Ngay sau khi Tatsuya vừa ra hiệu, Leonhart cánh tay phải vung ra, chỉ hướng đầu mũi xe hét lớn:
“PANZER - CƯỜNG GIÁP ~~~(ノಠ益ಠ)!!!
Màu xanh điện quang giáp lưới như có như không xuất hiện che chắn khắp thân xe.
Oành!!!
Kim loại va chạm thanh âm vang lên, nhưng không có nứt vỡ, mà là đơn phương nghiền ép.
Cường giáp hộ thuẫn, cộng thêm tính năng ưu việt đến từ chiến xa của Jyumonoji, khiến cho nó dễ dàng phá tan tành lớp hàng rào yếu ớt kia.
Tất cả theo phân công, chia làm ba đội.
Jyumonoji trước tiên cùng Kirihara tách xuống khu hậu cần bọc lót đối phương, Leo và Erika trụ ở bên ngoài, đề phòng kẻ địch trốn thoát, đồng thời bảo vệ chiếc xe, giữ an toàn cho đường lui của mọi người.
Trong khi đó, Hitomi và Tatsuya tiến thẳng vào cổng chính, chậm rãi dò xét xung quanh.
Căn nhà máy bỏ hoang này nhìn thì tàn tạ, rách nát, tuy nhiên kỹ càng xem xét mới thấy được, địa đồ của nó cũng rất phức tạp.
Bên cạnh Hitomi, Tatsuya không biết tự lúc nào đã nhắm mắt lại, ma thuật sóng dao động, tựa hồ cậu chàng đang sử dụng phép thuật gì đấy để dò thám tình hình.
Hitomi thì không cần phức tạp như vậy, Kenbunshoku Haki tại nháy mắt đã cảm nhận được đằng sau cánh cửa xa xa có một đám địch nhân cầm súng phục kích sẵn bọn họ.
Chực chờ hai người vừa bước qua liền bắn thành cái sàng.
Xa hơn nữa còn rất nhiều đạo khảm, nhưng Hitomi cũng không cần phiền toái sớm như vậy.
Trước xử lý hết bọn này đã.
Cạch!
Cổng sắt mở ra, bên trong là một khu vực tối om, tuy rộng rãi lại cho người cảm giác ẩm tháp và lạnh lẽo.
Ping ~~~
Ùng ục thanh âm vang lên, đen thui màn đêm đột nhiên bị chiếu rọi bởi vô số ánh đèn rực rỡ, khiến người ta cảm thấy chói mắt.
Hitomi hơi nhíu mày, nhìn đối diện mấy chục khẩu súng đang chĩa vào mình, dẫn đầu là một gã mang lễ phục thánh đường, mái tóc xanh phủ xuống che mất con mắt bên phải, sống mũi mang kèm một cặp kính màu lam nhạt.
“Yo...Chào hai người…!”
“Tatsuya-kun...Và ừm...Kizari-kun, phải không nhỉ...(─‿‿─)?!”
“Ngươi là thủ lĩnh của Blanche (- -)?”
Hitomi lạnh nhạt nói, gần như chắc chắn.
“Ồ...Cậu quá lời, tôi chỉ là một thủ lĩnh phân bộ ở Nhật Bản của Blanche mà thôi...Chưa có tư cách đánh đồng với tổng thủ lĩnh đâu... ◤(¬‿¬)◥!”
“Cậu có thể gọi tôi là, Tsukasa Hajime…!”
Gã mang lễ phục thánh đường vừa nói vừa híp mắt, tựa như một chi độc xà đang đánh giá con mồi của mình vậy.
Cạch!
Shiba Tatsuya rút lấy Silver Horn, nâng CAD của mình chĩa thẳng vào đối phương, thần sắc bình thản nói:
“Thế thì, ta khuyên ngươi nên chấp nhận đầu hàng...Tất cả bỏ vũ khí xuống và đặt hai tay sau đầu... ►_◄!”
Ách…(0.0)!?
Hitomi mặc dù biết rõ thực lực của Tatsuya, nhưng phương thức thông báo này cũng trực tiếp quá đi chứ.
Bắt một đám phần tử khủng bố, áp đảo cả về số lượng lẫn vũ khí chưa có một vệt thương tích trên người phải đầu hàng.
Nghe thật viển vông a.
Cho dù muốn, thì chí ít phải triển lộ lực lượng để người ta nhìn cái đã.
Quả nhiên, Tsukasa Hajime nghe xong ôm bụng cười lớn, “Đừng đùa mắc cười thế chứ, Tatsuya-kun...(°∀°)!”
“Nếu cậu nghĩ Ma Thuật là một nguồn sức mạnh vô biên, thì cậu đã nhầm to rồi...(눈д눈)!”
Tạch!
Tạch!
Tạch!
Giống như để chứng minh cho câu nói của hắn ta, đằng sau mấy chục tay súng tức thì lên cò giương nòng, khí thế hung hãn bất cứ lúc nào đều có thể khai hỏa.
“Bình tĩnh, các chàng trai…!” - Tsukasa Hajime vẫy vẫy tay, “Được rồi, tôi mang đến cho hai vị một lời đề nghị, Tatsuya -kun và Kizari -kun…!”
[Đề nghị…(o 0)?!]
Cảm giác vẻ thờ ơ của hai tên đối diện, Tsukasa Hajime trong lòng nóng giận, tuy nhiên vẫn cố kiềm nén không thể hiện bên ngoài.
“Hãy trở thành đồng minh của tôi!”
“Tatsuya -kun có khả năng phát động CAST JAMMING mà không cần tới Antinite…”
“Kizari -kun, đối với cậu, tôi kì thực chưa hiểu rõ thứ năng lực cậu đã sử dụng hóa giải ma pháp của tôi là gì, nhưng là, nó có vẻ còn cao cấp hơn cả CAST JAMMING…”
“Tôi rất hứng thú với cả hai kỹ thuật đó, nên là…”
“Khoan!”
Hitomi lạnh lùng cắt ngang màn độc thoại nội tâm, “Ngươi dùng Mibu-san để tiếp cận ta, sai em trai mình tập kích cả ta lẫn Tatsuya,...Toàn bộ chỉ vì muốn sở hữu hai cái kỹ thuật vô hiệu ma pháp, đúng chứ Tsukasa Hajime...►_◄!”
“Ái chà chà...Ta cực kì thích những đứa trẻ thông minh như cậu đấy, Kizari…”
“Nhưng đã biết điều ấy còn vác xác tới tận đây, chậc chậc…”
Tsukasa vuốt vuốt mái tóc, tay trái cầm lấy cặp mắt kiếng, đột nhiên quăng vút lên trời.
“Cậu thật sự rất non đấy...Kizari...!” - Hắn ta lật tung mái tóc lên cùng lúc với hành động ban nãy.
Hóa ra, việc quăng chiếc kính lên trời chỉ là mồi nhử, mục tiêu chân chính của hắn là…
“Cậu sẽ gia nhập tổ chức của chúng tôi....•(⌚_⌚)•!”
Đối diện đôi mắt Tsukasa Hajime giống như có con quỷ thì thào bên tai, vô số hình ảnh lướt qua tiềm thức Hitomi, rồi đột nhiên chúng vỡ vụn ra.
“Pháp thuật vô hệ thống dạng can thiệp ý thức, Evil Eyes…!”
Hitomi lạnh nhạt lên tiếng, làm khuôn mặt đang thoáng đắc ý của Tsuka Hajime tắt ngúm.
Tinh thần lực siêu cao, chỉ số INT đã là LV3+9,, chưa kể Kenbunshoku Haki đặc tính vốn là giác quan thứ sáu siêu phàm, càng khiến Hitomi gần như hoàn toàn miễn dịch với những loại công kích ảo thuật cấp thấp này.
Bên cạnh Tatsuya hai con ngươi lóe lên vẻ lo lắng, nhưng rất nhanh liền biến mất khi cảm giác Hitomi không bị khống chế.
“Tsukasa Hajime...Phép thuật ngươi vừa dùng, kì thực là cưỡng ép truyền tải những tín hiệu ánh sáng có hình ảnh thôi miên, chiếu trực tiếp lên võng mạc đối phương...Một Ma thuật dao động hệ ánh sáng…(0~0)!”
“Nhưng nó đơn giản cũng chỉ là thôi miên...Ta lấy làm kỳ lạ, là vì sao rất nhiều chuyện quan trọng, Mibu lại bị lú lẫn sang vấn đề trái ngược...Hóa ra là do ngươi...॓_॔...Cô ấy đã bị ngươi dùng phép này can thiệp vào ký ức, đúng không...►_◄!” - Hitomi giọng nói đè nén sự phẫn nộ.
Mặc dù luôn kì quái với hành động khác thường của cô nàng Yamanaka, tuy nhiên đến bây giờ, cậu mới hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện.
Cũng không phải là Mibu tình nguyện gia nhập, mà là cô ấy đã bị người cài bẫy ma pháp lúc nào không hay.
“Như vậy, Kizari-san...Quả như chúng ta suy đoán…(- -)!” - Tatsuya thần sắc lạnh lẽo nói, “Quân hèn hạ...Lừa gạt lòng tin một cô gái rồi dở trò, các ngươi đã phạm vào quá nhiều giới tuyến cuối cùng…!”
“Trò lừa rẻ tiền của ngươi, nhiều nhất chỉ ảnh hưởng được đến những pháp sư cấp thấp với chỉ số tinh thần yếu kém…”
“Thậm chí không cần dùng đến loại bỏ ma thuật, thì cái phép này cũng chả xi nhê gì tới ta...ಠ_ృ!”
“ m mưu của ngươi chú định thất bại từ đầu rồi, Tsukasa Hajime…ರ_ರ!”
“Chẳng phải năng lực của các ngươi chỉ hóa giải trước khi khởi động thức bắt đầu sao...Bằng cách nào chứ...ฅ(๑*д*๑)ฅ!”
Tsukasa Hajime vẻ mặt run rẩy nói.
“Điều đó ngươi không cần biết…!” - Tatsuya bình thản đáp, “Ngươi có vẻ rất lo lắng nhỉ, đấy là lá bài tẩy mạnh nhất ngươi tung ra được đúng chứ…(- -)?!”
“Mẹ kiếp...Bắn...Bắn chết bọn hắn cho ta...∑(っ°Д°;)っ!”
Tsukasa gào lên một cách khủng hoảng, bản thân thì lo bỏ chạy trước tiên.
Bởi lẽ hắn có linh cảm không lành rằng, đoàn quân của mình sẽ không ngăn cản được hai tên kia.
Vì chúng quá mức bình thản.
Bình thản đến mức khiến người ta sợ hãi, tựa hồ không có gì có thể uy hiếp được bọn họ.
Mấy chục khẩu súng đồng loạt giương lên, nhưng còn chưa kịp hành động thì toàn bộ số hung khí đột ngột móp méo lại như thể có một cỗ lực lượng vô hình vừa vặn vẹo chúng vậy.
“Á...Á...Á...{•̃̾_•̃̾}~~~~” - Tsukasa ngoái đầu nhìn liên khiếp sợ, hai chân tăng tốc vọt về phía lối thoát hiểm.
“Em xử đám này nhé, Tatsuya, anh sẽ bắt tên kia... ►_◄!”
Hitomi giao phó một câu, thân hình chợt hóa thành tàn ảnh xẹt ngang qua đám người còn đang ngơ ngác vì vũ khí báo hỏng.
Đằng sau Hitomi rất nhanh vang lên tiếng kêu la thảm thiết rồi im bặt, dường như có một bóng đen vô hình đang nuốt chửng toàn bộ bọn họ.
“Không biết bên Jyumonoji -san sao nhỉ…(o 0)?!”
Với thực lực của Jyumonoji, cộng thêm Kirihara, Hitomi dám chắc hai người kia có khi xong công việc sớm hơn cả mình ở trạng thái áp chế.
[Coi nào…~ ~]
Hitomi Kenbunshoku Haki lần nữa rà xét, liền thấy Tsukasa Hajime đã bị dồn vào đường cùng, đứng cùng đám thủ hạ mười mấy tên co cụm lại một chỗ.
[Có ý tứ…- -] - Hitomi chợt nhếch miệng lên cười, tựa hồ mới phát hiện ra chuyện gì đó thú vị.
Nghĩ đoạn, cậu không ngần ngừ sải bước đi vô.