CHƯƠNG 214 – LẦN BÁN VÉ PHIM ĐẦU TIÊN CỦA PHIM
“Có lầm hay không a, thật sự xem tôi như nô lệ?” Tiểu Ác Ma lui thành một đoàn trên sô pha vừa cắn khoai tây chiên vừa hừ ca vừa thưởng thức di động trong tay, ngẫu nhiên liếc mắt nhìn cánh cửa phòng ngủ đóng chặt, từ lúc Đường Phong đi vào tắm rửa đã hơn một giờ.
Điều này đối với người quen đánh nhanh thắng nhanh như Tiểu Ác Ma mà nói là một chuyện không thể hiểu cũng không thể lý giải, sao lại có nam nhân yêu tắm rửa như vậy a, mỗi ngày không có việc gì liền hướng phòng tắm chạy, không hảo hảo ngồi xem phim ở phòng khách, thế nào cũng phải ở trong phòng tắm vừa chà rửa vừa xem phim.
Quả nhiên là có sự khác biệt, không có cách nào hiểu được.
Biên tập xong tin nhắn, Tiểu Ác Ma ấn nút gửi đi, người nhận — lão đại.
Lão đại là ai, tự nhiên không cần nói thì ai cũng biết là ai.
“Đều là một đám muộn tao.” Cảm khái một câu Tiểu Ác Ma liền nhận mệnh đứng dậy dọn dọn bàn.
Cái tên họ Đường kia, hiện tại ở bên ngoài khen ngợi như anh hùng thế giới vì nước tranh quang, mặt ngoài thoạt nhìn rất dễ ở chung, tính cách cũng ôn ôn nhu nhu, trên thực tế chính là một Ác Ma nha!
Mỗi ngày Đường Phong đều bắt hắn phải quét nhà, dọn rác, lau sàn, nếu ở nhà ăn cơm liền phụ trách nấu cơm, nếu không nấu cơm liền phụ trách gọi điện đặt cơm, đi siêu thị mua đồ…
Tóm lại tất cả những việc có thể làm đều ném cho hắn, bản thân giống như đại lão gia cái gì cũng không muốn động, thật sự khiến Tiểu Ác Ma tức chết rồi.
Giống như hiện tại, hắn còn phải ở lúc trước khi ai kia tắm xong phải rửa nho xong, bởi vì ai kia muốn đi ra liền có thể ăn nho!
“Rửa này, rửa chết ngươi!” Miệng tuy rằng bất mãn nhưng Tiểu Ác Ma vẫn ngoan ngoãn đem nho rửa sạch.
Chờ hắn đem nho rửa sạch đặt lên bàn, Đường Phong vừa vặn đi ra từ trong phòng ngủ còn đang cầm khăn lau tóc, bây giờ còn là mùa đông, cậu mặc áo ngủ màu trắng hai lớp, dép lê cũng là màu trắng, cả người giống như một món lễ vật lông xù được đóng gói xong chờ đợi được tống xuất đi.
Rõ ràng là một đại nam nhân còn ăn mặc khả ái như vậy, khó coi! Tiểu Ác Ma âm thầm khin thường Đường Phong một phen, tầm mắt lại vẫn dừng trên người nam nhân, ngô, sao đây, thoạt nhìn giống như một chú gấu lông xù Bắc Cực, gấu Bắc Cực phiên bản thon thả.
“Anh hẳn là nên viết ra một quyển sách, dạy những nữ nhân nghiệp dư làm sao để giảm béo, tôi nhìn thấy trên mạng có rất nhiều người đều đang hỏi anh làm sao để giảm béo, lào sao có thể giống như một khí cầu có thể lập tức béo lên, lại có thể lập tức gầy xuống.” Tiểu Ác Ma ở trong lòng tính toán nhỏ nhặt, nếu Đường Phong thật sự cho ra một quyển sách như vậy, khẳng định sẽ dễ bán, đến lúc đó người đề nghị là hắn cũng có thể phân một chén canh mới đúng.
“Ăn ít vận động nhiều.” Đường Phong nói lời ít mà ý nhiều, đi tới sô pha bên cạnh ngồi xuống, ngắt lấy một trái nho ném vào trong miệng, “Ngày mai tôi muốn đi Mỹ, hôm sau là ngày chiếu phim chính thức ở Mỹ, có thể là một tuần không có ở nhà, cậu là muốn ở nơi này hay đi cùng tôi?”
“Thiết! Tôi đi cùng anh làm gì?”
“Có thể làm vệ sĩ của tôi.” Đường Phong nhìn nhìn Tiểu Ác Ma, tuy tên nhóc này có chút nhỏ con, tốt xấu gì cũng là sát thủ nổi tiếng, xen lẫn trong đám người Âu Mĩ to cao như ngựa có thể có tác dụng che dấu thân hình.
“Làm vệ sĩ của anh?” Khoa trương nhìn Đường Phong liếc mắt một cái, Tiểu Ác Ma bĩu môi, có chút khinh thường nói, “Hừ, tôi thế nhưng thực quý, anh mời nổi sao?”
Chậm rì rì ăn trái nho, Đường Phong mỉm cười nói: “Là tiền thuê nhà khi ở chỗ này của cậu.”
“Mỗi ngày tôi đều làm việc cực nhọc cho anh! Hết quét tước lại lai sàn còn lau bàn! Sao lại còn phải giao tiền thuê nhà a?” tiểu Ác Ma tức giận chỉ vào Đường Phong: “Tôi nói cho anh biết, anh không cần phải quá đáng như vậy!”
Không hề bị Tiểu Ác Ma đe dọa ảnh hưởng, Đường Phong tuyệt đối là đang trả thù việc Tiểu Ác Ma mắng cậu khi trước, liếc mắt nhìn Tiểu Ác Ma, thản nhiên nói: “Tiền thuê nhà của tôi cũng thực quý, không muốn trả? Vậy mời cậu dọn ra ngoài.”
“Vô nhân tính!”
“Cám ơn đã khích lệ.”
“Anh…anh da mặt dày!”
“Tiếp tục, tiền thuê nhà tăng gấp đôi.”
Tiểu Ác Ma ngoan ngoãn đem miệng ngậm lại, sách, hắn đúng là gặp hạn, ai bảo hắn bị sát thủ của Albert đuổi giết làm chi, ai bảo lão đại nhà bọn họ đột nhiên yêu chết nam nhân này làm gì.
Nói thì nói, thế nhưng mỗi lần hắn trở về đều có thể nhìn thấy bộ dạng không chút tâm tình của Lục Thiên Thần, lão đại nhà bọn họ bình thường đã đủ lạnh lùng, hiện tại cả người lại giống như một cái tủ lạnh di động, đi chỗ nào liền đông lạnh chỗ đó, gió lạnh hưu hưu thổi, người bị thổi trúng đều cảm thấy tận thế đã đến.
Không biết nguyên nhân liền nghĩ chỗ nào xảy ra vấn đề, chọc lão đại mất hứng, chỉ có hắn biết a, nguyên nhân khiến tâm trạng lão đại không tốt là cái gì.
Tiểu Ác Ma một lần nữa đem tầm mắt chuyển dời lên người Đường Phong, nam nhân này mở ti vi lên xem, ngẫu nhiên nhìn thấy tin tức hay liền cùng hắn mói một câu, cười một cái.
Cùng người như vậy ở chung xác thực vo cùng nhẹ nhàng thoải mái, giống như nước ấm nấu ếch, đến lúc ngươi có cảm giác nguy hiểm thì mạng nhỏ đã không còn.
Có bộ phim công chiếu trước sau đó mới tham gia lễ điện ảnh, có phim tham gia lễ điện ảnh trước mới mắt đầu bán ra.
Giống như bộ [Ác ma đường mòn] ma Đường Phong từng tham gia chính là trước tham gia lễ điện ảnh sau đó mới bán cho các nước khác, ưu việt của phương pháp này là nếu như phim của ngươi có giải thưởng, như vậy lễ điện ảnh sẽ tạo hội ứng làm tăng thêm rất nhiều người muốn mua, chỗ hỏng là nếu phim không tốt thường sẽ rất khó bán.
Người có tự tin đương nhiên sẽ lựa chọn tham gia lễ điện ảnh trước, nhưng bộ điện ảnh [Kẻ giết ma] lần này của Đường Phong dưới sự ảnh hưởng của rất nhiều nhân tố phức tạp đã dẫn đến tình trạng hiện tại công chiếu trước rồi mới tham gia sự bình thẩm ở lễ điện ảnh.
Lần đầu đưa ra phải thử tạo chút danh tiếng, trước mắt Mĩ xem như là trạm công khai chiếu phim đầu tiên, bởi vì đạo diễn cùng phần lớn nhân viên đến từ Mĩ, [Kẻ giết ma] coi như là một bộ điện ảnh Hollywood.
Thị trường điện ảnh lớn nhất là Mĩ, còn có ở hải ngoại, tỷ như Anh, Pháp cùng Nga.
Trước mắt Trung Quốc cũng là một thị trường lớn, nhưng bởi vì tỉ lệ chia ở Trung Quốc khá gắt gao, cho nên trên thực tế một bộ phim nước ngoài bán đứt đi thì phòng bán vé có thể được phân khoảng 30%, nếu như phòng bán vé là một triệu nhân dân tệ, thực tế chỉ lấy đến tay có ba trăm nghìn, còn phải khấu trừ các loại phí dụng tuyên truyền vâng vâng.
Nhưng ở Nga lại được chia cao hơn, đây là nguyên nhân vì sao rất nhiều diễn viên Hollywood sẽ đi Nga tuyên truyền cũng không đến Trung Quốc, phí tổn quá cao à tiền lời lại không đủ.
Một bộ phim Hollywood, từ lúc khởi quay sẽ cùng các diễn viên ký kết hợp đồng tuyên truyền, trong hợp đồng bình thường quy định một diễn viên phải tuyên truyền cho phim bao nhiêu lâu, trong thời gian hữu hạn, phần lớn công ty điện ảnh sẽ lựa chọn khu có phòng bán vé cao.
Từ hiện tại đến xem, phần lớn thu vào của phòng bán vé vẫn là ở Bắc Mĩ.
Ngay ngày công chiếu đầu tiên, Đường Phong ngồi máy bay đi Mỹ, một tuần sau cũng sẽ chiếu phim ở Trung Quốc, trong thời gian này cậu đều sẽ ở tại Mĩ.
Tất cả nhân viên công tác đều chạy đến trong nhà của đạo diễn, kiềm chế sự hưng phấn cùng kích động trong nội tâm, mọi người tụ lại ăn mồi uống bia, cùng nhau nói chuyện phiếm chờ đợi kết quả của phòng bán vé đầu tiên.
“Tôi thật sự rất khẩn trương.” Hít sâu một hơi, nam diễn viên sắm vai Renault cười ngửa đầu uống một hớp bia lớn, “Lần đầu nổi tiếng khiến tôi đối với phòng bán vé có sự chờ mong kì lạ, không bằng chúng ta cùng nhau đoán đi, phòng bán vé cuối cùng sẽ là bao nhiêu, thế nào?”
Đề nghị này lâp tức được mọi người hưởng ứng.
Nam diễn viên hút sâu một hơi, do dự một lát rồi nói: “tôi đoán là ba trăm vạn.”
Không phải nhân dân tệ, đương nhiên là đôla.
Đối với một bộ điện ảnh thuộc loại chế tác nhỏ với phí tổn không đến năm trăm vạn đôla, dự đoán của nam diễn viên xem như khá lớn mật, phòng bán vé chỉ cần vượt qua một nghìn vạn đã xem như là kiếm lời.
Lần chiếu đầu tiên đương nhiên tiến hành vào lúc 0 giờ, bình thường chỉ có những fan trung thành mới nguyện ý đi rạp chiếu phim vào lúc mười hai giờ sáng, ba trăm vạn đã là một con số xuất sắc.
“Tôi phải cho mình thêm chút dầu, ba trăm năm mươi vạn!” Đạo diễn nói tiếp.
Ngay sau đó những người khác cũng lục tục đưa ra dự đoán của mình, có hai trăm năm mươi vạn, cũng có người lớn mật đoán bốn trăm vạn, cuối cùng đến lượt Đường Phong.
“Anh cảm thấy sẽ là bao nhiêu, Đường?” Trải qua cuộc mạo hiểm trong rừng sâu, Đường Phong nghiễm nhiên trở thành nhân vật trung tâm trong cảm nhận của mọi người.
“Tôi cảm thấy sẽ là tám trăm vạn.” Đây không phải là Đường Phong nói một cách tùy tiện, dù sao cậu cũng là một diễn viên có kinh nghiệm, có thể đại khái phỏng đoán ra số tiền mà bộ điện ảnh này sẽ kiếm được, chỉ cần mấy ngày nay tin tức không ngừng được báo chí oanh tạc giống như virus lây lan khiến không ít người biết đến sự tồn tại của bộ điện ảnh [Kẻ giết ma] này.
Có rất nhiều người sẽ bởi vậy mà đi vào rạp chiếu phim, con số đầu tiên của [Kẻ giết ma] nhất định sẽ không khó coi, tám trăm vạn đối với một bộ điện ảnh thuộc loại chế tác nhỏ mà nói quả thực chính là kỳ tích, bởi vậy lời Đường Phong vừa nói ra liền khiến nhiều người rất kinh ngạc.
Mười hai giờ sáng, tin tức tốt không ngừng được truyền đến.
Số liệu của phòng bán vé không ngừng đổi mới:
Ba mươi vạn
Đột phá một trăm vạn…
Bắt đầu có người hò hét: “Hai trăm vạn! Sắp vượt qua hai trăm vạn!”
Khi số liệu đột phá ba trăm vạn thì tất cả mọi người đều an tâm, lại đối mặt với những con số không ngừng nhảy lên, nam nữ trong phòng đều hưng phấn nhảy dựng lên.
Lần đầu công chiếu vào giờ Zero, có được con số khiến người phấn chấn: tám trăm ba mươi vạn.