Milro Tước rời đi, để lại 1 tuổi nhỏ Kaisha cùng Milro một dạng phân thân người máy, người máy này nhìn nhìn qua không hề khác với Milro chút nào cho nên tiểu Kaisha vẫn không phát hiện đây không phải mẹ của nàng.
Kara cũng lợi dụng cơ hội này, kích hoạt nàng phân thân bên kia thay thế nàng cùng Hạc Hi chơi đùa.
Nhưng mà...
“Ngươi là ai, ngươi không phải tỷ tỷ của Hạc Hi?” hai tuổi Hạc Hi bế lấy một tuổi Kaisha trợn trừng mắt phía trước Kara phân thân.
Tiểu Kaisha cũng biểu thị, đây không phải nàng quen thuộc tỷ tỷ.
“Cái này?” Kara phân thân có chút mộng bức, nàng lại bị phát hiện, tại sao Milro bên kia hai đứa bé lại không nghi ngờ gì?
Lúc này, thật Kara có chút bất đắc dĩ từ đâu đó chui ra.
“Tỷ tỷ...” x2 Hạc Hi Kaisha thấy nàng liền vui mừng kêu lên, Hạc Hi ôm lấy Kaisha, chân nhỏ chạy đến Kara sau lưng, ánh mắt đề phòng nhìn Kara phân thân kia.
Kara phân thân lắc đầu, nàng không biết chuyện gì xảy ra, rõ ràng nàng cái gì cũng giống bản thể a.
“Nói cho tỷ tỷ, làm thế nào tiểu Hạc Hi lại biết được tỷ tỷ bên kia là giả?” Kara ngồi xuống ôm lấy Hạc Hi hai người tò mò hỏi.
Hạc Hi cắn cắn ngón tay, ánh mắt tại Kara thật giả ở giữa luân phiên nhìn một lần, cuối cùng nàng chỉ vào Kara phân thân, dùng nàng cái kia nãi khí âm thanh nói: “Tỷ tỷ kia trên người không có Kara tỷ tỷ mùi thơm!”
A? Vì cái này? Kara khuôn mặt hồ nghi, chẳng lẽ Hạc Hi hai người nhờ vào nàng đặc thù bách hợp hormone mới phân biệt được.
Kara nghe vậy liền thông qua Gene Động Cơ cho phân thân lắp đặt thêm một cái mùi thơm chương trình.
Hạc Hi cái mũi nhỏ hơi khịt khịt, nàng kinh ngạc nói: “Tỷ tỷ kia cũng có mùi thơm!”
Kara có chút an tâm, nàng ôm lấy Hạc Hi cùng Kaisha vào trong ngực, ngửi trên người các nàng cơ thể mùi sữa thơm, cười nói: “Như vậy để tỷ tỷ kia thay tỷ tỷ chơi với tiểu Hạc Hi được không?”
Hạc Hi đột nhiên mím môi, đôi mắt to lả chả chực khóc, nàng mếu máo nói”Tỷ tỷ muốn rời khỏi Hạc Hi?”
Kara rất xoắn xuýt, nàng cũng không muốn rời xa Hạc Hi, muốn tận mắt nhìn thấy Hạc Hi Kaisha trưởng thành, nhưng mà nàng ở lại Ngân Tinh cũng đã 5 năm, năm năm thỉnh thoảng chơi đùa ra một không đáng kể kỹ thuật, còn lại thời gian nàng cùng Ngân Hạc Hi bồi bạn.
Thánh Tinh bên kia mọi việc nàng đã toàn quyền giao cho Agnes, nàng cứ như vậy bỏ mặc là không đúng a.
Nhưng khi thấy Hạc Hi khuôn mặt buồn thiu lúc, Kara thở dài.
“Ngươi thay ta trở lại Thánh Tinh a!” Kara hướng về phân thân nói.
Phân thân gật đầu, ánh mắt nhìn Hạc Hi Kaisha có chút không nỡ, lóe một cái rời đi.
Kara phân thân cùng Kara bản thể hai người trí nhớ luôn luôn đồng bộ với nhau, cho nên bản thể yêu quý Hạc Hi hai người nàng cũng có, nhưng nàng chỉ là phân thân, không có nhân quyền.
“Tỷ tỷ sẽ ở bên các ngươi đến khi giương cánh!” Kara ôm chặt Hạc Hi hai đứa bé mỉm cười nói.
Hạc Hi Kaisha nghe vậy vui sướng reo lên, tại Kara trong ngực nũng nịu đi.
- ---------
Thời gian lại trôi qua nhanh, đảo mắt là 20 năm sau.
Tại trong 20 năm này, Thiên Sứ Tinh Vân chiến loạn dần ổn định lại, chỉ còn 4 khu vực chiến khu Thiên Sứ cùng các văn minh phản loạn phía dưới giằng co lấy, thỉnh thoảng xuất hiện nho nhỏ quy mô chiến tranh.
Ngân Tinh bên trên, Hạc Hi cùng Kaisha từ hai đứa bé ngày nào đã trưởng thành lên hoa quý mỹ thiếu nữ, hai người mỗi ngày ngoài thời thông lệ rèn luyện thân thể cùng học tập khoa học kỹ thuật ra, thời gian còn lại không phải ngắm hoa, thì là bắt bướm, vô ưu vô lự, không hề quan tâm đến Ngân Tinh bên ngoài hỗn loạn.
Ngân đôi khi cảm thấy Kara chiều chuộng hai người quá, để các nàng lớn lên như vậy dù tốt nhưng sẽ thiếu khuyết trưởng thành.
“Hạc Hi, Kaisha!” Kara giọng nói vang lên.
Hạc Hi cùng Kaisha đang duỗi bàn chân trắng muốt kia xuống mặt hồ đùa nước, nghe được Kara kêu gọi vội vàng đứng lên, Hạc Hi vui sướng tung tăng hướng Kara nhào đến.
Kara thấy thế, bất đắc dĩ tiến lên, tại thiếu nữ rơi xuống đất một sát na kia, đưa tay ra cánh tay tiếp nhận đối phương, nhẹ giọng quát khẽ: “Ngươi lớn như vậy, cũng không chú ý điểm, học theo Kaisha chính chắn một chút liền tốt!”
“Hì hì, Hạc Hi trong lòng tỷ tỷ mãi mãi chưa trưởng thành!” Hạc Hi úp mặt vào Kara bộ ngực lớn kia, tham lam hít thở Kara mùi thơm cơ thể.
Thời gian hai mươi năm Hạc Hi đã trở thành chân chính thiếu nữ, trắng nõn gương mặt xinh đẹp, đỏ thẫm miệng nhỏ, tuyệt diệu dáng người, thon gọn bắp đùi, đều tản ra mê người mị lực. Nhìn qua là một Ngân phiên bản khác a.
Kara ôn nhu vuốt ve Hạc Hi tóc bạc dài đến eo, không khỏi nhìn qua thiếu nữ Kaisha cười cười: “Tiểu Kaisha lớn lên không còn dính tỷ tỷ như lúc nhỏ nữa sao?”
Kaisha kể cả giày cao gót liền cao gần 1m8, khuôn mặt hình trái xoan, mái tóc vàng óng xinh đẹp, nhìn qua đã có vài phần tương lai Chư Thần Chi Vương bộ dáng nhưng có vẻ ngây ngô hơn.
Nàng nghe được Kara trêu đùa, khuôn mặt hiện lên nhàn nhạt đỏ ửng, rất dịu dàng hô lên một tiếng “Kara tỷ tỷ tốt!”
“Ài, ta còn nhớ ngày nào tiểu Kaisha nằm trong ngực ta nũng nịu!” Kara giả vờ đau buồn thở dài nói.
Kaisha nghe nói vậy càng đỏ mặt hơn, lại thấy Hạc Hi ánh mắt nhìn nàng trêu đùa kia xấu hổ cực kỳ, hơi do dự một chút, nàng đi đến sa vào lồng ngực Kara, cảm thụ lấy ấm áp mềm mại đỉnh núi, thoải mái cực kỳ.
Kara vui vẻ cười cười ôm thật chặt hai người.
Hạc Hi dù lớn lên nhưng vẫn dính nàng như lúc nhỏ, còn Kaisha có vẻ chính chắn hơn, dù rất muốn nhưng vẫn nhẫn nại kiềm chế lại.
Có lẽ do lớn lên nên biết ngượng ngùng a.
“Hạc Hi, Kaisha, các ngươi đến lúc phải giương cánh!” Kara đột nhiên lên tiếng phá vỡ không khí an bình.
“Tỷ tỷ ngươi muốn đi?” Hạc Hi từ ngực Kara ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhỏ tỏ ra rất không muốn, Kaisha nghe vậy cũng nhìn Kara nhưng không nói gì.
“Các ngươi rõ ràng từ mấy năm trước đã có thể giương cánh, nhưng mà vẫn cố nén lại đến bây giờ!” Kara bất đắc dĩ nói.
Hạc Hi cùng Kaisha thiên phú so Agnes mạnh hơn một chút, mà Agnes lúc 18 tuổi có thể tự giương cánh, Hạc Hi Kaisha đã là 21 22 nhưng vẫn chưa được.
“Ta không muốn rời đi tỷ tỷ!” Hạc Hi ủy khuất nói.
Nàng còn nhớ rất rõ chuyện lúc nhỏ, Kara từng muốn rời đi một lần, nhưng vì nàng cùng Kaisha làm nũng nên mới kéo dài đến bây giờ.
Lúc đó Kara còn nói một câu, chờ khi nào nàng giương cánh liền rời đi.
Nàng cùng Kaisha biết chuyện này nên vẫn luôn kéo dài Kara ở lại thời gian.
“Ta xin lỗi, nhưng Thánh Tinh mọi người cần ta!” Kara thở dài. Nàng cũng không muốn xa rời hai tên dính người yêu tinh này, chỉ muốn ở bên các nàng mãi mãi.
“Ta cũng muốn đi theo!” Hạc Hi kiên quyết nói.
Kara trầm ngâm một lúc, rồi đồng ý Hạc Hi yêu cầu. Nàng nhìn về vẫn luôn trầm mặc Kaisha hỏi thăm.
“Tiểu Kaisha thì sao?''
Kaisha hơi do dự, cuối cùng cắn răng quyết định, nói “Ta muốn trở về Milro Gia Viên!”
“Cái gì?” Hạc Hi kinh ngạc nhìn Kaisha, nàng tưởng rằng tỷ muội tốt của nàng sẽ cùng nàng đi Thánh Tinh chứ.
“Ta muốn nhìn xem Milro thế lực, xem nó có mị lực gì mà để ta một mình ở lại!” Kaisha cố chấp nói.
“Có Milro a di phân thân a!” Hạc Hi nhỏ giọng xen ngang.
“Phân thân không tính!” Kaisha trừng Hạc Hi một mắt, rồi hướng về Kara ánh mắt chờ mong.
Kara bất đắc dĩ thở dài, Kaisha kiên cường làm nàng nhớ lại nàng lúc trước muốn tìm Ngân cùng Elias hai người muốn báo thù chuyện này, rõ ràng đã biết lý do mà vẫn cố chấp.
Nhưng cuối cùng Kara vẫn đồng ý Kaisha trở về.
“Được rồi, nhưng ta có yêu cầu là ngươi phải tự hoàn thành Gene Động Cơ xong mới được rời đi!” Kara yêu cầu nói.
“Tốt!” Kaisha biết Kara là vì nàng tốt nên không từ chối.
Với lại Gene Động Cơ cùng Thần Thể kỹ thuật mấy năm nay nàng cũng học tập rất nghiêm túc, không nói một mình có thể tự hoàn thành nhưng nếu có Kara cùng Hạc Hi trợ giúp sẽ không mất bao lâu thời gian.
“Ổn định lại tâm thần, ta giúp các ngươi truyền năng lượng!” Kara cầm lấy tay hai người, nghiêm túc nói.
“Hạc Hi muốn tỷ tỷ hôn hôn!” Hạc Hi khuôn mặt nhỏ hơi đỏ lên chờ mong nhìn nàng tỷ tỷ.
“Cái này...” Kara rất xoắn xuýt, hồi nhỏ cứ ý dâm tương lai dạy dỗ hai người chơi đùa bách hợp, nhưng tận mắt thấy hai người dần trưởng thành lại do dự.
Ân, là quá quen thuộc nên không nỡ ra tay.
Lại nhìn bên cạnh Kaisha, cô nàng có vẻ như rất hứng thú bộ dáng.
“Được rồi, đã các ngươi muốn thì ta cũng đành chiều theo!” Kara làm bộ nàng rất thiệt thòi nói.
Hạc Hi nhìn tỷ tỷ ngạo kiều không khỏi buồn cười, tại nàng không để ý lúc lập tức áp miệng nàng lên Kara cái kia môi đỏ.
Kara kinh ngạc mở to mắt ra, nhìn trong gang tấc người em gái xinh đẹp không khỏi lăng thần vài giây, chợt cảm nhận được cái gì đó mềm mại ngọ nguậy luồn vào bên trong miệng nàng.
Kara nhận ra đó là Hạc Hi thơm tho cái lưỡi, nàng ngay lập tức ngậm miệng lại mút khẽ đầu lưỡi, rồi dùng nàng cái lưỡi chạm quấn quýt với cái lưỡi kia.
Hạc Hi hai mắt híp híp lại, bàn tay vòng qua vịn lấy Kara eo thon, cảm nhận được tỷ tỷ hôn đáp trả khiến nàng rất vui vẻ, đây là lần đầu tiên nàng cùng tỷ tỷ hôn môi a.
Kaisha đứng một bên nhìn thấy hai chị em hôn nhau hâm mộ cực kỳ, nàng cũng muốn được hôn hôn.
Không biết qua bao lâu, Kara cùng Hạc Hi tách ra, trên má hai người hiện lên màu đỏ ửng nhìn rất dụ hoặc.
“Vừa lòng chưa!” Kara véo má Hạc Hi một cái cưng chiều cười khẽ.
“Thiếu thiếu một chút!” Hạc Hi mân mê nàng miệng nhỏ giả bộ suy tư nói. Rõ ràng là nàng muốn hôn phía sau một loạt thân mật cử động.
“Đi ngươi!” Kara búng một cái vào trán Hạc Hi.
“Đau!” Hạc Hi mắt rưng rưng ôm trán, tội nghiệp nhìn Kara.
Kara cười lắc đầu, biểu thị không ăn trò giả ngây thơ này, quay sang nhìn bên cạnh đứng lẳng lặng Kaisha.
Không hề nói nhiều, Kara bắt lại Kaisha phần gáy, kéo tới rồi áp môi hôn lên đi.
Kaisha bị tập kích bất ngờ đồng tử không khỏi co lại, nhưng lại rất nhanh giản ra, nàng nhắm mắt lại cảm nhận lấy Kara ôn nhu.
Hạc Hi thấy tỷ tỷ hôn bạn thân của nàng liền quyệt mồm không vui, nàng còn muốn hôn hôn nữa a.
Cảm nhận đến khổng lồ năng lượng trong cơ thể, Hạc Hi từ từ dẫn đạo nó tản ra khắp nơi thân thể.
Trên thân nàng dần dần tản ra một tầng nhàn nhạt hào quang màu vàng óng. Tựa như một tầng mê vụ bao phủ Hạc Hi, trang nghiêm, thánh khiết, khí tức cao quý từ Hạc Hi cơ thể phóng xuất ra.
Kara cùng Kaisha tạm ngừng hôn hít, cẩn thật quan sát lấy Hạc Hi bây giờ trạng thái.
Hạc Hi thân thể dần dần bị màu vàng óng năng lượng bao phủ, thân thể nàng giống như lông vũ không có trọng lượng, chậm rãi lơ lửng, rồi dừng lại ở giữa không trung.
Đột nhiên đang phiêu phù giữa không trung Hạc Hi lông mày nhíu chặt, phát ra đau đớn tiếng kêu.
Khiến Kara cùng Kaisha không khỏi hốt hoảng lên, tràn đầy lo lắng nhìn xem Hạc Hi.
Kara trong lòng ẩn ẩn đã đoán được, đây là muốn giương cánh.
Nghĩ đến chính nàng lần thứ nhất giương cánh thời điểm xương bả vai đau đớn, Kara nhìn Hạc Hi bây giờ có chút đau lòng, đó là nỗi đau rất đau a.
May mắn thời gian cũng không có quá dài, “Hoa” một tiếng, kèm theo một đợt gió quét qua, một đôi dài ước chừng 3 mét màu trắng hai cánh thánh khiết, cao quý, không chút tạp chất nào bày ra tại sau lưng Hạc Hi.
Theo cánh bày ra, Hạc Hi phần áo sau lưng bị xé toạc thành mảnh nhỏ, lộ ra xuân quang một mảnh.
Kara nhanh chóng triệu hoán ra một bộ khôi giáp màu bạc có váy dài ngang, gối giúp nàng mặc lên.
Hạc Hi giương cánh sau, kèm theo “Ba” một tiếng nhẹ chấn vang dội, sau lưng cánh liền thu thập lại, tự nhiên rũ xuống khoác lên nàng phía sau lưng.
Hạc Hi cơ thể từ từ rơi xuống chạm đất, hai mắt vẫn nhắm nghiền cảm thụ tự thân.
Kara thở ra một hơi, mặc dù biết rõ sẽ không có gì xảy ra nhưng nàng vẫn lo lắng, may mắn Hạc Hi đã giương cánh thành công.
“Đến lượt tiểu Kaisha ngươi a!” Kara hôn một ngụm lên Kaisha môi, vui vẻ nói.
Nghĩ đến Hạc Hi giương cánh phá hỏng quần áo, Kara lấy ra từ trong Ám Vị Diện một bộ màu bạc chiến giáp giống hệt Hạc Hi kiểu dáng, nhưng khác màu sắc là Hạc Hi phần áo trong màu xanh lam, còn Kaisha là màu đỏ.
“Tốt!” Kaisha nhìn nàng áo giáp, hướng về Kara ôn nhu gật đầu.
Nàng nhắm mắt lại, bắt đầu điều động năng lượng xung kích Gene chỗ sâu đi.
Quá trình xảy ra rất tương tự với Hạc Hi, chỉ là lúc giương cánh đau đớn lại cắn răng không vang lên một lời.
Chắc là Vương cao ngạo a, Kara không khỏi buồn cười.
Lúc này Hạc Hi đã tỉnh lại, nhìn Kaisha một cái, rồi cõng cặp kia trắng như tuyết cánh, dùng cao ngạo cùng tuyệt diệu bước đi tư thế, chậm rãi đi tới.
“Thiên Sứ Hạc Hi rất hân hạnh được gặp ngài!” Hạc Hi khóe môi nhếch lên, hướng về Kara thi hành một cái Thiên Sứ lễ nghi.
Kara cười cười, cũng học theo nàng thi lễ đáp lại, “Ta là Thiên Sứ Kara, chào mừng đến với chúng ta, Thiên Sứ Hạc Hi!”
Hai người bốn mắt nhìn nhau, rồi đột nhiên nở rộ cười lên.
“Tiểu Hạc Hi đã lớn!” Kara nhìn nàng cảm khái nói.
“Ân, sau này có thể giúp tỷ tỷ nhiều hơn!” Hạc Hi lần này không phủ nhận nàng đã lớn chuyện này, bởi vì Thiên Sứ tộc khi giương cánh, đã là một thân phận khác, nàng phải có trách nhiệm như một Nữ Thiên Sứ.
Kara gật đầu cười cười, ánh mắt nhìn sang Kaisha, nàng cũng đã tỉnh lại.
“Đi thôi, ta hướng dẫn các ngươi chế tạo Gene Động Cơ!” Kara dẫn đầu đi trước
Hạc Hi cùng Kaisha vội vàng theo sau.
- ------------