Siêu Năng Lực Gia Tại Thời Đại Vua Hải Tặc

Chương 186: Chương 186: Luffy vs Crocodile (1)




Alex nhìn thấy thái độ của Zoro như vậy thì cũng có thể mơ hồ đoán ra được việc cậu ta đang lo lắng cho Luffy, Alex nói tiếp:

“Tôi sẽ đi theo Luffy cùng một chỗ. Thứ nhất là bởi vì mặc dù những thành viên khác đang tụ tập ở thủ đô Alubarna, nhưng ở bên cạnh Crocodile vẫn còn đó đối tác của hắn ta, Miss All Sunday, hay còn được gọi là Nicole Robin, người mà trước đó tôi đã kể với mọi người. Mặc dù cô ấy hiện tại cũng không bài xích gì với băng của chúng ta, nhưng một ngày Crocodile vẫn còn ở đó, thì cô ấy vẫn còn nghe theo lời của hắn ta, cô ấy có lý do về việc đó. Cho nên lần này tôi và Luffy sẽ đi đối đầu với Crocodile và Miss All Sunday, nếu như chúng tôi có thể đánh bại Crocodile thì tốt, còn nếu không thì có thể chiếu ứng lẫn nhau để thối lui là không có vấn đề, cho nên mọi người không cần lo lắng.”

Ý kiến này rất nhanh đều được mọi người thông qua, để tránh cho mọi việc bị chậm trễ, cả đám lập tức lên đường.

Đoàn người hướng về phía trận chiến giữa quân phản loạn và quân triều đình đươc dẫn đầu bởi Sanji, mặc dù cậu ta đôi lúc cũng không đáng tin cậy cho lắm, đặc biệt là khi gặp phải gái xinh, nhưng trong đa số các trường hợp thì vẫn có thể an tâm được.

Đợi cho bọn họ đã rời khỏi một đoạn thời gian, Luffy và Alex lúc này mới bắt đầu tìm đường quay trở lại sòng bạc Rain Dinners, tìm kiếm Crocodile mà tìm phiền phức.

Trước đó thì hai người bọn họ cũng đã chuẩn bị mỗi người một cái thùng lớn đựng đầy nước, đem nó đeo ở phía sau lưng của mình.

Alex là vẫn luôn dùng năng lực của mình để quan sát nhất cử nhất động của Crocodile, cho nên cậu ta có thể đảm bảo được rằng cho đến hiện tại thì hắn ta vẫn chưa rời khỏi thành phố Rainbase.

“Không tốt, Crocodile vừa mới ra khỏi sòng bạc, chúng ta phải nhanh lên.”

Bỗng dưng, Alex phát giác được việc gì đó, vội nói với Luffy một câu, sau đó tốc độ của cậu ta liền được đẩy lên.

Luffy cũng không có nói gì, chỉ là hai chân cũng đồng bộ gia tốc, đuổi theo sau Alex, không mảy may chậm hơn một chút nào.

...

“Rộp rộp rộp rộp...”

Ngoại ô thành phố Rainbase, lúc này đang có hai người một nam một nữ bước từng bước từng bước trên nền cát vàng sa mạc, người đàn ông thì cao lớn, khoác ở bên ngoài một cái áo choàng lông màu đen, trên miệng ngậm lấy một điếu xì gà,người phụ nữ thì có dáng người thanh mảnh, cũng khoác ở bên ngoài một cái áo choàng lông nhưng màu trắng, trên đầu thì đội một cái mũ cao bồi.

Hai người này không là ai khác, chính là chủ tịch và phó chủ tịch của tổ chức Baroque Works, được biết đến với biệt danh Mr. 0 và Miss All Sunday, hoặc là Thất Vũ Hải Sir Crocodile và Nicole Robin.

Robin khoanh hay tay ở trước ngực, đi bên cạnh Crocodile, mở miệng lên tiếng:

“Công chúa Vivi đã chạy thoát mất rồi phải không giám đốc?”

Bộ dáng của Crocodile biểu lộ không thèm để ý chút nào, tùy tiện nói:

“Không có việc gì to tát cả. Không cần đoán cũng biết cô ta sẽ chạy đến chỗ nào. Dù sao thì bọn nhân viên sẽ tập hợp tại thủ đô Alubarna. Ta sẽ liên lạc được với bọn chúng ngay thôi.”

“Crocodile... Ngươi đứng lại đó cho ta.”

Trong lúc hai người vẫn còn đang vừa đi vừa trao đổi, bỗng dưng thì bị một tiếng hét thật lớn đánh gãy câu chuyện.

Crocodile và Robin lập tức dừng bước chân, quay đầu lại nhìn về phương hướng vừa mới phát ra âm thanh kia, chỉ thấy nơi đó có một thằng thanh niên cao tầm hơn một mét bảy đang chạy về phía hai người, cậu ta mặc một cái quần lửng màu xanh cùng với áo thun đỏ và đi dép lê, phía sau lưng còn cõng lấy một cái thùng gỗ không biết đựng thứ gì bên trong, điểm gây chú ý nhất của người này thì phải kể tới cái mũ rơm được đội ở trên đầu cậu ta.

Luffy từ một bên hùng hùng hổ hổ chạy tới trước mặt của hai người Crocodile và Robin, cậu ta dùng một tay chỉ vào người của Crocodile, vẻ mặt tự tin, trên mặt thì treo nụ cười toe toét:

“Ta nhất định sẽ không để ngươi rời khỏi. Ta sẽ là đối thủ của ngươi. Ta sẽ đánh bại ngươi ngay tại nơi này.”

Sắc mặt của Crocodile có chút âm trầm, hắn ta nhìn chằm chằm vào Luffy:

“Trò đùa này... Hơi bị quá đà rồi đấy Luffy Mũ Rơm. Trước đó ta đã không cẩn thận, không biết băng cách nào mà bọn ngươi có thể may mắn trốn thoát được một kiếp. Không ngờ ngươi lại không trân trọng cơ hội này của mình. Ta là không thể nào hiểu nỗi, tại sao một tên hải tặc như ngươi lại năm lần bảy lượt vì cái cô công chúa mà mình vừa mới quen biết đó mà tự đưa bản thân vào chỗ chết vậy?”

Luffy lấy tay sờ sờ lấy cái mũ rơm trên đầu, chầm chậm nói:

“Ngươi biết cô ấy đấy. Mặc dù vô cùng yếu đuối nhưng là sẽ luôn luôn cứu lấy những gì mà cô ấy nhìn thấy. Vì cô ấy không chịu từ bỏ những gì mà mình muốn làm, cho nên cô ấy thường rất đau khổ. Trong cuộc nổi loạn này cũng vậy, cô ấy muốn rằng không có ai phải chết cả.”

Crocodile để lộ ra vẻ khinh thường:

“Không có ai chết à? Có cái gọi là hòa bình ngu ngốc như vậy sao? Theo ta nghĩ thì chỉ đơn giản bởi vì cô ta không biết chiến đấu thực sự là như thế nào thôi. Ngươi cũng có suy nghĩ như vậy sao?”

Ánh mắt của Luffy để lộ ra vẻ kiên định:

“Ừ... Nhưng hễ là ngươi còn tồn tại và nhúng tay vào đất nước này thì cô ấy sẽ mãi mãi không thể yên lòng được, cộng với món nợ trước đó với đồng đội của ta là Alex. Ta sẽ tính toán vào chung một thể, ta sẽ tiêu diệt ngươi ở chính nơi này.”

Crocodile mở miệng cười to:

“Ha ha ha ha... Thật sự là vớ vẩn. Mấy tên các ngươi thật sự là ngu ngốc hết thuốc chữa, vì tán đồng người khác mà lại đâm đầu vào chỗ chết. Những loại người ấy ta đã vứt xác đi không biết bao nhiêu mà kể.”

“Răng rắc răng rắc...”

Luffy bẻ bẻ các khớp của ngón tay, vẻ mặt để lộ ra nụ cười:

“Nói như thế thì... Trước đây ngươi có từng ngu ngốc như vậy không?”

Crocodile bị câu nói của Luffy làm cho có chút sững sờ, không biết là trong thoáng chốc ấy ở trong đầu của hắn ta đã nghĩ đến thứ gì, nếu như chú ý kỹ thì ở trên mặt của hắn ta có một vài giọt mồ hôi lăn xuống.

“Ha ha ha ha...”

Biểu lộ có chút thất thần của Crocodile làm cho Robin đang đứng ở bên cạnh hắn ta phải che miệng bật cười thành tiếng.

Ánh mắt của Crocodile có chút nguy hiểm liếc mắt nhìn sang phía Robin, hắn ta nghiến răng:

“Có gì mà đáng cười cơ chứ? Cô cũng muốn chết sao Nico Robin?”

Robin dường như cũng không quan tâm đến cảnh cáo của Crocodile, chỉ là cười nhè nhẹ, đáp lời:

“Nếu như ông muốn thế thì tùy ông... Với lại chả lẽ ông đã quên rằng đã hứa không gọi tôi bằng cái tên đó rồi hay sao?”

Nói xong, Robin liền lập tức xoay người, bắt đầu bước chân tiến về phía trước.

Crocodile lên tiếng hỏi:

“Cô định đi đâu đấy?”

“Tôi đi đến thủ đô Alubarna trước đây. Ông cứ ở lại từ từ mà trò chuyện với cậu nhóc mũ rơm kia đi. Dù sao thì tôi ở đây cũng chỉ là người thừa mà thôi.”

Robin cũng không có quay đầu lại, mở miệng trả lời.

Crocodile lắc lắc đầu:

“Đúng là một người phụ nữ khó hiểu.”

“Bịch.”

Crocodile móc từ trong túi áo ra một cái đồng hồ cát, đem vứt nó xuống bên cạnh người của Luffy, sau đó hăn ta mở miệng nói:

“Ta cho ngươi ba phút. Hết ba phút, ta sẽ không coi ngươi là đối thủ nữa.”

_______________________________________

P/s: Nếu thấy truyện hay, mong các bạn ném cho tác 1 Like, 1 Đề Cử, 1 Đánh Giá, 1 Lượt Cất Giữ...

Nếu có bất kỳ vấn đề gì thì mọi người có thể để lại 1 Comment bên dưới phần bình luận.

Cảm ơn tất cả mọi người!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.