Edit: Sabj
Cố
An Kỳ trời sinh đã nhạy cảm, việc Kiều Trí Viễn luôn liếc mắt nhìn cô
tất nhiên cô đã phát hiện ra, chẳng qua cô cũng không định ra mặt nói
gì. Kiều Trí Viễn đang nghi ngờ cô, điều này khi bắt đầu cùng diễn cô đã nghĩ tới. Tuy nhiên cô cũng không lo lắng, bởi vì cô có đủ tự tin mình
có thể che mắt anh ta.
Kiều Trí Viễn hiểu cô rất rõ, nhưng cô cũng đâu phải là người xa lạ gì với Kiều Trí Viễn đúng không?
Kiều Trí Viễn hoài nghi cô, nhưng vĩnh viễn cũng không thể tưởng tượng được
cô chính là Lâm Huyên Di. Đây cũng là nguyên nhân khiến mánh khóe và
cách làm việc của cô đều khác với trước đây. Chỉ cần cô không mở miệng,
Kiều Trí Viễn chắc chắn sẽ không tin cô chính là Lâm Huyên Di, dù sao
chuyện như trùng sinh rồi đổi thân thể rất kì dị đúng không?
Cô cười khẽ khép lại kịch bản, khóe miệng hơi hơi giơ lên.
“Sao cô lại đi chọc Kiều Trí Viễn?” Chu Á Kiệt cau mày, cách nói chuyện mang theo một chút trách cứ, “Không phải đã cảnh cáo cô không thể thân thiết quá mức với anh ta sao?”
Bây giờ còn chưa quay phim chính thức,
chưa thực sự đóng cặp với nhau, tất cả vẫn đang trong quá trình chuẩn bị mà Kiều Trí Viễn đã chú ý quá mức tới Cố An Kỳ, sau này khi đóng cặp
thật hai người này lại tóe ra tia lửa thì phải làm sao bây giờ?
“Yên tâm đi, tôi và anh ta không có quan hệ gì.” Cố An Kỳ ngay cả mí mắt
cũng không thèm nhấc, chỉ bình tĩnh trả lời, “Tôi nói rồi, tôi không có
hứng thú với anh ta. Ngoài diễn xuất ra sẽ không bao giờ xuất hiện cùng
nhau.”
Giọng điệu Cố An Kỳ thờ ơ, dường như căn bản không đặt chuyện này trong lòng.
“Cô…” Chu Á Kiệt nhíu mày càng chặt, trong lòng anh tất nhiên hiểu rõ, vấn đề này chắc chắn sẽ không xảy ra trên người Cố An Kỳ.
Cố An Kỳ vốn không thích đi trêu chọc người khác. Lạnh lùng, vô tình, đối
với rất nhiều chuyện đều thờ ơ. Không ai có thể tác động đến cô, cô cũng sẽ không vì ai mà thay đổi. Chỉ cần là con đường cô đã nhận định, chỉ
cần có thể thành công, cho dù bị cắt mấy lớp da cô cũng chẳng thấy vấn
đề gì, lông mày cũng sẽ không nhăn lại dù chỉ một chút.
Để tính
kế Diệp Y Dung, bản thân phải chịu đựng rất nhiều đau đớn và nhục nhã
cô cũng không phàn nàn một câu, chỉ ẩn nhẫn nhớ kỹ rồi chờ cơ hội trả
thù. Cô còn tàn nhẫn như thế với bản thân thì đối với người khác lại
càng chẳng có mấy tình cảm.
Hứa Toa Toa có lực ảnh hưởng thế nào
trong giới giải trí cô không phải không biết, cô sẽ không ngu ngốc mà
tiếp cận Kiều Trí Viễn vào lúc này.
Chẳng qua, Kiều Trí Viễn…
Chu Á Kiệt nhìn người đang thường xuyên xem xét nơi này rồi ngây người, cảm thấy vài phần bất an. Với anh Kiều Trí Viễn là một phiền phức rất lớn,
Hứa Toa Toa gần đây bận rộn lịch trình chỉ đến một lát rồi đi, nhưng với tính cách của cô ta, không lâu nữa sẽ thường xuyên qua lại đoàn làm
phim.
Đến lúc đó nếu Hứa Toa Toa nhìn thấy Kiều Trí Viễn “coi trọng” Cố An Kỳ, khó đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện gì.
Chết tiệt, bị Kiều Trí Viễn chú ý cũng chẳng phải chuyện tốt đẹp gì.
“Chu tiên sinh, nếu anh có thể đem thời gian chú ý Kiều Trí Viễn đặt lên
chuyện của anh tôi nghĩ sẽ có ích hơn.” Cố An Kỳ mở mắt, nhàn nhã liếc
nhìn Chu Á Kiệt.
“Sau này tôi sẽ nhờ Văn Lâm sắp xếp cho Trịnh
Văn Quân đến đoàn làm phim vài lần, nên làm thế nào chắc cô cũng biết.”
Chu Á Kiệt nói. Anh không có bản lĩnh thay đổi hành động của Kiều Trí
Viễn, nhưng không có nghĩa anh sẽ khinh địch để xảy ra vài chuyện không
mong muốn.
“Anh muốn tôi lại lợi dụng Trịnh Văn Quân làm bia đỡ
đạn?” Cố An Kỳ cười nhạo, “Chu tiên sinh, anh không biết làm thế là kéo
luôn anh ấy xuống nước sao?”
“Cô có cách nào tốt hơn để trốn
tránh Kiều Trí Viễn không?” Chu Á Kiệt không trả lời, hỏi ngược lại một
câu, “Huống hồ đây cũng không thể xem như lợi dụng mà là cùng nhau hợp
tác, gần đây cậu ấy giành được vị trí gương mặt đại diện mới, đang rất
cần được lăng xê.”
Cố An Kỳ trầm mặc không nói gì, tuy nhiên Chu Á Kiệt nhìn vẻ mặt của cô cũng thở phào trong lòng. Anh biết Cố An Kỳ tuy trong lòng vẫn chưa đồng ý, nhưng mặt ngoài không còn phản đối. Nếu
không ngoài dự đoán của anh, Cố An Kỳ sẽ phối hợp vở kịch này, cùng
Trịnh Văn Quân sắm vai “người yêu” ở đoàn làm phim.
” Kết quả bình chọn của ‘Octavia’ thế nào rồi ?” Cố An Kỳ chuyển đề tài, ngữ điệu bình ổn hỏi.
“Cô không hỏi tôi còn tưởng cô không quan tâm.” Chu Á Kiệt như nhìn thấy
điều gì đó hiếm hoi, kinh ngạc nhìn Cố An Kỳ, “Trước mắt thì kết quả của cô rất tốt, điểm của ba người đều tăng rất ổn định.”
Trong ba
người, Cố An Kỳ có ít người hâm mộ nhất, theo lý mà nói thì tình huống
này rất bất lợi với Cố An Kỳ. Chu Á Kiệt đã lén xem phần quảng cáo của
Nhâm Tĩnh Thu và Đường Tâm Tâm, trong đó chẳng những đạo cụ xa hoa, hơn
nữa rất nhiều chi tiết đều được sắp xếp khéo léo đem lại hương vị hoàng
cung quý tộc. So với Cố An Kỳ hoàn toàn lấy bối cảnh ngoại cảnh, cuộn
phim sử dụng khi quay cũng không có độ phân giải cao nhất, chất lượng
hình ảnh của hai người kia đúng là tốt hơn không ít.
Chu Á Kiệt
vốn đã xác định họ sẽ nhận thất bại, nhưng anh không dự đoán được sau
khi Cố An Kỳ dàn dựng quảng cáo này, số lượng bình chọn liên tục tăng
cao, thậm chí có thể dùng hai chữ tăng vọt để hình dung. Bây giờ có thể
coi đó là con ngựa chạy nhanh nhất trong ba con rồi.
“Ồ, thế à?.” Cố An Kỳ có vẻ cũng không giật mình, chỉ thờ ơ trả lời một câu.
Cô không hỏi ai đang dẫn đầu, ai đang xếp cuối. Vốn với sự chêch lệch
không quá xa thì rất khó đoán trước kết quả, bây giờ hỏi cũng chỉ phí
công.
“Chẳng qua khả năng thắng của cô vẫn không lớn.” Chu Á Kiệt nói, “Vốn đối tượng cạnh tranh với cô chỉ có Nhâm Tĩnh Thu, thành tích
của cô xếp thứ hai, cách Nhâm Tĩnh Thu không nhiều điểm, bỏ xa Đường Tâm Tâm. Tuy nhiên mấy hôm trước Hàn Dịch Phong không biết làm sao đột
nhiên thân thiết với Đường Tâm Tâm trước báo chí, còn nói hợp tác với cô ta là ‘thoải mái nhất’ .”
Khi Chu Á Kiệt nói những lời này luôn
xem xét vẻ mặt Cố An Kỳ, nhưng anh không nghĩ tới Cố An Kỳ chẳng những
không hề thể hiện chút phản đối nào mà còn ung dung vui mừng.
Cố An Kỳ nhíu mày, nói như việc đó không liên quan đến mình: “Ồ, thế thì mừng cho cô ta.”
“Với quan hệ của cô và Hàn Dịch Phong, để anh ta giúp cô không phải một việc khó đúng không?” Chu Á Kiệt thấy Cố An Kỳ không mắc câu đành đi thẳng
vào đề.
“Chu tiên sinh, tôi nghĩ anh vẫn nhầm một chuyện.” Cố An
Kỳ đứng dậy, không nhìn Chu Á Kiệt đứng phía sau, “Từ trước tới nay tôi
không phải người cần dựa vào người khác để sống sót, tôi có năng lực và
cũng có bản lĩnh để tự mình bước đi. Đúng vậy, tôi không ngại sử dụng
vài thủ đoạn để mình thảnh thơi hơn, đồng thời loại bỏ những phiền toái
không cần thiết, nhưng cũng không muốn làm ký sinh trùng chỉ biết ỷ lại
người khác.”
“Chuyện Hàn Dịch Phong không cần anh nhúng tay. Anh
ta muốn nói gì thì kệ anh ta, cho dù anh ta thật sự giúp đỡ Đường Tâm
Tâm, mang lại nhiều người hâm mộ hơn cho cô ta thì cô ta cũng không
thắng được.” Cố An Kỳ nói như đinh đóng cột, dường như đã thấy được
chuyện trong tương lai.
“Cô chắc không?”
“Lúc này vị trí
đại diện về tay ai còn chưa xác định được, nhưng mà Đường Tâm Tâm ư, ha
ha, người thắng chắc chắn sẽ không là cô ta. Đốt lửa lớn, có khi lại
cháy luôn cả mình.” Đôi mắt nâu của Cố An Kỳ hơi nheo lại.
Chu Á Kiệt không nói tiếp, nhăm mày khi thấy vẻ mặt coi thường của cô.
“Chu tiên sinh, anh không tin sao?” Cố An Kỳ nói xong liếc nhìn Chu Á Kiệt.
Chu Á Kiệt vẫn duy trì dáng vẻ không thể nào tin được, Cố An Kỳ thấy thế cười nhẹ. Cô cũng không cần Chu Á Kiệt phải phản ứng, dù sao chuyện
quan trọng nhất vẫn là kết quả đúng không?
Cô thu dọn đồ đạc rồi nhanh chóng đi ra ngoài.
“Cô định đi đâu?” Chu Á Kiệt thấy Cố An Kỳ muốn ra ngoài, không khỏi nhíu mày, “Lát nữa hình như cô không có lịch trình.”
“Trường quay.” Cố An Kỳ cười nhẹ, nói xong lập tức xoay người rời khỏi.
Co chưa thể xác nhận tình hình hiện tại của Tiêu Thắng Hinh. Trước khi
album được phát hành cô không thu được tin tức gì từ các phương tiện
truyền thông. Cố An Kỳ biết rất rõ nước cờ này có lợi với Tiêu Thắng
Hinh bao nhiêu, nhưng chuyện này liên lụy quá lớn, cô cũng không có bản
lĩnh nói ra câu “Trăm phần trăm sẽ thành công”.
Cô rất lo cho
Tiêu Thắng Hinh, cũng lo lắng nước cờ này có thể giúp Tiêu Thắng Hinh
vươn xa hay không. Cô vốn muốn chờ một thời gian, nhưng thật sự cô không đợi được. Càng là người thân thiết, Cố An Kỳ càng không thể không quan
tâm, vì vậy cô vẫn muốn đến đoàn làm phim《 Hình xăm 》 trước thăm Tiêu
Thắng Hinh, “tiện thể” xem bây giờ cô ấy như thế nào.
Cố An Kỳ
cải trang đơn giản, kéo thấp chiếc mũ lưỡi trai rồi ra khỏi phòng làm
việc. Cô như người bình thường ngồi ở nhà ga chờ chuyến tiếp theo, không ai nhận ra cô chính là Cố An Kỳ.
Khoảng nửa giờ sau, Cố An Kỳ
tới đoàn làm phim《 Hình xăm 》. Có vẻ như 《Hình xăm 》 đang trong lúc nghỉ ngơi, không ít người ngồi tụm năm tụm ba đọc lời thoại với nhau, chuẩn
bị cho cảnh quay tiếp theo.
Cố An Kỳ quét mắt một cái, không thấy Tiêu Thắng Hinh trong đám người, cô xem xét cẩn thận mới phát hiện Tiêu Thắng Hinh một mình ngồi trong góc nhìn quyển sổ nhỏ trong tay, xung
quanh không có ai. Mọi người trốn tránh Tiêu Thắng Hinh như tránh ôn
dịch, cách cô một khoảng rất xa.
Cố An Kỳ nhìn Tiêu Thắng Hinh,
trong lòng không thấy dễ chịu chút nào, cô khẽ nhíu mày, mang theo vài
món quà mình mua tới đi đến chỗ Tiêu Thắng Hinh.