Siêu Năng Lực Gia Tại Thời Đại Vua Hải Tặc

Chương 132: Chương 132: Núi Đảo Nghịch




Băng Mũ Rơm ở lại Đảo Tàu Chiến một ngày, Luffy rốt cuộc cũng được ông Bokuden đãi cho một bữa bánh bao nhân thịt no nê, sáng sớm hôm sau cả băng tiếp tục ra khơi.

Thuyền Going Merry càng đi gần tới lối vào Đại Hải Trình, thì thời tiết trên biển cũng càng trở nên xấu hơn, gió thổi mạnh mưa nặng hạt, liên tiếp không ngừng có từng con sóng lớn va vào thành thuyền Going Merry làm cho nó chao đảo, nhưng dưới sự điều khiển cả cả Băng Mũ Rơm, con thuyền mặc dù di chuyển khó khăn nhưng vẫn một đường tiến tới trước.

Lúc này, Luffy dẫn đầu mấy người còn lại lấy ra một cái thùng gỗ, tiến hành một cảnh vô cùng nổi tiếng trong cốt truyện trước khi cả băng tiếng vào Đại Hải Trình.

Thuyền Going Merry hiện tại đang không ngừng lay động mạnh, đến nỗi Alex cũng có chút say sóng, thế mà đám người này trong tình huống như thế còn bày ra chuyện.

Alex ban đầu từ chối, nhưng cậu ta bị Luffy cưỡng ép tham gia vào cái nghi thức này.

Mọi người đều nói ra ước mơ của mình, Nami thì là vẽ bản đồ thế giới, Zoro thì là trở thành kiếm sĩ mạnh nhất thế giới, Sanji thì tìm được All Blue, Luffy là trở thành Vua Hải Tặc, Usopp muốn trở thành chiến sĩ dũng cảm ở trên biển.

Lúc đến lượt của Alex, thì cậu ta có chút ngập ngừng.

Lý do mà Alex không muốn tham gia vào cái nghi lễ này đơn giản là bởi vì cậu ta là một người xuyên qua cái thế giới này, ngay từ đầu cậu ta chỉ muốn sống sót, sau đó tham gia vào Băng Mũ Rơm cũng chỉ vì thích bọn họ mà thôi, thật sự Alex là không thực sự có cái ước mơ gì.

Hít sâu một hơi, trong đầu Alex cấp tốc suy nghĩ, cuối cùng cậu ta nghiêm túc nói:

“Tôi muốn tìm được One Piece!!!”

Đúng là như vậy, mặc dù là không có ước mơ gì, nhưng thứ làm cho Alex tò mò nhất ở thế giới này, chính là cái kho báu One Piece.

Alex rất muốn biết kho báu One Piece chính xác là thứ gì? Tại sao băng của Vua Hải Tặc lại bật cười khi tìm thấy nó? Kho báu này có mối liên quan như thế nào đến Joy boy, lịch sử thế giới, vương quốc cổ đại? Quá nhiều thứ hấp dẫn khiến cho Alex ham muốn tìm thấy kho báu đó.

Sau khi Alex phát biểu xong, tất cả mọi người cụng ly một cái, đoàn đội ban sơ đã xây dựng xong, chính thức xuất phát tới Đại Hải Trình.

...

Sau 3 giờ, Băng Mũ Rơm rốt cuộc cũng đã nhìn thấy Hồng Tuyến (Red Line), đây là một lục địa rộng lớn giống như chiếc nhẫn bao quanh toàn bộ thế giới, chính Hồng Tuyến cùng Đại Hải Trình phân chia thế giới này thành bốn vùng biển: Biển Đông, Biển Tây, Biển Nam, Biển Bắc.

Dưới sự điều khiển tài tình của Nami, thuyền Going Merry thành công vào con đường biển để đi lên Núi Đảo Nghịch.

Ban đầu tất cả đều vô cùng thuận lợi, nhưng rất nhanh cả bọn liền gặp phiền phức, bởi vì tốc độ hải lưu đi lên quá nhanh, làm cho thuyền bị mất khống chế.

Hướng đi của thuyền Going Merry cũng bị lệch một chút, nếu để nguyên như vậy thì rất có thể thuyền sẽ bị đâm vào vách núi.

Với dòng hải lưu chảy nhanh như vậy, nếu như thật sự xảy ra va chạm thì thuyền sẽ bị đụng vỡ tan.

Dưới tình huống vô cùng nguy hiểm, Luffy liền hít một hơi thật sâu, thân hình cậu ta lập tức biến thành một quả bóng cao su khổng lồ, sau đó trực tiếp đệm ở chỗ thuyền sắp va chạm với vách núi.

Không có bất kỳ ngoài ý muốn nào xảy ra, thuyền Going Merry đụng vào quả bóng cao su do Luffy biến thành liền bị bắn ngược lại, rốt cuộc mũi thuyền cũng hướng đúng hướng mà tiến tới.

Luffy bị ép vào có chút khó chịu, nhưng cũng không có bị thương, làm xong cậu ta liền kéo dài cánh tay nắm lấy thuyền, bay trở lại lên trên boong tàu.

Alex cũng phải giơ lên ngón tay cái hướng Luffy mà cho cậu ta một like, Alex trong đầu cũng thầm nghĩ có lẽ đây mới chính xác cách sử dụng Luffy đúng đắn.

Thuyền Going Merry theo dòng hải lưu đi lên, rất nhanh xông qua tầng mây, khi nó đến điểm cao nhất của Núi Đảo Nghịch, sau bay vọt qua đỉnh núi, tốc độ cao đi xuống dưới, tiến vào Đại Hải Trình.

Tất cả mọi người Băng Mũ Rơm hiện tại đều đã thả lỏng, chỉ riêng Alex vẫn giữ nguyên vẻ chăm chú.

Bởi vì nếu như Alex nhớ không nhầm, ngay chỗ lối vào của Đại Hải Trình, có một con cá voi khổng lồ chặn ở giữa đường, nếu như lấy tốc độ đi xuống kinh khủng như bây giờ mà đụng vào con cá voi đó, thì rất dễ toàn Băng Mũ Rơm sẽ không còn.

Nếu như mọi thứ diễn ra như bên trong kịch bản, thì cả thuyền Going Merry lẫn cả băng đều sẽ bị con cá voi tên Laboon này một ngụm nuốt vào trong bụng.

Nếu như đã biết trước, thì Alex phải tìm cách tránh đi tình huống đó, có chuyện gì thì cũng có thể ở bên ngoài mà bàn, đi vào bên trong dạ dày của Laboon để làm gì.

Alex vội la lớn thông báo cho mọi người:

“Mau tìm cách giảm tốc độ!!!”

Nami hơi thắc mắc hỏi:

“Giảm tốc độ để làm gì? Bây giờ chúng ta đang thả xuống dốc, cũng không có cách nào để làm chậm lại!”

Còn chưa kịp để Alex giải thích, thì Usopp đã dùng ống nhòm phát hiện ra thứ gì, cậu ta có chút lo lắng kêu lên:

“Không ổn! Không ổn rồi! Phía trước có một ngọn núi đang chắn ở giữa đường của chúng ta!”

Mọi người còn lại cũng đồng loạt nhìn về phía trước, ai nấy nhìn thấy thứ Usopp nói thì đều há hốc cả mồm.

Bỗng cái thứ mà Usopp cho là ngọn núi kia mở ra cái miệng khổng lồ kêu to:

“Oa oa oa oa oa!!!”

“Không phải! Đó là một con cá voi!!!!”

Đến lúc này thì mọi người mới nhận ra cái thứ trước mắt rốt cuộc là thứ gì.

Alex phản ứng rất nhanh, thân hình cậu ta như là quỷ mị di chuyển ở trên boong thuyền Going Merry, cậu ta dùng tốc độ nhanh nhất căng buồm ra, lợi dụng sức gió thổi ngược để giảm tốc độ đi xuống của thuyền lại.

Alex vừa giữ lấy dây căng buồm, vừa không ngừng sử dụng sức mạnh của mình gia trì lên cột buồm và cánh buồm, nếu như cậu ta không làm như vậy thì rất có thể buồm sẽ bị sức gió thổi nát.

Mấy người còn lại cũng nhao nhao giúp đỡ Alex một tay, dưới sự hợp lực của mọi người rốt cuộc thuyền Going Merry cũng dần dần giảm tốc độ.

Ngay lúc thuyền vừa rời khỏi dốc đứng của Núi Đảo Nghịch, Nami lập tức điều khiển thuyền rẽ sang một bên, vừa vặn tránh đi khỏi thân hình khổng lồ của cá voi Laboon.

“Bịch... bịch... bịch... bịch...”

Đám người Băng Mũ Rơm liên tiếp ngã xuống dưới đất, một màn vừa rồi đối với bọn họ thực sự quá kích thích, hiện tại trái tim vẫn còn nhảy lên liên hồi, nếu chỉ chậm thêm một chút nữa thôi rất có thể hiện tại cả bọn đã nằm yên ở dưới đáy biển.

Luffy lúc này có chút nóng nảy, cũng may là mọi người đã kịp thời cản cậu ta lại, chứ mà để cho Luffy xông lên làm một trận sống mái với con cá voi khổng lồ trước mặt thì không biết sẽ xảy ra chuyện xấu gì nữa.

Sau một vài phút, rốt cuộc tâm tình của mọi người cũng đã bình tĩnh trở lại.

Lúc này đoàn người mới cẩn thận quan sát con cá ở trước mặt, Usopp mở đầu lên tiếng:

“Không ngờ mới vừa vào Đại Hải Trình đã gặp sinh vật to khủng bố như thế này. Nhưng mà mọi người nhìn con cá này có cảm thấy hơi là lạ hay không?”

Sanji rít một hơi thuốc, nhả ra ngụm khói:

“Đây chắc là con cá to nhất mà tớ đã từng thấy! Đúng là nó có hơi kỳ lạ! Nhìn dáng vẻ của nó thì giống như...”

Lúc này năng lực lắng nghe âm thanh của vạn vật của Luffy phát huy tác dụng, cậu ta nói:

“Nó đang chờ đợi ai đó!”

_______________________________________

P/s: Nếu thấy truyện hay, mong các bạn ném cho tác 1 Like, 1 Đề Cử, 1 Đánh Giá, 1 Lượt Cất Giữ...

Nếu có bất kỳ vấn đề gì thì mọi người có thể để lại 1 Comment bên dưới phần bình luận.

Cảm ơn tất cả mọi người!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.