Siêu Việt Tài Chính

Chương 816: Chương 816: Biểu quyết




Cũng trong khi tại Ngọc Châu có một buổi đấu giá, Thiếu Kiệt đang phải đợi chờ kết quả của tờ giấy xét nghiệm. Một thế lực khác hiện tại phải họp hết những người có tiếng nói trong nhà để làm ra một quyết định liên quan đến Thiếu Kiệt hắn.

Trong căn phòng một chiếc bàn hột xoài theo dạng phòng họp của những công ty lớn được đặt trong phòng. Trong căn phòng hiện tại có mặt tám người xung quanh chiếc bàn những người ngồi nơi này đều nắm giữ một phần nào đó tiếng nói trọng yếu của mình.

Nơi này không có người nào ngoài những con người từ trước đến nay vẫn duy trì Trương gia với chế độ biểu quyết của mình. Từng biểu quyết của họ luôn dựa theo tập thể. Sự chấp nhận cho Thanh Trúc trở thành một người trong Trương Gia và được hưởng đãi ngộ cao nhất cũng xuất phát từ chiếc bàn này. Từ những người đang ngồi nơi đây.

Người đàn ông tương đối lớn tuổi của cả căn phòng. Nét mặt của ông có phần làm cho người nhìn thấy được ông rất khó tính đôi mắt lúc nào cũng đăm chiêu hai hàng chân mày luôn sô vào nhau bộ dán như suy nghĩ điều gì đó. khi cả căn phòng đã có mặt đầy đủ mọi người ông mới lên tiếng nói.

- Trương Cung Việc lần này cùng với Thanh Trúc đi thương lượng hợp tác như thế nào. Cả Trương Dật với Trương Tỏa nữa cả ba người có đánh giá gì về chất lượng mạch ngọc cùng với việc đối phương như thế nào không?

Giọng nói của ông trầm đục không một chút nào lớn giọng nhưng từ trong đó những người trong phòng lại cảm nhận được một sự uy nghiêm cần có. Là người của thế hệ trước ông biết được mình phải làm điều gì cho gia tộc bởi vì những việc đó sẽ ảnh hưởng toàn bộ định hướng của Trương gia. Những người ở đây đều coi ông là người cầm cân chính cho mọi việc. Nhưng sau tất cả những ý kiến đưa ra ông đều cho mọi người trong phòng tự bỏ phiếu cho những ý kiến đã có mà ông không hề đưa đến ý kiến nào.

Cũng vì điều đó dù cho bất cứ thế lực nào có tranh đấu nhưng đối với ông họ vẫn dành cho ông một sự tôn trọng nhất định và cũng chính ông mới có thể triệu tập một cuộc họp gấp đầy đủ những nhân sự như hôm nay.

- Có một chút việc nói đúng hơn rằng việc này ảnh hưởng rất lớn, Cứ tưởng rằng đây là một hợp đồng đơn giản nhưng nó lại tồn tại quá nhiều thứ thật tình tôi bây giờ cũng không biết bắt đầu từ đâu.

Trương Cung bây giờ trong lòng hắn cũng không biết nói thế nào việc của Thiếu Kiệt với cái phần hợp đồng tưởng chừng đơn giản nhưng lại đầy khó khăn này.

Trương Dật với Trương Tỏa cũng gật gù đồng ý. Dù biết mình sẽ phải nói rõ chuyến đi khảo sát này của mình trước mọi người nhưng cả ba giờ cũng không biết họ nên nói ra sao về những việc mà họ biết.

- Đối phương lần này đúng thật bối cảnh không đơn giản. Nhưng việc liên quan đến một số vấn đề khác còn có vẻ nghiêm trọng hơn. Chúng ta nằm ở thế không muốn hợp tác cũng không được, mà hợp tác rồi thì cũng không xong khó lắm,

- Hơn nữa nếu bỏ qua việc này chưa biết chừng cùng ta lại có hại Đấy là ngoài mặt còn ở bên trong nữa phức tạp lắm đối với chuyện này chúng tôi cũng không biết làm gì hơn là phải về thỉnh giáo mọi người để đưa ra quyết định cuối cùng đấy.

Trương Dật với Trương Tỏa thay nhau nói ra những ý kiến của họ về chuyện của Thiếu Kiệt. Đám người còn lại trong phòng bây giờ cũng khá khó hiểu khi cả ba trước giờ đều có những hành động mang lại lợi ích cho gia tộc từ những quyết định khảo sát tình hình của họ. Nhưng hiện tại ngay cả ba người cũng không đưa ra được kết luận chính xác nhất thì rắc rối như thế nào có phần đem đến cho họ suy nghĩ này.

- Tôi nói ba người có chuyện gì thì cứ nói ra để mọi người còn tính cứ úp úp mở mở như thế thì chúng ta biết đường nào đâu mà bàn thảo.

Một người độ tuổi tứ tuần ngồi trong bàn lên tiếng nói với cả ba người. Bởi vì ông thuộc về người của Thanh Trúc. Chính ông cũng đã từng đưa ra kết luận khi để cho Thanh Trúc tiếp quản vị trí hiện tại.

- Tôi nói Trương Khôi ông phải nằm vào tình huống bị động như của chúng tôi đi rồi ông sẽ thấy. Con bé Thanh Trúc lúc nào làm việc cũng không đoán trước được. Nếu cứ tiếp tục như thế này tôi không biết sau này sẽ phải gặp rắc rối bao nhiêu đấy.

Người được gọi bằng Trương Khôi khá ngạc nhiên trước những câu nói vừa rồi của Trương Cung. Hắn thấy dù cho Thanh Trúc làm ra việc gì thì vẫn nằm trong tầm kiểm soát chưa bao giờ lệch khỏi quỹ đạo. Cũng như làm việc luôn suy xét từng bước. Đôi khi Thanh Trúc có chút cảm tính nhưng ở độ tuổi của cô họ cũng không thể trách được. Giờ Trước Cung lại nói ra điều này như có phần vì cảm tính của Thanh Trúc mà cả ba người họ mới rơi vào thế bí như hiện tại.

- Ông nói rõ mọi việc xem nào. Ở đây có đầy đủ mọi người cứ kể rõ từng cái, nếu như Thanh Trúc thật sự đem đến bất lợi cho Chúng Ta thì tôi cũng không tha cho con bé.

- Không phải con bé gây bất lợi cho chúng tôi mà việc con bé không báo trước một số thứ làm ảnh hưởng đến toàn cục. Nhưng cũng không thể trách được nếu việc này nói bằng lời không thì chúng ta cũng không thể nào tin nó được. Chỉ khi nào chứng kiến chúng tôi mới hiểu rõ tại sao nó lại làm như thế.

Trương Cung lúc này cũng lên tiếng hắn sau khi hiểu rõ được một phần nào về Thiếu Kiệt. Hắn buộc phải thừa nhận nếu như Thanh Trúc nói bằng lời không với những người bọn hắn. Thì chắc chắn rằng hắn sẽ không tin tưởng những gì mình đã nghe được chưa biết chừng còn từ chối thẳng.

Trương Dật bây giờ cũng gật đầu hướng về phía người đàn ông có uy quyền nhất trong bàn nói.

- Trương Đạt! lần này chúng tôi đi và việc bàn thảo ở đây được đặt lên quyền tối mật những gì được bàn bạc với quyết định bỏ phiếu hôm nay không được truyền ra ngoài cùng với những gì chúng tôi biết. Nếu không điều này thật sự khó nói.

Sự trầm trọng của Trương Dật làm mọi người trong bàn lúc này thấp thỏm lo âu. Kể từ chuyện của Thanh Trúc thì đây là lần thứ hai xuất hiện một cuộc hội thảo bí mật toàn bộ với bên ngoài.

- Được nếu thật sự việc này cả ba người họ đều thấy là quan trọng mọi người có quyền biểu quyết để tiếp tục nghe hay không nghe việc này. Nó ảnh hưởng đến nhiều thứ nếu như đúng như thế.

Lời của Trương Đạt phát ra, mọi người trong phòng lúc này đều lâm vào trạng thái trầm mặt suy nghĩ xem có nên tiếp tục ở lại căn phòng này để biết những gì ba người chuẩn bị cho họ biết hay không.

- Trương Hậu ông thế nào. Muốn ở lại hay rời khỏi.

Trương Đạt nhìn người bên cạnh mình hỏi ý kiến của hắn sau một lúc im lặng của cả căn phòng mà hắn thấy thời gian lúc này là vừa đủ để cho mọi người đưa ra quyết định nhất thời đối với mọi việc.

- Được tôi ở lại. Tôi muốn biết xem tình hình phải căn thẳng như thế nào để làm ba người đưa ra quyết định cuộc họp kín như vậy. Chỉ còn Trương Quốc với Trương Chi thôi hai người họ muốn ở lại hay không thì để họ quyết định đi.

Trương Hậu nói ra suy nghĩ của mình. Đối với việc ở lại sẽ chịu trách nhiệm toàn bộ cho những gì sắp diễn ra hắn cảm thấy mình không có vấn đề chỉ nhìn về phía hai người bên cạnh.

- Tôi cũng ở lại. Dù sao thì những việc thế này không phải là thường xuyên xảy ra. Nếu họ đã có thể suy nghĩ biết được việc này là chuyện lớn Trương Chi tôi không thể nào không tham gia.

Một giọng nữ vang lên trong căn phòng. Cô ta là người duy nhất ngồi vào chiếc bàn này đại diện cho một nhánh nhỏ của mình những người bên dưới. Chỉ với thân phận là một người phụ nữ. Nhưng Trương Chi có thể ngồi ở đây chứng tỏ bà có những cống hiến cho chi nhánh của mình rất lớn và mọi người đều đề cử bà làm đại diện cho họ.

- Cô ta cũng tham gia thì tôi cớ gì lại không. Phải xem như thế nào mới biết được việc này có nghiêm trọng như ba người đánh giá không. Nếu chỉ là những việc đơn giản thì xin lỗi tôi sẽ bỏ phiếu biểu quyết không chấp nhận. Còn nếu thật sự đúng như những gì ba người xem là quan trọng tôi sẽ nghĩ lại.

Trương Quốc lên tiếng tiếp nối phía sau lời của Trương Chi. Ông thấy nếu tất cả mọi người ngay cả phụ nữ cũng có thể tham gia thì ông không thể nào thua kém cô ta được.

Trương Đạt lướt nhìn tới Trương Khôi thì được cái gật đầu đồng ý của hắn. Nếu những người ngồi đây có phần tò mò thì Trương Khôi hắn chắc chắn phải liên quan bởi vì Thanh Trúc là người của thế hệ bên dưới do hắn nắm giữ.

- Được rồi nếu mọi người đã đồng ý đây sẽ là buổi biểu quyết kín mọi thông tin mọi người nhận được ở đây đều sẽ được phong tỏa. Bất cứ tin tức nào được lộ ra qua điều tra biết được sẽ cắt giảm toàn bộ ngân sách cho thế lực người đó. Đồng thời người ngồi đây sẽ bị tước bỏ hoàn toàn quyền lợi của mình trở thành người bình thường trong gia tộc.

Trương Đạt bây giờ sau khi tổng hợp tất cả ý kiến của mọi người như thường lệ ông ta nhắc nhở hình phạt của việc để lộ thông tin trong buổi biểu quyết kín. Cái hình thức này thường ít khi sử dụng đến. Nhưng ông nhớ rất rõ từng hạn mục một của nó như thế nào. Bởi vì điều này do những thế hệ trước để lại và lưu truyền trong Trương gia từ bao đời nay.

- Ở đây chỉ có hai hình thức một là đồng ý hai là không đồng ý với việc đồng ý mọi người chỉ cần im lặng. Nhưng đối với việc không đồng ý chỉ cần đưa tay ra trước mặt mình như vậy để tỏ thái độ từ chối của mình mọi người đã hiểu rõ.

Đáp lại lời của Trương Đạt lúc này là những cái gật đầu trong phòng. Họ hầu như không ai ở cái vị trí này mà lại quên những nghi thức trong tộc. Ai cũng biết họ phải làm gì để có được đúng chức năng quyền lợi của mình.

- Đã như thế mọi người đều đồng ý. Trương Cung ông hay nói ra những gì mà ông và hai người Trương Dật, Trương Tỏa xem như cần có buổi biểu quyết như thế này đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.