Siêu Năng Lực Gia Tại Thời Đại Vua Hải Tặc

Chương 22: Chương 22: Nami




Lúc này, trên bầu trời bay tới một con chim khổng lồ, chính là con chim trước đó kẹp lấy Luffy mang đi.

Đột nhiên, một quả đạn đại bác không biết từ nơi nào bay đến, giữa không trung vang lên một tiếng oanh minh, trực tiếp đem con chim này bắn hạ, Luffy cũng thuận thế mà rơi xuống.

Một thân ảnh từ trên trời giáng xuống, vừa vặn rơi vào giữa cô gái tóc cam tên Nami cùng ba tên hải tặc truy kích cô ta.

“Có ai đó rơi từ trên trời xuống!!!”

“Người nào? Chết rồi sao?”

“Chắc chắn chết, người bình thường từ chỗ trên cao như vậy rơi xuống, còn có thể sống sao?”

Ba tên hải tặc nhao nhao lấy làm kinh hãi, bọn hắn rối rít nói, cả ba đều cho rằng Luffy đã chết.

“Sao tự nhiên lại ăn đại bác thế nhỉ? Chết tiệt thật!”

Ngay tại lúc này, Luffy lại bỗng nhiên đem đầu từ dưới rút ra, xuất hiện ở trước mặt mọi người, không khỏi kêu ầm lên.

Hắn là người cao su, đương nhiên bị như vậy sẽ không thể chết được, nhưng mà rơi từ nơi quá cao, khó tránh khỏi có chút thụ thương.

“Má ơi! Nó vẫn sống kìa!!”

“Không ổn, có khi hắn cùng với con nhỏ này là cùng một bọn!”

Mấy tên hải tặc thấy cảnh Luffy rơi từ trên xuống mà không chết, đồng thời còn chặn đường bọn hắn bắt kẻ trộm, liền cho rằng cậu ta cũng là tòng phạm.

“Hử?” Luffy mặt mũi lơ ngơ, hoàn toàn không làm rõ được tình trạng hiện tại.

Hắn từ trên trời giáng xuống, não có chút chấn động còn không có lấy lại tinh thần, liền bị người cầm đao chỉ vào, còn nói mấy lời không giải thích được, một mặt không khỏi mờ mịt.

“Chủ nhân! Ngài đến cứu tôi phải không!”

Nhưng mà lúc này, Nami lại hai mắt tỏa sáng, làm ra một bộ dáng rất quen Luffy nói.

“Chủ nhân? Ngươi là ai a?” Luffy không khỏi hỏi một câu, càng thêm mờ mịt.

‘‘Quả nhiên, hai người này là cùng một bọn, bắt bọn hắn lại!’’

Nhưng mà nghe nói như thế, mấy tên hải tặc liền nổi giận quát lên, liền hướng về phía Luffy xông tới.

Nami thừa dịp tất cả mọi người không chú ý, trốn qua sang một bên, quay người bỏ chạy.

Tên hải tặc dẫn đầu có vóc người to lớn không nói không rằng, một quyền trực tiếp đập tới trên đầu Luffy, cái mũ rơm trên đầu hắn bị tác động liền bay ra ngoài.

Việc này đã thực sự chọc giận tới Luffy, chỉ dùng tam quyền lưỡng cước liền đánh bọn hải tặc nằm lăn quay trên mặt đất, sau đó hắn nhanh chóng bắt lại mũ rơm.

‘‘Sao các ngươi dám động vào báu vật của ta?’’

Đối với Luffy, cái mũ rơm này là vật trọng yếu nhất của cậu ta, dám động vào nó liền phải trả giá.

‘‘Ấn tượng lắm! Cậu mạnh thật đấy!’’

Bên cạnh trên nóc nhà, cô gái lúc nãy không biết từ khi nào lại ngồi trên này, nàng có chút hăng hái nhìn xem Luffy nhẹ nhõm đánh bại mấy tên hải tặc.

‘‘Cô là ai?’’ Luffy nghi ngờ hỏi

Đối mặt với Luffy nghi vấn, cô gái một tay cầm một quyển hải đồ, một tay khác dùng ngón cái cùng ngón trỏ làm thành một cái kí hiệu đồng tiền.

‘‘Tôi là kẻ trộm chỉ trộm đồ của hải tặc! Tên tôi là Nami, muốn hợp tác không?’’

Cô gái tên Nami tiếp tục đề nghị: ‘‘Tôi bày mưu tính kế, cậu phụ trách chiến đấu, sau đó chiến lợi phẩm chia ba bảy. Như thế nào?’’

Nami trong lòng thầm nghĩ, người bình thường đối với một người con gái đáng yêu như mình, đừng nói là ba bảy, bốn sáu cũng không phải là không thể, lời đề nghị như thế này không ai có thể từ chối.

‘‘Không hứng thú!’’

Đáng tiếc cho nàng, người trước mắt không phải là người bình thường, là một cái cao su thẳng nam xem tiền tài và sắc đẹp như phù du.

Luffy không để ý chút nào lời của nàng, nói xong liền xoay người rời đi.

‘‘Đợi đã!’’

Đối mặt với Luffy quả quyết cự tuyệt, Nami nhanh chóng nhảy xuống nóc nhà.

‘‘Cái mũ này là gì thế? Tôi thấy cậu nổi điên lúc gã kia động vào nó! Đắt lắm à?’’ Nami vừa đi theo Luffy, vừa hỏi.

Luffy đưa tay sờ lên cái mũ rơm trên đỉnh đầu nói: ‘‘Nó là báu vật của tôi!’’

‘‘Báu vật? Có đính kim cương à? A, là bản đồ kho báu chứ gì?’’

Nami giống như rất có hứng thú đối với Luffy, không ngừng truy hỏi.

‘‘Im đi, tôi đang bận!’’ Luffy mặc dù nói như vậy, nhưng trên mặt lại không có biểu lộ ghét bỏ gì.

...

‘‘Cậu cùng đồng đội bị tách ra?’’

‘‘Đúng vậy, Alex và Zoro.’’

Ở trong một phòng ăn trong thị trấn, Luffy vừa được Nami cho ăn xong, cả hai đang ngồi đối diện nhau trò chuyện.

‘‘Zoro là một kiếm sĩ rất lợi hại, Alex là một người rất nghiêm túc...’’

Vừa nghĩ đến Alex, cả người Luffy giống như quả bong bóng bị xì hơi gục mặt xuống bàn.

‘‘Xong rồi, tôi nhất định sẽ bị Alex gõ đầu!’’

‘‘Lý do vì cái gì, các cậu không phải là đồng đội sao?’’ Nami một mặt nghi ngờ hỏi.

‘‘Bởi vì tôi bị chim tha đi...’’ Luffy một mặt đau khổ trả lời.

Nami không khỏi im lặng, thầm nghĩ đây là cái gì lý do, xem ra thiếu niên mũ rơm này mặc dù thực lực rất mạnh, nhưng mà đầu óc hình như có chút vấn đề.

‘‘Không nói mấy thứ đó nữa. Xem nè! Đây là tấm bản đồ Đại Hải Trình mà tôi vừa chôm được! Có nó chúng ta có thể đi Đại Hải Trình để trộm châu báu của đám hải tặc ở đó...’’

Nami giơ lên tấm bản đồ, một mặt vô cùng tự tin nói với Luffy.

‘‘Cô có biết về...hàng hải đúng không?’’

Phải công nhận rằng bình thường Luffy rất ngốc, nhưng đến thời khắc mấu chốt, cậu ta lúc nào cũng bắt được trọng điểm.

‘‘Đương nhiên rồi! Cậu đùa tôi đấy à? Dám chắc không ai biết về biển nhiều hơn tôi đâu!’’ Trên mặt cô gái tóc ngắn tên Nami biểu lộ bộ dáng tuyệt đối tự tin nói ra.

‘‘Thật tuyệt vời! Bọn tôi cũng đang định đến Đại Hải Trình đây! Cô tới làm chúng tôi hoa tiêu đi!’’ Luffy một mặt mừng rỡ mời chào.

‘‘Thật chứ?’’

‘‘Đương nhiên, băng hải tặc của chúng tôi tuyệt đối là đệ nhất thế giới...’’

‘‘Thôi xin kiếu!!!’’

‘‘?’’

‘‘Haizzz...Thì ra cậu cũng là hải tặc.’’

Mới vừa rồi thiếu nữ Nami còn nhiệt tình, hiện tại mặt nàng biểu lộ chán ghét, đứng dậy xua xua tay.

‘‘Thôi quên đi! Tôi không làm việc với cậu nữa đâu!’’

‘‘Vì cái gì?’’

Lần này đến lượt Luffy trên đầu đầy dấu chấm hỏi, mới vừa rồi còn một mực lôi kéo chính mình nhập bọn, cô gái này đột nhiên bây giờ lại trở mặt.

‘‘Thứ mà ta ghét nhất trên thế giới này chính là...hải tặc!!! Ta chỉ thích tiền và cam thôi!!!’’ Cô gái hai tay chống lên bàn, nổi giận đùng đùng nói như hét vào mặt Luffy.

Luffy một mặt giống như không hiểu lời vừa rồi, mở miệng nói: ‘‘Ê, làm hoa tiêu cho bọn tôi đi!’’

‘‘Không là không!!’’ Nami nói xong lời này, con mắt lại xoay chuyển, cũng không lâu lắm lập tức sửa lời nói: ‘‘Thôi được rồi! Tôi sẽ hợp tác với cậu với một điều kiện!’’

‘‘Thật à? Điều kiện là gì?’’ Luffy nghe thấy Nami đồng ý liền hỏi.

‘‘Đi cùng tôi đến chỗ Buggy! Chỉ thế thôi!’’ Nami cũng lập tức nói ra điều kiện.

Luffy là một đứa thẳng thắn, căn bản không chút nghĩ ngợi, trực tiếp đứng dậy đáp ứng Nami: ‘‘Được, vậy chúng ta đi, Buggy ở nơi nào?’’

‘‘Ấy!’’ Nami không nghĩ tới Luffy lại sảng khoái đáp ứng như vậy, vội vàng tìm một sợi dây thừng, bước nhanh đuổi kịp cậu ta.

‘‘Ở cuối con phố này. Ở quán bar kia kìa!’’

‘‘Thế tới đây làm gì?’’

‘‘Cái đó thì...’’ Nami đột nhiên tập kích phía sau lưng Luffy, dùng dây thừng đem cậu ta trói chặt.

‘‘Ái! Cô làm cái gì thế?’’ Tay chân Luffy đều đã bị trói ngược ra sau, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.

Sau đó Nami mang theo Luffy, hướng về phía trụ sở của băng hải tặc Buggy đi tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.