‘‘Gomu Gomu no... Jet Pistol!’’
Luffy lao tới, tung một cú đấm đánh thẳng vào chính giữa ngực của Krieg, hắn ta phun ra một ngụm máu, sức mạnh từ cú đấm hất văng thân hình của Krieg bay ra sau mấy mét, lưng của hắn ta đập nện trên sàn gỗ.
‘‘Ngươi không thể nào làm vỡ nát được bộ áo giáp của ta đâu!’’
Mặc dù hiện tại đã bị đánh vô cùng thê thảm, nhưng Krieg vẫn rất tự tin rằng bộ trang bị hắn ta mặc trên người là không thể nào bị phá hủy được.
‘‘Không gì là không thể!’’
Luffy hét lên một tiếng, chân giậm một cái người liền vọt lên trời, ở trên không trung đồng thời kéo dài hai cánh tay ra sau.
‘‘Gomu Gomu no...’’
Hai bàn tay bắn mạnh mà đến, hung hăng nện xuống phần bụng của Krieg.
“... Bazooka!!!”
“Răng rắc...”
Tiếng như có đồ vật gì đó bị vỡ vang lên, bộ áo giáp vàng Krieg đang mặc trên người bắt đầu nứt ra, rất nhanh lan tràn giống như là mạng nhện.
“Không thể nào!”
Krieg chỉ kịp hô lên một tiếng, bộ áo giáp vàng đã bị đập cho vỡ tan ra thành từng mảnh, đòn đánh của Luffy tiếp tục nện vào da thịt của hắn ta, thân hình của hắn ta giống như là bị một cái búa nặng hàng nghìn tấn nện vào, cơ thể cong cong, miệng há lớn, máu từ đó giống như không cần tiền phun trào ra, hai con mắt trừng lớn lập tức chỉ còn lại toàn là tròng trắng.
“Rầm... rầm... rầm...”
Phần lưng của Krieg va chạm với mặt sàn gỗ làm cho nó ngay lập tức chia năm xẻ bảy, vị trí đứng đã hoàn toàn bị phá hủy, Krieg bị Luffy đập rơi vào trong biển.
“Ha ha ha! Tôi thắng rồi!”
Luffy cười to, nhưng mà bởi vì xung quanh đã không còn chỗ để đặt chân, cậu ta cũng theo đó mà chìm xuống dưới nước.
“Thủ lĩnh Krieg!!!”
“Á á á á!”
Đám hải tặc ôm đầu bịt tai, liên tục kêu la, không thể tin được thuyền trưởng của mình bị đánh bại.
“Tạp vụ thắng rồi!”
“Hạ gục đề đốc Krieg rồi!”
Ngược lại thì đám đầu bếp nhà hàng Baratie vô cùng hưng phấn, nâng cao một cánh tay lên, hô hào ăn mừng chiến thắng.
Zeff nhìn về phía Sanji, thâm ý nói: “Dù toàn thân trang bị mấy trăm thứ vũ khí... Cũng có khả năng không đánh lại một mũi giáo ở trong lòng!”
Sanji thẩn thờ: “Mũi giáo?”
Zeff xoay người trở lại, đi vào trong tiệm ăn: “Đó là niềm tin tuyệt đối vào ước mơ của mình! Đừng dễ dàng từ bỏ đi ước mơ của chính mình bởi vì bất cứ lý do gì!”
Mà ngay lúc này, Alex hướng về phía Sanji hô to: “Này đầu bếp, ngươi mau giúp ta xuống nước vớt Luffy lên với!”
Sanji nghi ngờ hỏi: “Tại sao ngươi không đi mà làm?”
Alex giang hai tay ra, rất bất đắc dĩ, nói: “Ta không biết bơi! Nhanh lên! Cậu ta chìm rồi, hắn ăn Trái Ác Quỷ nên sẽ không biết bơi!”
“Chết tiệt, tại sao không nói sớm!”
Sanji mắng một tiếng, nhanh chóng cởi giày và áo khoác, sau đó nhảy vào trong biển.
“Phù...”
Vài phút sau, Sanji xách lên Luffy đã bất tỉnh, không, phải nói là cậu ta đang ngủ, trồi lên trên mặt nước.
Sanji mang theo Luffy đi vào tiệm ăn, sau đó ném Luffy cho Alex để xử lý vết thương.
Đánh bại Krieg xong, đám người băng hải tặc Mũ Rơm không quản việc thu dọn tàn cuộc, mặc cho những đầu bếp muốn làm gì thì làm.
Rất nhanh, nhà hàng trên biển Baratie khôi phục lại cuộc sống bình thường.
Sau một ngày chỉnh đốn, Luffy và Alex cùng nhau chạy đến phòng ngủ của Sanji, bộ dáng của Luffy vô cùng hào hứng: ‘‘Lão già hắc ám nói tôi đã bị sa thải, tôi có thể tiếp tục trở về làm hải tặc!’’
Sanji trong miệng ngậm lấy điếu thuốc, nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa sổ: ‘‘Ừm! Vậy thì chúc mừng ngươi!’’
Alex tiến lên trên một bước: ‘‘Vậy còn ngươi? Ngươi tiếp theo muốn làm gì?’’
Sanji cười cười: ‘‘Ta muốn ở đây tiếp tục làm đầu bếp... Cho tới khi nào lão già kia công nhận tài năng của ta!’’
Alex không cho rằng điều đó là đúng, nói: ‘‘Vậy đó là ước mơ của ngươi sao? Ngươi đừng có mà lừa mình dối người nữa, rõ ràng ông ta đã công nhận tài năng nấu nướng của ngươi rồi.’’
Cậu ta nói tiếp: ‘‘Đi cùng chúng ta đi, chúng ta có thể cùng nhau tìm thấy được All Blue!’’
Sanji ngay lập tức quay đầu lại nhìn về Alex: ‘‘Làm sao ngươi biết ước mơ của ta là tìm được All Blue? Ngươi biết nó ở đâu sao?’’
Alex cười trả lời: ‘‘Nếu như là một đầu bếp, ai mà chả muốn tìm được vùng biển có thể tìm kiếm được tất cả nguyên vật liệu nấu ăn trên thế giới phải không? Ta không biết chính xác nó ở đâu, nhưng nó nằm ở đâu đó tại Đại Hải Trình, mà Đại Hải Trình là nơi mà chúng ta muốn chinh phục!’’
Vừa nhắc tới All Blue, tinh thần của Sanji còn phấn khởi hơn nhìn thấy gái đẹp, cậu ta tiếp tục cùng hai người Luffy và Alex đàm luận vui vẻ.
Zeff đứng tại một chỗ bí ẩn, lẳng lặng nhìn xem Sanji, trong lòng nghĩ thầm: [Vẻ mặt trông sung sướng như vậy, thật là một đứa ngốc...]
Nói chuyện một hồi lâu, cũng đã đến giờ cơm trưa, hai người Sanji và Luffy cùng tiến về phòng ăn, Alex thì chạy đi gọi Zoro, Usopp, Johnny và Yosaku.
Lúc này hai người đi đến, trong phòng ăn, các đầu bếp đã ngồi quanh ở trên bàn cơm, bắt đầu ăn uống.
Sanji nhìn trái nhìn phải một hồi, vẫn không tìm thấy một chỗ trống nào: ‘‘Ủa? Ê, chỗ ngồi của bọn ta đâu?’’
Luffy cũng nhìn quanh một vòng: ‘‘Cơm đâu?’’
‘‘Ở đây không có ghế dành cho các ngươi đâu!’’
‘‘Ha ha... Ngồi xuống sàn mà ăn đi!’’
Các đầu bếp trên miệng nở ra một nụ cười xấu xa.
Sanji và Luffy không biết hôm nay các đầu bếp bị làm sao, bất đắc dĩ hai người đành phải cầm lấy khay thức ăn, đi tới một bên rồi ngồi xuống dưới đất.
Lúc này, đầu bếp Patty đi tới, hắn ta giơ lên một tô canh, sắc mặt biểu hiện ra vẻ vô cùng khó coi: ‘‘Ê! Món canh sáng nay đứa nào nấu vậy?’’
Sanji nghe vậy, cười nói: ‘‘À ta nấu... Ngon đấy chứ? Hôm nay ta đặc biệt cho thêm gia vị!’’
Không nghĩ tới, Patty lập tức đem bát canh đập xuống dưới đất: ‘‘Dở ẹc thế này ta ăn không được! Nấu cho heo ăn hả?’’
“Ọc! Khó nuốt quá!”
“Không ăn nổi! Không ăn nổi! Anh em đổ hết đi!”
“Ọe... Nuốt không nổi thật!”
Các đầu bếp khác cũng lần lượt mặt mày nhăn nhó, nhao nhao đem canh ở trong tô đổ ra ngoài đất.
Thấy tình cảnh này, Sanji há có thể nào không tức giận, nói như hét lên: “Các ngươi muốn gì hả!”
Lúc này, bếp trưởng Zeff đi đến, biểu hiện của ông ta cũng giống như những đầu bếp khác: “Ê... Cái thứ nước giống sình này là gì thế? Cho khách ăn thứ này, tiệm sẽ đóng cửa mất thôi!!!”
Sanji giận đùng đùng, dự định lao tới Zeff ăn thua đủ, nhưng âm thanh truyền từ một bên đến, đánh gãy hành động của cậu ta.
“Cậu ta chấp nhận đi cùng chúng tôi rồi! Mọi người đâu cần phải diễn kịch như thế này chứ! Thực sự là...”
Alex đi đầu, Zoro, Usopp, Johnny và Yosaku đi theo sau, năm người vừa mới tới đã nhìn thấy cái cảnh này, Alex không nhịn được đành phải lên tiếng.
Zeff nhìn qua Alex, ngạc nhiên: “Là thật sao? Ta cứ tưởng thằng nhóc cứng đầu này sẽ không chịu nghe lời!”
Alex gật đầu một cái xem như là trả lời câu hỏi.
Sanji nghe thấy vậy, rốt cuộc cũng hiểu tất cả mọi chuyện, không nói gì chỉ hừ lạnh một tiếng, sau đó lập tức xoay người rời khỏi phòng ăn.
Kỳ thực vừa rồi tất cả những lời chê bai, cũng là Zeff cùng các đầu bếp cố ý hành động, chính là để làm cho Sanji thương tâm, tuyệt vọng, vì vậy sẽ cùng đám người Luffy rời đi, tất cả bọn họ là muốn Sanji đi theo đuổi ước mơ của mình.
Các đầu bếp giờ phút này ai nấy cũng thở dài ra một hơi, rốt cuộc cũng không cần phải tiếp tục biểu diễn, rõ ràng bọn họ đều rất tôn trọng Sanji, ai ai đều đã công nhận tài năng của cậu ta từ lâu rồi, chỉ là bởi vì bếp trưởng Zeff yêu cầu và đồng thời cũng muốn tốt cho Sanji, cho nên mới phát sinh ra một màn như vừa rồi.