Một đường thẳng xông tới…
Không có lấy một ngọn cỏ!
Đâu đâu cũng thấy, người gãy tay… kẻ cụt chân, nằm la liệt khắp nơi.
Vị trí nào, cũng có thể thấy được nhân loại quỷ dị trạng thái tồn tại cả.
Trên cành cây…
Dưới hố sâu…
Trong bụi cỏ…
Nhiều người bị thổi bay, nằm ở tư thế mà không ai đành lòng nhìn thẳng.
Mông này, cúc hoa này…Quần áo lộ hàng tứ tung, một mảnh đỏ hỏn chỉ chờ “người ấy” đến ngắt hái.
Cơ mà, không ngoẻo tại chỗ, đã là ông trời ban phước!
Thậm chí, có kẻ còn xui xẻo rơi đúng vào hai cánh quân đang bắn phá tới tấp về phía Hitomi, tựu ăn đạn chảy máu tứ tung, không biết rõ sống chết.
Cú đấm của Hitomi, chẳng khác gì đem một trái bom hạng nặng thả vào ngay đội hình đối phương, trong chốc lát lật bàn, tình thế quay ngược một trăm tám mươi độ.
Rẹt…Rẹt…Rẹt…~~~…~~~…!!!
Còn lại ít ỏi chưa tới hai mươi cái binh lính Đại Á, vẻ mặt hoảng sợ, cầm súng trong tay hướng Hitomi tỉa đạn liên tục.
Đó là những người có nhiệm vụ bắn tỉa tầm xa, thuộc đội phụ trợ bên Tatsuya.
Thằng nhóc mặc dù xử lý được đội cận chiến, nhưng đội tầm xa thì không thể nào.
Vả chăng ma thuật của nó, tựa hồ, có chút dị thường.
Tuy nhiên, số lượng binh lính Đại Á do Liu Yunde mang đến, hiện tại mười phần không còn một, hai.
“Các ngươi tiến công ta không chút do dự, chẳng lẽ chưa từng quan tâm đến tính mạng của hắn sao…(0.0)!?”
Hitomi nghiền ngẫm nói, hai tay múa thành tản ảnh chộp lấy vô số viên đạn bắn tới, thả xuống đất nghe tiếng lách cách, tựu làm cho toàn bộ người chứng kiến cảm thấy rung mình.
Đấy chính là tay không bắt đạn a.
Cho dù là thấp nhất đạn súng lục, cũng là bán vận tốc âm thanh, huống hồ gì là đạn xuyên giáp…Dẫu cho sử dụng giảm tốc, gia trọng ma pháp, cũng còn lâu mới làm được tay không bắt đạn.
Mà lại còn nắm lấy cùng một lúc nhiều viên như vậy.
Ma pháp tuy rằng là siêu tự nhiên lực lượng, nhưng vẫn dựa trên lý luận cùng các hệ thống khoa học để bổ sung cho nhau.
Đồng thời, nó mạnh ở các điểm viễn chiến và quỷ dị thủ đoạn, thực tế trực tiếp tăng mạnh sức chiến đấu của binh lính, sở hữu không bao nhiêu.
Dẫu có đi chăng nữa, thì vẫn nằm ở phạm vi tiếp nhận được.
Nhưng kẻ trước mắt này, đang hành động phá vỡ tam quan thường thức của họ.
“Nhìn…Dưới chân hắn… ⊙▃⊙!”
Một pháp sư hãi hung thét lên, theo ngón tay hắn hướng tới, tất cả mọi người đồng loạt quăng ánh mắt vào.
Chỉ thấy Lu Gonghu mặt mày tím bầm, sùi bọt mép, mắt nhắm nghiền tựa hồ đã bất tinh hồi lâu.
Cặp tay thô tráng như bắp đùi trâu kia đã bị xoắn ngược hết sức quỷ dị, giống như là bị người sinh sinh vặn gãy.
Mũ giáp cùng áo giáp, hai thứ này, không ngờ đã bị móp méo đến biến dạng, ngay cả thuật thức và hoa văn ma thuật khắc ở trên đó cũng ảm đạm phai mờ, rõ ràng là không cách nào sử dụng
Tê…Thật ác độc!
Binh lính và pháp sư Đại Á hít một ngụm khí lạnh, âm thầm thương tiếc thay cho Lu Gonghu.
Gặp đúng một cái phi nhân loại, tay không tiếp đạn, đấm một phát chả khác gì quả đạn đạo…Vậy mà còn sống được, không thể không nói là trâu bò.
Quả không hổ danh là Hổ Ăn Thịt Người sao!
Nhưng mà, họ cũng chẳng thể mặc kệ. Dù đánh không lại, thì vẫn phải tỏ thái độ và lập trường của bản thân.
Ít nhất thì, cứ thả miệng pháo trước đã rồi tính sau…
“Ngươi lại dám làm vậy với tướng quân…Liên Minh Đại Á chúng ta sẽ báo thù cho ngài ấy… (ノಠ益ಠ)!”
“Đúng đấy…Tên khốn…Cứ chờ xem, Liên Quân Đại Á sẽ trừng trị ngươi…!”
“Liu Yunde tướng quân còn đó…Đừng vội mừng sớm…!”
Liu Yunde:!!!
[Tụi bây bị ngu à…Kéo cừu hận thì một vừa hai phải, không thấy chủ tướng của các ngươi đang sấp mặt chống đỡ team địch sao… (ノಠ益ಠ)!]
“Thôi đi…Lúc các ngươi công kích…Sao chả thấy lớn tiếng như vậy…!”
Hitomi cười lạnh giễu cợt nói, “Chỉ là một đám gà đất chó sảnh, lại dám mở lời uy hiếp ta…
ლ(눈┰눈)ლ!”
“Đừng vội lớn lối, kẻ ngoại lai…!”
Thanh âm trầm thấp đột nhiên truyền từ đối diện tới, Hitomi quay đầu nhìn sang, thì ra là Liu Yunde.
Thuộc hạ đã lên tiếng, hắn cũng không thể im ắng mãi được.
“Lão già…Không ngờ lão có tuổi mà xương cốt cứng rắn thật đấy!”
Hitomi thật lòng khen ngợi một câu, bởi vì Liu Yunde ăn hai đòn của cậu mà lông tóc không hề tổn hao gì, đến cả tà áo còn không có lấy một vết xước, vết rách.
Điều này, ngay cả Noumu USJ, cũng chẳng thể làm được nữa là.
Thật không thể không khiến cậu cảm thán, chiến lược cấp pháp sư, thủ đoạn nhiều kinh dị, phong phú mà đa dạng.
So với anh hùng xã hội, thế giới này, vũ lực giá trị, quả thực, mạnh hơn rất nhiều.
Mà Hitomi nào biết rằng, Liu Yunde lúc nãy cũng toát mồ hôi hột.
Làm pháp sư, thân thể yếu kém so với bình thường binh lính khá lớn, Liu Yunde tất nhiên luôn phục sẵn biện pháp bảo vệ bản thân.
Vừa rồi nhìn ra trạng thái không đúng, hắn lập tức phân ra một phần năng lượng từ ThunderClap Tower, triển khai thuật thức, dùng Psion tạo thành một lớp lá chắn cho bản thân.
Những tưởng đã an toàn, ai dè Hitomi lại sử dụng song trọng đòn tấn công, hai lần Firuogan, khiến cho lồng bảo vệ của hắn lung lay muốn đổ, không thể không tiếp tục điều động năng lượng bổ sung cho lá chắn.
Cần biết là những loại ma pháp phòng thủ kiểu này, khả năng phòng ngự cực kì ghê gớm. Nhất là khí nó được dùng bởi một trong những pháp sư hàng đầu thế giới, thì sức kháng đòn của nó là không thể bàn cãi.
Chí ít cũng đạt đến tên lửa đạn đạo cỡ nhỏ bình thường.
Một đấm của Hitomi, đã có thể rung chuyển lồng bảo vệ, tức là, đòn tấn công của cậu, đã mạnh tương đương với một quả cỡ nhỏ tên lửa đạn đạo rồi, thậm chí còn hơn thế nữa.
Nhìn Hitomi thuấn phát liên tục ba lần như vậy, giọng nói còn đầy thô bạo, không coi ai ra gì, hiển nhiên là còn chưa tung hết sức mình ra.
Tâm tư của Liu Yunde không khỏi xoay chuyển…
[Ma lực của ta…Đấu tranh với con mụ Yotsuba kia, hiện tại sắp tới giới hạn, nhưng dù có hết, khẳng định là kéo dài lâu hơn mụ…Có điều, đồng thời chịu đựng hai kẻ này vây công, Lu Gonghu còn bị phế bỏ, nếu cứ câu kéo thời gian, người thua nhất định là mình…(0~0)…]
[May mắn là Đại Á liên minh luôn chuẩn bị ven toàn, chỉ cần chống cự thêm năm, mười phút nữa, thoát đi sẽ dễ dàng hơn…]
[Chết tiệt Dawn Knight(╯-_-) …Không biết là tên khốn nào giả trang từ vùng nông thôn ra thành thị…Có thực lực mạnh mẽ còn bày đặt giấu giếm bản thân… ॓_॔ ]
Liu Yunde liếc nhìn sang Tatsuya đang len lén đến gần chiến trường bên này, trong lòng bỗng nảy ra một ý tưởng thâm độc, khóe môi khẽ nhếch lên tạo thành một nụ cười nham hiểm mà dữ tợn.
Hitomi thời thời khắc khắc đều chú ý đến Liu Yunde, trông thấy biểu lộ thoáng qua của hắn, lập tức giật mình.
Nhưng mà, cậu còn chưa rõ ràng để cảnh báo cho Yotsuba Maya, Liu Yunde định làm gì tiếp theo, thì cánh tay của hắn đã lóe sáng lên.
“Cho ta…giảo sát… (ノಠ益ಠ)!” – Liu Yunde gầm rú lên.
Hắn ta vừa dứt lời, lưới sấm sét trên bầu trời đột nhiên run rẩy dữ dội, kèm theo lôi đình vạn trượng tựa hồ thiên không đang nổi giận.
Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng nặng trịch, ai nấy đều hô to không ổn.
Đặc biệt là Yotsuba Maya…
Bởi vì, bà cảm giác được, Ám Hạt Nhân Năng Lượng tại đỉnh đầu, đang dần mất không chế.
Mà một khi nó đã mất không chế, thì hậu quả không cần nói cũng biết…
Chính là một chữ…
BÙM...~~~…!!!
Mới nghĩ tới đó, Yotsuba Maya tâm thần đột ngột run lên, não hải một hồi đau nhức.
[Khỉ thật…Là Outer-Systematic Type Magic (Ma thuật ngoài hệ thống)…(- -)]
Yotsuba Maya không ngờ, Liu Yunde lại dám liều mạng đến thế.
Đang tranh đấu, điều khiển năng lượng bậc cao, vậy mà còn dám phân tâm dùng ra ma thuật can thiệp tinh thần.
Mặc dù nó đối với pháp sư chiến lược như bà ảnh hưởng không lớn.
Nhưng mà, chỉ lợi dụng một giây sơ hở đó thôi, Yotsuba Maya đã mất đi quyền khống chế Ám Hạt Nhân Năng Lượng.
Oành ~~~ Rầm ~~~ Oanh ~~~…!!!
Màu tím năng lượng quả cầu, mất đi người điều khiển, lập tức mất luôn khống chế, bay lung tung trong lưới sét, không ngừng giãy dụa, không ngừng tiêu hao psion để thoát ra.
Nói thì chậm, kì thực thời gian diễn biến sự việc, kéo dài chưa đầy mười giây.
Rắc ~~~ Rắc ~~~ Rắc ~~~
Toàn bộ người đều nghe được thanh âm phá toái đến từ đỉnh đầu của chính mình.
Tất cả ngước lên, và họ nhìn thấy, một kỳ quan chưa từng thấy trong đời.
Màu tím đen quả cầu, thế mà đang phân giải ra từng luồng khí tức xám tro đen kịt quỷ dị, không ngừng xung kích lấy lưới sét, kêu lên những tiếng xèo xèo cùng thanh âm rin rít chói tai.
Năm giây sau, tựa hồ như đến một giới hạn nào đó, màu đen vật chất đột nhiên thu nhỏ lại, tỏa ra một luồng sáng màu tím thẫm, xuyên thấu qua màn chắn, thậm chí lưới sét cũng không thể ngăn cản được.
Những tia sáng này, chiếu vào cây cối, liền thấy thân cây từ từ héo rũ, sau đó khô quắt lại và nhanh chóng tàn lụi, biến thành tro bụi theo gió bay mất.
“Mau tránh ra…Đừng để ánh sáng đó chiếu vào người…Tên Liu Yunde ngu ngốc đó…!”
Yotsuba Maya hướng Hitomi đám người la lớn, bản thân bà cũng tự bọc trong một cái lồng năng lượng màu lam đậm do bản thân tạo ra.
“Liu Yunde…!” –Yotsuba Maya lạnh lùng nói, “Ngươi tấn công làm ta mất không chế ám hạt nhân năng lượng…Bây giờ, nó sắp nổ tung rồi…Tên ngu ngốc nhà ngươi, vốn dĩ có thể từ từ triệt tiêu nó, lại chọn phương pháp ngu xuẩn như vậy… (* ̄︿ ̄)”
Liu Yunde cũng có chút sảng đứng, hắn chẳng thể ngờ được, bản than kế hoạch, lại ra một lỗ hổng lớn như vậy.
Nhưng tên đã lên dây, chỉ còn cách bắn chệch hướng đi mà thôi.
[Sống chết có số…Các ngươi, tự lo thân mình a…]
Liu Yunde than thở, nhìn binh lính Đại Á, thầm nhủ.
Hắn hiện tại, chỉ có thể cố gắng hết sức triệt tiêu năng lượng đen tím quỷ dị trong lưới sét. Nhưng rất nhanh, chỉ sợ không ngăn được nữa rồi.
Hitomi cũng cảm nhận được một cảm giác nguy hiểm bao trùm bản thân.
Tuy rằng, không hề chí mạng, nhưng mà trực giác thứ sáu mách bảo cho cậu, tốt nhất là không nên ngạnh kháng thứ này.
Đã như vậy thì…Trốn thôi!
P/S: đã gồng xong chương 3, cầu ae cho ít đồ đỡ đói (phiếu gì đó quăng hết đi), xin thêm hạt châu cho truyện sáng tí nào!