Về lớp nó lại gặp bà cô khó tính nhất trường . Thấy tụi nó vào lớp trễ mà ko xin phép ai đã làm bả ức lắm rồi, bước xuống chỗ ngồi cũng ko thèm nghe bả giảng bài mà còn úp mặt xuống bàn ngủ . Bả thấy thế thì cơn tức bùng lên chọi ngay viên phấn vô người nó , nhưng mà nó ko dậy bả hét lên :
--EM KIA DẬY NGAY CHO TÔI _mặt đỏ bừng
Nó đứng phắt dậy giọng lạnh tanh , thờ ơ nói :
--Gì ?
Bả lúc này như núi lửa bùng nổ nhưng vẫn giữ bình tĩnh muốn chơi nó một vố . Bà hắng giọng bình thường lại :
--Em hãy cho cô biết triết lí kinh doanh xuất nhập khẩu của kinh tế nước ta và giải thích vì sao ?
Nó vẫn dửng dưng , các học sinh khác bao gồm cả bọn hắn (trừ anh hai , Julie và Diana )vẫn nghĩ nó sẽ ko trả lời được nhưng ko nó cao giọng nhưng vẫn thờ ơ như ko quan tâm đến :
--Theo tôi nghĩ thị trường xuất nhập khẩu của chúng ta rất có tìm năng nhưng các doanh nghiệp ko chú ý đến thị trường mà chỉ chú tâm đến việc lợi nhuận danh thu mà ko để ý đến yêu cầu của khách hàng doanh nghiệp tư nhân và cả doanh nghiệp nhà nước đều thế nếu chú trọng trường đáp ứng tiêu chuẩn thị hiếu của khách hàng trách nhiệm uy tính và trọng dụng nhân tài trẻ thì doanh nghiệp đó rất nhanh chóng sẽ có chỗ đứng rất nhanh trong thị trường và sẽ có bước tiến lớn _nó vẫn thơ ơ
Nghe nó nói bà cô như muốn độn thổ vì nó nói ko phải là đúng mà là quá quá đúng đến một giáo viên chuyên ngành quản trị như bả mà còn ko hiểu rõ được như thế mà nó trả lời rất nhanh chóng và rất có lập trường .Thật ra ko ai ngờ nó là chủ tịch của một công ty rất lớn có tiếng trong giới kinh doanh thế giới ko ai biết vì nó giữ rất kính và điều này chỉ có hai con nhỏ bạn thân nó biết thôi (T/g sorry m.n nha vì để truyện bất ngờ nên phải giấu đó nha ) công ty đó là công ty sản xuất đá quý Hell của nó làm chủ tịch như trên và còn Julie thì làm tổng giám đốc Diana thì phó tổng giám đốc . Nó biết được điều này là đương nhiên . Cả lớp há mồm nhìn nó , bà cô lúc này mới lên tiếng :
--Thôi được em ngồi xuống đi _hơi quê
--Cô bị sa thải _lạnh lùng nhưng uy nghiêm và rất đáng sợ
Cả lớp còn chưa hết ngạc nhiên này thì đến ngạc nhiên khác và nó rút ĐT ra alô cho ai đó thì bà cô cũng nhận được một cú ĐT và rồi bà khuỵ xuống . Cả lớp ko tin vào những gì mình thấy và nó đã nói :
--Trường này vốn được lập ra để đào tạo những tương lai thế giới và nên kinh tế , ngôi trường này rất có tiếng tăm trong làng sóng dư luận rất nhiều nhà quyền quý đưa con em mình tới đây để mong có được những bài học thật tốt cho con em mình tôi ko muốn chỉ vì cô , một cô giáo ko ra gì thậm chí điều tối thiểu nhất là mình cần phải giỏi hơn học sinh là người dẫn dắt học sinh chứ ko phải để học sinh của mình dắt mũi mà chạy theo như thế ngôi trường này ko thích hợp với cô và tôi ko muốn cô là vết nhơ cho ngôi trường tôi thiết kế và xây nên cũng là nơi chú tôi làm việc _giọng đều đều vang lên như một lưỡi dao đâm vào tim bà cô vì để vào được đôi ngũ giáo viên của ngôi trường này cô đã gần như dành cả nữa đời người của mình lát sau có hai người bảo vệ tới kéo bả đi .
Cả lớp lúc này phải nói là sok toàn tập với nó , nó mới nói gì ngôi trường này là do nó thiết kế và xây nên , chú của nó là hiệu trưởng , ai cũng ko piết thân thế của nó nhưng họ ko dại chọc vào vì cũng lờ mờ đoán ra nó là người rất có thế lực nên ai cũng ko dại mà đâm đầu vào . Ngày đầu tiên đi học ở đây nó đã gây nên kì tích rồi ko piết sau này sẽ ra sao ai cũng háo hức hết , nhưng cũng có một số người rất sợ hãi .
Tiếng trống ra về vang lên nó và mọi người leo lên chiếc xe của mình về nhà .
Hắn lúc này tuy biết nó là ai nhưng cũng rất tò mò , ngạc nhiên và cũng ''THÍCH'' nó nữa .