nữa rồi, cũng biết làm sao nắm được điểm yếu của người bên cạnh rồi.

“Lâm Lam cô...”

“Nghĩ nhiều cho bản thân một chút đi, còn nữa rốt cuộc là ai khiến cô liên lụy tới bước này, còn nữa cô và Trương Việt không giống nhauu, cô vẫn còn cơ hội.” Lâm Lam nói xong cũng không cho Vu Giai có cơ hội nói tiếp, liền cùng Tăng tuyết mau chong rời đi.

Vu Giai uất ức tức giận mắt đỏ ngầu, Bành Ngọc từ chỗ tối bước ra, nhẹ nhàng vỗ vào vai Vu Giai, “Cô ta có một câu nói không sai, nếu như cô đồng ý, cô vẫn còn cơ hội.”

“thật không? Nhưng tôi rất ghét Lâm Lam, rõ ràng là cô ta đẩy anh họ xuống bùn, lại ra vẻ cao thượng, tôi không cam tâm.” Vu Giai giận dữ nói.

“tôi cũng không thích cô ta, nhưng mà muốn kéo cô ta xuống cũng không khó. Tần Sâm muốn dùng cô ta để thị uy tôi, muốn đưa cô ta thành thương hiệu của giải trí Tân Trí, cũng phải coi xem tôi có đồng ý hay không.” Bành Ngọc với khuôn mặt của người phụ nữ mạnh mẽ tràn đầy sự tức giận, nhưng hoàn toàn không giống với sự tức giận của Vu Giai.

“Nghe nói cô ta muốn tham gia bình chọn trao giải người mẫu của năm, xác xuất giành giải rất cao.” Vu Giai nghĩ tới đay nhỏ giọng nhắc nhở Bành Ngọc.

“tôi biết, Tần Sâm bên đó đã sắp xếp rồi, nhưng như vậy thì đã sao?” Bành Ngọc thì thầm, nháy mắt rời khỏi phòng tập. Cô ta nghe nói Thịnh Thiên bên đó có thứ hay của Lâm Lam. Xem ra phải đi coi xem sao.

Lâm Lam rời khỏi phòng tập., vừa bước vào thang máy thì nhìn thấy Tần Sâm chuẩn bị nghỉ, hết sức ngạc nhiên nói, “Tần tổng”

Nhìn Lâm Lam trên trán vẫn còn mồ hôi, Tần Sâm thấy có lỗi, nói. “Dạo này vất vả rồi.”

“Tần tổng khách sáo rồi, đây là công việc của tôi.” Lâm Lam dường như không thấy vất vả khi bị Bành Ngọc gây khó dễ, nếu như thật sự phải diễn tuần lễ thời trang, thì yêu cầu thể lực rất nghiêm khắc, bình thường cuờng độ tập luyện của cô cũng không ít, vẫn chịu được.

“vậy thì tốt, cuối tuần là lễ trao giải người mẫu của năm rồi, phải cố lên!” Tần Sâm mỉm cười nói, lúc này thang máy cũng mở rồi, Tần Sâm chỉ xe của mình, “Nếu không ngại, cùng nhau ăn cơm trưa nhé?”

“E là không thể rồi.” Lâm Lam vừa hay nhìn thấy chiếc Polo của mình, nắm tay Tăng Tuyết rất xin lỗi từ chối Tần Sâm.

Tần Sâm nhìn người đàn ông lái xe, “Anh ta là?”

“tài xế.” Lâm Lam nhìn Vương Đại có chút ngượng nghịu trả lời.

Tần Sâm nhún vai, ánh mắt nhìn vào đôi tay nắm lấy nhau của Lâm Lam và Tăng Tuyết, “very cool.”

Lâm Lam nhìn Vương Đại, nhưng không nhìn ra Vương Đại ngầu chỗ nào, nhưng mà lúc đánh nhau thì rất lợi hại. Lần trước cô từ lễ kỷ niệm thường niên của giải trí Tân Trí đi về, bị đám phóng viên vây quanh suýt chút nữa thì xảy ra chuyện, may mà động tác của Vương Đại nhanh nhạy đã giải vây cho cô.

Nghĩ đi nghĩ lại. Lâm Lam phỏng đoán từ cool ngầu mà Tần Sâm nói, đúng là chỉ sự việc lần trước đó.

Tạm biệt Tần Sâm, Lâm Lam vừa bước lại gần tiểu hồng thì cảm thấy không gian trong xe có chút kỳ lạ, mở cửa xe đang định nói chuyện, một cánh tay đưa ra kéo Lâm Lam vào bên trong.

Lâm Lam định hét lên, nhưng miệng lại bị bịt lại. Diêm Quân Lệnh tay ôm lấy eo cô, che miệng cô lại, người đàn ông này mỗi khi xuất hiện đều không thể bình thường chút được sao?”

“Suỵt.”

“Diêm Quân Lệnh anh làm gì vậy.?” Lâm Lam vừa được bỏ tay ra khỏi miệng liên chất vấn.

“vừa rồi thì dịu dàng e lệ với đàn ông khác, với anh thì lại cau có lạnh lùng, em đừng có quên anh mới là chồng của em?” bị Lâm Lam quát như vậy, Diêm Quân Lệnh thấn vô cùng ấm ức, đặc biệt là vừa nãy anh rõ ràng nhìn thấy bánh bao nhỏ cười với Tần Sâm, nhưng giờ lại hung dữ với anh như vậy.

“Anh vẫn biết là chồng của em sao?” vừa nhắc đến đây Lâm Lam liền tức giận, tuy cô rất nghiêm túc nói với bản thân phải tin tưởng người đàn ông này, nhưng tin tưởng là một chuyện, bị lạnh nhạt bỏ bê lại là chuyện khác.

Hiện giờ công chúa Saya đã về nước rồi, người đàn ông này vẫn chưa có ý đón cô về nhà, chẳng lẽ muốn cô tự mở miệng trước?

Nghĩ lại Lâm Lam thấy cay đắng quá.

“Đương nhiên biết.” Diêm Quân Lệnh ôm chặt Lâm Lam vào lòng mình, gần đây anh bận làm hạng mục phim ảnh của thành phố, thêm việc đi tìm chứng cứ Trương Lộ bị giết, thuận tiện còn bắt đám người đụng chạm anh và Lý Húc, cho nên bận tối mắt tối mũi.

Quan trọng nhất là anh đang trải đường sẵn cho cô hái nhỏ, nếu như thuận lợi năm sau cô bé sẽ đi paris. Đối với giải trí Tân Trí, Diêm Quân Lệnh vẫn không tin tưởng lắm, có chút chuyện anh phải tự làm, còn nữa chính là nguồn ghép thận của Lâm Phúc Sinh có chút hy vọng, bên Hàn Hinh Nhi vẫn chưa từ bỏ.

Khi Lâm Lam vất vả bon chen thì Diêm Quân Lệnh cũng không rảnh rỗi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.