Siêu Thị Của Tôi Thông Kim Cổ

Chương 162: Chương 162




Người Dịch: Lan Thảo Hương.

Hạt giống thóc chính là mục đích chính của Will trong chuyến đi này, nên khi Agula đưa ra ý muốn dùng giống thóc và động vật để đổi Không Gian Quang Giáp với anh, anh tất nhiên là rất vui lòng. Mặc dù cây giống dâu tây do Trạm Vân Tiêu đưa cũng rất trân quý, nhưng nói cho cùng nó cũng không phải là lương thực chính. Will biết rõ, muốn để con dân của thiên hà Deman có thể ăn lại đồ ăn tự nhiên và giải phóng khỏi dịch dinh dưỡng chứa đầy mùi gỉ sắt thì cách tốt nhất chính là lấy được giống thóc mang về.

Trong tay Agula có rất nhiều giống thóc, nhưng hắn cũng muốn để lại một phần giống thóc để thử trồng sang năm nên cũng không nỡ đưa cho Will quá nhiều. Mặc dù Không Gian Quang Giáp rất thuận tiện lại rất hiếm có, nhưng Agula lại không muốn dùng sinh kế tương lai của cả bộ lạc để trao đổi. Agula vội vã chạy trở về doanh địa, tới khi quay lại trên tay hắn có xách theo mười cân đậu nành, hai mươi cân khoai tây và một số hạt giống khác.

Trong đó đậu nành và khoai tây là nhiều nhất. Đây là lúc Agula quan sát sự phát triển của khoai tây và đậu nành trồng trên ruộng thấy chúng mọc khả quan và cảm thấy hẳn nên thu hoạch được rồi. Vốn, Agula nghĩ rằng sau lần thu hoạch này hắn sẽ cất trữ tất cả lại để sang năm gieo hạt trồng tiếp, vậy nên hạt giống khoai tây và đậu nành trong bộ lạc bọn hắn mới dư thừa khá nhiều. Một điều nữa là, hắn thấy hai loại cây giống này cho ra năng suất khá cao lại dễ trồng cho nên mới lựa chọn chúng mang đi đổi đồ.

Còn về những loại hạt giống khác Vân Sơ đưa trước đó, mỗi thứ hắn chỉ nhặt một ít. Chỉ riêng giống cây lúa thì hắn hào phóng cho nguyên một túi, cầm lên ước lượng sức nặng chắc cũng chừng hai cân.

Đây là Agula quyết định sau khi đã cân nhắc kỹ lưỡng. Khí hậu bên chỗ hắn rất nóng bức và mùa hè còn thường hay khô hạn, với khí hậu như vậy là rất không thích hợp cho việc trồng lúa quy mô lớn. Vậy nên, sang năm hắn tính toán sẽ chỉ trồng một cánh đồng nhỏ thử nghiệm xem sao thôi.

Ngoại trừ giống thóc ra, Agula còn nhặt cho Will một rổ lớn gồm gà rừng và thỏ rừng nữa. Hắn trước nay làm việc cẩn thận, nên khi lựa chọn động vật đã cố ý lựa cả đực cả cái. Chỉ cần Will mang về và có thể nuôi sống được chúng nó, vậy khẳng định chúng có thể sinh sôi ra con non. Linh dương khá to lớn, Agula để tộc nhân dắt theo linh dương cùng mình đi đến hoang nguyên. Đợi đến lúc hắn đưa gà rừng và thỏ rừng cho Will xong thì sẽ trở về dắt hai con linh dương kia qua sau.

Will nhìn mấy con thỏ nhỏ xinh xắn đáng yêu ở trong giỏ, chỉ cảm thấy lòng mình như muốn tan chảy. Cũng chỉ có động vật trên địa cầu mới mềm mềm nho nhỏ, vừa nhìn đã khiến người ta yêu thích ngay từ cái nhìn đầu tiên. Chứ nào giống cái đám dị thú của thiên hà Deman bọn họ chứ, tướng mạo dữ tợn thì thôi đi, bên ngoài còn tặng kèm thêm một lớp vỏ mũ thật dày bao trùm toàn thân, nhìn thật chẳng có nửa điểm đáng yêu nào.

Chợt, Will nghĩ đến thế giới của mình không có thực vật, những động vật đáng yêu này mang về vậy anh biết lấy gì đút cho chúng ăn đây. Bên trong sách cổ đều ghi lại rằng, hầu hết các loài động vật trên địa cầu đều là động vật ăn cỏ, và rễ cỏ dại, đó chính là thức ăn chính của chúng. Nhưng, thiên hà Deman nào có lấy một gốc thực vật nào. Cư dân của thiên hà Deman đừng nói là ăn, đến nhìn cũng chưa nhìn thấy cỏ dại và thực vật bao giờ cả.

Will: Nghĩ lại tự dưng thấy những con gà rừng thỏ rừng này so với bọn anh thì hạnh phúc hơn nhiều lắm. Chí ít chúng lớn lên là ăn thực vật tự nhiên đấy.

Nghe Will nói ra những lo lắng của mình, Agula biểu thị vấn đề này vô cùng dễ giải quyết. Nơi cánh cửa gỗ xuất hiện bên chỗ hắn là ngay trên bình nguyên, nơi đó trải qua mấy trận mưa rào hiện tại cỏ dại rau dại mọc xanh um tươi tốt trải đầy toàn bộ hoang nguyên. Hắn có thể để tộc nhân giúp hắn ta cắt thật nhiều cỏ dại mà những con vật này thường thích ăn.

Will nghe thế lập tức đại hỉ, vội vàng nói: “Vậy phiền anh chuẩn bị nhiều một chút. Những cỏ dại đó nói không chừng sau này sẽ là khẩu phần lương thực cho những động vật nhỏ này“.

Ít nhất cho đến khi người trong viện nghiên cứu có thể trồng ra thực vật, thì những động vật nhỏ này có thể dựa vào số cỏ dại đó mà sinh tồn.

Có được giống thóc và động vật, Will không hề keo kiệt chút nào. Anh trực tiếp đưa chiếc nhẫn không gian năm mét vuông và bốn mét vuông cho Agula. Bởi so với hoa quả và lương thực Vân Sơ đưa thì những thứ mà Agula đưa lại càng trân quý hơn. Nói ra, hẳn anh nên đưa cho Agula một chiếc Không Gian Quang Giáp hai mươi mét vuông mới đúng.

Chỉ là loại Không Gian Quang Giáp kiểu này hiện tại chỉ có Vương hậu cùng Vương thượng trong hoàng cung mới có, Will cũng không dám vươn tay tới trước mặt phụ vương mình mà đòi Không Gian Quang Giáp của ông. Thật may là Agula sau khi có được hai chiếc Không Gian Quang Giáp, anh ta không hề thấy khó chịu chút nào mà ngược lại còn rất vui, điều đó khiến Will thấy nhẹ nhõm không ít.

Agula quay trở về điều động các tộc nhân thu hoạch cỏ dại, hắn vừa đi không bao lâu thì Trạm Vân Tiêu cũng mang theo vạt áo dính đầy bùn đất trở về. Hắn mở Không Gian Quang Giáp trên tay mình ra và đưa cho Will một trăm cây dâu tây. Thấy nhiều cây giống dâu như vậy, Will liền hướng Vân Sơ xin một ít hộp các tông lớn, sau đó anh thận trọng đặt từng cây dâu tây vào bên trong hộp các tông.

Bởi vì Trạm Vân Tiêu nói anh có thể tùy ý chọn bất kỳ thứ gì mình muốn ở trong siêu thị. Mà chủ nhân của nơi này là Vân Sơ cũng không hề phản đối nên sau khi xếp gọn chỗ cây giống dâu tây xong, anh lập tức đi vòng quanh các kệ hàng trong siêu thị. Cuối cùng, Will thực sự không cưỡng lại được sức hấp dẫn của các món ăn vặt đang bày trên đó và anh chọn ra ba thùng mì gói, mười thùng đồ uống, vài túi bánh quy, que cay, bánh mì và một số đồ ăn nhẹ khác.

Lúc nghe nói rằng rượu được ủ từ nhiều loại ngũ cốc khác nhau, anh ôm tâm lý nếm thử cũng tự mình động thủ khiêng ra hai thùng. Will biết rõ một cơ hội như hôm nay là rất khó có được, vậy nên anh không cùng Trạm Vân Tiêu chơi trò từ chối khách sáo với nhau mà là thật sự không hề khách khí chọn lựa không ít hàng.

Will chuyển hết tất cả đồ vào hai chiếc Không Gian Quang Giáp còn lại và chuyển về trước một chuyến.

Khi Sith nhìn thấy con trai biến mất trong hư không, ông không hề tỏ ra hoảng sợ. Đầu óc của ông vận chuyển bằng tốc độ nhanh nhất và tự hỏi về nguyên nhân của tình trạng này. Ông nghĩ, có lẽ trong khu vườn này có một hố đen nào đó chưa được khám phá ra và nó là đường thông dẫn đến chỗ Vân Sơ. Bởi, ở trong thiên hà Deman này có rất nhiều hố đen và hàng năm sẽ có rất nhiều vụ tàu vũ trụ và tinh hạm vô tình bị hút vào hố đen, cuối cùng là không rõ tung tích của chúng.

Thị vệ trưởng Ralph nhìn Vương thượng đang lộ ra thần sắc suy ngẫm, trong lòng ông ta cũng nghi ngờ không thôi. Ban nãy ông ta đã nghe và cũng đã hiểu ra vấn đề, Nhị hoàng tử của ông đã phát hiện ra một hố đen bí mật hoặc một lối đi dẫn đến một thời không khác, và cậu ấy đã dùng Không Gian Quang Giáp để trao đổi và mang về rất nhiều thứ vốn chỉ có trên địa cầu cổ xưa. Ngay cả quả táo cắn dở đang nằm trong ngực áo ông ta cũng là một trong những “thu hoạch” của Nhị hoàng tử mang về.

Ralph hiểu rõ, đây chắc chắn là một chuyện tốt. Bởi, có những thứ này thì viện nghiên cứu khoa học bên kia sẽ có thêm nhiều phương hướng nghiên cứu hơn. Dù sao tất cả những thứ Nhị hoàng tử mang về đều là vật thật, chứ không phải là thứ chỉ được miêu tả bằng vài dòng ngắn ngủi trong sách cổ. Có những thứ này, nếu những người trong viện nghiên cứu đủ không chịu thua kém, vậy nói không chừng việc thiên hà Deman có thể trồng được cây trong tương lai sẽ không phải và không còn là một giấc mơ viển vông nữa.

Sith cùng Ralph đều cùng mang một tâm tư chính là, Will có thể mang về hai chiếc nhẫn không gian chứa đầy ắp vật tư.

Will trở về, anh từ trong Không Gian Quang Giáp lấy ra giống thóc mà Agula đưa cho mình và trịnh trọng giao nó cho phụ vương. Nghe con trai nói đây là giống thóc, bàn tay đang vươn ra nhận đồ của Sith không khỏi run lên.

Giống thóc! Họ có giống thóc! Nếu họ có thể thành công trồng ra giống thóc, vậy sau này mọi người sẽ có thể ăn được thực phẩm chân chính rồi.

Tuy rằng thiên hà Deman có tới mấy ngàn người, và chỉ bằng chút giống thóc này chưa chắc đã đủ cho mỗi một người đều ăn được đồ ăn thiên nhiên chân chính. Nhưng hiện tại sinh mệnh của con người đã phát triển kéo dài đến hơn ba trăm năm, chỉ cần những giống thóc này có thể sống sót phát triển, vậy chuyện để tất cả mọi người đều ăn được đồ ăn tự nhiên cũng chỉ là vấn đề về thời gian mà thôi.

Năm năm không được thì mười năm, mười năm không được thì một trăm năm, một trăm năm không được thì hai trăm năm. Tóm lại, chỉ cần có hy vọng thì bất kể ai cũng không sợ việc phải chờ đợi.

Hai chiếc Không Gian Quang Giáp Will mang về lần này, một cái chứa giống thóc Agula đưa, còn cái kia chứa một số hàng hóa từ cửa hàng của Vân Sơ. Nghĩ đến những con vật anh vẫn còn để lại trong siêu thị, Will vội vã muốn Sith đưa cho anh mượn chiếc Không Gian Quang Giáp của ông. Sith không nói hai lời lập tức tháo chiếc nhẫn trên tay xuống đưa cho con trai, trong lòng ông nghĩ có lẽ chuyến đi này của con trai thu hoạch được tương đối khá. Và việc dùng Không Gian Quang Giáp chỉ có hai mét vuông vận chuyển đi đi về về quá tốn sức, cho nên mới muốn mượn không gian của ông.

Kỳ thật, Will ngoại trừ ghét bỏ hai chiếc Không Gian Quang Giáp trong tay có diện tích quá nhỏ làm cho việc vận chuyển rất tốn sức ra, thì là cảm thấy những động vật nhỏ kia quá quý giá. Ở trước lúc có thể xác nhận không khí bên thế giới của anh sẽ không tạo thành ảnh hưởng xấu tới chúng nó, thì vẫn cứ để chúng ở lại trong Không Gian Quang Giáp thì tốt hơn.

Nếu như Sith biết Không Gian Quang Giáp của mình bị con trai mang ra làm lồng nuôi thỏ, nuôi gà và linh dương thì không biết sẽ có phản ứng gì đây nhỉ.

Will trở lại siêu thị với chiếc Không Gian Quang Giáp của phụ vương mình. Khi thấy trên mặt đất nhiều thêm ra một đống lớn cây giống, anh cũng không biết đây là cái tình huống gì nữa. Thấy Will cứ nhìn chằm chằm cây giống trên đất, Ôn Noãn đứng dậy nói với vẻ không xác định lắm: “Những mầm cây nhỏ này là của tôi. Tôi muốn dùng những cây non này để đổi một cái Không Gian Quang Giáp của anh, không biết anh có đồng ý không?“.

Khi Ôn Noãn nói ra mấy lời này, kỳ thật nội tâm cô cũng khá lo lắng. Bởi vì nếu so ra với đồ của những người khác thì những mầm cây nhỏ này của cô thực sự vô giá trị. Hơn nữa, những mầm cây nhỏ này cũng không phải thuộc chủng loại hiếm có, mà là Ôn Noãn vừa hái chúng ở ven đường mang tới.

Vùng núi là nơi không bao giờ thiếu cây cối nhất, ngay cả trước phòng ngủ của Ôn Noãn cũng có rất nhiều cây cối mọc lên. Những cây đó không phải do ai cố ý trồng mà là do một số loài động vật và chim chóc đã ăn phải hạt cây và rơi xuống gần đó khi chúng đi đại tiện. Trong đó nhiều nhất chính là cây bách. Hàng năm khi hạt bách rơi xuống đất sẽ mọc ra khá nhiều cây non nhỏ, đa phần những cây non nhỏ đó không thể phát triển thành cây bách lớn, bởi vì không có đủ ánh nắng và không gian để sinh trưởng. Ngoại trừ cây bách, Ôn Noãn còn đào cả chục cây quất, cây mận ở ngay ven đường gần đó. Tất cả đều là mầm cây ăn quả, và chúng mọc ra từ quả chín trên cây rụng xuống đất.

Trong phòng ngủ của Ôn Noãn có một cái xẻng, ngày thường cô hay dùng nó để dọn rác khi vệ sinh phòng ở. Cũng may còn có cái xẻng này dùng thay cuốc, bằng không việc đào cây non sẽ phải tốn rất nhiều công sức. Mà tất nhiên, dù không có xẻng thì cô vẫn sẽ đào cho Will một ít cây giống. Rốt cuộc, những cây non này đối với cô chính là lấy không, ngoại trừ tốn thể lực ra thì nó tương đương với đồ không cần mất tiền. Từ trong tâm, Ôn Noãn biết rõ những cây giống này của cô thật chẳng đáng bao nhiêu tiền, nhưng nghĩ đến Will nói thế giới của anh không có lấy một gốc cây thực vật nào, cô vẫn là động tâm tư.

Đó chính là nhẫn không gian đấy, là “bàn tay vàng” thường thấy nhất của nhân vật chính trong tiểu thuyết. Trước đó cô chưa từng nhìn thấy thì cũng thôi đi, nhưng giờ nó đang nằm ngay trước mặt mình, cô không tranh thủ một chút sao được. Tuy rằng chiếc Không Gian Quang Giáp có diện tích lớn đều đã bị Will đổi hết rồi, nhưng vẫn còn hai chiếc Không Gian Quang Giáp có diện tích hai mét vuông mà.

Hai mét vuông tuy không nhiều nhưng vẫn có thể đặt rất nhiều thứ. Như Will trước đó đã nói, tuy rằng mấy chiếc nhẫn không gian này không tốt bằng cái của anh, bởi bên trong nó không có không khí. Không có không khí hay dưỡng khí chẳng phải có nghĩa đồ đặt bên trong sẽ không dễ dàng bị hỏng hay biến chất à?

Ôn Noãn nghĩ, nếu cô có thể có được một chiếc nhẫn không gian, vậy chẳng phải tương đương với có một chiếc tủ lạnh không cần tới điện hay một chiếc vali có diện tích lớn à? Có cái nhẫn không gian này, vậy sau này mỗi lần lên thị trấn cô có thể mua rất nhiều thứ trong một lần. Đợi đến lúc trở về lại tìm chỗ vắng người và nhét tất cả vào nhẫn không gian, như vậy đường trở về làng của cô cũng nhẹ nhõm hơn biết bao nhiêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.