“Alex?”
Crocodile lắc lắc đầu, hắn ta khinh miệt mà nhìn thoáng qua Nami đang kích động ở trong lồng giam:
“Đó là ai vậy?”
“Cậu ta đã bị ngươi đánh bại.”
“Ha ha ha ha ha ha.”
Lời nói của Nami chỉ vừa mới ra khỏi miệng, liền đã bị Crocodile cười lạnh đánh gãy:
“Chắc là một tên vô danh tiểu tốt nào đó, bị ta tùy tiện giết chết rồi.”
“Ngươi nói cái gì!”
“Khốn kiếp.”
“Keng!”
Đối mặt với các thành viên của băng Mũ Rơm đang tức giận đùng đùng, Crocodile lại biểu hiện ra vô cùng bình tĩnh, hắn lấy tay búng búng điếu xì gà vài cái, nói:
“Ta thực sự chỉ là đang nói ra sự thật mà thôi.”
Trong ánh mắt của Crocodile để lộ ra tư thái cao cao tại thượng, lạnh nhạt nói tiếp:
“Chẳng lẽ, mỗi ngày ngươi lỡ tay lỡ chân đạp chết bao nhiêu con côn trùng, ngươi còn phải nhớ rõ hay sao?”
Bỗng nhiên, Luffy bổ nhào đến vách của chiếc lồng sắt, cậu ta nổi giận gầm lên một tiếng:
“Tên khốn kiếp Crocodile. Ta muốn đánh bay ngươi... ngươi... ngươi...”
Nami thêm một lần nữa kéo thân hình đã mềm như sợi mì tôm của Luffy lùi lại phía sau, miệng không ngừng oán trách:
“Này này này, tớ đã bảo cậu rằng đừng có đụng vào cái lồng sắt rồi mà.”
Crocodile nhìn thấy cái cảnh này, trong lòng hắn ta chỉ là cười lạnh một tiếng:
“Liền cái này? Một tên ngu ngốc như vậy, thế mà lại có thể xử lý vô số nhân viên của tổ chức Baroque Works do mình phái ra, thế mà lại có thể một đường giết đến nơi này. Không ngờ, chỉ cần một cái bẫy đơn giản như vậy liền đem tất cả bọn hắn bắt hết một lần. Làm cho mình mắc công phải chuẩn bị một đống thứ, trận địa sẵn sàng đón quân địch, rốt cuộc bên mình còn chưa động thủ, bên đối phương liền đã ngã xuống. Thật là không có một chút nào thú vị.”
Crocodile hơi liếc mắt một cái với đám người Luffy, lên tiếng:
“Ta đương nhiên là sẽ xử lý tất cả các ngươi, nhưng hiện tại phải đợi một chút. Ta đã phái cấp dưới đi mời một vị khách quý đến đây rồi.”
Mắt thấy kế hoạch tốn nhiều năm như vậy của mình liền phải thành công, rốt cuộc bản thân cũng sắp nhận lấy được kết quả, Crocodile không ngại tốn thêm chút thời gian để thưởng thức cảnh những đối thủ của mình đang bi thảm kêu rên, nói cách khác, một kế hoạch tinh diệu như vậy mà không có người nào biết để reo hò, chẳng phải là quá không có ý tứ.
Ở Alabasta, Thất Vũ Hải Crocodile được xem là người anh hùng vì hắn ta luôn đánh bại những tên cướp biển tấn công hòn đảo này, nhưng không một ai có thể biết rằng ý định thực sự của hắn ta là chinh phục đất nước này, muốn lật đổ đi vương triều hiện tại, bản thân hắn ta sẽ thay vào đó trở thành người đứng đầu mới của đất nước.
Một kẻ như Crocodile thế mà được người dân trên toàn đất nước ngưỡng mộ, thậm chí là cả nhà vua hiện tại cũng thừa nhận những hành động tốt của hắn trước mặt tất cả thần dân.
“Crocodile!”
Một âm thanh giận dữ vang lên đem Crocodile đang suy nghĩ một số chuyện kéo trở về hiện thực.
Chỉ thấy công chúa của Alabasta, thiếu nữ Vivi trong bộ quần áo màu xanh lam đang hướng về phía Crocodile mà vọt tới, cô ấy cầm trong tay binh khí “Xiềng xích khổng tước” của mình đang không ngừng cao tốc xoay tròn ở trong không trung, tích lũy đầy đủ sức mạnh cùng tốc độ.
“Khổng tước liên hoàn cưa!”
“Phốc.”
Thứ vũ khí này giống như là một cái roi dài nhanh chóng vụt nhanh đến Crocodile đang ngồi ở giữa đại sảnh, nó trong nháy mắt liền đem đầu của hắn ta cùng với cái dựa vào sau của ghế đều tước bay đi.
“Sàn sàt sàn sạt...”
Nhưng mà, cái đầu của Crocodile vừa mới bị một chiêu cắt đi còn chưa kịp rơi xuống dưới đất liền đã hóa thành cát vàng bay trong không trung, sau đó những hạt cát này liền ở phía sau lưng của Vivi thêm một lần nữa hội tụ trở thành một người đàn ông cao lớn khoác ở bên ngoài một cái áo lông màu đen.
“Bốp.”
Từ phía sau lưng của Vivi, bỗng dưng xuất hiện một cái bàn tay to lớn, nó nhanh chóng chộp lấy cái cổ thon nhỏ của cô ấy, đồng thời thanh âm có chút bá đạo của Crocodile là vang lên:
“Là công chúa của cái quốc gia này, chả lẽ ngươi không biết năng lực của trái ác quỷ Suna Suna no Mi hay sao?”
Crocodile hơi cúi đầu xuống một chút, nói nhỏ vào bên tai của Vivi, âm thanh lạnh lùng của hắn ta vang lên:
“Ngươi là muốn biến thành cái xác khô hay không?”
“Bịch.”
Crocodile buông tay ra, Vivi ngay lập tức ngã ngồi ở trên mặt đất, trong lòng của cô ấy hiện tại không phải là sợ hãi, mà thật sự rằng lực lượng của hai bên có chênh lệch quá lớn, lớn đến nỗi chỉ có thế dùng hai chữ “tuyệt vọng” mới có thể hình dung được.
Crocodile thêm một lần nữa đi đến cạnh một cái ghế, sau đó ngồi xuống, hắn hướng về phía của Vivi, lên tiếng:
“Ngồi đi Vivi. À không. Phải nói là Miss Wednesday. Ta thật sự có lời khen dành cho ngươi đấy, không ngờ rằng ngươi có thể trà trộn vào được tổ chức của ta để mà nằm vùng, không những thế, ngươi lại còn có thể tìm ra chân tướng nữa. Nhưng thật đáng tiếc, thực lực của ngươi quá yếu. Đừng nói đến việc giết được ta, ngươi ngay cả việc làm cho ta đứt một sợi tóc còn không làm được nữa là.”
“Crocodile!”
Vivi từ dưới đất nhanh chóng bò dậy, cô ấy dùng hai mắt của mình nhìn chằm chằm vào người đàn ông cao lớn ở trước mắt, người này chính là anh hùng của đất nước này, là tên hải tặc được Chính Phủ Thế Giới cho rằng hợp pháp, là kẻ đứng phía sau của tất cả các tai nạn xảy ra với vương quốc, Vivi hận rằng mình không thể giết chết hắn ta để bản thân cảm thấy sảng khoái.
Nhưng tất cả những chuyện đó Vivi hiện tại lại đều cất sang một bên, cô ấy trầm giọng mở miệng hỏi Crocodile:
“Alex đâu rồi? Ngươi đem Alex làm gì rồi?”
“Thật sự là kỳ lạ.”
Crocodile đang ngồi ở trên ghế, hắn ta nghiêng đầu sang một bên nhìn về người phụ nữ vừa mới đi vào bên trong căn phòng, người này chính là người mà hắn ta đã phái đi mời công chúa Vivi đến đây, cộng sự của hắn ta, biệt danh Miss All Sunday, Nicole Robin.
“Gần đây ta có xử lý qua kẻ nào tên là Alex sao? Miss All Sunday?”
Robin nghe thấy câu hỏi của Crocodile, lắc lắc đầu:
“Hình như là không có, thưa giám đốc.”
Mà Vivi cùng với các thành viên của băng Mũ Rơm sau khi nghe được lời nói này, bọn họ theo bản năng liền thở dài một hơi có chút nhẹ nhõm.
Nhưng Robin dường như nghĩ ra cái gì đó, vội vàng lên tiếng:
“Nhưng mà, nếu như là tôi đoán không sai.”
Lời nói của Robin xoay chuyển, trong nháy mắt liền đem tâm của mọi người thêm một lần nữa nhấc lên.
“Ngày hôm qua, tên thiếu niên sở hữu năng lực trái quỷ bị giám đốc xử lý ngày hôm qua, có lẽ hắn chính là người được bọn họ là Alex.”
“Rầm.”
“Ngươi nói láo!”
Cả người Luffy lập tức nhào vào cái lồng sắt, mặc dù cậu ta bị Đá Biển làm cho ảnh hưởng, sức lực cả người dường như bị móc rỗng, thế nhưng Luffy vẫn là dùng hàm răng của mình gắt gao cắn vào thanh sắt, cố gắng không để cho chính mình bị ngã xuống, giọng nói của cậu ta khó khăn phát ra:
“Alex... Alex tuyệt đối không phải là người có thể ngã xuống tại cái loại địa phương này.”
_______________________________________
P/s: Cảm ơn Đừng hỏi tên kkk đã ném cho tác 1 Cục Gạch!!!
Nếu thấy truyện hay, mong các bạn ném cho tác 1 Like, 1 Đề Cử, 1 Đánh Giá, 1 Lượt Cất Giữ...
Nếu có bất kỳ vấn đề gì thì mọi người có thể để lại 1 Comment bên dưới phần bình luận.
Cảm ơn tất cả mọi người!