Đám người Luffy sau khi tách ra với Alex, bởi vì không xác định rõ phương hướng, nên cả bọn chỉ đành phải chọn bừa đường mà đi.
Trải qua một đoạn thời gian khá dài bộ, hai phía ven đường chỉ toàn là cây cối, núi đồi, rốt cuộc bọn họ cũng đã phát hiện được kiến trúc được dây dựng bởi con người.
Mấy người nhanh chóng hướng về phía nơi đó mà đi tới, rất nhanh hình dạng của nơi này hiện ra trong mắt đám người Luffy.
“Oa! Thật to, thật đẹp! Đây là đâu vậy?”
Luffy xưa nay nào có được nhìn thấy một nơi được kiến tạo nên, dùng cho mục đích vui chơi như ở trước mắt, hai con mắt của cậu ta lập tức tỏa sáng, hưng phấn hô lên.
Sanji nhìn xung quanh nơi này một chút, đánh giá một phen, cậu ta kéo một hơi thuốc dài, mở miệng nói: “Hình như đây là một công viên!”
Mọi người đang đứng trước cổng chính của một khu đất vô cùng rộng lớn giáp với biển, toàn bộ nơi đây được bao bọc bởi tường đá cao khoảng 5 mét, bên trong có khoảng năm sáu khu nhà một tầng được xây dựng theo cùng một phong cách với ngói đỏ và tường trắng, nổi bật nhất phải kể đến tòa tháp 6 tầng nằm ở chính giữa mảnh đất này.
Kiểu của tòa tháp này khá giống như thiết kế mấy tòa bảo tháp trong chùa, nhưng được tinh chỉnh lại nhìn vô cùng lạ mắt.
Ở trên mái những ngôi nhà ở nơi đây cũng như là tòa tháp đều có một bức tượng đầu cá mập, mà ở trên đầu bức tượng của tòa tháp được treo một lá cờ có nền đen và biểu tượng hình con cá mập mũi cưa cuộn tròn màu đỏ.
Johnny và Yosaku là hai người đầu tiên nhìn thấy và nhận ra biểu tượng trên lá cờ này, Johnny mở miệng nói trước: “Đó là lá cờ của Băng Hải Tặc Arlong!”
Sắc mặt Yosaku vô cùng ngưng trọng: “Không ổn rồi! Đây chính là hang ổ của bọn hắn!”
Là hai tên thợ săn tiền thưởng, cho nên hai người này đều biết mấy thông tin cơ bản về các nhóm hải tặc hoạt động tại Biển Đông, không khó để họ nhận biết lá cờ của bọn người cá và suy đoán ra nơi đây chính là đại bản doanh của bọn chúng.
“Ồ! Đã vậy thì chúng ta còn chờ cái gì nữa, tại sao không lập tức xông vào làm thịt toàn bộ bọn chúng!”
Một tay Zoro đang cầm lấy thanh Wado Ichimonji gác ở trên vai, trên mặt ngay lập tức bốc lên chiến ý.
Mặc dù cậu ta mới mấy ngày trước thua thảm dưới tay Mihawk, nhưng điều đó không thể làm cho Zoro nản lòng, thậm chí nó còn giống như một liều thuốc kích thích, làm cho ham muốn mạnh hơn của cậu ta bùng lên dữ dội.
Usopp nghe thấy vậy bị hù không nhẹ, trên trán chảy xuống mấy giọt mồ hôi, vội vàng nói: “Không được... không được! Không phải Alex đã dặn chúng ta làm việc cẩn thận hay sao... Hiện tại chúng ta không biết tình hình của nơi này, tự tiện làm bậy rất dễ hỏng việc... Tốt nhất là chúng ta rời đi khỏi đây, tìm kiếm thôn làng hỏi thêm thông tin, rồi đợi Alex tới cùng hành động...”
Zoro không thèm để ý chút nào:“Làm gì phiền phức như vậy... Chỉ là một đám người lai cá mà thôi... Một mình tôi là đủ để hạ tất cả bọn chúng... Huống hồ chúng ta đâu ai biết đường đâu mà đi tìm thôn làng...”
“Dù như vậy, chúng ta cũng không thể làm bừa...”
Usopp cũng không phải là không muốn chiến đấu với Băng Hải Tặc Arlong bây giờ, mà là cậu ta e sợ người của đối thủ quá đông trong khi bên phe mình hiện tại chỉ có mấy mống, không biết chút gì về lực lượng của đối thủ, cứ lao vào bất chấp như vậy chỉ tổ chịu thiệt.
Ngoài ra, cậu ta cũng bởi vì không có Alex tại đây nên mới quyết chọn cách đợi chờ, lên thuyền đã được một khoảng thời gian cho nên Usopp biết rõ trong băng này ai mới là người đáng tin nhất.
Hai cái tên Luffy và Zoro mặc dù thực lực rất mạnh nhưng đầu óc có vẻ như không dùng được, Sanji thì chỉ mới vừa gia nhập băng, cho nên Usopp cũng vẫn chưa có thể tin tưởng mà dựa vào được.
...
“Gomu Gomu no...”
Ngay lúc hai người Zoro và Usopp vẫn còn đang tranh cãi nên làm gì tiếp theo, một âm thanh quen thuộc vang lên.
“... Pistol!”
‘‘Ầm... ầm... ầm...’’
Chỉ thấy Luffy từ khi nào đã đi tới trước cái cổng chính của Công Viên Arlong, một quyền đánh bay cánh cửa.
Trong sự kinh ngạc của mọi người, ai nấy đều đang sững sờ, Luffy quay đầu lại, nhe răng cười: ‘‘Shishishi... Đi vào thôi!’’
‘‘Là kẻ nào?’’
‘‘Thật là to gan!!!’’
Ở bên trong truyền đến từng âm thanh kinh hô, sau đó thì vang lên vô số tiếng bước chân đang hướng phía mọi người đi tới.
Rất nhanh một đám người với đủ các loại hình dạng từ bên trong công viên đi ra, đứng đối diện với bọn người Luffy.
‘‘Các ngươi là ai?’’
‘‘Dám đến Công Viên Arlong ra oai, là không sợ chết hay sao?’’
‘‘Nhìn cái kiểu này thì chắc là đám này không sống ở nơi này, đúng là không biết thì không sợ!’’
Một đám nửa người nửa cá vô cùng ồn ào, có tên thì tức giận liên tục mở miệng lên tiếng đe dọa mấy người Luffy, có tên thì chế giễu bọn họ không biết sống chết, dám tìm tới nơi này gây sự.
Luffy lần đầu nhìn thấy người cá, không khỏi hiếu kỳ một phen: ‘‘Ồ... Một đám cá người...’’
Sanji ngay lập tức chỉnh sửa lại: ‘‘Không phải là cá người, mà là người cá!’’
Sắc mặt Zoro tươi cười: ‘‘Là cái gì không quan trọng... Có vẻ như chúng ta đã bị phát hiện rồi... Chuẩn bị chiến đấu thôi!’’
Usopp nhìn thấy cái cảnh này lập tức run rẩy, toàn thân đổ mồ hôi, cũng may là đối thủ ở phía đối diện không quá đông, chỉ khoảng chừng trên dưới 20 tên, nếu như quá nhiều thì có lẽ cậu ta đã vắt chân lên cổ chạy từ lâu rồi.
Đến mức này rồi thì cậu ta cũng biết là không thể tránh khỏi việc chiến đấu được, cậu ta rất nhanh từ trong cái túi đeo chéo, lấy ra cái ná cao su, cầm ở trong tay.
Nhưng mà, ngay lúc này, Johnny và Yosaku khoanh tay ở trước ngực, đứng song song với nhau bước lên phía trước vô cùng oai phong.
Yosaku châm lên một điếu thuốc, để trên miệng phì phèo, dùng giọng âm trầm, nói: ‘‘Xin lỗi vì đã tự giới thiệu muộn, ta là Yosaku!’’
Johnny chống một tay lên cằm: “Còn ta là Johnny. Chúng ta là nhóm săn tiền thưởng ‘Yosaku và Johnny’, đến đây để thách đấu Băng Hải Tặc Arlong!”
Mấy tên người cá Băng Arlong nghe thấy vậy, lập tức liền cười rộ lên.
‘‘Ha ha ha... Hai tên thợ săn tiền thưởng vô danh cũng dám mò đến nơi này!’’
‘‘Bọn ta chưa bao giờ nghe tới hai cái tên của bọn ngươi, chắc là bọn ngươi chỉ toàn đi bắt mấy tên hải tặc tép riu chứ gì!’’
‘‘Gọi là gì nhỉ? À đúng rồi... Thợ săn tiền thưởng ‘quy mô nhỏ’!!! Ha ha ha...’’
Nghe thấy đám trước mắt khinh bỉ hai người bọn họ như vậy, Yosaku đặt tay lên trên đầu, làm ra bộ dáng suy nghĩ, nói với Johnny ở bên cạnh: ‘‘Không thể nói là ‘quy mô nhỏ’ được, điều đó khiến ta không được nhận một Belly nào. Tôi nghĩ là nên dạy cho mấy anh bạn nhỏ này một bài học, phải không cộng sự!’’
Johnny vẫn giữ nguyên động tác chống cằm, thở dài một hơi: ‘‘Ừm ờ, Yosaku nè, có vẻ như mấy tên não ngắn này muốn đổ máu đó!’’
Mấy người Luffy, Zoro, Usopp, Sanji nhìn xem hai cái tên này diễn xuất mà ngơ ngẩn cả người, nhất thời cũng không có làm ra hành động, chỉ đứng yên một bên xem kịch.
‘‘Tiếp chiêu, mấy con gà người cá!!!’’
Chỉ thấy Johnny và Yosaku sau khi nói xong, từng người liền rút ra hai thanh đao đầu bằng được đeo ở phía sau lưng ra, dùng hai tay cầm lấy phần chuôi, thân hình cả hai song song với nhau xông tới đám người cá.