Siêu Mẫu Hàng Đầu

Chương 412: Chương 412




Bầu không khí quán bar có chút kỳ quặc, tâm trạng của 3 người giống như một lời không thể nói hết vậy, Tiêu Chấn Nhạc than thở, “tiểu Lý thật là giấu kỹ quá, khẩu vị khác người quá, thật khác người!”

“Ha ha ha...” Thẩm Hoằng không nhịn được cười phá lên.

Lúc này Lý Húc chầm chậm bước vào quán bar, trước tiên nhìn Diêm Quân Lệnh chào một cái, tiếp theo nhìn Thẩm Hoằng, “Có chuyện gì vui vậy, nói ra cho tôi vui cùng với.”

“Cái này... cậu không biết hay hơn.” Thẩm Hoằng không cười nữa, thậm chí nói vẻ rất nghiêm túc.

Lý Húc nhìn chằm chằm Thẩm Hoằng, cảm thấy tên này chắc chắn là có gì đó giấu mình.

Nhưng mà không dễ gì mới về đến Bắc Kinh, anh cũng không buồn quan tâm tới Thẩm Hoằng, bèn nhìn Diêm Quân Lệnh, “Lão đại anh quay về thì hay rồi, nếu không công ty sẽ có chuyện lớn rồi.”

“Có thể đừng lúc nào cũng nhắc tới công ty không? Tôi nói này tiểu Lý, cậu bán thân cho giải trí Đỉnh Thành rồi sao?” Thẩm Hoằng tám chuyện vẫn chưa xong thì bị Lý Húc lôi công việc vào, tâm trạng rất không vui.

Lý Húc không hứng thú liền trừng mắt nhìn Thẩm Hoằng, “Thẩm thiếu gia nếu như mỗi năm trả tôi lương cơ bản trăm vạn, thưởng nghìn vạn, tôi sẽ rất vui lòng hao tâm tổn sức vì Thẩm thiếu gia.”

“Xì,” Thẩm Hoằng nuôi không nổi vị đại thần này, thưởng nghìn vạn thì 1000 vạn cũng tính là nghìn vạn, 9000 vạn cũng là nghìn vạn.

“Có chuyện gì vậy?” Diêm Quân Lệnh nhíu mày.

“Là chuyện Như Tuyết vừa tiếp nhận vị trí tổng tài vẫn chưa quen công việc điều hành, em liền dẫn cô ấy đi làm quen công việc, kết quả phát hiện có một công ty xuyên quốc gia đang âm thầm mua lại cổ phần của Đỉnh Thành, em nghi ngờ có người nhân lúc anh không ở đây muốn thôn tín Đỉnh Thành.” Sự suy đoán này của Lý Húc có chút không thể tưởng tượng được, nhưng nếu anh đã nói như vậy tất nhiên là có nguyên nhân của nó.

Thẩm Hoằng và Tiêu Chấn Nhạc hơi ngạc nhiên, là ai mà thực lực lớn như vậy? Muốn thôn tín giải trí Đỉnh Thành?

“Cậu có chắc chắn không?” thần sắc Diêm Quân Lệnh trở nên vô cùng nghiêm túc.

“Chắc chắn, đối phương là cao thủ, làm việc rất cẩn thận tỉ mỉ, nếu như không phải là cùng Như Tuyết tổng kiểm tra chỉnh lý tất cả quyền cổ phần của công ty, thì chúng tôi cũng không phát hiện ra.”

“Có thể tra được là ai không?” nếu Lý Húc đã khẳng định thì Diêm Quân Lệnh đương nhiên cũng không nghi ngờ năng lực của anh.

“Chưa tra ra được.” Lý Húc nhún vai nói.

Thẩm Hoằng lập tức tham gia, “Nếu như tiểu Lý của chúng ta điều tra không có tin tức thì xem ra đối phương quả nhiên là cao thủ.”

“Cảm ơn Thẩm thiếu gia đã đánh giá.” Khuôn mặt Lý Húc không có cảm xúc gì, coi như Thẩm Hoằng đang khen ngợi anh.

“Ha, đúng là người đàn ông ở cùng Coco có khác.” Thẩm Hoằng châm biếm.

Quả nhiên mặt Lý Húc biến sắc, tiện tay cầm lấy vỏ chai bia lên.

Diêm Quân Lệnh liếc nhìn Lý Húc nhưng không nói gì.

Thẩm Hoằng cuống lên, “tiểu Lý cậu từ khi nào không biết giỡn nữa vậy? Bình tĩnh, bĩnh tĩnh nào!”

Thẩm Hoằng vừa rồi còn đắc ý, giờ lập tức biến thành mèo con ngoan ngoãn.

“Được rồi, nói chuyện chính trước, nói xong hẵng đánh nhau.” Diêm Quân Lệnh xua tay nhìn Lý Húc, lúc này Lý Húc mới bỏ vỏ chai bia xuống.

Thẩm Hoằng thở phào nhẹ nhõm, quả nhiên sau này vẫn không nên nhắc tới Coco trước mặt Lý Húc, nếu không có ngày mất mạng không chừng.

“Em cũng đang cho người đi điều ta, có tin tức lập túc báo anh.” Bỏ qua tâm trạng kích động vừa rồi, khi nói về công việc Lý Húc lại là trợ lý Lý yêu nghề không thể khiêu khích.

Ngay cả Tiêu Chấn Nhạc cũng không kiềm được lòng tán thưởng, tiểu Lý này quả nhiên là nhân tài hiếm có.

“ừm.” Diêm Quân Lệnh gật đầu.

Lý Húc hỏi tiếp, “Lão đại chuân bị khi nào về công ty?”

“về công ty? Công ty không phải đã có cậu và Như Tuyết rồi sao?” Diêm Quân Lệnh rất kỳ lạ hỏi ngược lại.

Lần này là Lý Húc ngây ra, “vậy anh... chuẩn bị làm gì?”

“theo đuổi vợ lại từ đầu.” Diêm Quân Lệnh thản nhiên trả lời.

Tiêu Chấn Nhạc và Thẩm Hoằng nghe xong cố gắng nhịn cười, nhìn Lý Húc đồng cảm, giống như đang nói, nhìn đi, rốt cuộc cậu tìm cho mình một ông chủ gì vậy.

Đây là ông chủ sao? Vốn dĩ là người bất khả chiến bại mà.

“Có phải em nghe nhầm không? Chị dâu từ trước tới nay không phải vẫn là vợ anh sao? Hay là vì anh mà chạy tới Saya rồi?” trong lòng Lý Húc như có hàng vạn con ngựa rơm chạy qua, nhưng vẫn cố gắng duy trì vẻ mặt ngây ngô vô cùng chân thành mà hỏi.

“Chị dâu cậu đòi li hôn.” Nhắc tới chuyện này Diêm Quân Lệnh lại thấy buồn rầu.

Nhưng có buồn thì cũng buồn không bằng Lý Húc, anh chọc giận ai rồi?

“theo đuổi chị dâu lại từ đầu cũng cần phải làm việc chứ ạ?” Lý Húc cắn chặt răng hỏi tiếp.

“Chị dâu cậu thì khác, tôi phải ở bên cô ấy trong thời gian ở cữ trước đã, sau đó cùng cô ấy tham gia gameshow, đương nhiên không có thời gian làm việc rồi.” Diêm Quân Lệnh nói với vẻ rất chân thành.

Lý Húc muốn chửi nhau đến nơi rồi, chỉ nghe qua phụ nữ ở cữ, chưa nghe qua đàn ông cũng ở cữ, có thể đừng làm khó nhau vậy không?

“Ha ha ha!” Thẩm Hoằng cuối cùng không nhịn được chỉ tay qua Lý Húc, “tôi nói này Lý Húc nếu cậu thật sự bất mãn thì nói ra, giữ trong lòng không tốt đâu.”

Tiêu Chấn Nhạc cười xấu xa, “Thẩm Hoằng nói đúng, cậu cứ giữ trong lòng như vậy sớm muộn cũng bị nội thương, tôi nghi ngờ cậu chính là vì giữ lâu ngày khẩu vị mới nặng mùi như vậy, mới quyến rũ được Coco.”

“Đúng, đúng, đúng, kỳ thực tôi rất tò mò, cậu và Coco rốt cuộc ai trên ai dưới vậy, nói ra cho mọi người cùng vui nào.” Thẩm Hoằng vẫn không ngừng trêu chọc.

Lý Húc đã nín nhịn đủ rồi, lại bị Thẩm Hoằng khiêu khích như vậy, liền từ từ quay lại, “Quên mất vẫn chưa nói với Thẩm thiếu gia, trong tay tôi có clip tình cảm của anh và 3 cô người mẫu với 3 cô diễn viên, nếu như anh không ngại, tôi rất sẵn lòng công bố cho toàn dân trong nước... à không, chỉ gửi cho mỗi mình Tăng Tuyết thưởng thức, để cô ấy học hỏi các tư thế trên giường của Thẩm thiếu gia.”

“Cậu... ôi mẹ ơi, Lý Húc tâm địa cậu thật đen tối, lại tìm người quay lén tôi!” Thẩm Hoằng dựng tóc gáy.

“tôi không có hứng thú tìm người quay lén anh, chỉ là vô tình bắt gặp thôi.” Lý Húc nhún vai.

“Cậu mau hủy nó đi cho tôi, nếu gửi cho Tăng Tuyết tôi tìm cậu tính sổ!” Thẩm Hoằng kích động đứng dậy, anh không dám coi thường khi mà biết rõ mối quan hệ với giới truyền thông của Lý Húc.

“Được thôi, một clip 1000 vạn, tổng cộng năm clip, tự tính đi.”

“Ôi mẹ ơi, cậu theo Diêm Quân Lệnh học gì không học, lại học kiểu uy hiếp lấy tiền đen tối, 5000 vạn đấy sao cậu không đi cướp ngân hàng luôn đi?” Thẩm Hoằng gằn giọng mà chửi.

Lý Húc lại nhìn Thẩm Hoằng rồi chậm dãi nói, “tôi là một công dân tốt luôn tuân thủ pháp luật, những việc phạm pháp tôi không làm.”

“Cậu còn nói tuân thủ pháp luật? Cậu vốn dĩ là kẻ bịp bợm!”

“Thẩm thiếu gia đưa hay không thì tùy, dù sao 5000 vạn tôi cũng không thiếu.” Lý Húc nói xong, lại giả vờ suy nghĩ một chút, “Nhưng mà tôi đoán Tăng Tuyết sẽ rất hứng thú với những tư thế trên giường vô cùng oai phong của anh.”

“Mẹ ơi!” Thẩm Hoằng tức nhưng không làm gì được.

Diêm Quân Lệnh lắc đầu, anh biết cậu nhóc Lý Húc này sẽ không chịu thiệt.

“Nếu Thẩm Hoằng đã trả thay tôi tiền tăng ca, vậy mấy tháng này vất vả cho cậu rồi.” Diêm Quân Lệnh tâm trạng tươi tắn hơn, chậm rãi nói với hai người kia.

Thẩm Hoằng và Lý Húc cùng lúc nhìn Diêm Quân Lệnh, “Ôi mẹ ơi!”

Tiêu Chấn Nhạc cười gian xảo, “Đúng là bộ môn sinh học dạy về động vật, bây giờ tôi mới hiểu rõ thế nào gọi là bọ ngựa bắt ve chim sẻ đứng sau.”

“Cút!” Lý Húc và Thẩm Hoằng cùng nhìn về hướng Tiêu Chấn Nhạc đồng thanh quát một câu.

Tiêu Chấn Nhạc nhấp ngụm rượu, “Các người tức tôi làm gì, người cầm đầu ở bên kia.”

Tiêu Chấn Nhạc vừa nói vừa chỉ Diêm Quân Lệnh.

Thẩm Hoằng và Lý Húc lặng lẽ nhìn Diêm Quân Lệnh, nhớ tới sự dạy dỗ đầy máu mấy năm đó thì im miệng.

Đánh nhau đánh không lại, đấu trí cũng không qua, còn lại gì chứ? Chấp nhận thôi!

Chỉ là điều khiến Lý Húc không thể chấp nhận được, đó là đang lúc anh rất nhẫn nhịn thì Coco tới!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.