Siêu Mẫu Hàng Đầu

Chương 74: Chương 74




Đưa Tăng Tuyết về, Lâm Lam lái xe về tới biệt thự thì đã 1 giờ sáng rồi.

Xuống xe Lâm Lam thấy biệt thự vẫn sáng đèn, trong lòng bỗng có chút hổ thẹn, không ngờ tới giờ này rồi dì Vương vẫn đang đợi cô, vội vàng bước nhanh về trước, đẩy cửa nói, “Dì Vương, không phải kêu dì...ớ...”

Chưa dứt lời Lâm Lam đứng khựng lại, nhìn thấy dáng đàn ông đang ngồi dựa vào sofa, người đàn ông này chẳng phải nói thứ 6 mới về sao?”

“Bất ngờ lắm đúng không?” Diêm Quân Lệnh nhìn phản ứng của Lâm Lam, nhíu mày nhìn cách ăn mặc của Lâm Lam hỏi, “ Mặc như vậy đi làm chuyện gì?”

“Đâu có làm gì đâu.” Lâm Lam trả lời rất nhanh, nhanh khiến người khác thấy chút giả dối.

Diêm Quân Lệnh chằm chằm nhìn cô, nghiêm giọng ra lệnh, “ Lại đây.”

Lâm Lam không nói gì, “Sao em về muộn vậy? Có mệt không? Anh đi chuẩn bị nước cho em tắm.”

“Lại đây”. Diêm Quân Lệnh lặp lại lần nữa, lúc này Lâm Lam không thể không tới. Giống như học sinh bị thầy giáo phạt, cúi gằm mặt bước đi, điệu bộ không đánh mà khai.

Diêm Quân Lệnh nhìn dáng vẻ buồn cười của Lâm Lam, giơ tay bế cô ngồi lên đùi, nhéo chiếc mũi cao cao của cô, “Nói, làm chuyện xấu gì phải không.?”

“Ai làm chuyện xấu gì chứ?” Lâm Lam muốn giấu diếm, nhưng vừa ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt thăm thẳm của Diêm Quân Lệnh, giọng điệu chùng xuống, đầy dối trá.

“Cũng lớn gan nhỉ, không những làm chuyện xấu mà còn nói dối hả?” giọng Diêm Quân Lệnh đầy vẻ uy hiếp.

Lâm Lam biết sẽ không giấu được nữa nên miệng lắp bắp, “Anh biết rồi hả?”

“Anh nên biết cái gì?” Diêm Quân Lệnh muốn Lâm Lam tự mình thừa nhận.

“Ừa.” Lâm Lam cứng họng, sau đó từ từ gỡ tay Diêm Quân Lệnh ra khỏi eo cô,

“Đêm cũng khuya rồi, anh đi chuẩn bị nước cho em tắm được không?”

“Anh tắm cùng em?”

“ừa!” nghe xong câu này của Diêm Quân Lệnh, Lâm Lam ừ nhỏ một tiếng, mở to mắt chớp chớp, “Anh không được nghĩ cái khác đâu.”

“Được, vậy trước tiên em nói xem em trang điểm như vậy là thế nào, đi đâu, làm gì, nói rõ ràng rồi thì có thể đi ngủ.” Diêm Quân Lệnh hỏi dồn dập, Lâm Lam cảm thấy rất khó xử.

Cắn môi đảo to mắt, cô muốn nói cho Diêm Quân Lệnh biết tối nay đã làm gì, còn nhìn thấy cảnh ân ái mùi mẫn, người đàn ông này tha cho cô mới lạ, không chừng kế hoạch của cô cũng sẽ xôi hỏng bỏng không, dứt khoát không lay động, liền xuống giọng, “Ông xã à, chúng mình đi tắm thôi.”

“Ừa.” Lần này ngoài suy nghĩ của Diêm Quân Lệnh, cô bé này đã làm cái gì mà thà đi tắm cùng mình cũng không chịu nói ra, nhưng mà miếng ăn tự dâng tới miệng, Diêm Quân Lệnh tất nhiên sẽ không từ chối, ừa nhẹ một tiếng liền bế Lâm Lam đi vào phòng tắm.

Lâm Lam vừa rồi cũng có tâm lý chuẩn bị nhưng không bao giờ ngờ rằng Diêm Quân Lệnh làm thật, như vậy có chút dễ dãi rồi.

“Cái đó...Diêm Quân Lệnh...”

“Gọi là ông xã.” Câu ông xã vừa rồi của cô khiến Diêm Quân Lệnh thích thú.

“Ừa, ông xã...mông em đau, có thể không tắm không?” Lâm Lam cảm thấy thể diện cả đời của mình mất hết rồi.

“Ha ha.” Diêm Quân Lệnh cười phá lên, nhìn Lâm Lam vừa nói xong thì mặt đỏ bừng lên thì thấy thích thú, dí sát mặt gần Lâm Lam, giọng khàn khàn hỏi, “Mông đau hả? Để ông xã xoa cho.”

“Diêm Quân Lệnh...” Lâm Lam xấu hổ hận nỗi không giấu mặt đâu được, tên đàn ông đáng ghét.

“Gọi lại lần nữa, gọi ông xã.” Diêm Quân Lệnh vừa nói vừa bế Lâm Lam vào phòng tắm, thử nhiệt độ nước, cúi đầu nhìn người nằm gọn trong lòng, “Tự mình cởi đồ hay anh giúp em cởi?”

“Để em tự cởi!” Lâm Lam nói xong liền nhảy ra khỏi lòng Diêm Quân Lệnh, nhanh chóng cởi đồ ra, sau đó mới phát hiện ra một vấn đề, “Anh..Anh có thể ra ngoài không?”

“Em vội vàng như vậy, sao anh dám ra ngoài chứ.” Diêm Quân Lệnh chu môi làm xấu, Lâm Lam vô thức lùi lại phía sau, kết quả trượt chân ngã vào bồn tắm, may là Diêm Quân Lệnh nhanh tay lẹ mắt giơ tay ra đỡ lấy.

Lâm Lam hé mắt, chăm chú nhìn gương mặt điển trai của người đàn ông, nhất thời ngây người ra.

So với Lâm Lam đang ngây ra thì Diêm Quân Lệnh bình tĩnh hơn nhiều, nhìn làn da nõn nà của Lâm Lam, và khuôn ngực căng tròn, không kiềm lòng được thốt lên, “Đẹp quá.!”

“Thả em ra”. Lâm Lam bị ánh mắt đắm đuối Diêm Quân Lệnh nhìn, cô nhẹ nhàng từ chối.

Kết quả Diêm Quân Lệnh bỏ ra thật, tùm một tiếng Lâm Lam nhảy vào bồn tắm, nước văng tung tóe, đồ lót và chiếc quần jean mà cô làm nhàu bẩn bị ướt hết.

Lâm Lam âu sầu nhìn Diêm Quân Lệnh, “Anh làm gì thế?”

“Tắm cùng em.” Dứt lời Diêm Quân Lệnh từ từ cởi nút áo sơ mi, để lộ ra cơ bắp rất đẹp, tiếp theo tháo dây thắt lưng ra, Lâm Lam thấy thế thì mặt đỏ lên tim đập nhanh, liền bịt mắt lại, sau đó thấy nước đang động, cô lại bị cánh tay khỏe mạnh kéo vào lòng, hơn nữa cái quần dài đang bị ướt lại nhanh chóng bị cởi ra.

“Diêm Quân Lệnh...”

“Gọi ông xã.” Giọng của Lâm Lam nghe có chút giận dỗi, nhưng Diêm Quân Lệnh vẫn không buông cô ra.

Lâm Lam căng thẳng mất tự chủ, cảm giác da bụng của đàn ông đang nhẹ nhàng cọ vào làn da của cô, theo làn nước vẫn có cảm giác điện chạy, toàn thân bối rối.

“Đẹp quá, từ trước tới nay anh chưa từng nhìn thấy một thân hình hoàn mỹ như vậy, trắng không tỳ vết.” Đáy mắt Diêm Quân Lệnh mang nét rất đẹp, Lâm Lam cũng không gọi là mang nét đẹp truyền thống, nhưng đôi chân dài và làn da trắng sứ cũng đủ làm cô nổi bật giữa đám đông, hơn nữa là độc nhất vô nhị.

“Anh nhìn qua rất nhiều cơ thể phụ nữ rồi đúng không?” Lâm Lam lúng túng, nhưng lại bắt trúng sơ hở trong câu nói của người đàn ông.

“Ghen rồi sao?” Diêm Quân Lệnh vui vẻ hỏi, bờ môi cắn nhẹ dái tai Lâm Lam.

Lâm Lam xấu hổ rụt người lại, sau lưng chạm phải thứ cưng cứng quen thuộc, mặt càng đỏ hơn, càng khiến đầu cô tràn ngập hình ảnh lúc quay lén Trương Việt.

“Sao tim em đập nhanh vậy?” Cảm nhận được phản ứng của Lâm Lam, Diêm Quân Lệnh hỏi, luồn xuống dưới, từ từ chạm vào nơi nhạy cảm nhất của phụ nữ.

“Em không có.” Lâm Lam lấp liếm, nhưng âm thanh thình thịch thình thịch đã bán đứng cô.

Diêm Quân Lệnh khẽ cười, mượn sức nước kéo Lâm Lam nằm lên trên người, nhìn vào đôi mắt đẹp kia nhẹ nhàng ngọt ngào, “Đồ khẩu xà tâm phật”.

“Làm gì có...a...”Lâm Lam vẫn muốn giải thích, Diêm Quân Lệnh đội nhiên nghiêng người, toàn thân đẩy vào cơ thể cô, Lâm Lam á một tiếng, phát hiện ra độ trơn của nước giúp cô dễ dàng thích ứng đối phương.

“Thoải mái không?” Rõ ràng đang ở trong nước ấm, nhưng Diêm Quân Lệnh vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng như than của người con gái.

Lâm Lam mím môi không nói, nhưng nét mặt nói lên tất cả, chủ động ôm chặt người đàn ông, không để Diêm Quân Lệnh có cơ hội hỏi những câu xấu hổ kia nữa, chuyển qua thả lỏng người quấn chặt lấy cơ thể đối phương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.