Hai ngày sau, sáng sớm, Rana đế quốc trung tâm quảng trường. Hàng ngàn hàng vạn người đang vui sướng háo hức tập trung lại với nhau.
Đặc biệt là hàng phía trước nhất, hơn 100 thiếu gia tiểu thư con em quý tộc giống như chúng tinh phủng nguyệt được sùng bái hâm mộ lấy.
Dù sao, bọn họ là những toàn bộ đế quốc ưu tú nhất người trẻ tuổi, ân, đại đa số từ 40 đến 60 tuổi cả, nghe qua rất già thế nhưng so sánh với Rana đế quốc bình quân thì họ vẫn còn rất trẻ.
Kara cùng Agnes xen lẫn trong đám đông nhìn những tiểu thư kia ánh mắt đầy thương hại, các nàng chắc chắn sẽ không biết điều sắp đến không phải tương lai vinh quang mà là địa ngục nô lệ a.
Có lẽ, nàng phải làm điều gì đó.
Kara, không, bây giờ nàng gọi là Kain, cũng không phải đơn giản hóa trang cắt tóc quấn ngực như lúc nhỏ, mà là sử dụng 'Suýt - Hoàn mỹ bắt chước' lựa chọn thằng xui xẻo nào đó hình giáng, rồi điều chỉnh lại Gene bề ngoài cho gần sát với nàng nữ tính khuôn mặt hơn.
Lần này kế hoạch Kain thân phận vai trò không nói không quan trọng, muốn vô thanh vô tức giải quyết Nam Thiên Sứ rồi thay vào đó phải nhìn xem nàng biểu diễn có tốt hay không.
Đúng vậy, kế hoạch của nàng không phải là ngụy trang thành tân binh được chiêu mộ vào Thiên Thành, mà là thay thế Nam Thiên Sứ.
Kara to gan chọn cách này có hai lý do.
Nguyên nhân thứ nhất, tân binh khi vào Thiên Thành còn phải trải qua một lớp huấn luyện 100 năm, sau đó mới xét duyệt có được chọn làm Thiên Sứ hay không.
100 năm? Kara cũng không cho là nàng có kiên nhẫn để vượt qua khoảng thời gian này.
Còn một nguyên nhân khác là thân phận, phải biết đi đến trì hạ văn minh nhận lấy tài nguyên cống phẩm là một công việc béo bở. Người có được danh ngạch này không phải quý tộc cũng là người có bối cảnh.
Cho nên thay thế Nam Thiên Sứ là khởi đầu ổn thỏa nhất.
“...”
“Ta đã ngửi được Nam Thiên Sứ ác tâm mùi hôi!” Kara ra vẻ chán ghét nói.
Agnes cũng gật đầu đồng ý, ánh mắt nhìn xa xăm bên ngoài Tifani tinh bầu khí quyển, hai chiếc 'thuyền buồm' đang tiến vào quỹ đạo, Agnes hướng về Kara gật gật đầu rồi lặng lẽ thối lui biến mất trong đám đông.
Chuyện kế tiếp cũng không có nàng chuyện gì.
- -----------
Tối đến, Rana đế quốc xa hoa nhất phòng tiệc.
Phía dưới là vương công quý tộc cùng hơn 100 thiếu gia tiểu thư đang vui sướng cười nói rộn rã, thỉnh thoảng ngoái đầu, ánh mắt không che dấu sùng bái hâm mộ nhìn lên phía trên 8 nam nhân trẻ tuổi, 8 người này đều mặc lấy 'Gáp váy' màu bạc, sau lưng từng đôi cánh chim trắng tinh phe phẩy.
Chỉ miêu tả qua cũng đoán được họ là ai, những người này đến từ Thiên Thành nam tính Thiên Sứ.
Lúc này, một Nam Thiên Sứ có mái tóc ngắn màu vàng óng, nhìn qua hẳn là người dẫn đầu, trên tay bưng chén rượu, khuôn mặt đẹp trai khóe môi nhếch lên nụ cười tà mị nhìn bên cạnh một Thiên Sứ khác hỏi.
“Thu hoạch như thế nào?”
Người này cũng hiện lên nụ cười vui vẻ, “Abner đại nhân, lần này tài nguyên chất lượng tốt hơn lần trước rất nhiều, chúng ta sẽ nhận được rất khá vị trí.”
“A, rất tốt.” Tên là Abner nam Thiên Sứ nhìn phía dưới dễ nghe tiếng nữ nhân cười nói, ánh mắt toát ra vẻ tham lam điên cuồng.
Tifani văn minh chỉ vừa bước vào Hạch Tiền văn minh cấp độ, cho nên cũng không khai thác được bao nhiêu tài nguyên. Vì vậy, bây giờ tài nguyên trân quý nhất chính là những nữ nhân này, nữ nhân càng đẹp, bọn họ sẽ được thưởng càng nhiều.
“....”
Bữa tiệc chiêu đãi đã dần đến hồi cuối.
Abner cùng 7 nam Thiên Sứ được Rana đế quốc quốc vương dẫn đường đến phòng ngủ để nghỉ ngơi.
Đúng lúc này, một anh tuấn nam nhân chặn đường. Mục đích rõ ràng là hướng về Thiên Sứ đến.
“Richmond. Kain? Ngươi có chuyện gì?” Rana quốc vương biểu hiện giận dữ nói. Đương nhiên không phải là thật mà là đang cố ý bảo vệ cho Kara.
Kara cũng đoán được quốc vương ý định, ánh mắt tràn đầy cảm kích, nhưng vẫn không kiêu ngạo không tự ti nói.
“Quốc vương đại nhân, ta có bảo vật muốn dâng cho cáo quý Thiên Sứ đại nhân!”
“Thiên Sứ đại nhân, cái này...” Rana quốc vương hướng về Abner cùng các Thiên Sứ cúi đầu khó khăn nói.
“A? Cái gì, mang đến đây xem!” Abner nam Thiên Sứ không để ý nói, vì chuyện này hắn gặp rất nhiều lần.
Tuy rằng đó có thể là cái gì vô dụng đồ vật bị phàm nhân ngu si ánh mắt nhìn nhầm, nhưng hắn cũng không ngại nhìn xem.
“Là nó đây, cao quý Thiên Sứ đại nhân!” Kara cố nén ác tâm, rất giả dối khom người dâng lên cái hộp trong tay cho Abner.
Mặc dù không biết báu vật ra sao, nhưng Kara lễ nghi cũng khiến Abner những Thiên Sứ này thỏa mãn.
Abner nhận lấy hộp nhỏ rồi bất ngờ đánh giá Kara một mắt, hộp nhỏ trọng lượng ít nhất cũng có 200kg, một người bình thường có thể dễ dàng nâng lấy cũng không đơn giản.
Abner không khỏi có chút chờ mong chậm rãi mở ra, liền thấy một khối kim loại màu đen bằng nắm tay em bé tại dưới ánh đèn lờ mờ lấp lóe.
“Cái này, là Ám Sắt?” Abner cùng xung quanh Thiên Sứ rất kinh ngạc hô.
Ám Sắt, là một kim loại siêu hiếm trong vũ trụ chỉ đứng sau Ám Ngân, nhưng với ứng dụng rộng rãi của nó nên thời đại này quý giá hơn Ám Ngân rất nhiều.
Ám Ngân tuy cứng rắn sắc bén đừng hàng đầu vũ trụ nhưng nó có hai điểm yếu lớn là không truyền được năng lượng cùng khó gia công.
Trong khi đó khi đó, Ám Sắt lại dễ gia công, ưu tú truyền năng lượng, che giấu thông tin đặc tính khiến nó rất quan trọng trong việc chế tạo thuyền vũ trụ cùng áo giáp.
“Ngươi lấy nó ở đâu?” Abner gấp gáp nói.
“Cái này...” Kara giả vờ khó xử.
“Yên tâm, sẽ không thiếu phần của ngươi!” Abner rất hào phóng nói. Rác rưởi của bọn họ cũng đủ phàm nhân hưởng thụ cả đời. Rana quốc vương ở bên cạnh ghen tị đỏ mắt, hắn cũng muốn được có phần a.
Kara nghe vậy tỏ ra vui sướng “Vâng, cảm ơn ngài. Đây là chúng ta gia tộc một thợ săn phát hiện được tại trong một hang động ở Rana rừng rậm nội vi....”
“Ngươi nói bên trong còn có loại kim loại như thế này?” Abner hai mắt đỏ lên, hơi thở dồn dập.
“Đúng vậy, mặc dù đa số đều nhỏ bằng hạt cát...” Kara nói tiếp.
Một tòa Ám Sắt Khoáng. Thật sự là niềm vui bất ngờ, cứ tưởng là nghèo nàn, vứt bỏ tinh cầu, hóa ra là ẩn tàng kho báu a.
“Tốt, tốt!” Abner vui sướng cười to. Hắn biểu thị muốn đi đến khu mỏ ngay và luôn.
“Đại nhân, bây giờ đã khuya, nếu không thì ngày mai a!” Kara khó xử nói.
“Vậy thì ngày mai!” Abner cũng không yêu cầu nhiều, Ám Sắt Khoáng vẫn ở không chạy đi đâu.
“Ta lui trước, sáng mai gặp, đại nhân!” Kara cúi đầu chào.
“....”
Dưới lòng đất căn cứ, Kara phòng ngủ.
Richmond. Kain đã hồi phục về hình dạng Kara.
“Các cô gái đã vào vị trí chưa?” Kara ngồi dựa ra sau ghế, nhìn đối diện đang uống rượu Agnes hỏi.
“Yên tâm, sẽ không bỏ qua sai sót nào!” Agnes không biểu tình nói.
“Vậy thì tốt!”
“Chúng ta Ám Sắt Khoáng cứ như vậy hiến tặng cho Thiên Sứ Chi Thành a?” Bên cạnh Bianca không cam tâm lên tiếng.
Kara quay sáng vuốt nàng mũi ngọc, ánh tràn đầy ý cười “Chỉ là một tòa Ám Sắt Khoáng thôi, chúng ta có thể bỏ ra được. Đơi đến Thiên Thành, chúng ta sẽ kiếm nhiều hơn gấp nhiều lần!”
Vũ trụ đã biết Ám Sắt Khoáng tồn tại rất nhiều, nhưng kỹ thuật dò xét hạn chế nên rất khó phát hiện.
Giống như Tifani tinh, bên trên tồn tại một cái Ám Sắt Khoáng khổng lồ mà không ai biết. May mắn Uranus cũng không phải hoàn toàn vô dụng, bản thể của nó có thiết bị tìm kiếm tài nguyên nên phát hiện được, điều này cũng khiến lúc trước Kara vui sướng rất lâu.
Mấy năm các nàng khai thác sử dụng, Ám Sắt bên trong chỉ còn lại không đủ 1/10, cho nên cũng không đau lòng gì cả.
“Chúng ta căn cứ sao này bỏ hoang a?” Callula hỏi. Căn cứ này là nhà nàng a, bây giờ sắp rời đi lại không nỡ.
“Yên tâm, ngươi quên mất Uranus à? Ta sẽ di chuyển căn cứ vào Uranus bản thể mang theo luôn!” Kara nói.
Callula nghe vậy vui sướng kêu lên “Thật tuyệt!”
Căn cứ loại này cũng không phải muốn tạo là tạo ra được. Phải biết bức tường bốn phía ngoại trừ siêu cấp hợp kim ra, còn có một lớp phủ bằng Ám Sắt giúp ngăn cách dò xét. Tất cả đều là tiền a.
“Được rồi, đi ngủ thôi!” Kara nói xong, cô nàng lao đến ôm lấy Agnes lao đến vật ngửa ra giường, khom người ghé miệng ngậm đến cái kia ngập nước 'miệng nhỏ'...
Bianca cùng Callula khuôn mặt cũng sát lại gần nhau, cảm thụ đối phương hơi thở, hai cặp mắt trở nên mê ly,....
(Tỉnh lược 20000 từ.)
“....”
Sáng hôm sau.
Rana rừng rậm chỗ sâu.
Kara cùng Abner tám vị Thiên Sứ từ trên cỡ nhỏ phi 'thuyền' đi xuống. Nhưng nhìn phi thuyền hình dạng, Kara khóe miệng không khỏi giật giật.
Có vẻ như Nam Thiên Sứ đối với 'Thuyền' cái phương tiện đi lại này có tình cảm đặc biệt a, cỡ nhỏ phi thuyền cũng là chiếc thuyền hình dáng. Tương lai Kaisha cũng vậy, rất chán ghét người khác gọi Thiên Sứ là điểu nhân, nhưng nàng chế tạo phi thuyền tạo hình lại là một con chim.
Đây liệu có phải Thiên Sứ thẩm mỹ đặc biến? Kara không khỏi hoài nghi nàng bản thân có sở thích gì khác lạ.
Bên cạnh Abner thấy Kara nhìn hắn phi thuyền yêu dấu khuôn mặt đắc ý vỗ vai nói.
“Lần đầu tiên được phi hành a? Yên tâm, sau này còn có cơ hội nhiều hơn!”
Kara cười cười không trả lời.
Không có sau này.
Bởi vì hôm nay, thân phận các ngươi, ta nhận!
Kara ánh mắt chỗ sâu tràn đầy ác ý.
“Vâng, cảm ơn ngài trước, hang động ở bên này!” Kara cười nịn nọt chỉ đường.
Abner cùng các nam Thiên Sứ cao ngạo ngẩng đầu bước đi.
“Là đây!” Kara chỉ vào tối om miệng hang.
Abner nghe vậy liếc mắt bên cạnh đang mang kỳ lạ thiết bị Nam Thiên Sứ.
Người này đứng trước cửa hang thao tác một hồi lâu, khuôn mặt vui sướng hướng Abner gật đầu.
Abner cũng vui mừng quá đỗi, không ngờ lại là thật.
“Đi, đi vào bên trong xem!” Abner mặc kệ Kara còn đứng bên ngoài, không kịp chờ đợi cùng các Thiên Sứ đi trước.
Nam Thiên Sứ đã đi xa, Kara thu hồi nịnh nọt, khuôn mặt trở về với vẻ bình tĩnh lạnh lùng tràn đầy cơ trí.
Kara nghiêm túc nhân cách: Xin chào!
“Chim đã vào lồng, tiến hành săn bắt a!”
Agnes đột nhiên xuất hiện, trên cơ thể nàng mặc lấy màu đen chiến giáp, sau lưng một cặp cánh chim thánh khiết màu trắng ve vẩy, tay khoác khoác lên bên hông chiến đao, đối với Kara hơi hơi cúi đầu.
Nhân cách này xuất hiện, Agnes cũng sợ a.
“Nói với Bianca, băm vụn Abner bàn tay rồi mới giết hắn!”
“Hắn bàn tay ghê tởm chạm vào vai ta!”
Agnes dưới mặt nạ hai mắt đồng tử co lại, bình tĩnh gật đầu một cái rồi biến mất.
Dám chạm vào Kara bả vai?
“...”
Cùng lúc đó, Abner cùng 7 người đã vào sâu bên trong hang động, không hề biết được nguy hiểm trí mạng đang càng ngày đến gần.
Họ bây giờ tràn ngập vui sướng khi tìm được Ám Sắt hạt này đến hạt khác, mặc dù nhỏ nhưng gom góp lại thì rất nhiều a.
“Chia tách nhau ra mà khai thác!” nhìn trước mắt mấy ngã rẽ, Abner đưa ra ý kiến nói.
“Tốt!” các Thiên Sứ lấy Abner làm chủ nên cũng không có ý kiến gì.
“...”
Bernard là một trong 8 Thiên Sứ đi theo Abner tại xung quanh mười mấy tinh hệ tiến hành thu thập tài nguyên. Hắn tuy rằng sinh ra với thân phận quý tộc cao quý nhưng ở Thiên Thành cũng không phải nhân vật đáng chủ ý gì.
Thiên Sứ sùng bái cường giả, cho nên dùng vô số tài nguyên chồng chất thành Đời thứ nhất Thiên Sứ Chiến Sĩ như hắn tại một số người trong mắt là vô dụng, không có tương lai.
Cho nên hắn lựa chọn một vị trí tản mạn, nhưng lại béo bở, thu được nhiều tài nguyên hơn. Có tài nguyên, hắn có thể tiếp tục thăng cấp kéo dài tuổi thọ.
Thiên Sứ đời thứ nhất tối đa có 2000 năm, mới vào đời thứ nhất như hắn đây cũng chỉ có 1000 năm thôi.
Một người vô dụng như hắn, cha mẹ giúp đỡ thăng cấp đời thứ nhất đã làm tròn bổn phận, còn muốn tiếp tục tăng thêm? nằm mơ a.
Cho nên 600 tuổi như hắn chỉ có thể tự chuẩn bị tất cả.
“...”
Lần này Ám Sắt nộp lên Thiên Thành, hắn tin tưởng có thể góp đủ tài nguyên tiến hành thăng cấp.
Đang tưởng tượng vui sướng không tự kiềm chế được Bernard không thấy được một bóng đen đang từ từ tiếp cận hắn.
Một vệt sáng thoáng qua.
“Ai?” Bernard giật mình hô lên, bản năng sinh tồn của hắn vội vàng nghiêng người tránh đi vết trí mạng, nhưng vẫn bị đánh bay vài mét, từ bả vai đến ngực để lại một vết thương sâu tận xương.
“A?” Ngươi này giống như rất kinh ngạc khi Bernard có thể tránh thoát nàng một đao.
Đã không ám sát được thì chiến đấu trực tiếp a.
Người này đậm đà Ám Năng hội tụ đến trên tay chiến đao, hướng về Bernard chém nghiêng một phát.
Bernard che vết thương đứng dậy, may mắn có áo giáp gánh chịu phần nào, đang định nói gì lại trong thấy bóng đen lao tới, lưỡi đao lóe lên nguy hiểm quang mang khiến hắn đồng tử co lại, theo bản năng rút ra trên hông đeo bội kiếm tiến hành chống đỡ.
“Keng!”
Sức mạnh từ chiến đao truyền đến làm Bernard lần nữa bị đánh văng ra phía sau.
“Quái vật gì? Sức mạnh lớn như vậy!” Bernard khuôn mặt trắng bệch, hấp tấp đứng dậy khó thể tin nói. Cánh tay cầm kiếm vô lực run rẩy, hắn có thể cảm nhận được xương ống tay hầu như nứt ra.
“Ta là Thiên Sứ Chi Thành quý tộc, nếu giết ta Thiên Thành sẽ không bỏ qua cho người!” Hắn tay trái cầm kiếm uy hiếp, bỗng nhiên thấy được trên kiếm to lớn lỗ hỏng cùng vô số vết rạn hai mắt không khỏi co rút lại.
Sắc bén như vậy? Lúc đầu nếu dùng cái này chém hắn chắc bị chém làm đôi a. Hắn không cho rằng lớp giáp trên người có thể chịu đựng được.
Bóng đen cũng mặc kệ Bernard bối cảnh, hai chân đạp mạnh mặt đất cầm đao xong tới.
Bernard biết được không còn cách nào khác cũng nổi lên ngoan tâm, bước chân di động lui một chút, dùng vô dụng cánh tay phải đón nhận lưỡi đao, còn tay trái âm thầm cầm kiếm lặng lẽ tụ tập Ám Năng.
Lưỡi đao sắc bén giống như cắt đậu hủ cắt đứt Bernard cánh tay, mũi đao lưỡi qua, cách Bernard cổ chỉ vài li.
Bernard nhịn đau cắn răng sử dụng tay trái, mang theo tất cả Ám Năng còn sót lại hướng bóng đen cái eo chém ngang một cái.
Bóng đen không nghĩ tới bị cắt đứt đau đớn tay phải mà còn phản kích được, đợi đến phản ứng lại đã không kịp, tràn ngập Ám Năng lưỡi kiếm đã sắp chém đến phần eo nàng.
Bernard hai mắt hiện lên tơ máu điên cuồng, sử dụng trong cuộc đời hắn đỉnh phong một kích tiến hành đánh trả. Thấy bóng đen không kịp phản kháng, hắn khóe môi nhếch lên nụ cười chiến thắng.
Nhưng,
“Keng!” một tiếng vang lên.
Trong hang động âm thanh đột nhiên yên tĩnh lạ thường.
Bernard nụ cười chiến thắng cứng lại, ánh mắt đờ đẫn cúi đầu nhìn nơi giáp kiếm tiếp xúc vị trí.
Kiếm của hắn do tụ tập quá nhiều năng lượng cùng va chạm mạnh đã đứt gãy thành từng mảnh.
Còn áo giáp người kia...
Không hề có một vết xước.
Bernard hai mắt vô thần cứ đờ người ra đó, giống như bị mấy chục người đàn ông chơi hỏng bộ dáng.
Áo giáp chắc chắn vậy ai đánh lại?
Bóng đen kia cũng lặng cúi đầu vuốt ve nơi bị chém, lẳng lặng không nói gì.
Lúc này, một bóng đen khác không biết từ đâu đi ra, cầm đao giúp Bernard kết thúc, rồi lạnh lùng nói “Số 23, ngươi khinh thường, ngươi chủ quan. Nếu không có chiến giáp, ngươi đã chết!”
Bóng đen, hoặc chính xác hơn là Số 23 Winifred cúi đầu chấp nhận lời phê phán. Sức mạnh nàng sử dụng khi chến đấu với Bernard không đến 2/10, nãy giờ chiến đấu, hoặc có lẽ chơi đùa thì đúng hơn.
“Được rồi, cũng là lần đầu tiên thực chiến, nếu ta là ngươi cũng sẽ có chơi đùa tâm tư.” Callula vỗ vai Winifred an ủi.
Lúc này Số 22 Veronica từ bóng tối đi ra, đến Winifred bên cạnh hai tay ôm lấy cô nàng thật chặt.
Callula thấy hai người công khai ân ái khó chịu mân mê nàng cái miệng nhỏ.
Không để ý hai người, Callula đi đến Bernard thi thể, hai mắt hiện lên màn sáng màu đỏ, đây là sử dụng Phân Tích Chi Nhãn dấu hiệu.
“Kết nối Uranus Thiên Thể Máy Tính, tiến hành phân tích Bernard Thiên Sứ Gene!”
“Đinh....Kết nối đến Uranus thành công.... Đang tiến hành phân tích....”
“...”
Việc như vậy cũng xảy ra ở hang động 8 nơi tương tự.
Ngoài Kara cùng Agnes không tham gia cuộc tập kích này, 24 cô gái còn lại chia thành 8 nhóm, phân phối theo 2 - 24 - 25; 3 - 22 - 23; 4 - 20 - 21,...
- ----------