Siêu Sao | Cự Tinh Vạn Diệt Chi Thương

Chương 142: Chương 142




CHƯƠNG 142 – BỮA SÁNG TÌNH YÊU

Hiện tại Charles bị biếm lãnh cung đem mình tắm thật sạch sẽ, đầu tiên là đổ một tầng kem trên mặt cùng cằm sau đó dùng dao cạo râu cạo sạch sẽ, bộ dạng đầy trịnh trọng giống như chuẩn bị đi ra ngoài hẹn hò với người khác.

Kí kết “Hiệp ước không bình đẳng” với Charles, Đường Phong hôm nay phải xoa bóp xoa bóp cho Charles, tuy rằng rõ ràng là buổi trưa Charles chạy đến đem cho cậu một đống hỗn độn.

Rất nhanh người đàn ông hỗn huyết đã quấn khăn tắm đi ra, trên mặt sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái không gì sánh được, còn tóc thì được vuốt hết ra sau, kiểu tóc hoa lệ khiến ngũ quan thiên về Âu thức của Charles càng thêm khắc sâu, người đàn ông này từ trước đến nay luôn rất nam tính, chỉ là Đường Phong đối với chiếc khăn tắm màu trắng lúc nào cũng như sắp rơi ra trên thắt lưng của Charles cảm thấy khó chịu. “Anh không thể mặc quần áo tử tế sao?” Đường Phong đã chuẩn bị tốt dầu xoa bóp cùng hương hoàng khẽ híp mắt.

“Xoa bóp chẳng lẽ không phải là cởi sạch sao?” Giả ngây thơ hướng chàng trai mở trừng hai mắt.

Charles đang chuẩn bị đem khăn tắm trên thắt lưng kéo xuống thì hắn đột nhiên phát hiện trong góc phòng hình như có một người đang ngồi, người kia nhìn thế nào cũng rất quen mắt.

“Lục Thiên Thần, cậu ở chỗ này chuẩn bị làm khán giả sao? Được rồi, bạn của tôi, mau đi ra đi, tôi không muốn để cho cậu nhìn thấy phần lõa thể của tôi, nó sẽ khiến cậu tự ti mất. Vừa nghĩ tới tuổi già của cậu đều phải vượt qua trong bóng ma, tôi đã cảm thấy vô cùng khó chịu.” Charles dõng dạc nói những lời cố ý xuyên tạc gây hiểu lầm.

Lục Thiên Thần ngồi dựa người vào một chiếc gối trên ghế salon trong phòng xem sách, hắn ngẩng đầu nhìn về người đang phơi bày cơ ngực cùng cơ bụng hoàn mỹ kia, “ba” một tiếng đem sách gấp lại, thanh âm này khiến Đường Phong cũng phải nhìn qua.

“Tôi ở chỗ này.” Lục Thiên Thần nhàn nhạt nói một câu.

« Cái gì ? » Ở đây thế nhưng là phòng của Đường Phong, Charles bày ra biểu tình giống như nuốt phải trứng gà, hắn rất nhanh liền phản ứng lại, đồng thời cười nói, « Thật là trùng hợp, tôi cũng ở chỗ này. »





« Úc, bảo bối, dùng lực một chút, không sai, không sai, chính là chỗ đó, cậu khiến tôi thật thoải mái… » Mặt ghé vào giường lớn, nửa thân dưới miễn cưỡng được khăn tắm che chắn, Charles lại liên tục phát ra thanh âm khiến người hiểu lầm.

Đường Phong ngồi trên giường, ngón tay di chuyển trên thắt lưng của Charles , thẳng thắn mà nói thì làn da cùng vóc người của Charles rất tốt, sau khi xoa dầu xoa bóp thì xúc cảm càng tuyệt hơn, nhưng điều này cũng không thể trở thành lý do khiến Đường Phong phải thích xoa bóp cho Charles.

Cậu một chút cũng không thích hầu hạ người khác.

« Ở đây ? » Ngón tay chuyển qua phần mông của Charles, Đường Phong ác liệt véo một cái, thuận tiện đùa giỡn người đàn ông, học ngữ khí của Charles khoa trương nói : « Úc, bảo bối, mông của anh thật co dãn nha. »

« Phốc ! » Một nam tử bóng đèn quốc tịch Trung Hoa không nhịn được mà bật cười, Lục Thiên Thần quen biết Charles nhiều năm như vậy vẫn là lần đầu thấy được người có dũng khí đùa giỡn đại hùng dũng mãnh tàn bạo Charles này, hơn nữa người này còn là Đường Phong.

Ai có thể dự đoán được đây, nửa năm trước lúc chưa rơi xuống nước thì Đường Phong chỉ là một công tử bốc đồng, ngoài mạnh trong yếu, lần đầu tiên thấy Charles liền giống như con thỏ nhỏ không dám nói một lời.

Nửa năm sau cũng là hiện tại, Charles nhanh từ dã hùng hung mãnh lại đáng sợ trong rừng rậm biến thành đại gấu ngựa biết cười bị thu phục trong đoàn xiếc thú rồi.

Vậy còn hắn ? Lục Thiên Thần ném sách qua một bên hướng Charles cùng Đường Phong đi tới, hiện tại hắn cần phải làm là cùng hai người họ ngủ chung trong một căn phòng, để tránh việc Đường Phong bị đại hùng ăn vào trong bụng.





Bởi vì bọn họ hầu như không có nấu cơm ở nhà, lâu nay đều là đi ra ngoài ăn, cho nên vào lúc sáng sớm Đường Phong mở tủ lạnh ra thì phát hiện bên trong bị nhồi đầy bia, sữa bò cùng nước trái cây, may mắn là vẫn còn vài nguyên liệu nấu ăn đơn giản.

Đường Phong ngồi chồm hổm ngắm nhìn những nguyên liệu nấu ăn có thể dùng : trứng gà, lạp xưởng cùng một ít khoai tây.

« Ông trời của tôi, Thân ái, cậu chuẩn bị làm bữa sáng cho tôi sao ? Tôi thực sự rất cảm động ! Không ngờ cậu cũng là một người đàn ông nội trợ, tôi cảm thấy tôi chiếm được đại tiện nghi rồi. » Lúc Đường Phong tỉnh thì Charles cũng đã thức dậy, bất quá bởi Đường Phong đã chiếm lấy phòng tắm mà Charles lại không muốn trở về tắm trong phòng tắm của hắn, cho nên đến lúc Đường Phong mặc quần áo tử tế xuống lầu đem nguyên liệu nấu ăn ra thì người này mới đi xuống tới.

Mà Lục Thiên Thần vốn trở về tắm trong phòng ngủ của mình đã yên vị trên ghế sô pha lật xem tạp chí.

« Không, không phải làm cho anh ăn. » Đường Phong đem trứng gà, lạp xưởng cùng khoai tây ra, sau đó xoay người đi vào phòng bếp cạnh phòng khách, cậu cẩn thận suy ngẫm lại, đầu tiên phải làm thế nào đây ? Úc, được rồi, đem lạp xưởng thái ra, đem khoai tây thái ra, sau đó cậu còn cần dầu ăn nữa.

« Không làm cho tôi vậy làm cho ai ? » Charles đi xuống khỏi thang, hắn vừa đem vấn đề hỏi ra miệng liền cảm thấy có vấn đề, vì vậy liền mãnh trừng Lục Thiên Thần đang ngồi trên ghế salon.

Lục Thiên Thần lật qua một trang tạp chí, nhàn nhạt nói : « Cho tôi. »

Hung hăng, « Dựa vào cái gì ? » Không phục.

« Dựa vào Đường Phong thích. » Vẫn bình tĩnh như cũ.

Đường Phong mở ra các ngăn tủ trong phòng bếp cuối cùng cũng tìm ra được lọ dầu, về phần từ phóng khách truyền đến thanh âm khắc khẩu tranh giành tình nhân của hai người đàn ông, cậu coi như không có nghe thấy.

Đi tới trước tấm thớt gỗ, Đường Phong đem một cây lạp xưởng cắt thành hai nửa, đối với thành quả lao động của mình cậu cảm thấy rất thỏa mãn, lạp xưởng đem chiên vẫn là tốt nhất.

Đem lạp xưởng đã xắt tốt phóng vào trong dĩa, rất nhanh cậu lại nhìn về phía khoai tây trong rổ, lẩm bẩm nói: “Chỉ cần cắt thành khối là có thể rồi đi, thoạt nhìn tựa hồ cũng đơn giản.”

Sự thật chứng minh, một người thích ăn khoai tây không nhất định có thể khéo léo xắt khoai tây, Đường Phong cầm lấy dao nhỏ hướng khoai tây chém xuống, thanh âm thật lớn liền hấp dẫn hai người đàn ông đang châm chọc khiêu khích lẫn nhau trong phòng khách.

Charles cùng Lục Thiên Thần song song đi đến vây xem, Đường Phong đã xắt xong khoai tây, thấy hai người kia tới, cậu ngẩng đầu chỉ vào những mảnh khoai tây bị phân thây thành những mảnh không đồng nhất, hướng Charles cùng Lục Thiên Thần nói: “Thế nào, tôi làm không tệ lắm đi?”

Trên khuôn mặt anh tuấn mang theo tươi cười tràn đầy mong muốn được khẳng định cùng tán thưởng, cho nên những lời trào phúng đã đến bên mép đều bị Charles nuốt lại vào bụng.

“Vô cùng tốt!” Lục Thiên Thần không hổ là thương nhân, nói dối như hát, xuống bút thành văn.

“Cực kỳ tốt!” Charles không cam lòng tỏ ra yếu kém, dù sao người ăn khoai cuối cùng cũng không phải là hắn.

Lạp xưởng cùng khoai tây đều đã chuẩn bị tốt, Đường Phong đem chảo đặt lên rồi bật lửa, Lục Thiên Thần ở một bên hợp thời nhắc nhở: “Trước đem dầu đổ vào rồi hãy bỏ khoai vào.”

“Cái này tôi biết, tôi từng thấy trên tiết mục nấu nướng a.” Đường Phong đem dầu đổ vào chảo, rất tuyệt, một phần hai chai dầu đã đi vào.

“Là khoai tây chiên a.” Charles thấp giọng nở nụ cười, trong giọng nói mang theo một cổ hả hê.

Mà Đường Phong cũng không phụ sự mong đợi của Charles, cậu đem tất cả nguyên liệu đổ vào trong chảo, ngoại trừ khoai tây cùng lạp xưởng còn có hai cái trứng gà.

May là, Đường Phong còn biết đem trứng gà đánh tan.

Sau đó, Charles cùng Lục Thiên Thần lại nhìn Đường Phong đem bỏ một muỗng muối to đùng vào trong chảo, đại khái cảm thấy không đủ vị lại bỏ thêm sốt cà chua cùng tương đen.

Sau một phen khói lửa, trứng gà đặc quánh, khoai tây có chút đen, lạp xưởng có chút tiêu.

« Sốt cà chua cùng tương đen có đúng hay không sau khi chín mới bỏ vào a ? » Thẳng đến cuối cùng Đường Phong mới nhớ tới bình thường cậu ăn khoai đều phải chấm gì đó.

Câu hỏi của cậu làm cho người khác không biết phải trả lời thế nào.

Charles vỗ vỗ vai Lục Thiên Thần : « Đường Phong đặc biệt chuẩn bị bữa sáng yêu thương cho cậu, cậu hẳn là nên ăn hết tất cả. »

« Tuy rằng khó coi một chút, nhưng tôi nghĩ mùi vị hẳn sẽ không quá kém, cậu tùy tiện ăn một chút đi, không thể ăn cũng không sao, tôi có gọi cơm ngoài. » Vừa nói xong thì chuông cửa vang lên, Đường Phong rửa tay đem đĩa thức ăn đầy tình yêu thương trong phòng bếp đưa cho Lục Thiên Thần, « Cơm ngoài của tôi đã đến, tôi đi mở cửa. »

Lục Thiên Thần yên lặng tiếp nhận đĩa, Charles mỉm cười đi theo Đường Phong, người sau vừa đi vừa nghĩ đến điều kiện Lục Thiên Thần đưa ra là « làm bữa sáng cho hắn » cũng không có quy định vị đạo của bữa sáng phải thế nào, tuy rằng Đường Phong đã hoàn thành nhiệm vụ bất quá cậu cũng biết bữa sáng mình làm rất tồi, phỏng chừng mùi vị sẽ không quá tốt.

« Tôi mua một ít cháo, rất nhiều. » Đường Phong có chút xấu hổ nói, « Đây là lần đầu tiên tôi làm bữa sáng, anh sẽ không muốn ăn đi. »

Cậu sợ Lục Thiên Thần sẽ bị đau bao tử.

Lục Thiên Thần ăn một khối khoai tây : « Vị đạo còn có thể, đây là lần đầu tiên của cậu, không phải sao ? » Nói đến lần đầu tiên liền khiến Đường Phong suy nghĩ liên miên, nếu đứng từ góc nhìn của thân thể, lần đầu tiên của Đường Phong là của Lục Thiên Thần, nếu như dựa theo ý thức, lần đầu tiên chân chính phát sinh chính là buổi tối trúng thuốc mê cùng với Charles.

Loại chuyện này Đường Phong cũng không muốn đi nghĩ nhiều.

Mặt Charles có chút đen : « Tôi là một người đàn ông có tư tưởng phóng khoáng. »

Sáng sớm vượt qua trong một bầu không khí quỷ dị, Lục Thiên Thần cư nhiên mặt không đổi sắc nghiêm túc đem tất cả vật thể bất minh ăn sạch sẽ, đừng hi vọng Đường Phong sẽ có cảm giác tội ác, cũng không phải cậu ép Lục Thiên Thần ăn.

Buổi chiều Charles đưa Đường Phong đi trường quay, về phần vì sao không phải Lục Thiên Thần, bởi vì người kia sau buổi trưa liền bắt đầu tiêu chảy rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.