Thức giấc bởi tiếng gọi của người quản gia của ông Lưu Thiếu Kiệt biết rằng đã là một ngày mới. Hôm nay có lẽ là ngày hắn phải rời khỏi Hữu Nghị để trở về Thành phố Lưu Minh,
Trương Hạo hôm nay lại dậy sớm hơn bình thường khi Thiếu Kiệt rời giường đã không thấy hắn đâu hỏi ra mới biết hắn đang cùng tài xế xe tải giao hàng của Hoách Nam uống cafe nói chuyện vui vẻ ở trong sân. Làm vệ sinh cá nhân sắp xếp lại mọi thứ vào ba lô Thiếu Kiệt rời khỏi phòng trước khi đi hắn định, chào tạm biệt Ông Lưu và Lưu Chính Thì được quản gia nói hai người đã về Ngọc Châu trong tối vì có việc gấp.
Thiếu Kiệt cũng biết không phải người làm ăn kinh doanh lúc nào cũng nghỉ ngơi được người ta vẫn thường có câu thuyền lớn sóng lớn, đương nhiên đã trở thành một người kinh doanh làm ăn lúc nào cũng có những việc phải giải quyết mà người bình thường không biết được nên hắn cũng không hỏi thêm chỉ nhờ gửi lời chào của hắn đến Ông Lưu. Rồi hướng trong sân nơi Trương Hạo đang ngồi nói chuyện với tài xế.
Nói ra Hoách Nam cũng rất hiểu ý khách khi sắp xếp người tài xế cũng là người Hữu Nghị nhưng thường xuyên chạy chở hàng cho các thành phố trong nước. Bánh xe chuyển bánh rời khỏi nhà ông lưu để lại hình ảnh ngôi nhà phía sau. Thiếu Kiệt cũng không biết được lần này đi chuyến đi đầu tiên này đến khi trở lại ngôi nhà này cũng là ngôi nhà của hắn ở Hữu Nghị nhưng đó là chuyện của sau này.
Đoạn đường di chuyển Từ Hữu Nghị qua các thành phố lớn nhỏ chiều dài đất nước trên chuyến đi khá thuận lợi không mấy khó khăn không gặp phải những chốt chặn của giao thông, cũng không gặp phải rắc rối gì trên đường đi hai tài xế chạy chuyến đi này cũng nói quá là may mắn khi thay phiên nhau lái xe đường dài.
Ngoài việc dừng lại tiếp nhiên liệu còn lại việc ăn uống trên đường mọi thứ Thiếu Kiệt đều chi trả thấy thế hai bác tài cũng vui vẻ tám chuyện trên trời dưới đất đủ loại ngành nghề cứ thế sau hơn 3 ngày dài đi đường Thiếu Kiệt cùng với Trương Hạo cũng về tới Thành Phố Lưu Minh hướng dẫn tài xế lái xe đi vào con hẻm nhà mình đổ lại.
Thiếu Kiệt cùng Với Trương Hạo bắt đầu mở thùng sau xe đem hàng hóa vận chuyển vào trong nhà. Thấy Thiếu Kiệt với Trương Hạo về tới nhà lại đem theo những hàng hóa về nhà. Mẹ hắn cũng thắc mắc không biết hai đứa này đi chơi gì mà lại đem về nhiều đồ như vậy nhưng cũng không tiện hỏi việc của Thiếu Kiệt cho lắm. Sau khi thanh toán tiền xe cho hai tài xế. họ lái xe đi Hoàng Lâm Nhu mới hướng Thiếu Kiệt và Trương Hạo hỏi.
-Hai đứa làm gì mà mua nhiều đồ vậy nè mấy cái thùng này là gì đây?
Nghe Hoàng Lâm Nhu nói thế Trương Hạo miệng nhanh hơn tay nói.
-Linh Kiện Máy Vi tính không đó cô!
Thiếu Kiệt nhảy vào nhanh vì sợ thằng này tiết lộ hết mọi thứ là hỏng chuyện.
-À Mấy Ông anh ngoài Ngọc Châu Gửi vào đây nhờ hai anh em bán dùm ấy mẹ à!
Vừa Nói Thiếu Kiệt vừa làm ra hiệu cho Trương Hạo, thấy Thiếu Kiệt nói vậy Trương Hạo định phản bác lại thì thấy ý muốn Thiếu Kiệt không cho Hoàng Lâm Nhu biết thì cũng nói vào như khẳng định.
-Dạ mấy ông anh ngoài Ngọc Châu nhờ bán dùm.
Nghe Trương Hạo nói vậy Hoàng Lâm Nhu cũng không biết gì nhiều về bạn bè trên mạng của hai thằng nói
-Hai con muốn làm gì thì làm cô đi làm đồ ăn cho hai đứa có gì xong thì gọi.
Lúc này Trương Hạo mới hướng Thiếu Kiệt nói.
-Bác Không biết hả mày?
-Ừ tao chưa nói việc này chỉ tao với mày biết thôi cấm tiết lộ sau nay tao lựa lới nói với mẹ tao sau.
Nghe Thiếu Kiệt nói như thế Trương Hạo không nói tiếp nữa tiếp tục mở những thùng hàng ra để theo từng loại. Nhìn đống linh kiện được lấy ra khỏi thùng những sợi dây nguồn, dây vga vẫn nằm trong thùng chưa được lấy ra hắn thầm cảm thấy may mắn nếu hắn không ôm toàn bộ số hàng này phải mua từng phần thì chắc phải tốn thêm một ít tiền nữa để trang bị những thứ như dây nguồn và dây Vga này cũng là một món không nhỏ tuy nó chỉ lặt vặt nhưng khi đi với số lượng nhiều thì nó sẽ thành một món tiền lớn. Theo quan sát những thứ được lấy ra hầu như là còn chung một bộ có thể nói đây hàng của một nơi nào đó thanh lý những máy tính cũ, được Hoách Nam thu mua lại với giá rẻ mạt.
Thường chi phí lắp mới của máy tính tương đối cao nhưng nếu bạn thanh lý nó thì những người mua lại nó rất rẻ mà bạn không thể nghĩ tới. Cũng bởi thế nên giá thành Hoách Nam thu vào của cả đống này chắc chỉ cũng tầm 3 hoặc 4 nghìn tệ là cùng.
Hắn còn đang lo là phải tốn một ít thời gian nữa để kiểm tra từng cái main board ram cũng như nguồn thì hiện nay đơn giản hơn nhiều, cầm lấy ra một số linh kiện như main board ổ cứng và ram còn khá mới bắt đầu ráp lại với nhau. Kéo một dây điện ra giữa nhà Thiếu Kiệt bắt đầu khởi động máy tính bằng 1 con ốc trên chiếc main khi đã gắn toàn bộ các bộ phận vào nhưng chưa gắn vào thùng máy, Màn hình khởi động lên màn hình win xp quen thuộc của một thời ngồi tiệm nét xuất hiện. Thấy Màng hình khởi động lên mà không cần thùng máy hay nút nguồn Trương Hạo cũng há hốc miệng rồi hí hửng nói
- Ê Mày sài được mày. ngon ngon. kiểm tra thử xem còn tốt không. Tao thấy ở đây mấy cái bo mạch cái nào cũng giống cái này hết á.
Thấy Trương Hạo có vẻ hào hứng Thiếu Kiệt nói
-Từ Từ để tao kiểm tra cái đã.
Bắt đầu thao tác kiểm tra các thành phần bios của main vào tới kiểm tra ổ cứng nói chung Trương Hạo nhìn Thiếu Kiệt thao tác trên bàn phím máy một cách nhanh chóng quen thuộc hắn cũng không biết thành phần trong đó là gì chỉ biết chi chít những chữ tiếng anh mà hắn không đọc được.
Sau một lúc kiểm tra đã xong Thiếu Kiện nhìn thấy một đống bày biện giữa nhà hắn biết như vậy không ổn dù sao nếu máy hoạt động mà không có mạng cũng không làm gì được. Thấy thế hắn nói Trương Hạo.
-Mày xem để gọn vào đi với tao mua mấy thứ cần dùng gấp.
Thấy thế Trương Hạo cũng nói. Thiếu Gì hả mày.
-Ừ Thiếu kệ để với bàn, tao với mày chạy ra phía đầu hẻm mua mấy cây bốn mươi vuông về với thêm một ít đinh tán với mua 1 tấm ván ép nói người ta cắt ra làm 3 là được. Vậy mày cầm chừng 300 ngàn là đủ còn tao đi đăng ký mạng internet. đã ráp máy xong phải có internet cho khách khách xem với lại để đăng hàng bán trên mạng nữa chứ. Kinh doanh không phép như tao với mày chỉ có cách như vậy thôi.
-Ừ để tao đi về đóng tao nghĩ ghế cũng không cần đâu lấy mấy cái ghế nhựa ở nhà sài được rồi.
Xách xe đạp chạy ra khỏi con hẻm không xa là một trung tâm đăng ký internet của công ty viễn thông. không mất quá nhiều thời gian để đăng ký hòa mạng mới chỉ cần khai địa chỉ và một số thông tin thuê bao khách hàng nhân viên hẹn Thiếu Kiệt trong ngày sẽ có người xuống khảo sát rồi lắp đặt luôn cho hắn.
Khi quay trở về thì Trương Hạo đang ôm về mấy cây bốn mươi vuông với mấy tấm ván ép được cắt thấy thế Thiếu Kiệt gọi Trương Hạo để tất cả lên xe đạp đẩy về nhà. Thả xuống trước sân nhà Trương Hạo thì bắt đầu lấy búa ra đóng mấy cây gỗ lại còn Thiếu Kiệt thì kiểm kê các loại main ghi ra từng loại được một lát Trương Hạo xách vào một cái bàn dài hai hơn hai mét được tạo thành bởi như hai cây dài và sáu cái chân bàn được đóng tạm đặt ở góc tường gần cửa ra vào, Thiếu Kiệt lấy một sợi dây điện cúp cầu dao điện nguồn của nhà đi một sợi dây ra phía cái bàn chia làm 6 cái ổ điện.
Sau đó hắn hướng dẫn Trương Hạo ráp từng bộ phận linh kiện vào main sau đó bắt đầu gắn main vào thùng máy trước khi gắn hắn cũng tiện tay lau những thùng máy một cách cẩn thận những thùng có vẻ cũ quá thì Thiếu kiệt bảo hắn để qua một bên để sơn lại bên ngoài cho mới rồi hãy ráp linh kiện vào.
Hương Dẫn chi tiết những linh kiện nào cần phải làm như thế nào như quạt gắn trên cpu bị bụi thì nên xử lý như thế nào đối với ram thì nên thao tác ra sao các khe cắm ram thì làm như thế nào.
Thiếu Kiệt Hướng dẫn tỉ mỉ từng thao tác có Trương Hạo cho tới những công đoạn nhỏ nhất gắn dây nối nguồn với main cẩn thận chú ý điều gì. sau khi khởi động máy thì kiểm tra những phần nào trong bios của main rồi ổ cứng xem luôn qua kiểm tra màn hình có bị xuống màu hay bị gì không trong quá trình làm có Thắc mắc gì Trương hạo đều hỏi Thiếu Kiệt chỉ dẫn.
Thấy hai đứa nhỏ chuyên chú làm việc cho đến khi bên công ty viễn thông lắp xong đường truyền internet thì Thiếu Kiệt bắt đầu tải những chương trình ghost hệ điều hành winxp về máy bắt đầu ghost những ổ cứng đã được gắn cứ cái nào ghost xong Thiếu Kiệt lại hướng dẫn Trương Hạo tải những game thịnh hành đang có ở các tiệm nét như võ lâm Truyền kỳ, audition, thiên long bát bộ, Phong thần, Phi đội, đột kích … Thấy hai đứa nhỏ say sưa làm việc quên cả ăn uống lúc này Hoàng Lâm Nhu cũng không ngại đem đồ ăn ra cho hai đứa mỗi đứa một phần vừa ăn vừa làm. còn mình thì cũng dọn dẹp lại phụ hai đưa những thùng giấy được xếp gọn vào một chỗ. Còn cái nào chưa sử dụng đến thì xếp gọn vào một góc, nhà cửa lúc này khác bụi bặm từ những linh kiện được rớt ra, Hoàng Lâm Nhu quét dọn sơ qua một lượt cho sạch.
Thiếu Kiệt ngồi ở một máy đã ráp sẵn bắt đầu lên mạng tìm kiếm các hình ảnh về máy tính. rồi đăng ký tài khoản ở một số diễn đàn tin học kể cả những trang rao bán đồ, dạo một vòng các diễn đàn tin học cuối cùng hắn cũng định giá được cho một bộ máy tính giá thành là bao nhiêu. bắt đầu ngồi gõ một bài viết bán hàng, quảng cáo sản phẩm những bài này đa phần là hắn lấy kinh nghiệm của một số bản báo giá và một số nơi bán hàng trên mạng hay dùng mà viết ra.
Thấy Thiếu Kiệt viết cái tin quảng cáo Trương Hạo đang ngồi một bên máy ngồi chơi một vài game đơn giản trên web cũng hỏi hắn.
-Vậy một bộ Vi Tính như vậy mình bán bao nhiêu.
Không chần chờ Thiếu Kiệt nói
-4 triệu đến 4 triệu 5 trăm nghìn
Nghe giá thành Thiếu Kiệt đưa ra cũng làm cho Trương Hạo giật bắn người nhìn hắn nói
-Có nhầm không mày gì mà cao thế?
Dừng Việc gõ bàn phím máy tính lại Thiếu Kiệt quay lại nhìn Trương Hạo nói.
-Khi nãy tao đã xem qua giá thành rồi dạo quanh các trang bán hàng thì một máy cấu hình như của mình hiện giờ là 5 triệu đến 6 triệu bảo hành 24 tháng. Mình chỉ bảo hành 12 tháng nên giá như vậy sẽ dễ lấy khách hơn trước mắt phải thanh lý xong cái đống này rồi tính tiếp.
Trương Hạo lúc này mới nói nhỏ với Thiếu Kiệt.
-Cái gì lời dữ vậy mày tao thấy mình mua cũng đâu có bao nhiêu vốn đâu mà sao bán ra ghê vậy.
Bản Thân Thiếu Kiệt cũng không ngờ tới giá thành sẽ cao đến như vậy nhưng biết sao được nếu bán giá quá thấp người ta sẽ nghĩ hàng kém chất lượng nhưng mà bán giá chung chung lại bớt đi thời hạn bảo hành thì cũng có thể lấy khách dễ hơn lúc này Thiếu Kiệt mới trả lời câu hỏi của Trương Hạo.
-Tao với mày đi tận biên giới, lại mua nguyên lô, chứ mày nghĩ nếu mua hàng ở đây chắc bản thân đã lời nhiều vậy sao không có đâu. Vì mình đi biên giới lấy hàng rủi ro mình phải chịu khi gặp biên phòng hay là công an kinh tế cao hơn người mua hàng ở đây.
Trương Hạo nghe thế cũng gật gù như đã hiểu rồi lại tiếp tục ngồi chơi game trong khi cài máy. Cứ thế hai đứa hết máy này đến máy khác làm tới khi không còn mở mắt lên nổi nữa mới lăn ra giường nằm ngủ.