Siêu Mẫu Hàng Đầu

Chương 356: Chương 356




Trường quay phát sóng trở nên gượng gạo một cách khác thường.

Lâm Lam siết thẻ câu hỏi trong tay, nhìn về phía khán giả mỉm cười: “Nếu như ngủ với chồng mà có được vị trí siêu mẫu vậy tôi sẽ làm như thế. Tôi trước giờ chưa từng phủ định những gì mà chồng tôi mang đến cho tôi, chỉ có điều so với danh lợi, tôi càng cảm kích hơn tình yêu vô điều kiện mà anh ấy dành cho tôi.”

Ồ!

Toàn bộ khán giả ở đó và cư dân mạng đang xem kịch hay đều ồ cả lên.

Có không ít sao nữ và diễn viên nữ dựa vào bạn trai để được thăng tiến, nhưng sau khi thành danh lại hết sức phủ nhận chuyện bạn trai mang đến cho họ tất cả, nhiều lần muốn tự tạo ra vỏ bọc cho người khác thấy hình ảnh tự lập của bản thân, rất ít người thừa nhận họ nhờ vào ai mới có thể được như ngày hôm nay.

Lâm Lam thẳng thắn thừa nhận việc bản thân dựa dẫm vào chồng có thể coi là trường hợp đầu tiên.

“Được rồi, chương trình trực tiếp ngày hôm nay xin được kết thúc tại đây...”

Tiếng vỗ tay vang lên, người dẫn chương trình nhân cơ hội nói lời kết thúc chương trình, máy quay cũng chuyển sang cảnh quay bên lề đã được ghi hình trước đó.

Cắt!

Máy quay tắt, khán giả trong trường quay vừa rời khỏi, người dẫn chương trình đã ném thẻ chữ lên bàn “Đùng” một tiếng khiến người đang ở trường quay sợ phát khiếp.

“Người chỉ đạo phát sóng đâu rồi? Ai chọn câu hỏi thế? chương trình phát sóng trực tiếp của chúng ta là chương trình trò truyện chuyên nghiệp, đây đều là câu hỏi gì? Các người sao không hỏi tôi lên giường rồi mới có mặt ở đây luôn đi?”

Là một người dẫn chương trình từng trải, Từ Tịnh nắm được rất rõ chương trình của chính mình, cho dù là những câu hỏi nóng, cũng phải ở trong phạm vi có thể chấp nhận được, chứ không phải hạ thấp hay sỉ nhục nghệ sĩ như vậy, cứ như này thì ai còn dám đến tham gia chương trình của cô ấy nữa?

Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Lam nhìn qua, nhưng không thấy được sự giả dối của đối phương. Cô nhẹ nhàng nói: “Chị Tịnh, anh ta có thể là do vô tình thôi.”

“Vô ý? Ha ha.” Từ Tịnh cười lạnh, nhìn về phía đạo diễn đã từng làm việc với mình trong thời gian dài: “Buôn chuyện giỏi như vậy chi bằng đi làm bọn chó săn, tránh phải ở chỗ tôi lãng phí tài năng.”

“Chị Tịnh... em sai rồi, đừng sa thải em...” Người chỉ đạo phát sóng nhận ra được lỗi lầm nghiêm trọng của mình thì cũng đã muộn rồi.

Lúc này Trần Văn từ một trường quay khác bước đến nhìn thấy cảnh tượng này, cảm thấy có chút kỳ lạ: “Xảy ra chuyện gì sao?”

Người chỉ đạo sản xuất nhìn Trần Văn rồi lại đưa ánh mắt lên người Bành Ngọc ở bên cạnh Trần Văn, cuối cùng lại cúi gằm xuống.

Động tác của đối phương rất nhanh, người ở trường quay đều nhìn cả vào Trần Văn, hoàn toàn không nhìn thấy cử chỉ của đạo diễn.

“Đại siêu mẫu Trần ghé thăm, đúng là khách quý đến chơi nhà mà.”

Lời nói của Từ Tịnh mang theo sự khen ngợi, nhưng giọng điệu lại đầy lạnh nhạt.

Chuyện của giới người mẫu cô ấy không muốn xen vào, nhưng nay lại đến tận địa bàn của cô để làm loạn, còn lợi dụng người của cô thì thật vô nhân đạo.”

“Tôi cũng chỉ ghé qua thôi.”

“Vậy thật trùng hợp.” Lời nói của Từ Tịnh mang theo sự mỉa mai, nhìn về phía đạo diễn của mình: “Mau đi thu dọn đồ đạc rồi tìm chủ nhân của anh đi, chỗ chúng tôi nhỏ bé không dung nạp được đại thần như anh.”

“Chị Tịnh...”

Lâm Lam cũng không thể ngờ rằng ở đây lại có thể chạm mặt Trần Văn, từ sau lần chụp hình bìa tạp chí ba người kết thúc, Lâm Lam đã không gặp Trần Văn trong một khoảng thời gian.

Có điều tạp trí bán chạy, khiến cho chủ đề quan hệ của ba người họ trở nên hot hơn nhiều, đồng thời làm giảm bớt những câu nói Lâm Lam không bằng Đỗ Tịch và Trần Văn, cũng coi như giúp Lâm Lam lật ngược tình thế một cách ngoạn mục.

“Đúng là con hồ ly tinh, đi đâu cũng chạm mặt cô ta.” Đúng lúc Từ Tịnh chuẩn bị xin lỗi Lâm Lam một lần nữa, Bành Ngọc thầm thì, âm thanh không to, nhưng người trong trường quay đều nghe thấy cả.

Trần Văn liếc mắt lạnh lùng cảnh cáo, nhìn hướng về Lâm Lam nói lời xin lỗi: “Tiểu Lam, chị Ngọc có lẽ có chút hiểu lầm với em, em đừng để bụng.”

“Em chỉ xem như chị Ngọc khen em đẹp, suy cho cùng không phải ai cũng có tư cách làm hồ ly tinh.” Lâm Lam cười cười, khi nói cố tình đưa mắt nhìn vào mặt của Bành Ngọc.

“Cô...”

“Nếu chị đã không còn chuyện gì nữa, vậy em xin đi trước.” Lâm Lam không đợi Bành Ngọc nói hết, thẳng thừng ngắt lời.

“Cô đứng lại, cướp bạn trai của Văn Văn, lại còn gian díu với chủ tịch Đồng, Lâm Lam sao cô lại có thể hèn hạ như vậy?” Sự căm ghét của Bành Ngọc đối với Lâm Lam không phải trong ngày một ngày hai, chính vì Lâm Lam nên cô ta trở thành món đồ chơi của Lỗ Trấn Hải, bây giờ đối phương còn muốn cô đưa Trần Văn về Thành Thiên, tất cả những điều này đều tại Lâm Lam.

“Chị Trần, khuyên chị một câu, chó điên mà giữ bên người có thể cắn người khác, cũng có thể cắn cả chủ nhân.” Lâm Lam không thèm để ý đến Bành Ngọc mà cứ vậy nói với Trần Văn.

Khi Bành Ngọc nói ra những lời này sắc mặt của Trần Văn đã rất khó coi, cô ta không nhận ra đây là Bành Ngọc mà mình từng biết, quả thật ngu ngốc đến hết cách.

“Cảm ơn.” Sắc mặt Trần Văn khó coi, cô ta bỏ lại cho Lâm Lam một câu cảm ơn, sau đó liền quay người bỏ đi.

Bành Ngọc chợt nóng giận, giơ tay định đánh Lâm Lam: “Cô cái đồ khiêu khích để ly gián...”

“Cút!”

Đúng lúc tay của Bành Ngọc sắp tát vào mặt của Lâm Lam, một bàn chân lớn trực tiếp đạp lên người Bành Ngọc, khiến cô ta bị văng thẳng ra ngoài, tiếp đó là một tiếng cút nặng nề, khiến cho người trong trường quay đều ngẩn người ra.

Lâm Lam vui mừng: “Chồng...”

“Không sao chứ?” Diêm Quân Lệnh quay người nhìn Lâm Lam, trong mắt chứa đầy sự lo lắng.

“Em không sao, anh không đến thì cô ta cũng không thể đánh được em.” Lâm Lam mắt sáng long lanh nhìn anh.

“Ha, có triển vọng đấy.” Diêm Quân Lệnh lắc đầu, lúc này mới nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Từ Tịnh: “Hôm nay rất cảm ơn sự chăm sóc của MC Từ dành cho vợ tôi.”

“Đừng... đừng khách khí.” Từ Tịnh luôn luôn điềm đạm, ổn định, cũng gặp qua không ít người nổi tiếng, nhưng lúc nãy bị Diêm Quân Lệnh dọa cho gần chết, lời nói đều mang theo sự ngập ngừng.

Diêm Quân Lệnh gật đầu với vẻ lạnh lùng điềm đạm, dắt Lâm Lam rời đi.

Người chỉ đạo phát sóng “Show trực tiếp” bị dọa cho run rẩy, Bành Ngọc đang nằm trên sàn còn thê thảm hơn.

Từ Tịnh nhìn hai người, kêu gọi những người khác mau thu dọn tan làm, chuẩn bị đón nhận những phiền phức sắp tới.

Quả nhiên, “Show trực tiếp” kết thúc chưa tới một giờ đã được tìm kiếm nhiều nhất, điều mà mọi người quan tâm chính là đoạn trả lời đầy xuất sắc của Lâm Lam.

Đơn giản thẳng thắn, thậm chí không giấu giếm, nhưng trong mắt lại tràn đầy tình yêu thương.

Ở “Show trực tiếp” lần này Bành Ngọc muốn làm nhục Lâm Lam nhưng lại không đạt được mục đích, mà nhờ vậy đã cho Lâm Lam cơ hội gột sạch những tin đồn với Đồng Thiên Hoa trước đây.

Còn Từ Tịnh cũng dành những lời khen chân thành của mình đối với Lâm Lam trên mạng xã hội facebook khiến cho làn sóng giải trí chuyển hướng mạnh mẽ.

Nhiều người cho rằng, một người thẳng thắn vô tư, còn được chị Tịnh công nhận như Lâm Lam, sao lại có thể ngoại tình? Vấn đề quan trọng nhất là chủ tịch Diêm không phải kẻ ngốc, sao có thể để người phụ nữ của mình cắm sừng?

Một hồi thảo luận bàn tán xôn xao náo nhiệt, những lời mắng mỏ ít dần đi, ngược lại không ít người tò mò rốt cuộc chủ tịch Diêm đã lừa cô kết hôn như thế nào?

Thực ra mọi chuyện dường như đã lắng xuống, đúng lúc đó trong phần bình luận có kèm bức ảnh đẹp của Đồng Thiên Hoa, hỏi rằng: “Đàn ông trông như này chẳng lẽ không phải gay?“

Chỉ một câu nói mà nhận về hàng nghìn lượt thích và bình luận, thế là tin đồn Đồng Thiên Hoa là gay cứ thế lan rộng ra.

Giới giải trí sâu xa thế nào, vốn không phải ai cũng lường trước được.

...

Lâm Lam ngồi trên xe của Diêm Quân Lệnh, vốn đang không thoải mái với những câu hỏi kia, nhưng khi nhìn thấy góc nghiêng gương mặt của người đàn ông đó, chợt cảm thấy những khó khăn kia có là gì chứ?

Một người đàn ông sở hữu khuôn mặt đẹp lại yêu cô như vậy, còn âm thầm từ xa đến xem cô ghi hình, cô không có gì phải thất vọng hay oán hận cả!

Điều quan trọng nhất vẫn là: Cô đã nhìn ra được kẻ gây rồi chính là Bành Ngọc. Bành Ngọc đối xử với cô như vậy, chẳng qua vì quá ghen ghét mà thôi.

Có người đã không thể thoát ra khỏi sự ghen tức tột độ, cô không những không tức giận mà còn phải nỗ lực để trở lên xinh đẹp hơn, xuất sắc hơn, đây mới coi là cách trả thù tốt nhất.

“Em đang cười gì thế?” Thấy suốt quãng đường cô gái nhỏ cứ cười ngốc nghếch, Diêm Quân Lệnh nhíu mày hỏi.

“Đếm ngược đến ngày cử hành hôn lễ, em vui lắm.”

“Đồ ngốc bị lừa như vậy mà vẫn vui được?” Diêm Quân Lệnh cười càng tươi hơn.

“Đó cũng là em vui vẻ để bị lừa.” Tâm trạng của Lâm Lam rất tốt, cái miệng nhỏ cũng giống như mật ngọt vậy.

“Ha, Như Tuyết nói ngày mai sẽ gửi ảnh váy cưới tới.”

“Yeah!”

“Đồ ngốc!”

Anh mỉm cười, cô cũng cười theo, những sự việc khi nãy sớm đã bị cho vào quên lãng.

Còn mười ngày nữa là đến hôn lễ của họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.