_Gì cơ? _Sandy đứng hình. Thực sự mấy
ngày qua Sandy cũng suy nghĩ nhiều lắm chứ, nó lo cho con bạn thân yêu
quý của mình lắm chứ nhưng k nó k muốn gặp con bạn ngang bướng, ương
ngạnh của mình lúc này chút nào cả….nó thực sự vẫn giận lắm,giận vì nhỏ
bạn nó lúc nào cũng là con người hiểu biết mà h lại để cho tình yêu làm
mù mắt…….
_Này Lee Sandy, cô giận gì thì h cũng là lúc làm lành được rồi đó. Tình bạn 10 năm của 2 người mà cô cứ định để
như thế à? Cô ngốc thật hay là ngu vậy hả? Cô cũng thừa hiểu rằng để
Anna đi như thế này thì tình bạn của cả 2 sẽ mãi mãi chấm dứt chứ?_Kevin lắc mạnh Sandy
_Kệ tui, để tui yên đi _Sandy cũng gắt lên, đẩy mạnh Kevin ra
_Hư, được rồi , tùy cô thôi.Cô cứ ở đây
mà nghỉ ngơi cho tỉnh hẳn rượu đi, rồi quyết định sao thì tùy cô. 11h
đêm nay máy bay chở Anna sẽ cất cánh đấy, bye_Kevin thở dài nhìn Sandy
rồi thẩy cho nó tấm thẻ màu đen _ tấm thẻ đóng mở cánh cửa phòng “cấm”
này rồi bỏ ra ngoài
Kevin bỏ lại Sandy ngồi đấy 1 mình…..
Cảm giác chán nản, mâu thuẫn, khó chịu cứ tràn ngập tâm trsi Sandy, nhìn dáng người dong dỏng cao to của Kevin bước ra ngoài, xa dần rồi chìm
vào bóng tối mất hút. Sandy thở dài mệt mỏi buông mình xuống ghê salong
tay vắt lên chán, miệng lẩm bẩm cái gì đó k nghe thấy được…………
SÂN BAY TOKYO:
_Anna đi cẩn thận nhé_Kyu Min nhẹ nhàng ôm Anna
_Rảnh lại qua Nhật chơi với tụi này nha_Mika cười hiền
_Um, nhất định rồi, nếu có cơ hội_Anna ôm cả Mika và Kyu Min
_Sắp tới h rồi, vào đi Anna_Ryan đưa vé máy bay kẹp vào hộ chiếu cho Anna
_Um, dạ _Anna khuôn mặt buồn thiu đeo ba lô lên lưng, tay kéo vali đi vào bên trong
Dù chân vẫn bước đi nhưng Anna vẫn ngoái lại mong chờ 1 cái gì đó, 1 người nào đó. Xuốt mấy ngày nay cô liên lạc với người đó nhưng người ấy đều tắt máy, tìm cũng chẳng biết được ở
đâu…. Chẳng nhẽ đã kết thúc thật rồi sao???....
Tới cửa phòng cách li Anna cũng chẳng con lí do gì để níu giữ được nữa
nên đành ngậm ngùi quay đi, đành chờ người đó ở Việt Nam vậy…..
_Mỹ Hương, tạm biệt …._Anna khẽ nói rồi quay đầu bước vào, đưa vé cho người soát vé
_LINH………….._Tiếng gọi lớn vang vọng cả
dãy nhà,thu hút rất nhiều ánh mắt to mò của mọi người nhưng với riêng
Anna thì có bao lâu đi nữa giọng nói đó cũng k bao h quên được…..
Dáng 1 cô bé máu tóc xoăn xoăn vàng ,
gương mặt thanh tú, trán lấm tấm mồ hòi, mặc chiếc áo phông đen cùng
quần loang đi giầy đế kết đeo chiếc cặp chéo màu đen trắng của hãng LV
đang hớt hải chạy tới…….
_Mỹ Hương _Đôi mắt Anna bỗng sáng
hơn,khuôn mặt cũng rạng ngời niềm vui vì ít ra là có thẻ gặp Sandy lần
cuối dù Sandy có k chịu tha thứ cho cô đi chăng nữa thì như thế này là
tốt rồi
_Linh….tui……._Sandy vừa nói vừa thở dốc
_Mỹ Hương, k cần nói gì đâu. Cám ơn đã tới tiễn tui, thế là quá đủ rồi _Đôi mắt Anna đỏ hoe, tay siết chặt bàn tay của Sandy
_Ngốc _Sandy cười, cốc nhẹ vào đầu cô bạn mình
_Hì…._Anna nhìn Sandy cười toe toét
_Đồ ngốc, từ h tui sẽ trống mắt ra mà
coi cậu với tên kia rồi sẽ ra sao nghe chưa? Có truyện gì cũng phải điện thoại kể cho tui biết liền đó, rõ chưa? _Sandy cười, ôm chặt Anna vào
lòng
_Um, ok _Anna nở nụ cười hạnh phúc
2 đứa cứ quyến luyến nhau mãi nhưng rồi
tốt cục vẫn phải chia tay nhau vì thới gian Anna ở lại Nhật Bản đã hết
rồi, dù có muốn ở lại thêm cũng k được nữa nên đành phải hẹn lần khác
vậy….
Sandy đứng đõ vẫy chào Anna mãi cho tới
khi Anna đi khuất vào trong phòng thì đành ngậm ngùi quay đi nhưng sao
thấy lòng thanh thản thế, rất thoải mái chứ k khó chịu như mấy ngày hôm
nay…..có lẽ Sandy đã quyết định đúng đắn
_Đồ ngốc, tui cứ tưởng là cậu k thèm tới luôn chứ_Kyu Min thẳng tay đập vào đầu Sandy
_Úi, đau đó nhá_Sandy quay lại nhăn mặt nhìn Kyu Min
_Vậy nó mới ngấm_Kyu Min lè lưỡi chêu ngươi Sandy
_Này, có muốn tui sử đẹp cậu k hả? _Sandy gầm gè lườm Kyu Min
_Haha, thách đó_Nói rồi Kyu Min chạy biến nấp sau Koon Ham
_Hì, anh cứ nghĩ là em sẽ k tới cơ, vậy là tốt rồi_Koon Ham cười hiên xoa đầu Sandy
_Hì, thanks anh _Sandy nhìn Koon Ham nở nụ cười rạng rỡ
_Về thôi, đi ăn cái gì đi mọi người, tui bao_Ren hô to
_Nhớ lời mình nói nhé_Sandy nhìn Ren cực đểu
_Ực (Ren nuốt nước bọt) um _Ren e dè gật đầu. tên này quên béng mất là có Sandy với cái bụng k đáy ở đây
_hahaha, được , yên tâm đi ta sẽ k phụ lòng tốt của mi đâu, ăn thiệt tình luôn _Sandy cười đắc trí vỗ vai Ren
Ren quay qua nhìn Mika tìm sự trợ giúp
nhưng ai dè hôm nay Mika nhà ta k đánh vì tội ngu lại càng k bao h giúp
mà nhìn Ren nở 1 nụ cười nửa miệng mà theo Ren diễn tả là cực kì đắc trí đi qua trỗ Sandy vỗ vai nói:
_Sandy, cứ ăn nhiệt tình vào nha
Rốt cục sau câu nói đấy của Mika thì Ren nhà ta đi ra 1 góc tự kỉ ngồi đếm tiền…. và tình hình là bất thình
lình,sau vụ này thì Ren nhà ta phải ăn cơm trắng uống nước lã là cái
chắc rồi……
“Muốn khóc quá” _Ren nghĩ………..
TẠI QUÁN BAR KEVIN
Kevin mệt mỏi bước vào dãy hành lang với ánh đèn mờ nhạt để đi tới phòng “cấm” nghỉ ngơi….. dạo này k hiểu sao
mà thế giới ngầm cứ lộn xộn hết cả lên. Mấy bọn bang mới nổi k biết là
ăn phản gan hùm mật gấu hay chưa nghe tới tiếng “ ông trùm Kevin” hay
thế nào mà liên tiếp làm phản khiến hắn phải đích thân ra tay mà toàn là những truyện chẳng đâu vào với đâu cả….thực mệt mỏi….
Lại được hôm cô bé Anna về thì cái tên bạn thân Ryan trí cốt trời đánh đó vỗ vai hắn mỉm cười rõ tươi mà nói:
“Này Kevin, cậu k muốn biết ai là cô bé hồi đấy à? Kim Linh đã chơi với
cả Mỹ Hương và Thanh Thanh 10 năm rồi đấy nên việc biết cô bé hồi đấy là ai đâu có dễ, chắc chắn tụi nó sẽ kể cho Kim Linh nghe à? Cậu k hỏi Kim Linh sao, thật tiếc quá Kim Linh đi mất rồi à……”
Thật là hắn muốn hộc máu mồm mà tức chết mà, rõ ràng là bị tên Ryan này chơi khăm, hắn biết Kim Linh đó biết mà
đợi tới lúc nhỏ đó về rồi mới nói, hỏi cách liên lạc thì cấm có cho mà
hỏi nó thì chẳng khác nào mang họa vào người…………….
_Haizzzzzz………….._Kevin thở dài chán nản
Vắt cái áo vest đen lên vai, Kevin lôi
tấm thẻ đen ra quẹt qua miệng con hổ, 2 mắt con hổ lóe lên màu đỏ thì
cánh cửa cũng bật mở….Đẩy cánh cửa bước vào Kevin tý nữa thì trượt chân
ngã ngửa bới sự xuất hiện của 1 người mà hắn k bao h nghĩ tới đang ung
dung ngồi trên ghế salong kia………..
_Cô….cô làm cái quái gì ở đây vậy ????_Kevin nhăn mặt gắt lên
_hehe, xin chào_Sandy quay lại nhìn Kevin cười toe toét
_Sao cô lại vào được đây? _Kevin bước tới nhìn trừng trừng Sandy
_ớ, sao tui lại k được ở đây chứ nhỉ? _Sandy nghiêng đầu nhìn Kevin khó hiểu, tay dơ tấ thẻ đen ra
_A! Ngu thật, tại sao lại quên mất chứ_Kevin chán nản ôm đầu ngồi xuống đối diện Sandy
_Hehe, ta quyết định rồi, từ h ta sẽ vào đây. Hô hô, rượu ở đây ngon tuyệt luôn, uống k ?_Sandy cười khoái trá,
đưa ly rượu vang đỏ sánh cho Kevin
Kevin nhìn cái mặt hơn hở kia của Sandy nghĩ : “Lần sau nhất định phải khóa tủ rượu lại” (=~=)
_Sao cô k về nhà con tới đây làm gì?_Kevin hỏi, nhận ly rượu từ tay Sandy
_k thích_Sandy uống 1 ngụm rượu, thờ ơ trả lời
_Um, tui hỏi cô 1 truyện được k ?_Kevin cũng khẽ nhấp 1 ngụm rượu
_Hừ, gì?_Sandy nghiêng đầu nhìn Kevin
_Cô nói k yêu Koon Ham đúng k? Nhưng tại sao lần đấy khi nhìn thấy Koon Ham và Kyu Min đi cùng nhau trong vườn
nhà cô lại khóc vậy ?_Kevin hỏi
_Hả? lần nào cơ? _Sandy nghệt mặt nhìn Koon Ham
_A! Cái đầu cô làm bằng cái gì k biết.
Lần cô gặp lại bon Key, Jey, Rey, Leo đó….lúc cùng về nhà cô uống rượu
đó_Kevin bắt đầu mất bình tĩnh với cái trí nhớ cực kì ngắn hạn của Sandy
_À há, ra là truyện đó_Sandy gật gù xem chừng đã nhớ ra rồi
_Vậy nói nghe coi _Kevin khẽ nhíu mày
_Thì đó, còn gì nữa đâu…tui đã nói rồi
mà, tui với anh Koon Ham chỉ là tình cảm hâm mộ thôi. Còn…còn….tui khóc
là vì….vì…… _Sandy bỗng dưng ấp úng lạ thường
_Sao? _Kevin nghiêng mặt nhìn Sandy đang lúng ta lúng túng
_Đừng có dục tui chứ. Tại vì nhìn Koon
Ham với Kyu Min sánh bước bên nhau trông giống anh trai ta và người yêu
anh ấy hồi trước cũng nắm tay nhau đi dọa ở trong vườn như vậy nên….họ
là 1 cặp rất đẹp đôi _Sandy ngẩng mặt lên cười- nụ cười buồn
Rồi mọi thứ chìm vào im lặng, hôm đó
Sandy uống hết trai uyt-ki rồi say bí tỷ và nằm ngủ ngon lành trên đùi
Kevin 1 cách k thê nào hồn nhiên, vô tư hơn được nữa (==”)