Siêu Sao Trở Lại

Chương 117: Chương 117: Cặn bã!




Lần này thái độ của Trần Văn Nhã cực kì cứng rắn, bằng giá nào cũng không chịu thuê Kiều Trí Viễn. Kiều Trí Viễn còn định giải thích nhưng Trần Văn Nhã không muốn nghe, ngược lại đuổi anh ta ra ngoài.

Sau khi đuổi Kiều Trí Viễn đi, Trần Văn Nhã không mở miệng nói thêm một câu nào. Cô im lặng ngồi ở một góc, rất lâu sau không có hành động gì. Cố An Kỳ đứng bên cạnh cũng không biết nên mở miệng như thế nào, chỉ có thể lặng lẽ chờ đạo diễn Trần Văn Nhã ra quyết định.

“Lúc này khả năng đoàn làm phim không trụ nổi nữa, có lẽ phải giải tán.” Cũng không biết qua bao lâu, Trần Văn Nhã mới nói như vậy. Cô cân nhắc mọi khía cạnh của vấn đề rất lâu, nhưng thật sự không nghĩ ra cách nào để giải quyết. Số tài chính bị thâm hụt không phải nhỏ, trong thời gian ngắn họ cũng không thể mời một nhà tài trợ lớn đến đầu tư.

“Thời đại tinh thượng” lần này thật sự muốn quay lưng với đoàn làm phim bọn họ, muốn làm họ không thể quay phim, nếu không sao thời điểm rút lại tài trợ có thể khéo như vậy, đúng lúc họ vừa thanh toán xong tiền đặt cọc với địa điểm quay, cũng không thể lúc rút tài trợ còn mang theo nhưng nhà tài trợ khác.

Trở mặt với “Thời đại tinh thượng” cũng không phải chuyện nhỏ, chỉ cần những công ty lớn có chút mối quan hệ với “Thời đại tinh thượng”, gần như sẽ không bỏ tiền đầu tư cho một đoàn làm phim vô danh.

“Nhất định sẽ có cách giải quyết .” Dư Quả nói, “Cùng lắm thì mình sẽ đứng ra tự tài trợ, nhuận bút mấy năm nay của mình vẫn còn không ít, đem hết ra đầu tư là được.”

“Không, kể cả thế thì vẫn không đủ . Quả Tử, cậu có thể tài trợ bao nhiêu? Nhiều nhất cũng chỉ được mấy trăm vạn, chỗ đó cũng chỉ đủ dùng trong mấy tuần, sẽ hết rất nhanh.” Trần Văn Nhã bình tĩnh nói, “Mình nói không trụ lại được, không chỉ tiền, mà còn chỉ diễn viên.”

“Quả Tử, lúc ‘Thời đại tinh thượng’ tài trợ mình đã từng nói với cậu, mấy diễn viên quần chúng trong đoàn chúng ta là người của họ.” Trần Văn Nhã nói, “Nay họ đi hết, chúng ta lại phải chọn diễn viên mới. Hơn nữa số lượng người không ít, khoảng mười người. Xét theo tình hình hiện nay, muốn tìm người có năng lực, có kinh nghiệm là điều không thể.”

“À… Có lẽ chúng ta có thể dùng người mới. Các trung tâm huấn luyện nghệ sĩ không hề thiếu những diễn viên đang chờ được ra mắt, thứ họ cần cũng không phải tiền mà là cơ hội có thể xuất hiện.” Cố An Kỳ nhanh chóng nghĩ tới, “Mặt khác về chuyện tài trợ, mình nghĩ cũng không phải không có cách giải quyết. Trang phục diễn chúng ta có thể tìm nhà tài trợ trang phục, nếu không có, chúng ta mặc trang phục thường ngày cũng được. Bộ phim này có bối cảnh hiện đại, cho dù chúng ta mặc trang phục thường ngày thì cũng không sao. Nhà tài trợ mỹ phẩm cũng không là vấn đề, mình có thể nghĩ cách.”

Nói đến nhà tài trợ mỹ phẩm, nơi đầu tiên Cố An Kỳ nghĩ đến chính là “Octavia” . Cô hiện tại là gương mặt đại diện của “Octavia”, cho dù ở đâu, vào lúc nào cũng phải sử dụng mỹ phẩm, kem dưỡng da do “Octavia” cung cấp. Nói tóm lại chính là “Octavia” cung cấp đồ trang điểm miễn phí cho Cố An Kỳ, mà Cố An Kỳ quảng bá miễn phí ở một mức độ nào đó cho “Octavia”. Cô hiểu rõ cách làm việc của “Octavia”, cũng biết nên làm thế nào để sự việc trở nên tốt hơn.

Gần đây “Octavia” có kế hoạch tung ra một loại mỹ phẩm bỏ túi, bề ngoài nhìn không khác gì một móc treo. Nếu Cố An Kỳ treo cái này lên túi xách của nhân vật, coi như cũng đã quảng bá cho “Octavia”, nếu trong phim cô sử dụng đồ trang điểm thì coi như cũng quảng cáo gián tiếp. Chuyện này đối với cô và “Octavia” là hai bên cùng có lợi. Không những thế,”Octavia” và “Thời đại tinh thượng” từ lâu đã chẳng có mối liên quan gì, hơn nữa họ luôn biết nắm chắc lấy thời cơ, lần này chắc chắn sẽ suy xét khả năng hợp tác.

“Ừ, có thể như vậy, nhưng mà…” Trần Văn Nhã vẫn chưa chắc chắn.

“Chuyện sau đó nói sau, dù sao hiện tại trước mắt phải tìm nhà tài trợ, chắc chắn sẽ có lối thoát. Cùng lắm thì mình viết thêm vài cái quảng cáo chèn vào trong kịch bản.” Dư Quả vô tư nói, thật ra cô cũng không thích viết quảng cáo, nhưng hiện tại đoàn làm phim đang gặp khó khăn, cô nói thêm nữa lại thành hơi quá đáng.

Trần Văn Nhã cuối cùng vẫn bị thuyết phục, chẳng qua sau khi Kiều Trí Viễn rời khỏi thì cô lại phải tìm nam chính một lần nữa, khả năng lại có thêm một rắc rối lớn.

Ba người thảo luận thêm một lát về chuyện hợp tác, sau đó ai đi làm chuyện người đấy.

Chu Á Kiệt đón Cố An Kỳ đến lịch trình tiếp theo, thấy vẻ mặt Cố An Kỳ hơi mỏi mệt nên thuận miệng hỏi một câu: “Sao vậy, đã xảy ra chuyện à?”

” ‘Thời đại tinh thượng’ rút tài trợ .” Cố An Kỳ trả lời, thuận tiện nói lại toàn bộ chuyện vừa rồi, cũng nhân tiện nói muốn để “Octavia” tài trợ mỹ phẩm cho bộ phim này.

“Ừ, tôi sẽ thử thương lượng với ‘Octavia’, kế hoạch này chắc có thể thành công đấy.” Chu Á Kiệt sau khi cân nhắc nói.

“Chu tiên sinh, anh cảm thấy khả năng ‘Pamir’ tài trợ cho bộ phim này là bao nhiêu?” Cố An Kỳ đột nhiên hỏi .

“Cô sắp quay phim điện ảnh quảng cáo cho ‘Pamir’, cô thấy bao nhiêu phần trăm ‘Pamir’ sẽ tài trợ cho đoàn làm phim nhỏ này.” Chu Á Kiệt hỏi ngược lại, nhưng là sau đó cẩn thận nghĩ lại, “Tuy nhiên ‘Pamir’ định chiếu vào mùa thu để bán trang phục thu, đoàn làm phim của cô lại chiếu vào mùa hè, nếu quay nhanh thì khả năng tài trợ cũng có thể.”

“Quên đi, cô đừng nghĩ đến việc này nữa, quan hệ của chúng ta và ‘Pamir’ vẫn chỉ nổi trên mặt nước, chưa ổn định. Vì đoàn làm phim kia mà mất đi khách hàng lớn như ‘Pamir’ thì sẽ mất nhiều hơn được.”

“Tôi biết rồi.” Cố An Kỳ lúc ấy cũng chỉ thuận miệng hỏi, cũng không ôm quá nhiều hy vọng. Cô thật sự cần nhà tài trợ đến điên rồi, nếu bộ phim này vẫn không tìm được nhà tài trợ thì kế hoạch quay sẽ bị hủy bỏ, điều này là không công bằng với công sức cô và nhân viên khác bỏ ra.

“Đúng rồi, Trịnh Văn Quân hôm nay tìm tôi hỏi tình hình gần đây của cô. Cô vẫn chưa cắt đứt quan hệ với anh ta sao?” Chu Á Kiệt hỏi.

“Những điều nên nói thì đã nói cả rồi, bây giờ tôi cũng không biết phải làm thế nào.” Cô không giỏi giải quyết mấy chuyện liên quan đến tình cảm.

Cố An Kỳ tiện tay cầm một tờ báo lên đọc.

“Cô… Ai…” Chu Á Kiệt lắc lắc đầu, không nói gì thêm nữa, trong lòng anh rất rõ, Cố An Kỳ là người nói được thì làm được ,chuyện này không phải cô nói chưa đủ rõ ràng, mà là Trịnh Văn Quân quá thật lòng.

“Cái gì? Tại sao có thể như vậy?” Cố An Kỳ đột nhiên sợ hãi, sắc mặt trở nên tái nhợt.

Cô đứng lên định chạy ra ngoài, Chu Á Kiệt mặc dù không hiểu hành động của Cố An Kỳ nhưng vẫn nhanh chóng bắt lấy tay cô.

“Cô sao thế? Có chuyện gì?” Chu Á Kiệt cau mày nói, từ trước tới giờ anh chưa từng thấy một Cố An Kỳ không lý trí như thế.

“Tin tức về Tiêu Thắng Hinh đã ồn ào bao lâu?” Cố An Kỳ kìm nén nói, cầm lấy tay Chu Á Kiệt, khớp ngón tay trắng bệch.

“Ba ngày, lúc đó cô đang chuẩn bị cho chuyện của ‘Octavia’ nên tôi không nói cho cô.” Chu Á Kiệt bình tĩnh nói, “Chuyện của cô ấy tốt nhất cô không nên xen vào, dù sao bình thường quan hệ của cô và cô ấy cũng không quá thân thiết.”

“Có người ở sau lưng giở trò đúng không? Anh cũng biết người đó đúng không?” Cố An Kỳ cắn chặt răng, đôi mắt đỏ lên.

“Đúng, có người sau lưng hãm hại cô ấy. Theo nội dung bài viết này, không cần tôi nói cô cũng nên biết là ai .” Chu Á Kiệt cảm thấy phản ứng của Cố An Kỳ rất kì lạ, với sự giảo hoạt, trí tuệ hàng ngày của cô đã phải đoán ra đó là ai mới đúng, nhưng vì sao bây giờ cô lại hỏi anh? Tiêu Thắng Hinh với cô có thân thiết đến mức đó sao? Đến mức có thể khiến Cố An Kỳ mất đi lí trí.

Cố An Kỳ tức giận đến run người, hai tay nắm chặt lấy tờ báo, cắn chặt răng: “Đường Hải Lâm Đường Hải Lâm, anh cũng dám làm ra chuyện này. ”

“An Kỳ, Đường Hải Lâm mặc dù cặn bã, nhưng bây giờ vẫn là người cô không thể trêu vào, có suy nghĩ gì cứ giấu hết trong lòng cho tôi.” Chu Á Kiệt cau mày nói.

“Chương trình này bao giờ thì bắt đầu?” Cố An Kỳ hít sâu một hơi, cố gắng áp chế lửa giận trong lòng. Đã bao lâu rồi cô chưa từng giận một người, hận một người như bây giờ?

“Sẽ bắt đầu ngay lập tức, cô cũng biết bây giờ cô không thể đi đâu.”

“Được, tôi sẽ không đi, tôi cũng không thể đi. Nhưng tôi muốn gọi điện thoại.”Tờ báo trong tay Cố An Kỳ đã bị cô vò nát bét, nhưng biểu hiện của cô vẫn bình thản ngoài dự liệu. Chu Á Kiệt nhìn cô lúc này, không khỏi nhíu mày trong lòng, anh chưa bao giờ thấy Cố An Kỳ tức giận như bây giờ, cũng không ngờ năng lực chịu đựng của Cố An Kỳ cao như vậy, có thể hoàn toàn che giấu cơn giận.

“Sắp bắt đầu rồi, điện thoại để sau rồi gọi, cô vào trước đi. Tiêu Thắng Hinh không yếu đuối đến mức đó đâu, cô yên tâm đi, có chuyện gì đi ra rồi nói sau.” Chu Á Kiệt vỗ vỗ vai Cố An Kỳ giúp Cố An Kỳ thả lỏng một chút, để cô đừng quá cứng ngắc.

Cố An Kỳ không lên tiếng bị Chu Á Kiệt đẩy vào trường quay. Cô không thể đi, cô bây giờ không thể đi, cô cần lý trí, cần bình tĩnh. Hiện tại cô vẫn quá mức nhỏ bé, chỉ khi nào leo lên tới đỉnh cao cô mới có thể xử đám người này như tằm ăn lá dâu.

Đường Hải Lâm, anh đợi đó cho tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh.

Cố An Kỳ đang cố gắng áp chế cơn giận đến mức nào chỉ có cô biết. Đường Hải Lâm chắc chắn sẽ phải trả giá đắt cho chuyện này, nếu cô không thể lột da anh ta, đuổi anh ta ra khỏi giới giải trí thì cô không phải “Lâm Huyên Di “.

Nhìn Cố An Kỳ đi vào trường quay, Chu Á Kiệt nhặt tờ báo lên. Chuyện của Tiêu Thắng Hinh khiến người chẳng có mấy sự đồng tình như anh cũng phải thương hại, nhưng điều này không có nghĩa anh sẽ ra tay giúp đỡ. Chuyện của Tiêu Thắng Hinh lần này thực sự quá lớn.

Đường Hải Lâm là tên cặn bã, điều này Chu Á Kiệt đã biết từ lâu, nhưng anh không ngờ chuyện cầm thú như vậy anh ta cũng làm được. Từ lâu đã có tin đồn Tiêu Thắng Hinh và Đường Hải Lâm bất hòa, có lẽ sẽ chia tay. Trong giới mọi người đều biết Đường Hải Lâm gần đây rất thân thiết với vài cô người mẫu, thường xuyên qua đêm ở ngoài, ai cũng biết vấn đề nằm ở nhà trai, nhưng không ngờ lại có tin tức Tiêu Thắng Hinh cũng không trong sạch, có quan hệ nam nữ vớ vẩn bên ngoài, trên tờ báo là hình ảnh Tiêu Thắng Hinh thần sắc mê ly, ngã lên giường cùng với một người đàn ông.

Chu Á Kiệt lắc lắc đầu, nhìn nội dung trên tờ báo rồi lại thả xuống. Trong giới giải trí Tiêu Thắng Hinh có tiếng là cô gái ngoan, chưa từng có scandal quan hệ linh tinh, từ khi ra mắt đến giờ mới chỉ có một người bạn trai là Đường Hải Lâm. Nhìn thần sắc mê ly của cô, không thể có khả năng là say rượu. Một thời gian trước anh đã nghe người khác nói, quan hệ giữa Tiêu Thắng Hinh và Đường Hải Lâm đã hết, người tự ái thẳng thắn như cô không thể vì Đường Hải Lâm mà uống say, sau đó bị chụp ra ảnh này.

Lời giải thích chỉ có một, cô bị hãm hại, bị người ta chỉnh. Người đó ngoài Đường Hải Lâm ra, Chu Á Kiệt rất khó liên tưởng đến những người khác.

Tên cặn bã này đa hủy hoại một người, bây giờ lại muốn hủy hoại người thứ hai, Chu Á Kiệt trong lòng oán hận, nhớ lại người từng bị tên cặn bã này hại chết. Chuyện đó rất ít người biết, gần như không ai biết, Đường Hải Lâm đã giết chết bạn thân nhất của anh.

Tên cặn bã kia vừa vào được giới giải trí lập tức vội vàng vứt bỏ bạn thân của anh. Cuối cùng hai người trở mặt thành thù. Bạn anh tìm được tình yêu mới, mỗi lần cãi nhau sẽ nói: “Với phầm hạnh như anh sao có thể làm nghệ sĩ, anh chỉ là tên cặn bã. Cái gi mà người đàn ông thâm tình, tất cả đều là lừa gạt, là dối trá, tôi muốn tố cáo với tòa soạn bộ mặt thật của anh ” .

Người bạn đó từng nói với Chu Á Kiệt, Đường Hải Lâm có một nhược điểm nằm trong tay cô, nhưng Chu Á Kiệt không biết đó là gì. Anh là người ít nói, không có hứng thú đi thám thính chuyện riêng của người khác.

Anh vẫn không quá để ý nhược điểm trong lời bạn mình là gì, chỉ biết kết quả cuối cùng bạn anh “ngoài ý muốn” bị tai nạn giao thông, cấp cứu vô dụng nên qua đời. Tên lái xe gây ra tai nạn là một tên tội phạm đang bị cải tạo vừa mới được ra tù không lâu, nay lại bị tống vào tù lần nữa, mà chuyện này cứ như vậy mà lắng xuống.

Đường Hải Lâm lúc ấy vẫn lấy hình tượng u buồn thâm tình xuất hiện trước mắt quần chúng, ánh mắt u buồn mê ly đó của anh ta đã giết chết không biết bao nhiêu người, sau chuyện đó lại bắt đầu trốn tránh. Không có chứng cứ xác thực, nhưng Chu Á Kiệt không tin trên thế giới có chuyện trùng hợp như vậy, kết hợp với lời nói trước đây của bạn, anh càng tin Đường Hải Lâm mua hung thủ, cố tình đâm chết bạn anh.

Anh khó chịu nhìn về một phía ngoài cửa sổ, giống như đang nhìn thấy Đường Hải Lâm đứng ở đó. Lúc này anh cũng rất muốn giúp Tiêu Thắng Hinh, chẳng qua trước đó, anh phải thu xếp tốt cho Cố An Kỳ.

Anh nhìn bức ảnh nóng bỏng trên báo, không khỏi thầm thở dài một tiếng rồi gập lại.

Bên Cố An Kỳ khả năng có thể hơi phiền phức, vì sao cô thân thiết với Tiêu Thắng Hinh, ngay cả anh cũng không rõ. Cố An Kỳ là người rất kiên cường, chuyện đã nhận định sẽ không quay đầu. Nếu muốn cô không xen vào chuyện này, xem ra đúng là không đơn giản.

Anh cau mày thật sâu, day day huyệt thái dương, nhìn Cố An Kỳ cười ngọt ngào trên sân khấu, trong lòng lại lo lắng vài phần. Nếu bình thường Cố An Kỳ can thiệp anh có lẽ sẽ không quá lo lắng, nhưng bây giờ hiển nhiên Cố An Kỳ đã đánh mất lí trí, cô như vậy có khi không giúp được, mà lại trở thành trở ngại cuốn cô vào theo…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.