Sau khi mừng thầm một phen, lúc này Ngạn Vũ Trì mới chậm rì rì đi ra.
“Trần đạo, vừa mới nói chuyện với ai a?” Ngạn Vũ Trì dùng khăn mặt chậm rãi lau tóc, mặt mày lộ ra vài phần lười biếng, cố ý giả bộ không nghe được nội dung, cố ý hỏi.
Trần đạo buông điện thoại, hướng trên người Ngạn Vũ Trì đánh giá một hồi, nửa người trên cái gì cũng không mặc, chỉ có một cái khăn quán lỏng lẻo quanh thân.
Hắn vỗ vỗ vị trí bên người, sắc mị mị hướng Ngạn Vũ Trì vẫy vẫy tay. “Đến đây, Tiểu Ngạn a, lại đây, ngồi lại đây.”
Ngạn Vũ Trì nghe lời gật gật đầu, như trước chậm rãi hướng về phía Trần đạo.
Ngạn Vũ Trì còn chưa đi đến bên người liền bị một bàn tay to vội vàng ôm lấy eo nhỏ.
“Người vừa mới gọi điện muốn nhân vật nam thứ, hơn nữa còn là một đại bài a.” Trần đạo cố ý đem hai từ nam thứ cùng đại bài nhấn mạnh, một bên giả bộ thần bí muốn Ngạn Vũ Trì đoán.
Ngạn Vũ Trì hiển nhiên không ngốc, liếc mắt một cái nhìn ra ý tứ của trần đạo, liền giả vờ thập phần ngoài ý muốn hỏi, “Ai a? Cư nhiên là muốn làm nam thứ sao… Nhưng là…” Ngạn Vũ Trì cố ý đem câu nói kế tiếp chỉ nói vài chữ, đồng thời đáng thương hề hề nhìn Trần đạo, ánh mắt có chút thụ thương.
Trần đạo chỉ cười, lại không nói tiếp.
Một người diễn viên, nếu là diễn trò, đương nhiên phải hảo hảo tiếp tục.
Ngạn Vũ Trì gục đầu xuống, trong thanh âm dẫn theo một chút thất lạc cùng không tha, “Người khác tự mình gọi điện thoại đến, nói vậy cũng là cảm thấy mình rất thích hợp nhân vật kia… Quan trọng nhất hắn chính là đại bài, vậy chính là bảo đảm phòng bán vé, làm sao giống chúng tôi…” Ngạn Vũ Trì thở dài.
Ngạn Vũ Trì vụng trộm nhìn Trần đạo một cái, trong lòng yên lặng đếm, nhìn lão gia hỏa khi nào mới mở miệng.
3, 2, 1…
“Ha ha…” Trần đạo đột nhiên nở nụ cười, vỗ vỗ vai Ngạn Vũ Trì, “Thật muốn nhìn xem trong đầu cậu nghĩ cái gì… Rõ ràng là cậu hỏi tôi ai gọi điện thoại, tôi bất quá chỉ là cho cậu đoán một chút, như thế nào lại nghĩ nhiều chuyện linh tinh như vậy? A? ”
Ngạn Vũ Trì trầm mặc không nói lời nào, bất quá tâm tình ngược lại rất sung sướng.
“Nhân vật là tôi định, đều đã nói tốt, làm sao có chuyện chỉ cần người khác gọi điện thoại đến liền đổi? Tôi là người có nguyên tắc, đừng nói đêm nay là Cố Diễn gọi điện thoại, ngay cả Lục Duệ tự mình gọi đến, tôi cũng luyến tiếc đem Tiểu Ngạn của tôi đổi a..>” Trần đạo nói xong liền đem Ngạn Vũ Trì đè xuống.
…
Có Trần đạo hứa hẹn, lại nghe đến Cố Diễn bị những lời nói kia cự tuyệt, lúc này trong lòng Ngạn Vũ Trì bị một loại cảm giác gọi là thắng lợi vây quanh. Hắn nhìn trần nhà trống rỗng, khóe miệng hơi hơi giương lên, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại.
Cố Diễn, nhân vật ngươi tâm tâm niệm niêm, tự mình đi cầu đạo diễn cũng cầu không được…Là! Ta!
Ngạn Vũ Trì rốt cuộc cũng hiểu được, vì sao lại có nhiều người muốn bò lên giường đạo diễn cùng nhà đầu tư…Không thể không nói, loại cảm giác dễ dàng có được nhân vật mình muốn thực sự là quá tốt, đặc biệt là khi nhìn thấy người khác đặc biệt muốn mà không chiếm được. Không cần lo lắng run sợ trong lòng thời điểm thử vai sẽ bị loại, không cần lo lắng đột nhiên sẽ bị người khác thay thế…
Lục Duệ tắm rửa xong ra ngoài, vừa vặn nhìn thấy Cố Diễn tắt điện thoại, tuy rằng biểu tình trên mặt rất bình thường,nhưng Lục Duệ lại nhìn ra được thất lạc cậu không kịp che dấu.
“Sao vậy? Không vui?’ Lục Duệ ngồi xuống bên người Cố Diễn, nói xong còn không nhúc nhích nhìn chằm chằm cậu.
Tin tưởng bất luận là ai, bị một soái ca như vậy nhìn chằm chằm, hơn nữa đối phương còn dùng loại ngữ khí ôn nhu có thể vắt ra nước này nói chuyện cùng ngươi, dù ngụy trang, phòng ngự thế nào cũng đều có ý tưởng muốn thẳng thắn với hắn.
Cố Diễn bị Lục Duệ nhìn có chút ngượng ngùng, kinh ngạc ngẩng đầu lên, “Vừa mới gọi điện cho Trần đạo nói chuyện bộ phim của hắn…”
“Trần đạo có người tuyển rồi?” Tuy rằng Cố Diễn mới nói một nửa, nhưng Lục Duệ hiểu rõ cậu lập tức liền hiểu được, lập tức hiểu được thất lạc lúc nãy trong mắt cậu là gì.
Cố Diễn gật gật đầu, “Trần đạo nói đã định tốt lắm, em cũng ngượng ngùng mở miệng nói muốn với người ta…Hơn nữa em hiện tại cũng không tồi”
Cố Diễn nói rõ ràng là tự an ủi mình, bất quá Cố Diễn cũng là người nghĩ thoáng, nhân vật này đã được định trước, chính mình cũng không thể dựa vào cái gọi là lực ảnh hưởng địa vị của mình mà cũng người khác đoạt nhân vật a? Hơn nữa đạo diễn có sức phán đoán của mình, cậu tự cảm thấy mình có thể đảm nhiệm, nhưng đạo diễn có suy tính của mình…
Cũng may Cố Diễn không phải là Ngạn Vũ Trì, không chiếm được nhân vật liền oán hận, hận người khác đối với hắn bất công, càng không cực đoan giống như Thẩm Kim, sẽ dùng hết thảy biện pháp đoạt lại. Cho nên quên đi vài phần thất lạc, cũng rất nhanh liền đi ra.
Theo như văn tổng tài bình thường đặt ra, Lục Boss khốc soái cuồng ngạo vì muốn làm vui người trong lòng, phải nói một câu “Không phải là một nhân vật sao, giao cho anh đến xử lí.”. Thuận tiên vung tay lên, thể khiến chí khí của bản thân…
Bất quá Lục Duệ “Không hiểu phong tình” lại nói một câu khác…
“Ừm…Anh cũng không muốn em đi quay.” Nói xong còn chớp chớp mắt.
Cố Diễn giương mắt nhìn về phía Lục Duệ, không biết nhớ tới cái gì, cười cười, “Xem ra Lục tổng hôm nay có điểm vui vẻ…”
Lục Duệ nhẹ nhàng hướng về phía trước, chạm nhẹ vào trán Cố Diễn, “Không thể làm nam thứ…Vậy em nguyện ý làm nam chính của anh không…”
Thanh âm Lục Duệ trầm thấp, lại vạn phần ôn như, Cố Diễn hoàn toàn bị mê hoặc.
Cố Diễn ngẩng đầu lên, sau đó cười cười đụng trán Lục Duệ, “Lục tổng đùa sao cũng phải có chút thành ý a..”
Lục Duệ ai u một tiếng, cười xoa xoa trán mình, “Lần đầu tiên thử làm đạo diễn, em cũng không ủng hộ…”
“Đạo diễn?” Trong mắt Cố Diễn tràn đầy kinh ngạc.
Ngạn Vũ Trì vẫn luôn chìm đắm trong vui sướng hôm sau liền khẩn cấp đem chuyện này thêm mắm thêm muối nói cho Thẩm Kim.
“Cố Diễn mặt đúng là lớn a, cảm thấy hiện tại mình đang đỏ liền mở miệng muốn nhân vật, cũng không suy nghĩ xem mình là cái dạng gì…” Thẩm Kim âm dương quái khí mở kịch bản trong tay ra quạt quạt, lại nói lung tung một trận, đem Cố Diễn biến thành tên đáng ghét tội ác tày trời.
Dù sao hiện tại Ngạn Vũ Trì đều xem Cố Diễn không vừa mắt, chính mình đương nhiên đem Cố Diễn thành âm hiểm chán ghét, trong lòng Ngạn Vũ Trì sẽ rất cao hứng…
Một người hận một người khác, điểm đem nho nhỏ của đối phương cũng sẽ bị phóng đại vô hạn lần, làm sao có thể chịu được một lời hay về đối phương a?
Quả nhiên lời này khiến cho Ngạn Vũ Trì rất hưởng thụ.
“Ha ha.. Đương nhiên không thể khiến hắn đắc ý.”
“Đúng vậy…Cho nên chúc mừng anh a tiền bối, Trần đạo không phải là nhìn trúng anh sao…Thực lực của anh chúng ta đều biết, lần này có cơ hội tốt anh phải hảo hảo nắm chắc a, kia chính là nhân vật Cố Diễn cầu cũng không được…”
“Ừm, chuyện này còn phải cảm ơn cậu, sáng nay.”
“Tiền bối đừng khách khí với em như vậy….hai ta làm gì phân ai với ai…”
Thẩm Kim cười cười tắt điện thoại, khóe miệng giương cao, ánh mắt cũng sáng lên, chẳng qua vui mừng từ đáy mắt hắn để lộ ra, lại không có một chút cao hứng cho Ngạn Vũ Trì.
Hắn chu chu miệng, nhìn lại kịch bản trong tay, nháy mắt trào phúng cười cười.
“Ngạn Vũ Trì a… Ha ha… Thật đúng là một… tên ngốc!”
Đáng tiếc Ngạn Vũ Trì không có nói chuyện trực tiếp với Thẩm Kim, nếu hắn có thể nhìn thấy biểu tình trên mặt của Thẩm Kim lúc này, hắn nhất định sẽ hối hận cuộc điện thoại lúc này của mình.
Tuy rằng Ngạn Vũ Trì buông tha rất nhiều nguyên tắc của mình, hơn nữa lựa chọn phương thức tiện lợi thượng vị, nhưng đối với diễn xuất mà nói, hắn vẫn như cũ kiên trì tự mình. Bởi vậy trước khi quay phim, hắn hầu hết đem tất cả tinh lực của mình để nghiên cứu nhân vật của mình.
Hiện nay rất nhiều bộ phim điện ảnh đều thích họp báo công bố bốn phía, nhân vật chính cùng với diễn viên đều tuyển định, đến khi quay phim thì tung ra không ít tin đồn xấu, cuối cùng đến lúc sắp chiếu phim là lúc truyền thông tung ra nhân vật chính nào đó bạo lực gia đình hoặc li hôn hoặc là cả đêm không về ngủ tình yêu thần bí nhằm thu hút người xem.
Bất quá bộ phim lần này của Trần đạo lại điệu thấp dị thường, không có họp báo, truyền thông đưa tin cũng rất ít, tin tức có vẻ phong tỏa rất tốt.
Cũng bởi vì như vậy, thời điểm bắt đầu nghi thức bấm máy Ngạn Vũ Trì mới phát hiện chính mình vẫn không hay biết gì.
XXX
Ngạn Vũ Trì điệu thấp tới, bởi vì hắn bình thường tương đối cao lãnh, cũng rất nhiều minh tinh đều không quen, đoàn làm phim ngoài trừ Trần đạo, cũng không có người cùng hắn tán gẫu. Bất quá dù cho quan hệ với Trần đạo thân mật, ở nơi công cộng, Trần đạo cũng không có khả năng chỉ chiếu cố một mình Ngạn Vũ Trì.
Với tính tình này của Ngạn Vũ Trì, người khác không chủ động đến nói chuyện với hắn, hắn cũng sẽ không đi quan tâm người khác, chỉ im lặng cùng trợ lý ngốc một bên, chờ đến khi hoạt động bắt đầu.
“Tiền bối.”
Đột nhiên, một âm thanh quen thuộc vang lên sau lưng Ngạn Vũ Trì.
Không thể không nói trong một hoàn cảnh lạ lẫm như vậy, nghe được âm thanh quen thuộc với mình, trong lòng Ngạn Vũ Trì cũng nảy sinh một ít cảm giác thân thiết, khóe miệng hắn giương lên, Ngạn Vũ Trì cảm thấy Thẩm Kim hôm nay vô cùng sáng mắt.
Ngạn Vũ Trì cẩn thận đánh giá Thẩm Kim một chút, mặc đơn giản nghiêm túc, tuy rằng vừa mắt, nhưng cùng những người khác không tính là quá nổi bật, nhưng Ngạn Vũ Trì vẫn cảm thấy trên người hắn có một loại cảm giác khác khác.
Loại cảm giác này rất quái dị, liền tính Thẩm Kim chủ động cười với hắn, chủ động khơi mào đề tài tán gẫu, thái độ vẫn ôn hòa cung kính như vậy, nhưng Ngạn Vũ Trì vẫn cảm thấy không thích hợp.
“Đến đến đến, mọi người dến bên này.” Âm thanh Trần đạo vang vọng toàn phim trường, mọi người sôi nổi hưởng ứng đi ra ngoài.
“Thanh âm của Trần đạo đúng là đủ vang dội.” Thẩm Kim cười nhìn thoáng qua bên ngoài lại nhìn về Ngạn Vũ Trì, “Tiền bối, đi thôi.”
Ngạn Vũ Trì dại ra một chút, nhìn về phía Thẩm Kim, lại nhìn bốn phía, vẫn cảm thấy hình như mình đã bỏ sót điều gì.
Thẩm Kim đứng ở vị trí giữa, Ngạn Vũ Trì bên cạnh vẫn cảm thấy có gì không đúng, suy nghĩ nửa ngày mới biết được, hóa ra là thay đổi diễn viên chính.
Lúc này Ngạn Vũ Trì mới hiểu được cảm giác quái dị trên người Thẩm Kim là chuyện gì xảy ra.
Hóa ra thần không biết quỷ không hay, Thẩm Kim lấy được vị trí nhân vật, mà lại không nói với hắn cái gì.
Ngạn Vũ Trì đột nhiên cảm thấy Thẩm Kim vô cùng đáng sợ.
Trực giác nói cho hắn, Thẩm Kim không phải là một người đáng giá giao tâm.
Lúc này Ngạn Vũ Trì có chút sợ hãi, Thẩm Kim làm người khác nhìn không thấu, chính mình lần này lại dễ dàng tin tưởng, sau này có thể bị hắn áp chế hay không? Dù sao chính mình có quá nhiều nhược điểm trên tay hắn.
Sau nghi thức khởi động máy Ngạn Vũ Trì một chút cũng không có tâm tư để ý, giống như là đầu gỗ, đần độn đi theo người khác. Trái lại Thẩm Kim ở vị trí chính giữa, đường làm quan trên mặt đầy rộng mở