CHƯƠNG 189 – THẢM ĐỎ
“Đường đại ca, em đã biết là chúng ta nhất định sẽ gặp lại!” Ngồi trong một quán cà phê nhỏ ven đường, Lý Đông Tây cô lỗ cô lỗ uống mấy ngụm nước đầy đặc sắc rồi ngẩng đầu mang vẻ mặt hưng phấn nói.
Đường Phong cười nói: “Cậu uống chậm một chút.”
Lý Đông Tây sau khi được Albert thả về, lần mạo hiểm kia chẳng những không khiến người thanh niên này lùi bước, ngược lại còn kích phát nhiệt huyết thanh niên của Lý Đông Tây, lập chí trở thành một phóng viên kiệt xuất.
“Lần đó thật sự là dọa chết người, bất quá a, cũng làm cho em mở rộng tầm mắt, Đường đại ca, anh nói xem rõ ràng chúng ta đều là người cùng sống trên một quả địa cầu, như thế nào ở cạnh người khác nhau lại cho cảm giác sống ở thế giới khác nhau chứ?” Lý Đông Tây một phen cảm khái.
Đường Phong lắc lắc đầu, cười nói: “Ha ha, cậu không sợ sao?”
Nếu gặp phải không là Albert mà là người khác, kết cục có thể sẽ không giống vậy, mạng người không thể đem ra nói đùa.
Nhưng nói tới nói lui, làm một phóng viên không nhất định sẽ phải trải qua những việc thần kỳ như Lý Đông Tây, người trẻ tuổi có ý chí chiến đấu có lý tưởng là chuyện tốt, không thừa dịp lúc còn trẻ tuổi làm gì đó, về sau đến lúc cao tuổi thì sẽ không còn cơ hội.
“Sợ a, nhưng dù sợ cũng không thể cứ trốn ở nhà, em còn muốn đi ra ngoài trải đời mà, Đường đại ca, anh có thể nhận phỏng vấn của em không, em chỉ hỏi anh mấy vấn đề thôi, tuyệt không trì hoãn thời gian của anh!” Lý Đông Tây chắp tay bày ra một bộ dạng cầu xin đáng thương, “Van cầu anh đó, được không?”
“Có cái gì không được, cậu đừng cho là tôi được vài cái đề cử liền lợi hại, hàng năm có rất nhiều người đoạt giải, cũng chỉ được chú ý đặc biệt mấy ngày, chờ đến lúc lễ điện ảnh qua đi thì không biết là bộ dáng gì nữa.” Đường Phong thấp giọng cười, “Cũng chỉ có cậu cảm thấy tôi lợi hại.”
“Nhưng Đường đại ca là thật sự lợi hại a, tính tình cũng thật tốt, không giống một ít ngôi sao khác, rõ ràng mới là hạng hai hạng ba đã kiêu ngạo rồi!” Tựa hồ nhớ tới những gì chính mình đã trải qua, Lý Đông Tây liên tục cảm khái.
“Kỳ thật làm nghề phóng viên này, tiền bối của em nói cho em biết, quan trọng nhất chính là cùng ngôi sao có quan hệ tốt, làm bạn bè, mọi người đều được lợi, em cảm thấy cũng đúng, vốn bạn bè chính là giúp đỡ nhau trong lúc khó khăn, bằng không còn làm bạn làm gì.” Lý Đông Tây nói xong cúi đầu gãi gãi tóc, cười hắc hắc, “Đường đại ca, em nói thẳng một tí, anh không cần để ý a.”
“Tuy rằng thực hiện thực, nhưng thật là như vậy.” Đường Phong gật gật đầu.
“Cho nên chúng ta là bạn bè, hiện tại Đường đại ca nhận phỏng vấn của em, sau đó em sẽ báo đáp cho anh, thật sự, tuy rằng bây giờ em chỉ còn là một phóng viên nhỏ bé.” Sờ sờ cái mũi, Lý Đông Tây có chút ngượng ngùng.
Nhìn thấy Lý Đông Tây tựa hồ không bị sự kiện bắt cóc lần trước ảnh hưởng đến, Đường Phong ít nhiều cũng an tâm một ít: “Đại phóng viên cũng tốt Đại minh tinh cũng tốt, ai cũng không phải sinh ra đã làm được, chúng ta đều có cơ hội.”
Hai người xem như cho nhau khích lệ, Lý Đông Tây còn vỗ ngực cam đoan, sau này hắn nhất định sẽ trở thành đại phóng viên, lúc đó sẽ làm một bộ sưu tầm độc nhất vô nhị về Đường Phong.
Đường Phong nói sẽ chờ đến ngày đó.
…..
…..
Trong lúc diễn ra lễ điện ảnh hết thảy mọi thứ đều thật bình thường, không có đột nhiên nhảy ra một kẻ bắt cóc, cũng không có đột nhiên xuất hiện sát thủ hay vệ sĩ, cảm giác đắm chìm trong không khí ở lễ điện ảnh thật tốt, hiện tại Đường Phong chỉ cần có thời gian đều cùng Lan Đạt bọn họ cùng nhau xem phim dạo phố uống rượu, phảng phất như hết thảy chưa từng thay đổi.
Điện ảnh có một bắt đầu thì sẽ có một kết thúc, tối hôm nay sẽ cử hành nghi lễ bế mạc cho lễ điện ảnh Venice cùng với lễ trao giải mà mọi người chờ đợi đã lâu.
Bắt đầu vào khoảng ba bốn giờ chiều, hai bên thảm đỏ của nghi lễ bế mạc đứng đầy phóng viên cùng fan.
Lúc bọn người Đường Phong đến đã gần bốn giờ rưỡi, bởi vì phải thử quần áo nên không thể vội vã ra ngoài, Đường Phong nhờ mấy vị trợ lý mua một ít đồ ăn thức uống đưa cho một ít phóng viên, không tính là lấy lòng, chỉ là tiện đường nhấc tay mà thôi.
Thói quen này có từ lúc cậu còn là Fiennes, có người nói cậu giả làm người tốt, cũng có người nói cậu cố ý hối lộ phóng viên, nhưng cậu vẫn kiên trì xuống, một khi ngươi kiên trì một năm hai năm thậm chí hơn mười hay hai mươi năm, sẽ không còn ai nghĩ ngươi bụng dạ khó lường.
Tuy rằng được người lý giải là một quá trình dài lâu, nhưng cái mà Đường Phong coi trọng không phải là việc người khác có lý giải cậu hay không.
Đây là lần thứ hai cậu đi trên thảm đỏ sau khi sống lại, so với lần đầu tiên giống nhau vẫn không được bao nhiêu người chú ý, tuy rằng bộ phim lấy được thành công không nhỏ, nhưng đối với tác phẩm “Ác ma đường mòn” này của đạo diễn Lý Nguy lại khuyết thiếu Fiennes dẫn đến bộ phim thiếu mất chiêu bài.
Huống chi hiện tại người từng xem qua phim đã thiếu lại càng thiếu.
Đường Phong nhớ tới lần đầu tiên cậu đi trên thảm đỏ, kỳ thật so với tình huống hiện tại càng không xong, khi đó cậu bất quá là một diễn viên phụ, trên các tờ báo chí về điện ảnh rất khó tìm thấy bóng dáng của cậu.
So với Fiennes năm đó, khởi đầu của Đường Phong hiện tại kỳ thật đã là rất tốt.
Nhưng lần đầu tiên đi thảm đỏ sau khi sống lại có lẽ sẽ không có quá nhiều chú ý, nhưng tại thảm đỏ tại lễ điện ảnh Venice nhất định sẽ không cho Đường Phong tiếp tục bình thường thản nhiên đi xuống.
“Lan Đạt?” Đang ngồi trên xe chờ đi lên thảm đó, Đường Phong đột nhiên thấy được một nữ nhân mĩ lệ mặc lễ phục thủy lam, mỹ nữ ăn mặc phong cách đứng ngoài xe mỉm cười nhe gõ cửa kính xe của cậu, Đường Phong vội đem cửa sổ mở ra, “Sao chị lại đến đây?”
Tuy rằng thời gian bọn họ quen nhau lúc này không lâu, nhưng chỉ ở chung vài ngày, Lan Đạt tựa hồ đã đem Đường Phong nhận định thành bạn tốt không thể không kết giao, điểm này ngay cả Geogre cũng phải kinh ngạc.
“Tôi cần một bạn nam giúp tôi cùng nhau đi trên thảm đỏ.” Lan Đạt trực tiếp đem Đường Phong đẩy mạnh vào, sau đó chính mình theo sát ngồi vào trong xe, thuận tay đem cửa xe đóng lại, cũng không quản phòng viên bên ngoài có chụp ảnh bọn họ hay không.
“Không cần nói cho tôi biết chị tới tìm tôi, Geogre đâu?” Đường Phong cúi người giúp nữ nhân đỡ lấy làn váy thật dài, lễ phục cao cấp không biết là giấc mộng của bao nhiêu tiểu cô nương, mà gái lỡ thì trước mắt này chỉ cần tùy tiện liền mặc được, cũng không sợ nhăn hay dơ.
Vừa nghe Đường Phong nhắc đến Geogre, Lan Đạt lập tức nhíu mày, xua tay nói: “Đừng nói nữa, Đường thân ái, Geogre đôt nhiên muốn mở đại hội cổ đông, đêm qua ngồi máy bay suốt đêm trở về New York, hiện tại tôi không có bạn nam nào.”
Lan Đạt mỉm cười đặt hai tay lên vai Đường Phong, trừng mắt cười khẽ: “Anh ấy đi tốt hơn, như vậy tôi có thể đi trên thảm đỏ cùng cậu, Đường, cậu đẹp trai hơn George!”
“Đây là vinh hạnh của tôi, nhưng là như vậy có được không?” Đường Phong có chút lo lắng, gái lỡ thì này thật tùy hứng, nhưng đối với yêu cầu của Lan Đạt, cậu luôn rất khó cự tuyệt.
“Không cần cự tuyệt tôi, Đường, tôi đã nói với đạo diễn Lý Nguy tốt lắm, ông ấy tỏ vẻ vô cùng vui mừng khi nhìn thấy tôi cùng cậu đi trên thảm đỏ, được rồi, chạy nhanh đi, tôi nhưng là một đại mỹ nữ, cậu sao lại nhẫn tâm khiến tôi cứ cầu xin cậu như vậy?” Tuổi Lan Đạt không nhỏ, nhưng ở trước mặt Đường Phong so với cô càng nhỏ tuổi lại đột nhiên hóa thành tiểu cô nương làm nũng lên.
Đường Phong mở ra hai tay nhẹ nhàng ôm ôm người bạn tốt nhất của cậu: “Tôi thực sự vinh hạnh được trở thành bạn nam của chị.”
……
……
Nghi lễ thảm đỏ bế mạc, vô số phóng viên truyền thông đến từ khắp các nơi trên toàn cầu đều nâng ống kính nhắm vào mỗi một ngôi sao đi qua thảm đỏ, theo từng ngôi sao lục tục tiến vào, dần dần thảm đỏ đã gần hết.
Phóng viên truyền thông đều biết tại nghi lễ thảm đỏ bế mạc lễ điện ảnh Venice này do nữ minh tinh nổi tiếng Lan Đạt làm trụ cột, nhưng bọn họ không hề nghĩ đến người đứng bên cạnh Lan Đạt không phải là Geogre mà họ biết, mà là một nam ngôi sao không có tên tuổi hoàn toàn xa lạ.
Khi Đường Phong cùng Lan Đạt khoác tay nhau tiến vào, mang theo mỉm cười tự nhiên tùy ý bước lên thảm đỏ, mọi người phát hiện bọn họ có thể nhìn đến không chỉ có Lan Đạt xinh đẹp, còn có khí thế thuộc về nam nhân bên cạnh Lan Đạt.
Hắn là ai?
Hắn tên là gì?
Hắn đến từ nơi nào?
Vì sao hắn lại đi chung với Lan Đạt?
“Cậu đoán xem báo chí ngày mai sẽ viết như thế nào?” Lan Đạt vừa đi vừng cùng Đường Phong kề tai nói nhỏ, tư thế này thấy thế nào cũng thật thân mật.
“Lan Đạt có mơi nới cũ, yêu mên tiểu bạch kiểm Đường Phong?” Đường Phong nhẹ giọng nở nụ cười, phóng viên giải trí yên nhất là viết về ngôi sao ồn ào muốn ly hôn, chia tay.
Theo Lan Đạt cùng George kết hôn đến nay, cơ hồ mỗi năm đều có tin tức giả bọn họ sắp ly hôn.
“Ách, may là không nói tôi thích làm trâu già gặm cỏ non, bằng không nhất định sẽ tức giận.” Lan Đạt thấp giọng nở nụ cười, ôm cánh tay Đường Phong hít sâu một hơi, “Kệ họ muốn viết gì thì viết đi, cậu sợ sao?”
“Nếu tôi sợ, tôi đã không đứng chỗ này.”
Đường Phong cùng Lan Đạt nhìn nhau cười, trong nháy mắt ngắn ngủi đó, Lan Đạt phảng phất từ trên người Đường Phong thấy được Fiennes.
Có lẽ sẽ không ai hiểu được vì sao cô chọn Đường Phong làm bạn nam, bao gồm cả người đại diện của cô.
Nhưng là từ lúc bắt đầu nhìn thấy biểu hiện đầu tiên của Đường Phong trong phim, cô biết trong tương lai người nam nhân có gương mặt phương Đông này sẽ trở thanh siêu sao của thế giới.
May mắn, còn có George ủng hộ cô.