Siêu Sao Báo Thù

Chương 63: Chương 63




Bên này trong phòng vừa đánh túi bụi vừa mắng, mà ở dưới tầng, cách đó không xa, có một chiếc xe.

Thẩm Kim nhàm chán duỗi lưng, nhu nhu bả vai mình, khóe miệng hơi hơi nhếch lên.

Ngạn Vũ Trì đối với Thẩm Kim mà nói, ban đầu là quân đồng minh cùng đối phó với Cố Diễn, sau chính là quân cờ hắn lợi dụng để trải đường.

Hiện tại Thẩm Kim xem như có con đường của mình, mà Ngạn Vũ Trì lợi dụng hắn lâu như vậy, coi như hiện tại là một điểm lợi dụng cuối cùng, Thẩm Kim đương nhiên muốn hảo hảo phát huy.

Đều nói phụ nữ như hổ cái, đặc biệt là vợ của Trần đạo, bà lăn lộn ở showbiz nhiều năm càng có nhiều nhân mạch.

Hiện tại Thẩm Kim đem Ngạn Vũ Trì bán đi, đổi lấy tín nhiệm của vợ Trần đạo, đương nhiên so với cái gì càng thêm tốt đẹp.

Ngạn Vũ Trì hoạt động lâu như vậy, cũng nên hảo hảo nghỉ ngơi…

Thẩm Kim cười cười, “Một trò hay, ha ha ha.”

Sau khi Trần đạo bị bắt gian tại giường phỏng chừng cũng bị bắt quỳ trước mặt vợ một tháng.

“Ông ngược lại rất có tiền đồ a, học theo người khác đi chơi nam nhân!” Vợ Trần đạo véo véo tai Trần đạo, nổi giận không ngừng.

“Tôi sai rồi, tôi sai rồi.” Trần đạo nhanh chóng cầu xin tha thứ.

“Nghe nói ông cho tiện nhân kia đi cửa sau?” Vợ Trần đạo nhếch mày, nhìn hắn, “Nói! Có phải hay không!”

“Không đúng không đúng…” Trần đạo cùng Ngạn Vũ Trì tuy rằng có quan hệ da thịt, nhưng khoảng thời gian ở chung này, hắn cư nhiên đối với hắn cũng có một chút cảm tình, biết vợ mình làm cho người khác nam khan, đến bây giờ cũng tận lực giữ gìn hắn một chút.

“Còn không chịu thừa nhận a?” Vợ Trần đạo tức giận đá Trần đạo một cái, “Tôi nói cho ông, chuyện tốt của các người tôi đều rành mạch, ông tốt nhất cho tôi cái công đạo, bằng không tôi cho ông biết tay!”

Trần đạo vừa nghe, biết là không giấu được, nhanh chóng cầu xin tha thứ, “Về sau tôi sẽ không tái phạm sai lầm, bà tha thứ cho tôi di.”

“Hiện tại còn không nhận lỗi, nói mau, làm thế nào mà ông cùng với hồ ly tinh kia lại có quan hệ.”

“Tôi…tôi đã quên.”

“Ha ha là vậy sao?”

Hai tay vợ Trần đạo khoanh lại trước ngực, “Hắn với ông lên giường không phải vì vai diễn sao? Nếu như hắn hiếm lạ nhân vật này, vậy ông đem đất diễn của hắn đều cắt đi.”

Nói xong bà cúi đầu nhìn Trần đạo, “Lão công, không phải là ông biết sai lầm rồi sao? Nói miệng không đáng tin, còn không bằng ông hành động cho tôi xem.”

Trần đạo vừa nghe thấy dắc mặt liền thay đổi, “Lão bà, bà tìm người thu thập hắn là được rồi, chuyện điện ảnh đừng tham gia, đem đất của hắn cắt, phim không thể xem được.”

Trần đạo nói xong câu đó, xem như hoàn toàn đem lão bà làm cho tức giận, bà cơ hồ là hét lên, “Không có cách nào xem cái rắm a, hắn không phải nam chính, làm gì không có cách nào xem, ông không phải ngu ngốc muốn giữ gìn hắn chứ!! Ông cho là tôi không biết!!”

“Được được được! Tôi xem ông giữ gìn hắn như thế nào, có tin tôi cho phim của ông không thể chiếu được hay không!”

Sau khi sự tình phát sinh, mỗi ngày Ngạn Vũ Trì đều đần độn cả người.

Tuy rằng chuyện của hắn cùng Trần đạo,Trần đạo cùng vợ cố kị mặt mũi nên đem chuyện tình ép xuống ở bên truyền thông, không có đưa tin ra ngoài, nhưng bầu không khí bát quái trong vòng luẩn quẩn vẫn không ngừng tăng, loại chuyện gièm pha này đã sớm truyền hết ra ngoài.

Ngạn Vũ Trì rất sĩ diện, hắn biết mình bây giờ khẳng định đã trở thành chuyện cười trên các bàn rượu. Những người đó nhất định sẽ mặt đầy bát quái thảo luận hắn, hi hi ha ha cười, cuối cùng khinh thường hắn là loại không biết trời cao đất dày ngu ngốc xứng đáng.

Hắn trong lòng rất sợ hãi những chuyện này, cả người đều trở nên mẫn cảm, ngay cả có vài người quan tâm hắn gửi mấy tin nhắn hắn cũng cho rằng người đó đang cười nhạo hắn.

Cả người Ngạn Vũ Trì đều trở nên suy sụp, cả ngày đều đem mình nhốt trong phòng, không tiếp xúc với bất luận kẻ nào.

Hắn cũng không nhớ mình đã bao lâu không nhận được một thông cáo nào.

Hơn nữa trong phim điện ảnh hay truyền hình, ngay cả một nhân vật người qua đường mà hắn trước kia coi thường nhất cũng không có người đến tìm hắn diễn.

Hắn biết loại chuyện này của mình, khẳng định người trong vòng không muốn tìm đến hắn.

Ngạn Vũ Trì suy sụp thật lâu, lâu đến nỗi chính hắn đã quên ngày tháng.

Đột nhiên một buổi sáng Ngạn Vũ Trì tỉnh lại rất sớm, hắn không có bật đèn, trong bóng đêm đôi mắt mở to tràn đầy cừu hận, giống như là muốn ăn thịt người khác.

Thẩm Kim!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.